Vô Thường

Chương 215: Trời khô dễ cháy, phòng cháy phòng trộm phòng ... Phong thiếu gia! (Hạ)

/1679


Nằm trên đùi Manh Manh, Đậu Đậu mắt đen giống như trúng gió, không ngừng co quắp, run rẩy, thân thể vốn có chút nhỏ bé co lại thành một vòng, ngay cả cái đuôi cũng cuộn tròn cả lại, nghiễm nhiên giống hệt như chuột ngó thấy mèo.
Linh Khiếp Nhan nhìn thoáng qua Đậu Đậu, vươn tay ra vuốt nhẹ đầu của nó, ánh mắt Đậu Đậu đột nhiên trắng dã, rớt thẳng xuống đất, Manh Manh sợ hết hồn, hoảng hốt la lên:
- Đậu Đậu!
Linh Khiếp Nhan an ủi:
- Không có gì đâu, nó co lại là muốn ngủ đó.
- Có thật không?
Manh Manh ngẩng đầu hỏi. Linh Khiếp Nhan đặt một hạt đậu vào trong tay cô bé, bình tĩnh nói:
-ừ.
Hai tiểu nha đầu hòa bình hữu ái này đối với nhau đúng là ôn hòa, ấm áp đến mức khiến cho Bảo Nhi và Mộng Nhi đứng ở một bên nhìn thấy cũng muốn bị hòa tan.
Tiếu thúc, Đoạn thúc cùng Đường Phong ngồi xổm trên nền đất phía xa, Tứ nương đứng bên cạnh bọn hắn, tất cả mọi người vẫn còn ngây ngốc nhìn về phía Linh Khiếp Nhan, cả chớp mắt cũng không dám chớp lấy một cái.
- Phong thiếu gia.
Thang Phi Tiếu có chút chịu không nổi cái không khí trầm muộn mà quỷ dị này nữa, bèn mở miệng hỏi:
- ngươi nói là, ngay cả ngươi cũng không biết tiểu nha đầu này từ đâu ra?
Đường Phong ảo não gật gật đầu:
- Có thể nói như vậy.
Kinh ngạc cùng bối rối qua đi, Đường Phong lúc này cũng đã biết mình không phải đang nằm mơ rồi. Vậy cũng đồng nghĩa với việc Linh Khiếp Nhan sống trong Cương Tâm và Bất Phôi Giáp trong người hắn, giờ phút này đã hiện ra sờ sờ ngay trước mặt, hơn nữa còn không hề có chút đặc điểm nào của âm hồn. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Có thể nói, lúc này nàng ta chính là người, là một cô bé.
Nhưng mà, không giống với lần trước hắn gặp ở trong Khúc Đình sơn, Linh Khiếp Nhan so với lần trước gặp có vẻ nhỏ hơn một chút, thân hình cũng chưa trưởng thành, nhưng mái tóc trấng như tuyết thì không có gì thay đổi.
Thêm nữa khí chất cũng khác đi, có vẻ ngây ngây ngốc ngốc, còn có cả hai mí mắt hơi sụp xuống, giống hệt như chưa tỉnh ngủ vậy.
Đường Phong ngẫm nghĩ hồi lâu, nếu như muốn đánh giá Linh Khiếp Nhan trước mặt này mà nói..e rằng chỉ có thể dùng bốn chữ mới có thể hình dung ra được, đó chính là: trời sinh ngốc nghếch!
ở bên trong Cương Tâm của hắn, trong không gian của Bất Phôi Giáp cũng không còn một chút tung tích của tinh hồn Linh Khiếp Nhan. Có thể khẳng định là Linh Khiếp Nhan đã chui ra ngoài này rồi, nhưng mà Đường Phong nghĩ mãi không ra, nàng ta rốt cuộc đã kiếm ở đâu ra một cái thân thể như vậy chứ?
Sáu con mắt ra sức nhìn chằm chặp vào Đường Phong, cứ như thể trên người hắn mọc hoa vậy.
- Tin ta, các ngươi phải tin ta !
Đường Phong rối muốn chết.
- Ta không biết một chút gì thật mà!
- Con bé đã gọi ngươi là Phong ca ca.
Tần tứ nương cười lạnh một tiếng.
- Nó còn nói tối hôm qua ngươi không thành thật, khiến cho nó mất ngủ!
Thang Phi Tiếu siết chặt nắm đấm kêu răng rắc...
- Phong thiếu, nhận tội đi.
Đoạn Thất Xích ở bên cạnh cất giọng mềm mỏng, khuyên nhủ.
- Chúng ta sẽ không làm gì ngươi cả, cùng lắm là hung hăng phỉ báng một phen thôi.
Thang Phi Tiếu đứng một bên gật đầu thật mạnh.
Đường Phong dở khóc dở cười:
- Chính ta cũng không hiểu gì hết, các ngươi muốn ta nhận tội gì đây? Bất quá ta có thể nói cho các ngươi biết, ta xác nhận là có quen biết con bé, nhưng ta cũng không rõ là rốt cuộc vì sao con bé lại xuất hiện ở đây được.
- Các ngươi có quen biết?
Tứ nương đưa mắt nhìn qua chỗ Manh Manh cùng Linh Khiếp Nhan đang ngồi, hỏi.
- Quen trong Khúc Đình sơn.
Đường Phong hai ngày này bịa chuyện luôn mồm, có nói dối thêm lần nữa cũng chẳng sao. Thân phận chân thật của Linh Khiếp Nhan là không thể để lộ ra ngoài, nhưng vẫn có thể bố trí cho con bé một chút.
- Trong núi?
Sắc mặt mấy người nhất thời trở nên nghiêm túc.
- ừm.
Đường Phong gật đầu, chuẩn bị đem những lời mình đã chuẩn bị sẵn nói hết ra.
Theo như Đường Phong vạch sẵn, Linh Khiếp Nhan chính là một cô bé sống trong Khúc Đình sơn, bản thân hắn trước giờ chưa từng gặp qua nàng, trong lúc vào Khúc Đình sơn tư luyện thì rất là vô tình phát hiện ra tung tích của nàng. Bản thân mình thấy nàng vô cùng đáng yêu, bèn cho nàng đồ ăn này nọ, sau đó hai người bắt đầu ở cùng nhau mấy ngày qua...
Nhưng sau đó, Linh Khiếp Nhan lại đột nhiên mất tích. Mãi cho đến buổi sáng hôm nay, lại xuất hiện ngay trong phòng của mình.
Lời nói dối như vậy có thể nói là sơ hờ ở khắp nơi, nhưng trong lúc Đường Phong đang bịa chuyện, thần sắc mê man trên mặt lại là thật, không hề giả một chút nào, chính là vì hắn thực sự không hề hay biết làm cách nào mà Linh Khiếp Nhan lại hiện ra trong phòng của mình được.
Vậy nên ba người mặc dù quan sát gương mặt Đường Phong rất kỳ, thế nhưng cũng không nhìn ra manh mối gì, chẳng qua cũng chỉ cảm thấy phần gặp gỡ này có chút ảo tung chảo mà thôi.
- Trong núi...
Thang Phi Tiếu nheo mắt nhìn Linh Khiếp Nhan, vẻ mặt có chút khẩn trương.
Đường Phong thậm chí có thể cảm thấy lúc Tiếu thúc nói mấy chữ này thì thanh âm cũng có chút run rẩy, khí thế trên người dâng lên mãnh liệt, thế nhưng bị ông mạnh mẽ đè nén, áp chế xuống.
Chẳng những một mình Tiếu thúc, Đoạn Thất Xích và Tần tứ nương cũng y hệt vậy, thần sắc trên mặt khi nhìn về Linh Khiếp Nhanh hiện đầy nét e dè, cảnh giác.
- Nếu như tới từ trong núi, vậy thì mọi việc đều đã thông.
Đoạn Thất Xích chậm rãi nói. Cũng chỉ có ở trong núi ra, mới có thể ở cái tuổi này mà có được thân thủ khiến cho cao thủ thiên giai thượng phẩm đỉnh phong cũng không thể phát hiện, lại còn kích phát phản ứng của cương khí bên trong cơ thể họ.
- Có ý gì?
Đường Phong nghi hoặc mở miệng hỏi.
- Phong thiếu, lúc này còn chưa phải lúc ngươi có thể biết được chuyện này, đợi cho thực lực của ngươi phát triển đến một bước này, ta sẽ nói cho ngươi biết.
Thang Phi Tiếu thần sắc nghiêm túc, nói.
- Ta lại hỏi ngươi một chuyện.
- ừm.
Đường Phong gật đầu.
- Ngươi có chắc chắn con bé sẽ không gây nguy hiểm gì cho ngươi không? Không những là ngươi, còn có những người bên cạnh ngươi nữa!
Vẻ mặt của Thang Phi Tiếu hết sức nghiêm trọng, lời nói ra như để lại di ngôn.
- Ta nói cho ngươi biết, nếu như con bé muốn hãm hại ngươi, ngay cả ta và lão Đoạn liên thủ cũng không thể ngăn cản được.
Đường Phong không khỏi có chút ngạc nhiên, thầm nghĩ Linh Khiếp Nhan cùng lắm cũng chỉ là Thiên giai thượng phẩm mà thôi, lần trước bản thân hắn đã đánh với một "Linh Khiếp Nhan" khác một trận, nhưng hiện tại cho dù hai sợi tinh hồn dung hợp lại, có thể nói là lợi hại hơn xưa, nhưng cũng không thể nào thắng được hai đại Sát thần liên thủ được chứ?
Song đối diện với câu hỏi của Thang Phi Tiếu, Đường Phong vẫn kiên định trả lời:
- Yên tâm đi, cái khác ta không dám cam đoan, nhưng ta dám khẳng định, con bé rất nghe lời, ít nhất là nghe lời của ta.
Thang Phi Tiếu cùng Đoạn Thất Xích nghe xong không khỏi thở ra một hơi thật dài, gánh nặng trong lòng rốt cuộc cũng đã được gỡ xuống:
- Vậy thì được!
Khóe môi Đoạn Thất Xích có chút co giật:
- Vận số quái gì? Một cái Yên Liễu các nho nhỏ thế mà trở thành trại tập trung cao thủ mất rồi!
Mấy tháng trước, lợi hại nhất Thiên Tú chẳng qua cũng chỉ là Bạch Tố Y cùng Lâm Nhược Loan, mà thực lực của các nàng cũng chỉ dừng lại ở cảnh giới Thiên giai hạ phẩm thôi. Xét trong hàng các cao thủ đứng đầu, các nàng cũng chỉ là hạng kế cuối.
Nhưng hôm nay thì sao? Trong Thiên Tú, Lâm Nhược Loan hôm qua đã đột phá đến Thiên giai trung phẩm, trong Yên Liễu lại còn có hai vị cao thủ đỉnh cấp như Thang Phi Tiếu và Đoạn Thất Xích, lại còn có Tần tứ nương nắm Viêm Nhật kiếm trong tay. Mà lúc này, lại có thêm một cô bé mà ngay cả hai vị Sát Thần cũng phải vạn phần kiêng kỵ.

/1679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status