Phụ nhân trung niên nói.
- Thi Thi là con dâu của ta, ngươi nói nàng có thù oán với ngươi hay không.
Nhưng mà bây giờ nhìn lại, nàng cũng không đối phó ngươi, nữ nhi lớn lên quả nhiên liền là người ngoài, thấy nam nhân thì xuân tâm đại động.
Thi Thi ở trên lầu nghe được cắn răng không nói một lời.
Đường Phong khẽ cười một tiếng cao giọng nói.
- Nếu ngày hôm nay ta tha các ngươi rời đi, không truy cứu bất kì trách nhiệm nào, sau này coi như không quen biết thì như thế nào?
Phụ nhân trung niên cười sửng sốt, nhưng ngay sau đó nở nụ cười.
- Xem ra Đường công tử hẳn là còn chưa tỉnh ngủ? Có muốn ngủ một giấc trên giường của tiểu tiện nhân kia.
Đường Phong lắc đầu.
- Cười một tiếng hóa giải mọi ân cừu. Oan gia nên giải không nên kết.
Phụ nhân trung niên nói.
- ít nói lời thừa đi. Hôm nay không phải ngươi chết thì chúng ta chết, cho dù ngươi có đánh chúng ta thành trọng thương, ngày sau chúng ta cũng vẫn tìm ngươi báo thù.
Đường Phong cao giọng nói.
- Thi Thi cô nương ngươi nghe được không? Không phải ta không nhân từ nhưng bản chất thế giới này là thế.
Thi Thi đứng bên của sổ cười khổ một tiếng, nhất tiếu hóa giải mọi ân cừu, đạo lý này ai cũng hiểu nhưng thân tại giang hồ, thân bất do kỹ, ngươi không muốn giết người, nhưng người muốn giết ngươi. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Hắn nói nhiều như vậy chỉ là muốn nói với mình đạo lý này sao.
Bộ dạng trấn định của Đường Phong làm cho đám người hoang mang, người nhát gan vào tình huống này chắc chắn sẽ quỳ xuống xin tha thứ rồi, nhưng hắn chẳng những không có một chút sợ hãi, ngược lại còn quá chút bình tĩnh, làm cho bọn họ sợ ném chuột vỡ đồ, không biết Đường Phong còn đòn sát thủ gì chưa dùng đến.
Nhưng mà thực lực của hắn chỉ có Huyền giai hạ phẩm, cho dù lợi hại hơn nữa có thể tránh được mấy chục người bao vây sao?
Phụ nhân trung niên nói.
- ngươi cũng đừng có ý quỷ gì. Hai hộ vệ của ngươi đã sớm ngã xuống rồi, đừng hi vọng bọn họ tới cứu ngươi hoặc là mật báo. Thức thời thì nên tự vận trước mặt chúng ta, chúng ta còn có thể lưu ngươi toàn thây, nếu không sẽ loạn kiếm phân thây làm ngươi chết không có chỗ chôn.
- Hiện tại bọn họ ở đâu?
Đường Phong hỏi.
Phụ nhân trung niên âm lãnh cười giễu cợt nhìn Đường Phong.
- Đúng là không thấy quan tài không đổ lệ. đem bọn họ mang lên đây.
Theo lệnh nhiều người chạy tới nhà bên cạnh sau một lát, hai đại Sát thần với Vu trung đã bị người ta lôi ra như heo.
những người đó hung hăng vất xuống trước mặt Đường Phong, còn đạp hai cái cho hả giận.
Đường Phong cúi đầu xem Thang Phi Tiếu với Đoạn Thất Xích, hai người nằm trên mặt đất còn nháy mắt với Đường Phong, phong tao vô cùng.
Vu Trung cũng không nhúc nhích, nằm trên người bọn họ, người vừa bị đạp là hắn.
Đường Phong cười nói.
- Ta muốn các ngươi chọc bọn họ mấy đao đã rồi hãy nói.
Phụ nhân trung niên cười đắc ý nói.
- Mười lần thuốc mê cho dù là địa giai cao thủ cũng không chịu nổi, bọn họ ngủ đến ngày mai cũng không tỉnh.
- Uh.
Đường Phong gật đầu.
- Ta có thể hỏi ngươi một chút, sau khi giết ta các ngươi sẽ xử trí bọn họ thế nào? hãy suy nghĩ cẩn thận trước khi trả lời, bởi vì quyết định của các ngươi sẽ là kết quả sau này của các ngươi.
Phụ nhân trung niên cười nói.
- Còn cần suy nghĩ sao? Tự nhiên là giết toàn bộ, ngươi cho rằng ta sẽ thả bọn hắn để bọn hắn đem tin tức truyền ra ngoài.
Đường Phong nói.
- Nhưng hai người hộ vệ là người vô tội.
- Đi theo ngươi thì cũng thế mà thôi, bây giờ bọn hắn không giết người, không có nghĩa là sau này cũng vậy.
- Nói cho cùng vẫn là vì bản thân các ngươi. Sợ bọn họ đem chuyện hôm nay tiết lộ cho nên diệt cỏ tận gốc, ngươi nghĩ thế thì nói thẳng ra cần gì đạo đức giả như thế.
Phụ nhân trung niên sắc mặt xanh lét, hiển nhiên là bị Đường Phong nói trúng tâm tư. Lập tức quát lên
- Đúng thì sao? Diệt cỏ tận gốc là điều căn bản ai cũng biết.
- Tốt.
Đường Phong cười một tiếng giơ ngón tay với đám người đối diện.
- Ta muốn chính là như vậy.
Trong lúc nói chuyện sắc mặt Đường Phong âm trầm nói.
- Tiếu thúc, Đoạn thúc nên đứng lên làm việc rồi.
Vốn đang nằm trên mặt đất hai người vừa nghe thấy thế liền đứng lên, nhóm người vây bắt Đường Phong sợ hết hồn, phụ nhân trung niên biến sắc lẩm bẩm.
- Làm sao có thể?
Đây chính là gấp mười lần thuốc mê, nếu là mình uống một chén coi như nằm xuống một năm cũng chưa tỉnh. Nhưng hai người kia sao lại không việc gì. Hơn nữa còn ra vẻ bị mê man lừa gạt mọi người.
Thang Phi Tiếu cùng Đoạn Thất Xích trấn giữ ở Thiên Tú là một chuyện bí mật. cả Thiên Tú chỉ có mấy người là biết thân phận của họ. lần trước Cự Kiếm môn đột kích không người nào còn sống để truyền tin tức về.
Phụ nhân trung niên chỉ nghĩ đó chỉ là hai hộ vệ bình thường, có ai ngờ đó là hai đại Sát thần.
Thuốc mê kia quả thật đối với Địa giai cao thủ trở xuống thì có hiệu quả.
Nhưng Thang thúc với Đoạn thúc là thiên giai thượng phẩm đỉnh phong.
Sau khi Đường Phong uống rượu thuốc Thất tình cô thì không nói bách độc bất xâm nhưng thuốc mê đối với hắn không có hiệu quả, chứ đùng nói là Thang thúc với Đoạn thúc. Hai người có uống nữa cũng không có chuyện gì.
Đường Phong nhìn Vu trung nằm trên mặt đất hỏi.
- Hắn thì sao?
Tiếu thúc cười ha hả một tiếng nói.
- Hắn ngủ thật, bằng không cả ba chúng ta đều tỉnh thì họ sẽ buồn lắm.
Vu trung cũng là bị hai đại Sát thần làm hại. hắn mặc dù không biết thân phận hai người nhưng cũng biết hai người lợi hại.
Hiển nhiên Vu trung đi với hai người không có bất kì cảnh giác gì cả, nhìn hai người uống rượu hăng say, hắn cũng không do dự uống mấy chén, kết quả là ngã nhào trên bàn.
- Phong thiếu, những người này xử lý thế nào?
Thang thúc mở miệng hỏi.
Đường Phong nheo mắt lanh lùng nhìn họ.
- Giết!
Tàn nguyệt như máu, mảnh đất này đêm nay nhất định sẽ bị máu tươi nhuộm đỏ.
Phụ nhân trung niên giật mình hoảng hốt nói.
- Chẳng lẽ các ngươi là thiên giai cao thủ.
Lời vừa thốt ra mọi người hoảng sợ biến sắc. bọn họ chỉ có ba địa giai cùng hơn hai mươi Huyền giai, nếu có một thiên giai cao thủ ở đây thì ai có thể ngăn cản.
- Hiện tại biết đã chậm.
Thang Phi Tiếu âm trầm cười.
Phụ nhân trung niên sắc mặt thay đổi, kế hoạch lần này tuyệt đối bí mật, kể từ khi Đường Phong kỳ hào thu nạp Tĩnh An thành dưới đất thế lực thời điểm, bọn họ cũng đã đang chuẩn bị rồi. Mọi phương diện chuẩn bị không chê vào đâu được.
Vốn cho là ở Túy Xuân Lâu mới hấp dẫn được Đường Phong, để cho hắn tự chui đầu vào lưới.
Thật không nghĩ là không có được bao nhiêu hiệu quả. Bởi vì Đường Phong hoàn toàn không từ Thiên Tú đi ra, dĩ nhiên bọn họ không nghĩ tới Đường Phong ở Khúc Đình Sơn.
Sau khi phụ nhân trung niên dẫn Thi Thi tới Túy Xuân Lâu, làm làm cho nàng giả mạo nữ phong trần, hấp dẫn bằng ánh mắt kia. Đợi hơn một tháng, rốt cục Đường Phong xuất hiện ở Túy Xuân Lâu. hết thảy đều dựa theo kế hoạch tiến hành, hết lần này tới lần khác như dự định, nhưng đột nhiên xuất hiện hai Thiên giai!
Có hai Thiên giai lúc này, phụ nhân trung niên biết rõ đoàn người của mình không có khả năng chạy thoát rồi. Dốc lòng tới tận đây, phụ nhân trung niên lập tức ra quyết định, cao giọng hô:
- Giết Đường Phong, báo huyết thù! Cho dù ngọc đá vỡ nát, cũng muốn giết chết Đường Phong ở nơi này!
Theo mệnh lệnh của nàng truyền ra, mấy Huyền giai cảnh giới hô lớn:
- Giết Đường Phong, báo huyết thù.
Khẩu hiệu dồn dập. Mấy người không có bất kỳ động tác phòng ngự nào, chỉ có dũng cảm tiến lên.
- Thi Thi là con dâu của ta, ngươi nói nàng có thù oán với ngươi hay không.
Nhưng mà bây giờ nhìn lại, nàng cũng không đối phó ngươi, nữ nhi lớn lên quả nhiên liền là người ngoài, thấy nam nhân thì xuân tâm đại động.
Thi Thi ở trên lầu nghe được cắn răng không nói một lời.
Đường Phong khẽ cười một tiếng cao giọng nói.
- Nếu ngày hôm nay ta tha các ngươi rời đi, không truy cứu bất kì trách nhiệm nào, sau này coi như không quen biết thì như thế nào?
Phụ nhân trung niên cười sửng sốt, nhưng ngay sau đó nở nụ cười.
- Xem ra Đường công tử hẳn là còn chưa tỉnh ngủ? Có muốn ngủ một giấc trên giường của tiểu tiện nhân kia.
Đường Phong lắc đầu.
- Cười một tiếng hóa giải mọi ân cừu. Oan gia nên giải không nên kết.
Phụ nhân trung niên nói.
- ít nói lời thừa đi. Hôm nay không phải ngươi chết thì chúng ta chết, cho dù ngươi có đánh chúng ta thành trọng thương, ngày sau chúng ta cũng vẫn tìm ngươi báo thù.
Đường Phong cao giọng nói.
- Thi Thi cô nương ngươi nghe được không? Không phải ta không nhân từ nhưng bản chất thế giới này là thế.
Thi Thi đứng bên của sổ cười khổ một tiếng, nhất tiếu hóa giải mọi ân cừu, đạo lý này ai cũng hiểu nhưng thân tại giang hồ, thân bất do kỹ, ngươi không muốn giết người, nhưng người muốn giết ngươi. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Hắn nói nhiều như vậy chỉ là muốn nói với mình đạo lý này sao.
Bộ dạng trấn định của Đường Phong làm cho đám người hoang mang, người nhát gan vào tình huống này chắc chắn sẽ quỳ xuống xin tha thứ rồi, nhưng hắn chẳng những không có một chút sợ hãi, ngược lại còn quá chút bình tĩnh, làm cho bọn họ sợ ném chuột vỡ đồ, không biết Đường Phong còn đòn sát thủ gì chưa dùng đến.
Nhưng mà thực lực của hắn chỉ có Huyền giai hạ phẩm, cho dù lợi hại hơn nữa có thể tránh được mấy chục người bao vây sao?
Phụ nhân trung niên nói.
- ngươi cũng đừng có ý quỷ gì. Hai hộ vệ của ngươi đã sớm ngã xuống rồi, đừng hi vọng bọn họ tới cứu ngươi hoặc là mật báo. Thức thời thì nên tự vận trước mặt chúng ta, chúng ta còn có thể lưu ngươi toàn thây, nếu không sẽ loạn kiếm phân thây làm ngươi chết không có chỗ chôn.
- Hiện tại bọn họ ở đâu?
Đường Phong hỏi.
Phụ nhân trung niên âm lãnh cười giễu cợt nhìn Đường Phong.
- Đúng là không thấy quan tài không đổ lệ. đem bọn họ mang lên đây.
Theo lệnh nhiều người chạy tới nhà bên cạnh sau một lát, hai đại Sát thần với Vu trung đã bị người ta lôi ra như heo.
những người đó hung hăng vất xuống trước mặt Đường Phong, còn đạp hai cái cho hả giận.
Đường Phong cúi đầu xem Thang Phi Tiếu với Đoạn Thất Xích, hai người nằm trên mặt đất còn nháy mắt với Đường Phong, phong tao vô cùng.
Vu Trung cũng không nhúc nhích, nằm trên người bọn họ, người vừa bị đạp là hắn.
Đường Phong cười nói.
- Ta muốn các ngươi chọc bọn họ mấy đao đã rồi hãy nói.
Phụ nhân trung niên cười đắc ý nói.
- Mười lần thuốc mê cho dù là địa giai cao thủ cũng không chịu nổi, bọn họ ngủ đến ngày mai cũng không tỉnh.
- Uh.
Đường Phong gật đầu.
- Ta có thể hỏi ngươi một chút, sau khi giết ta các ngươi sẽ xử trí bọn họ thế nào? hãy suy nghĩ cẩn thận trước khi trả lời, bởi vì quyết định của các ngươi sẽ là kết quả sau này của các ngươi.
Phụ nhân trung niên cười nói.
- Còn cần suy nghĩ sao? Tự nhiên là giết toàn bộ, ngươi cho rằng ta sẽ thả bọn hắn để bọn hắn đem tin tức truyền ra ngoài.
Đường Phong nói.
- Nhưng hai người hộ vệ là người vô tội.
- Đi theo ngươi thì cũng thế mà thôi, bây giờ bọn hắn không giết người, không có nghĩa là sau này cũng vậy.
- Nói cho cùng vẫn là vì bản thân các ngươi. Sợ bọn họ đem chuyện hôm nay tiết lộ cho nên diệt cỏ tận gốc, ngươi nghĩ thế thì nói thẳng ra cần gì đạo đức giả như thế.
Phụ nhân trung niên sắc mặt xanh lét, hiển nhiên là bị Đường Phong nói trúng tâm tư. Lập tức quát lên
- Đúng thì sao? Diệt cỏ tận gốc là điều căn bản ai cũng biết.
- Tốt.
Đường Phong cười một tiếng giơ ngón tay với đám người đối diện.
- Ta muốn chính là như vậy.
Trong lúc nói chuyện sắc mặt Đường Phong âm trầm nói.
- Tiếu thúc, Đoạn thúc nên đứng lên làm việc rồi.
Vốn đang nằm trên mặt đất hai người vừa nghe thấy thế liền đứng lên, nhóm người vây bắt Đường Phong sợ hết hồn, phụ nhân trung niên biến sắc lẩm bẩm.
- Làm sao có thể?
Đây chính là gấp mười lần thuốc mê, nếu là mình uống một chén coi như nằm xuống một năm cũng chưa tỉnh. Nhưng hai người kia sao lại không việc gì. Hơn nữa còn ra vẻ bị mê man lừa gạt mọi người.
Thang Phi Tiếu cùng Đoạn Thất Xích trấn giữ ở Thiên Tú là một chuyện bí mật. cả Thiên Tú chỉ có mấy người là biết thân phận của họ. lần trước Cự Kiếm môn đột kích không người nào còn sống để truyền tin tức về.
Phụ nhân trung niên chỉ nghĩ đó chỉ là hai hộ vệ bình thường, có ai ngờ đó là hai đại Sát thần.
Thuốc mê kia quả thật đối với Địa giai cao thủ trở xuống thì có hiệu quả.
Nhưng Thang thúc với Đoạn thúc là thiên giai thượng phẩm đỉnh phong.
Sau khi Đường Phong uống rượu thuốc Thất tình cô thì không nói bách độc bất xâm nhưng thuốc mê đối với hắn không có hiệu quả, chứ đùng nói là Thang thúc với Đoạn thúc. Hai người có uống nữa cũng không có chuyện gì.
Đường Phong nhìn Vu trung nằm trên mặt đất hỏi.
- Hắn thì sao?
Tiếu thúc cười ha hả một tiếng nói.
- Hắn ngủ thật, bằng không cả ba chúng ta đều tỉnh thì họ sẽ buồn lắm.
Vu trung cũng là bị hai đại Sát thần làm hại. hắn mặc dù không biết thân phận hai người nhưng cũng biết hai người lợi hại.
Hiển nhiên Vu trung đi với hai người không có bất kì cảnh giác gì cả, nhìn hai người uống rượu hăng say, hắn cũng không do dự uống mấy chén, kết quả là ngã nhào trên bàn.
- Phong thiếu, những người này xử lý thế nào?
Thang thúc mở miệng hỏi.
Đường Phong nheo mắt lanh lùng nhìn họ.
- Giết!
Tàn nguyệt như máu, mảnh đất này đêm nay nhất định sẽ bị máu tươi nhuộm đỏ.
Phụ nhân trung niên giật mình hoảng hốt nói.
- Chẳng lẽ các ngươi là thiên giai cao thủ.
Lời vừa thốt ra mọi người hoảng sợ biến sắc. bọn họ chỉ có ba địa giai cùng hơn hai mươi Huyền giai, nếu có một thiên giai cao thủ ở đây thì ai có thể ngăn cản.
- Hiện tại biết đã chậm.
Thang Phi Tiếu âm trầm cười.
Phụ nhân trung niên sắc mặt thay đổi, kế hoạch lần này tuyệt đối bí mật, kể từ khi Đường Phong kỳ hào thu nạp Tĩnh An thành dưới đất thế lực thời điểm, bọn họ cũng đã đang chuẩn bị rồi. Mọi phương diện chuẩn bị không chê vào đâu được.
Vốn cho là ở Túy Xuân Lâu mới hấp dẫn được Đường Phong, để cho hắn tự chui đầu vào lưới.
Thật không nghĩ là không có được bao nhiêu hiệu quả. Bởi vì Đường Phong hoàn toàn không từ Thiên Tú đi ra, dĩ nhiên bọn họ không nghĩ tới Đường Phong ở Khúc Đình Sơn.
Sau khi phụ nhân trung niên dẫn Thi Thi tới Túy Xuân Lâu, làm làm cho nàng giả mạo nữ phong trần, hấp dẫn bằng ánh mắt kia. Đợi hơn một tháng, rốt cục Đường Phong xuất hiện ở Túy Xuân Lâu. hết thảy đều dựa theo kế hoạch tiến hành, hết lần này tới lần khác như dự định, nhưng đột nhiên xuất hiện hai Thiên giai!
Có hai Thiên giai lúc này, phụ nhân trung niên biết rõ đoàn người của mình không có khả năng chạy thoát rồi. Dốc lòng tới tận đây, phụ nhân trung niên lập tức ra quyết định, cao giọng hô:
- Giết Đường Phong, báo huyết thù! Cho dù ngọc đá vỡ nát, cũng muốn giết chết Đường Phong ở nơi này!
Theo mệnh lệnh của nàng truyền ra, mấy Huyền giai cảnh giới hô lớn:
- Giết Đường Phong, báo huyết thù.
Khẩu hiệu dồn dập. Mấy người không có bất kỳ động tác phòng ngự nào, chỉ có dũng cảm tiến lên.
/1679
|