Vô Thường

Chương 232: Huyết tẩy Linh thú đường. (Thượng)

/1679


Thi Thi vẫn đứng lặng bên cửa số lầu hai, chẳng hề nhúc nhích, ngay cả khi Vu Trung dẫn người tới mang thi thể phụ nhân trung niên xuống, nàng ta cũng không có chút phản ứng.
Thang Phi Tiếu lén khều Đường Phong, thấp giọng hỏi:
- Phong thiếu gia. chẳng phải nha đầu kia thực sự để ý người sao? Ánh mắt nàng ta rất thú vị đấy nhé.
- Chớ nói bừa.
Tâm thần Đường Phong thoát khỏi nội tâm ra ngoài, thoáng liếc qua Thi Thi, nhíu nhíu mày mà nói.
giờ đây hắn không biết phải xử lý nữ nhân này thế nào. Nếu theo cách hành sự của mình, diệt cỏ phải diệt tận gốc, tránh lưu họa mai sau. Dù thế nào, Thi Thi cũng đã hạ độc vào rượu của mình, lại còn dùng mỹ nhân kế với mình nữa, xem xét theo góc độ này nàng ta chính là kẻ địch của mình.
Nhưng sau đó, nàng đã ngầm nhắc nhở mình, làm cho mình rời khỏi nơi đó. Mặc dù đối với Đường Phong điều ấy không trọng yếu nhưng cùng chính vì thế khó thể coi nàng như cừu nhần. càng khó có thể hạ thủ diệt trừ hậu họa.
Đoạn Thất Xích bên cạnh nói:
- Phong thiếu gia, chi bằng đem nàng về làm thị nữ, ánh mắt của nha đầu này rất được, hầu hạ bên cạnh người chắc không tính là xấu mặt lắm.
Đường Phong cười khổ mà nói:
- Ta nào dám.
Thử nghĩ, nếu Thi Thi hàng ngày dùng Mị Thuật để đối phó với mình, chẳng rõ mình có thể kháng cự được hay không, đến khi đó thú tính nổi lên, khó tránh gây ra sai lầm.
Tiếu Thúc Kỳ nói:
- Ấy, Phong thiếu gia, trên đời này còn có chuyện người không dám làm sao? Chẳng qua là thu một nàng thị nữ, tùy tiện làm ấm giường thôi mà.
Đường Phong đang định nói một chút với hai người về thông tin mình thu thập được, bỗng nhiên có một luồng khí thế cuồng bạo cực điểm từ phía đông lao tới, cỗ khí thế này kiệt ngạo bất tuần, hơn nữa còn mang theo sát khí xung thiên.
Sắc mặt hai đại sát thần thoáng biến đổi, trở nên ngưng trọng bởi vì cỗ khí tức này khá quen thuộc, ngày hôm qua đã một lần cảm thấy rồi. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Đoạn Thất Xích toát lên vẻ kinh ngạc nói:
- Khiếu Thiên Lang?
Thang Phi Tiếu trầm giọng nói: "Tại sao súc sinh này đã tới thành Tĩnh An rồi nhỉ?
Đường Phong cảm thấy váng vất, vội vàng phất tay:
- Đi thôi.
Hai Đại Sát Thần chỉ cho rằng cỗ khí thế kia do Khiếu Thiên Lang Phát ra nhưng Đường Phong thì biết rõ việc Linh Khiếp Nhân hiện đang đoạt thân Khiếu Thiên Lang. Khí thế vừa rồi cũng chỉ là do tinh hồn của Linh Khiếp Nhan bị áp chế trong giây lát nên Khiếu Thiên Lang mới hiện nguyên hình đó thôi.
Nhẩm tính toàn bộ thành Tĩnh An. chỉ có hai Đại Sát Thần là có thực lực ngang ngửa với Linh Khiếp Nhan và Khiếu Thiên Lang, vậy nguyên nhân nào gây phát sinh sự tình đó đây?
Đường Phong không hiểu nổi, rốt cục có kẻ nào dám động thủ trên đầu Thái Tuế, dây dưa với Khiếu Thiên Lang, làm nó nổi giận.
Súc sinh này căn bản chỉ có Linh Khiếp Nhan mới kiềm chế nổi, nếu mà nó đắc thủ, e rằng cả thành Tĩnh An này khó tránh khỏi tai kiếp.
Túy Xuân Lâu chìm trong hỗn loạn vì khi Vu Trung dẫn người tới đã nhân thể báo cho mọi người biết từ giờ về sau Túy Xuân Lâu sẽ do hắn quản lý. Trong lúc cấp bách. Đường Phong chi kịp dặn dò hắn một câu: "Ngươi phụ trách giám thị Thi Thi, chờ ta quay lại sẽ xử lý sau!"
Mặc dù Vu Trung cảm thấy khó hiểu nhưng vẫn gật đầu đáp:
-rõ.
Hai đại sát Sát thần đến vừa kịp lúc, nhưng chưa đợi họ tới nơi gặp chuyện không may thì đã có một tiếng sói tru rung trời lở đất từ trong truyền ra.
chỉ một tiếng gầm này. Trực tiếp khiến Tĩnh An thành muốn nổ tung trong luồng khí tức mà chỉ có người tu luyện mới cảm nhận được. Người bình thường căn bản không thể nhận ra được nó, nhanh thanh âm này cũng thật sự tiến vào màng nhĩ của tất cả.
Thoáng chốc vô số người thất kinh, chạy về báo nguy nhưng căn bản không hề biết chuyện gì đang xảy ra.
Lát sau, ba người kia rốt cục cũng đến tận nơi, vừa hay chính là nơi Đường Phong có chút quen thuộc, vừa đáp xuống, hắn không khỏi kinh ngạc thốt lên:
- Sao lại là Linh Thú Đường?
Lần trước, khi Đường Phong từ trong Khúc Đỉnh Son đi ra, đã gặp qua mấy người của Linh Thú Đường. hơn nữa, qua chuyện trò với họ, Đường Phong có thể suy đoán được Linh Thú Đường hẳn an bài một phân đường tại thành Tĩnh An. Mục tiêu chủ yếu của Linh Thú Đỉnh chính là thường xuyên vào Khúc Đình Sơn bắt những con linh thú còn non.
Thú non có thể công kích không biết mang đi đâu còn những con không thể công kích được đem đi bán.
Dù sao đối với bọn họ, Đường Phong không thù không oán, nên cũng chẳng quan tâm, nhưng mà giờ đây, Khiếu Thiên Lang lại đang khuấy đảo phong vân bên trong.
Thậm chí còn chưa xâm nhập vào bên trong Linh Thú Đường, Đường Phong đã nghe thấy thấp thoáng từng tràng âm thanh kêu la thảm thiết tựa như tiếng người bị cắt chém vậy. Cùng với đó còn những tiếng va chạm mãnh liệt, bên trong Linh Thú đường đã thành bài chiến trường,nồng nặc mùi máu tươi
Một nam nhân toàn thân nhuộm máu loạng choạng từ trong chạy ra, trên bụng đã bị thủng một lỗ lớn, khuôn mặt tràn đầy nỗi hài hùng. Hắn chạy tới cửa thì không gượng được nữa , ngã nhào xuống đất, vươn tay về phía đám người Đường Phong, giọng đứt quãng nói:
- Cứu... cứu mạng với!
Vừa dứt lời, cánh tay kia đã thõng xuống. Thang Phi Tiếu tiến lên xem xét một hồi, ngẩng đầu lên nói:
- đã chết rồi!
Đoạn Thất Xích nói:
- Phong thiếu gia, chúng ta nên hành động sao đây?
Thực lòng, hắn không hề muốn dây dưa vào súc sinh này khó nhằn này, nhưng Đoạn Thất Xích cũng biết nếu mình và Thang Phi Tiếu không xuất thủ, chi e cả thành Tĩnh An này sẽ chìm trong tai ương. Dựa vào tính khí mà nói, Đường Phong sẽ không để yên như vậy.
- Vào xem sao!
Đường Phong dẫn đầu xông vào.
Quang cảnh trước mắt thê thảm đến mức không nỡ nhìn, khắp nơi trong Linh Thú Đường đều vương văi huyết nhục, đồ đạc lôn xộn vô cùng, trông không giống bị người ta đập phá, hẳn là do thân hình khổng lồ của Khiếu Thiên Lang húc phải.
Linh Thú Đường còn có một cửa hậu, lúc này đã bị đục thủng một lỗ lớn loang lổ máu in hình dáng dấp của Khiếu Thiên Lang. Ngay sau Linh Thú Đường là một tòa đại viện, bên trong có mấy thi thể trong tay vẫn lăm lăm khí giới, yết hầu bị cắn thủng, máu phun ra như suối.
Sau tòa đại viện kia có một lối đi xuống lòng đất, hiện máu tươi đã rải khắp lối vào. Đường Phong cùng hai đại Sát thần vừa tới nơi đã thấy một bóng người chui ra, lao thẳng tới trước mặt bọn họ. Hai cánh tay nhỏ nhắn ôm chầm lấy chân Đường Phong.
Thang Phi Tiếu cùng Đoạn Thất Xích vốn định xuất thủ đã vội vàng thu chiêu, bởi vị hai người nhận ra kẻ kia chính là Linh Khiếp Nhan.
Trên người nàng loang lổ máu, ngay cả mái tóc bạc trắng và khuôn mặt phúng phình cũng dính một chút, dưới ánh trăng tạo thành khung cảnh vô cùng quỷ dị.
Lúc này, Thang Phi Tiếu cùng Đoạn Thất Xích không thể hiểu nổi, giờ đây bọn họ hoàn toàn chẳng cảm thụ được khí tức của Khiếu Thiên Lang đâu cả, tựa như luồn khí tức hung bao vừa này chưa bao giờ từng tồn tại vậy.
Hai đại Sát thần chăm chú quan sát Khiếp Linh Nhan, thần sắc tỏ vẻ ngưng trọng. Bọn họ chỉ biết Khiếp Linh Nhan thuộc về một thế lực cường đại nào đó trong núi ra. Nhưng rốt cuộc nàng ta là ai, dựa theo tình huống hiện tại, có thể khẳng định nàng ta là một thành viên Khiếu Thiên Lang.
Là thiên bẩm vương giả giữa loài thú, so với Khiếu Thiên Lang lang mẫu e rằng vị trí còn cao hơn.
Đường Phong khẽ đặt tay lên đầu Khiếp Linh Nhan, nhẹ nhàng vuốt tóc, chẳng hỏi han sự tình, chỉ lặng yên đứng bên phó tướng âm thầm của mình, bốn người đứng ở nơi đầy mùi máu tanh, sát lục mới kết thúc, hai mươi mấy sinh mệnh ở đây cũng điêu linh.

/1679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status