Khiếu Thiên lang theo quần thú xông ra, việc trước tiên nó phải làm, chính là tiêu diệt hết tướng lĩnh cao thủ phía đối phương trước, lúc đó mới giúp cho quần thú không gặp nhiều nguy hiểm, điểm này Khiếu Thiên lang so với bất luận kẻ nào cũng đều rõ ràng hơn.
những kẻ còn sống của Cúc Hoa đường hoặc là chạy mất dạng, hoặc là đầu nhập vào đội ngũ Lưu Vân tông hay Vô Ảnh môn.
Quần thú đồ sát phía bên này xong, đệ tử của Vạn Thú đường cũng đã tử thương vô số.
Thực lực của Vạn Thú đường còn khá thấp, bọn họ chiến đấu chủ yếu là dựa vào Linh thú của chính mình. Nhưng hiện tại, Linh thú bỏ chạy hết, bọn họ chỉ có thể dựa vào năng lực của chính mình mà quyết tử, sao có thể là đối thủ của đệ tử hai tông liên hợp lại được?
cũng giống như phía bên kia, trận đồ sát ở phía này cũng nghiêng về một bên, cùng chưa qua thời gian nửa nén hương, đệ tử Vạn Thú đường cũng đã chết hơn phân nửa.
Bầy thú dưới sự điều động của Khiếu Thiên Lang, nhất loạt thay đổi phương hướng, mang một thân bê bết máu tươi mà đánh vào bên trong chiến trường hỗn loạn. Khiêu Thiên Lang ẩn thân bên trong quần thú, thân thể linh hoạt luồn lách, chỉ tìm giết Địa giai cao thủ trở lên, còn lại toàn bộ giao cho thủ hạ của mình.
Đám đệ tử Vạn Thú đường đang đau khổ chống cự, nhìn thấy Linh thú quay trở lại thì không khỏi quá đỗi vui mừng. chỉ cần có Linh thú hỗ trợ, bọn họ hoàn toàn có thể chiến đấu vượt cấp, thậm chí lấy ít đánh nhiều.
Nhưng sự thật một lần nữa lại khiến cho họ chìm tuyệt vọng. Quần thú xông vào chiến trường chẳng những giết đệ tử Vô Ảnh môn và Lưu Vân tông, mà thậm chí ngay cả đệ tử Vạn thú đường cũng giết.
Rất nhiều đệ tử Vạn thú đường đến chết vẫn không hiểu Linh thú mình nuôi từ bé đến lớn rốt cuộc là bị làm sao.
Bầu trời phảng phất như bị máu tươi nhuộm đỏ. Quy mô của trận hỗn chiến này căn bản không hề thua kém so với hai nghìn năm trăm người lần trước chiến đấu ở Cự Kiếm Môn.
Nơi đây tập trung hai ba nghìn người của bốn tông phái và hơn sáu trăm Linh thú, trong đó còn có tới tám Thiên giai cao thủ.
Tám thiên giai cao thủ hiện tại chỉ còn lại năm người. Ba người đều bị Khiếu Thiên Lang giết chết từng người một, còn lại năm người đang liều chết chiến đấu với đám người Thiết Phong Cốt.
Gừng càng già càng cay, nói gì Thiết Phong Cốt cũng có nhiều năm kinh nghiệm, mặc dù cùng cấp nhưng Thiết lão đầu sống nhiều năm như vậy cũng không uổng phí. Căn cơ của Thiên giai trung phẩm so với bất lận kẻ nào cũng còn vừng chắc hơn rất nhiều, nếu không phải bởi vì tư chất có hạn, lão sớm đã có thể tấn chức đến Thiên giai thượng phẩm rồi.
lão mang theo Lôi Vân báo cấp sáu, lấy hai địch bốn, tuy đối phương cũng có hai thiên giai trung phẩm nhưng một chút cũng không rơi vào thế hạ phong. Thiết Phong Cốt và Lôi Vân báo tâm linh tương thông, mặc dù không như người với người, nhưng trong chiến đấu lại phối hợp với nhau khăng khít chặt chẽ. Thiết Phong Cốt chịu trách nhiệm phòng thủ còn Lôi Vân báo phụ trách việc tấn công. Tiết tấu chiến đấu của một người một thú vô cùng tài tình, khiến cho người ngoài nhìn vào không khỏi tập trung tâm trí mà theo dõi.
Tư Không Thúy cùng với Lôi Kinh Thanh cũng không e ngại công kích của một người một thú này, nhưng Nguyệt Cô Minh và một cao thủ Thiên giai hạ phẩm khác sắp rơi vào thế hạ phong. Lôi Vân báo chỉ nhằm vào hai người bọn họ mà đánh tới, công kích liên miên như hắt nước vào mặt, mỗi một cú tát, mỗi nhát cắn xé đều phóng ra công kích thuộc tính, khiến hai người một thân mồ hôi lạnh ướt đẫm lưng. Đầu Linh thú này không hổ danh cấp sáu, góc độ cùng với lực lượng tấn công vô cùng lớn, dù cho bọn họ có dốc hết toàn lực cũng có cảm giác khó mà chống đỡ. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Vừa chiến đấu, Thiết Phong Cốt vừa định giải thích mấy câu, nhưng không một ai thèm nghe lão giải thích. Đến khi đệ tử Vạn thú đường bị giết không sai biệt lắm thì lão cũng chẳng còn muốn giải thích nữa rồi.
Môn hạ đệ tử chết cũng đã chết, hai bên đã thành thế nước lửa, hiện tại còn giải thích làm gì? Quan hệ giữa Vạn thú đường và ba tông phái dưới sự thúc đẩy của Đường Phong đã chuyển thành cục diện không chết không thôi.
Trong khi mọi người chiến đấu, chỉ có Đường Phong buồn tẻ đứng nhìn. Hắn hết quay qua xem mấy vị Thiên giai cao thủ chiến đấu, lại quay sang nhìn đám đệ tử và bầy thú sống mái với nhau.
Vốn hắn cũng muốn đi giúp quần thú một phen, nhưng nghĩ lại, Khiếu Thiên Lang cũng đã ở trong đó rồi, bản thân mình nhúng tay vào cũng không có tác dụng gì. Vạn nhất mấy con Linh thú kia ngay cả mình cũng đánh, vậy là không có lời rồi.
Bộ dạng nhàn nhã của Đường Phong rốt cuộc cũng bị Thiết Phong Cốt lão đầu phát hiện ra. Thiết lão đầu vốn là muốn chửi mắng Đường Phong vài câu, nhưng lời đến khóe miệng lại nuốt xuống, hiện tại mắng chửi còn có ý ích lợi gì?
- Đường Phong tiểu nhi.
Thiết Phong Cốt nói một hơi dài, đánh lâu như vậy mà nhìn lão không có chút mệt mòi gì cả.
- Theo như lời ngươi vừa nói, Vạn thú đường chúng ta đã giúp ngươi giải vây, ngươi có thể thực hiên lời hứa của mình hay không, nhường Khúc Đình Sơn cho Vạn thú đường mười năm năm?
Nếu như Đường Phong đáp ứng, vậy hôm nay cho dù môn hạ đệ tử toàn bộ cùng với đám Linh thú chết sạch thì cũng đáng. Mười năm năm, Vạn Thú đường ở Khúc Đình sơn có thể bắt lại vô số Linh thú. Cho dù đắc tội với ba tông thì cũng không hề lỗ vốn.
nghe được câu này, Đường Phong không khỏi bật cười, lắc đầu nói:
- lão thất phu, ngươi ăn nhiều mỡ heo nên tâm hồn trở nên mơ mộng ư? Thiếu gia vừa rồi chẩng qua là nói đùa mấy câu mà ngươi cũng tin là thật? Ha ha ha!
Thiết Phong Cốt cho dù đối mặt với bốn Thiên giai cao thủ cũng không rơi vào thế hạ phong, bản thân lão cũng không hề có chút thương tích, thế nhưng những lời này của Đường Phong vừa ra khỏi miệng, sắc mặt lão bỗng nhiên đỏ bừng sau một khắc, chợt há mồm phun ra một ngụm máu tươi, bị Đường Phong chọc cho thành như vậy.
- Đường Phong, lão phu thề, chỉ cần một ngày ta còn sống, chỉ cần một ngày Vạn thú đường còn tồn tại, thề nhất định không đội chung trời cùng ngươi. Mấy ngàn môn hạ đệ tử của ta nhất định sẽ chém chết cái tên tiểu nhân vô sỉ như ngươi!
Thiết Phong Cốt sắc mặt âm trầm, quát um lên.
- Chờ ngươi sống sót rời khỏi chỗ này rồi hẵng nói.
Đường Phong hừ lạnh một tiếng.
- lão phu muốn đi, ai có thể cản ta?
Thiết Phong Cốt tức giận, toàn lực thúc động một thân cương khí, đột nhiên chuyển thủ vi công, cùng Lôi Vân báo hợp lực, trong nháy mắt phá vỡ sự phong tòa của bốn vị thiên giai cao thủ, hướng Đường Phong mà lao đến.
Thiết Phong Cốt thật sự là quá tức giận, sống bao nhiêu năm qua chưa từng bị ai đùa bờn ác như vậy. Mà kẻ đùa bờn hắn chẳng qua chỉ là một thiếu niên cảnh giới Huyền giai mà thôi.
Cho dù như thế nào, Thiết Phong Cốt cũng muốn lấy tính mạng Đường Phong.
Đối mặt với một kích phẫn nộ của cao thủ Thiên giai trung phẩm già nhưng không yếu, Đường Phong không dám có chút khinh thường, hắn vốn muốn đánh ra đòn sát thủ để ngăn cản, nhưng trong giây lát liền bỏ qua ý nghĩ này.
những kẻ còn sống của Cúc Hoa đường hoặc là chạy mất dạng, hoặc là đầu nhập vào đội ngũ Lưu Vân tông hay Vô Ảnh môn.
Quần thú đồ sát phía bên này xong, đệ tử của Vạn Thú đường cũng đã tử thương vô số.
Thực lực của Vạn Thú đường còn khá thấp, bọn họ chiến đấu chủ yếu là dựa vào Linh thú của chính mình. Nhưng hiện tại, Linh thú bỏ chạy hết, bọn họ chỉ có thể dựa vào năng lực của chính mình mà quyết tử, sao có thể là đối thủ của đệ tử hai tông liên hợp lại được?
cũng giống như phía bên kia, trận đồ sát ở phía này cũng nghiêng về một bên, cùng chưa qua thời gian nửa nén hương, đệ tử Vạn Thú đường cũng đã chết hơn phân nửa.
Bầy thú dưới sự điều động của Khiếu Thiên Lang, nhất loạt thay đổi phương hướng, mang một thân bê bết máu tươi mà đánh vào bên trong chiến trường hỗn loạn. Khiêu Thiên Lang ẩn thân bên trong quần thú, thân thể linh hoạt luồn lách, chỉ tìm giết Địa giai cao thủ trở lên, còn lại toàn bộ giao cho thủ hạ của mình.
Đám đệ tử Vạn Thú đường đang đau khổ chống cự, nhìn thấy Linh thú quay trở lại thì không khỏi quá đỗi vui mừng. chỉ cần có Linh thú hỗ trợ, bọn họ hoàn toàn có thể chiến đấu vượt cấp, thậm chí lấy ít đánh nhiều.
Nhưng sự thật một lần nữa lại khiến cho họ chìm tuyệt vọng. Quần thú xông vào chiến trường chẳng những giết đệ tử Vô Ảnh môn và Lưu Vân tông, mà thậm chí ngay cả đệ tử Vạn thú đường cũng giết.
Rất nhiều đệ tử Vạn thú đường đến chết vẫn không hiểu Linh thú mình nuôi từ bé đến lớn rốt cuộc là bị làm sao.
Bầu trời phảng phất như bị máu tươi nhuộm đỏ. Quy mô của trận hỗn chiến này căn bản không hề thua kém so với hai nghìn năm trăm người lần trước chiến đấu ở Cự Kiếm Môn.
Nơi đây tập trung hai ba nghìn người của bốn tông phái và hơn sáu trăm Linh thú, trong đó còn có tới tám Thiên giai cao thủ.
Tám thiên giai cao thủ hiện tại chỉ còn lại năm người. Ba người đều bị Khiếu Thiên Lang giết chết từng người một, còn lại năm người đang liều chết chiến đấu với đám người Thiết Phong Cốt.
Gừng càng già càng cay, nói gì Thiết Phong Cốt cũng có nhiều năm kinh nghiệm, mặc dù cùng cấp nhưng Thiết lão đầu sống nhiều năm như vậy cũng không uổng phí. Căn cơ của Thiên giai trung phẩm so với bất lận kẻ nào cũng còn vừng chắc hơn rất nhiều, nếu không phải bởi vì tư chất có hạn, lão sớm đã có thể tấn chức đến Thiên giai thượng phẩm rồi.
lão mang theo Lôi Vân báo cấp sáu, lấy hai địch bốn, tuy đối phương cũng có hai thiên giai trung phẩm nhưng một chút cũng không rơi vào thế hạ phong. Thiết Phong Cốt và Lôi Vân báo tâm linh tương thông, mặc dù không như người với người, nhưng trong chiến đấu lại phối hợp với nhau khăng khít chặt chẽ. Thiết Phong Cốt chịu trách nhiệm phòng thủ còn Lôi Vân báo phụ trách việc tấn công. Tiết tấu chiến đấu của một người một thú vô cùng tài tình, khiến cho người ngoài nhìn vào không khỏi tập trung tâm trí mà theo dõi.
Tư Không Thúy cùng với Lôi Kinh Thanh cũng không e ngại công kích của một người một thú này, nhưng Nguyệt Cô Minh và một cao thủ Thiên giai hạ phẩm khác sắp rơi vào thế hạ phong. Lôi Vân báo chỉ nhằm vào hai người bọn họ mà đánh tới, công kích liên miên như hắt nước vào mặt, mỗi một cú tát, mỗi nhát cắn xé đều phóng ra công kích thuộc tính, khiến hai người một thân mồ hôi lạnh ướt đẫm lưng. Đầu Linh thú này không hổ danh cấp sáu, góc độ cùng với lực lượng tấn công vô cùng lớn, dù cho bọn họ có dốc hết toàn lực cũng có cảm giác khó mà chống đỡ. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Vừa chiến đấu, Thiết Phong Cốt vừa định giải thích mấy câu, nhưng không một ai thèm nghe lão giải thích. Đến khi đệ tử Vạn thú đường bị giết không sai biệt lắm thì lão cũng chẳng còn muốn giải thích nữa rồi.
Môn hạ đệ tử chết cũng đã chết, hai bên đã thành thế nước lửa, hiện tại còn giải thích làm gì? Quan hệ giữa Vạn thú đường và ba tông phái dưới sự thúc đẩy của Đường Phong đã chuyển thành cục diện không chết không thôi.
Trong khi mọi người chiến đấu, chỉ có Đường Phong buồn tẻ đứng nhìn. Hắn hết quay qua xem mấy vị Thiên giai cao thủ chiến đấu, lại quay sang nhìn đám đệ tử và bầy thú sống mái với nhau.
Vốn hắn cũng muốn đi giúp quần thú một phen, nhưng nghĩ lại, Khiếu Thiên Lang cũng đã ở trong đó rồi, bản thân mình nhúng tay vào cũng không có tác dụng gì. Vạn nhất mấy con Linh thú kia ngay cả mình cũng đánh, vậy là không có lời rồi.
Bộ dạng nhàn nhã của Đường Phong rốt cuộc cũng bị Thiết Phong Cốt lão đầu phát hiện ra. Thiết lão đầu vốn là muốn chửi mắng Đường Phong vài câu, nhưng lời đến khóe miệng lại nuốt xuống, hiện tại mắng chửi còn có ý ích lợi gì?
- Đường Phong tiểu nhi.
Thiết Phong Cốt nói một hơi dài, đánh lâu như vậy mà nhìn lão không có chút mệt mòi gì cả.
- Theo như lời ngươi vừa nói, Vạn thú đường chúng ta đã giúp ngươi giải vây, ngươi có thể thực hiên lời hứa của mình hay không, nhường Khúc Đình Sơn cho Vạn thú đường mười năm năm?
Nếu như Đường Phong đáp ứng, vậy hôm nay cho dù môn hạ đệ tử toàn bộ cùng với đám Linh thú chết sạch thì cũng đáng. Mười năm năm, Vạn Thú đường ở Khúc Đình sơn có thể bắt lại vô số Linh thú. Cho dù đắc tội với ba tông thì cũng không hề lỗ vốn.
nghe được câu này, Đường Phong không khỏi bật cười, lắc đầu nói:
- lão thất phu, ngươi ăn nhiều mỡ heo nên tâm hồn trở nên mơ mộng ư? Thiếu gia vừa rồi chẩng qua là nói đùa mấy câu mà ngươi cũng tin là thật? Ha ha ha!
Thiết Phong Cốt cho dù đối mặt với bốn Thiên giai cao thủ cũng không rơi vào thế hạ phong, bản thân lão cũng không hề có chút thương tích, thế nhưng những lời này của Đường Phong vừa ra khỏi miệng, sắc mặt lão bỗng nhiên đỏ bừng sau một khắc, chợt há mồm phun ra một ngụm máu tươi, bị Đường Phong chọc cho thành như vậy.
- Đường Phong, lão phu thề, chỉ cần một ngày ta còn sống, chỉ cần một ngày Vạn thú đường còn tồn tại, thề nhất định không đội chung trời cùng ngươi. Mấy ngàn môn hạ đệ tử của ta nhất định sẽ chém chết cái tên tiểu nhân vô sỉ như ngươi!
Thiết Phong Cốt sắc mặt âm trầm, quát um lên.
- Chờ ngươi sống sót rời khỏi chỗ này rồi hẵng nói.
Đường Phong hừ lạnh một tiếng.
- lão phu muốn đi, ai có thể cản ta?
Thiết Phong Cốt tức giận, toàn lực thúc động một thân cương khí, đột nhiên chuyển thủ vi công, cùng Lôi Vân báo hợp lực, trong nháy mắt phá vỡ sự phong tòa của bốn vị thiên giai cao thủ, hướng Đường Phong mà lao đến.
Thiết Phong Cốt thật sự là quá tức giận, sống bao nhiêu năm qua chưa từng bị ai đùa bờn ác như vậy. Mà kẻ đùa bờn hắn chẳng qua chỉ là một thiếu niên cảnh giới Huyền giai mà thôi.
Cho dù như thế nào, Thiết Phong Cốt cũng muốn lấy tính mạng Đường Phong.
Đối mặt với một kích phẫn nộ của cao thủ Thiên giai trung phẩm già nhưng không yếu, Đường Phong không dám có chút khinh thường, hắn vốn muốn đánh ra đòn sát thủ để ngăn cản, nhưng trong giây lát liền bỏ qua ý nghĩ này.
/1679
|