Vô Thường

Chương 302: Diêm Thành. (Hạ)

/1679


- An toàn?
Đường Phong nhướng mày.
- Trung tâm thành là an toàn, nói cách khác bên ngoài trung tâm thành là không an toàn sao?
lão khất cái cười ha ha nói:
- Dĩ nhiên, ra khỏi phạm vi trung tâm thành ngươi có thể giết chết bất cứ người nào ngươi muốn giết, cũng có thể sẽ bị những người khác giết chết, tiện thể nói cho ngươi biết, bên trong thành ngươi có thể yên tâm lớn mật làm bất kỳ điều gì ngươi muốn, hơn nữa trong thành cũng có tất cả những đồ vật ngươi cần, nhưng ở trung tâm thành không thể giết người, thậm chí không thể nhục mạ người khác, cho dù là gặp phải cừu nhân đoạt vợ giết cha cũng không thể động thủ.
- Vậy còn ngươi? Một lão nhân như ngươi ở nơi này không sợ bị người ta giết sao?
- Ta chỉ là một lão đầu, sinh vô khả y, tử vô khả niệm, chết rồi thì thôi, có gì phải sợ.
Đường Phong nghi ngờ nói:
- Có người quản lý nơi đó sao? Tại sao mỗi người đều phải tuân thủ quy củ này?
lão ăn mày thu lại nụ cười trên mặt, nhìn Đường Phong từ trên xuống dưới nói:
- Tiểu gia hỏa ngươi không biết quy củ của Diêm Thành mà dám xông vào?
- Ta vốn không nghĩ sẽ tới nơi này, chẳng qua chỉ tùy tiện đi vào xem một chút.
- Ta khuyên ngươi nhanh rời khỏi đây.
lão ăn mày nghiêm túc nói:
- Trừ trung tâm thành ra, tất cả mọi nơi trong Diêm Thành đều là chiến trường! Mỗi thời mỗi khắc đều có những chuyện ngươi không thể tưởng tượng được xảy ra.
Đường Phong còn muốn hỏi một chút nữa, lão ăn mày đã có chút không nhìn được khoát tay nói:
- Ngân lượng của ngươi chỉ đủ để hỏi như vậy thôi, lão đầu ta buồn ngủ rồi.
Đường Phong chỉ có thể bất đắc dĩ đứng dậy, nhưng không ngờ lão ăn mày đột nhiên mở mắt, híp mắt cười với Đường Phong nói:
- Có trò hay để xem.
Quả thật có trò hay để xem, chỉ trong nháy mắt sau khi lão ăn mày này mở mắt ra, Đường Phong cũng đã cảm giác được có hai cỗ hơi thở đang tiến tới gần nơi này, còn có tiếng vũ khí chạm nhau vang lên.
không được bao lâu, hai thân ảnh đang dây dưa một chỗ, liều mạng đánh nhau đã xuất hiện trong tầm mắt của Đường Phong.
Lão ăn mày híp mắt nhìn Đường Phong một chút, âm thầm tụ sức lực, nhưng hắn phát hiện, vị trí và góc độ của Đường Phong đang đứng cũng không phải là tùy tiện đứng, hắn vẫn luôn duy trì cảnh giác đối với mình, nếu mình xuất thủ, đối phương lập tức có thể làm ra động tác phản kích. Bất đắc dĩ, lão ăn mày chỉ có thể dời tầm mắt khỏi Đường Phong, ngó chừng hai người đang đánh nhau.
Hai người này đều có thực lực Huyền giai sàn sàn như nhau, trên người đều có chút thương thế, nhìn tình hình này, trong khoảng thời gian ngắn hai người cũng không thể kết liễu được đối phương. Hai người nay hiển nhiên cũng đã phát hiện ra Đường Phong và lão ăn mày, đang đánh nhau hai người chợt trì hoãn chậm lại, hiển nhiên đều ôm lòng cảnh giác đối với hai người trước mặt. Nhưng dù vậy người nào cũng không chịu buông tha công kích đối phương, tất cả chiêu thức đều hướng chỗ yếu hại của đối phương đánh tới.
Hai người đánh không biết đã bao lâu, trên trán mồ hôi ướt đầm, toàn bộ quần áo cũng ướt nhẹp, có thể nhìn thấy, bọn họ đã có chút mệt mòi rồi, tay cầm vũ khí đã khẽ run.
Khi Đường Phong đang xem cuộc chiến, bên tai đột nhiên truyền đến tiếng nói nhỏ của lão ăn mày:
- Tiểu gia hỏa, giúp lão đầu ta một việc được không?
Đường Phong quay đầu lại nhìn hắn một chút, đang định hỏi có việc gì có thể giúp đỡ, không ngờ lão già kia lại đứng lên, lảo đảo lao tới hắn tự như một tên trộm, lại không ngừng đối với hắn đánh ánh mắt về phía hai người đang đi đến gần hai người ý bảo đi qua đó.
Đường Phong nhíu mày, không muốn ở chỗ còn chưa quen thuộc lắm này gây chuyện, vội vàng lui về sau một bước, nhưng không ngờ lão ăn mày không biết là vô tình hay cố ý lại ngã nhào xuống đất, lăn một vòng, nhào tới bên chân Đường Phong, tay thì tóm lấy chân hắn.
Hoàn toàn là phản xạ có điều kiện, Đường Phong giơ lên một cước, đá vào bả vai của đối phương, lão ăn mày kêu oa oa một tiếng cực thảm thiết, nương nhờ cỗ lực đạo trực tiếp bay ra ngoài.
lão già này đùa bỡn hắn... Diễn thật sự giống thật! Đường Phong một cước kia căn bản không thể đá bay thế kia, chẳng là đá đến hắn, trong nháy mắt hắn liền chống tay trên mặt đất nhanh nhẹn bay ra. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Lúc hai người đang khổ chiến, có người đang đến gần. Lão ăn mày hoàn toàn đưa lưng về phía hai người bọn họ bay qua.
Trong mắt hai người chợt lóe sát cơ, lại không hẹn mà cùng bỏ qua công kích lẫn nhau, hai món vũ khí thẳng tắp đối với lưng lão ăn mày thọc tới.
Mắt chắc sẽ thấy máu lão ăn mày tại chỗ, nhưng chuyện tình phát sinh lại khiến mọi người kinh ngạc.
không đợi hai thanh vũ khí đâm lên người, thân ảnh lão ăn mày đột nhiên trở nên mơ hồ, sau một hắn, hắn đã ở sau lưng một người, nụ cười đắc ý trên mặt, trên thay là một tay chùy thủy, hung hăng đâm cổ người kia.
Một tiếng xương gãy cùng vũ khí ma sát vang lên, máu tươi bắn ra.
Đường Phong híp mắt quan sát, hắn hoàn toàn không nghĩ, cái lão ăn mày này có thực lực cường đại như vậy, không, thực lực của hắn không được, chỉ là một Huyền giai. Hắn vừa động thủ, cương khí trên người hắn không thể đánh lừa được cảm giác của Đường Phong, nhưng khoảnh khắc hắn tuôn ra đó, đã vượt xa tiêu chuẩn Huyền giai rất nhiều, thậm chí so với mình toàn lực bạo phát không thua bao nhiêu!
Nhưng điều này sao có thể? Mình là vì dùng năng lượng khổng lồ rèn luyện thân thể nên mới có lực này, mà cái lão ăn mày này gầy như que củi, thì sao có thể là Huyền giai đạt tới tiêu chuẩn này?
Tuy nhiên cũng chỉ có khoảng cách chưa tới một trượng, từ chỗ hắn biến mất đến xuất hiện ở sau lưng một người, hoàn toàn không có bất kì quỹ tích di động nào, tựa như là Khiếu Thiên Lang nhảy lên, từ nơi này xuất hiện ở nơi kế tiếp, trong nháy mắt, thân thể của hắn rất mơ hồ hư ảo.
Giết chết một người, người còn lại hồi thần sắc, vội vàng thu hồi vũ khí, hướng phía lão ăn mày đâm tới lần nữa.
lão ăn mày nhanh nhẹn nhảy ra, miệng cười nói:
- ngươi cũng muốn tìm cái chết sao?
Vừa nói, một bên vừa động! người còn lại hoảng sợ tột độ, sắc mặt thay đổi.
lão ăn mày vây quanh hắn không ngưng, không nhanh không chậm, nhưng rõ ràng, thân pháp này dùng mắt thường không thể quan sát được.
Đường Phong thấy vậy cũng không hiểu ra sao.
Dựa vào hành động lão ăn mày vừa làm, nếu như hắn muốn giết chết người còn lại này, cơ hồ không cần tốn nhiều sức, nhưng là hắn vây bắt đối phương mười mấy vòng vẫn chưa động thủ, như thể tìm cơ hội.
Khó làm... Kiểu chiêu thức kia không phải mỗi thời khắc đều có thể tuôn ra hay sao? Cần gì cơ hội đặc biệt?
Còn đang nghi hoặc, lão ăn mày dừng thân lại, âm trầm nhìn đối phương nói:
- ngươi nhất định phải chết.
Vừa dứt lời, thân ảnh hắn lại bắt đầu mơ hồ, tình cảnh như nãy lại diễn ra, trong nháy mắt, lão ăn mày hiện sau lưng người kia, chùy bổ đôi cổ hắn.
Từ đầu tới đuôi, lão ăn mày chỉ ra tay hai lần, giết chết hai người, một chiêu một người!
Giết xong hai người, hắn ngồi xổm xuống lục lọi thi thể hai người kia một phen, chốc lát sau mặt mày hớn hở lấy ra hai khối ngọc bài, cười ha ha một tiếng:
- Nhiệm vụ hoàn thành.

/1679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status