Vô Thường

Chương 313: Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ đứng sau. (Thượng)

/1679


Nam nhân mập lùn lại nói:
- Các huynh đệ, nàng là một mỹ nữ nha, xem ra diễm phúc của chúng ta không nhỏ đâu.
- Ha ha ha!
Mấy tên đều đồng loạt cất tiếng cười lớn, một tên trong đó nói:
- Vóc người tương đối khá, so với hai nữ nhân trước còn cực phẩm hơn gấp mấy lần! Ta thật sự có chút gấp rút muốn nhìn thấy vẻ mặt của nàng sau khi bị chà đạp rồi.
Một người khác lại nói:
- Không thể để ngươi dùng trước, hai nữ nhân đầu tiên ngươi đều dùng trước, các nàng thiếu chút nữa là chết rồi, để mấy người chúng ta chơi cái rắm.
người này không vui nói:
- Ai bắt được nàng thì dùng trước!
Lời này vừa nói ra, năm người không hẹn mà cùng hướng Hà Hương Ngưng vọt tới, chỉ sợ tới sau người khác không có phần.
bởi vì thương thế trên người Hà Hương Ngưng rách ra, nàng vẫn đứng yên tại chỗ không động đậy, cho dù lúc giao thủ cùng nam nhân mập lùn cũng vậy.
Khi năm tên này xông tới, bốn phía thân thể Hà Hương Ngưng đột nhiên ngập tràn một loại khí thể màu hoa đào, giống như độc chướng, hoàn toàn bao phủ phạm vị hai trượng xung quanh nàng.
Căn bản không cần hắn nhắc nhở, mấy người này đêm qua đã giao thủ cùng Hà Hương Ngưng, cũng đã lĩnh giáo lục lượng cương tâm của nàng. Lúc này tất cả bọn chúng đều bế khí, một thân cương khí tùy ý bạo phát, quyền phong lạnh thấu xương, đao quang kiếm ảnh nhấp nháy, lợi dụng công kích đánh tan đào hoa độc chướng.
Năm người vây công một, dĩ nhiên là chiếm hết ưu thế, mặc dù cương tâm của Hà Hương Ngưng rất cổ quái, cũng có lực sát thương rất cường đại, nhưng thân thể nàng đang thụ thương tích, làm sao có thể là đối thủ của nhưng người này.
Năm người kia giống như nhưng con bọ chó, không ngừng nhảy tới bên người nàng, cương khí mãnh liệt gào thét làm cho đào hoa độc chướng màu hồng tan rà, căn bản không thể ngưng kết với nhau.
Hà Hương Ngưng chỉ có thể không ngừng thúc dục lực lượng cương tâm, đem bản thân bao phủ trong thế giới hồng phấn, dùng phương pháp này tự bảo vệ mình. Nhưng nàng chẳng qua chỉ là một Huyền giai, cương khí của bản thân cũng không có bao nhiêu, nếu duy trì lực lượng cương tâm trong thời gian dài rất có thể sẽ bị thoát lực, đến lúc đó nàng cũng chỉ có thể trở thành cá năm trên thớt, chờ bọn chúng tới trà đạp.
vết thương rách ra làm cho một thân quần áo của nàng đều bị nhuộm đỏ, nàng cắn chặt răng, thỉnh thoảng vung nhuyễn kiếm trên tay phản kích, đào hoa độc phấn theo trường kiếm lan tràn ra ngoài, mỗi lần đều làm cho một người trong số bọn chúng phải luống cuống tay chân, sợ hài kêu lên liên tục.
Bất quá năm người bọn chúng phối hợp chiến đấu đã rất nhiều lần rồi, mặc dù đối mặt với loại cương tâm vô cùng quỷ dị này, mặc dù đối mặt với sự phản kích của Hà Hương Ngưng bọn chúng cũng có thể ổn định trận hình, một người vừa lui ra ngoài lại có một người lao lên, thủy chung vẫn vây nàng ở chính giữa.
Trong khi chiến đấu, Hà Hương Ngưng không ngừng nhìn vào vị trí Đường Phong ẩn núp, nàng kỳ vọng lúc này người nam nhân kia có thể nhảy ra ngoài trợ giúp mình, bởi vì cá đã cắn câu rồi. Nhưng nàng biết, cho dù nam nhân kia có hiện thân cũng không thể chiến thắng được địch nhân, dù sao số lượng địch nhân quá nhiều.
Có thể nào hắn đã đi mất rồi? Hà Hương Ngưng cười khổ một tiếng, đi thì đi đi, lúc trước cũng đã ước định rồi, nếu như tình hình không tốt hắn hoàn toàn có thể vứt bỏ mình để bỏ chạy, cho nên mình cũng không có tư cách trách hắn.
Chỉ là....nàng không cam lòng, trong vòng hai ngày, gặp cùng một nhóm địch nhân, nếu như hôm nay nàng chiến bại, vậy nàng có thể biết được kết quả của mình như thế nào. Vậy thì trước khi bị chà đạp, thà dùng thanh nhuyễn kiếm này kết thúc tính mạng của mình còn hơn.
nghĩ tới đây, cả người Hà Hương Ngưng cũng buông lòng, không còn xao động như vừa rồi nữa. lực lượng cương tâm vững vàng khu động, từ từ rời khỏi vị trí mà nàng vẫn đứng yên ở đó, bày ra khí thế đồng quy vu tận, vọt tới một tên địch nhân.
người nọ quá sợ hài, vội vàng tránh ra, hắn cũng không dám để độc phấn bên người Hà Hương Ngưng lan đến gần thân thể, loại độc chướng này độc tính rất lớn, một khi hút vào, cho dù chỉ một chút cũng sẽ cảm thấy đầu váng mắt hoa, hai mắt mờ mịt, lực chiến đấu sẽ giảm xuống rất nhiều.
Chỉ trong một nháy mắt. Hà Hương Ngưng đã phá khai trận hình năm ngươi vẫn duy trì, đuổi theo một tên địch nhân vòng quanh quảng trường.
Tên nam nhân mập lùn kia chửi ầm lên:
- Tiểu bì nương chết tiệt, lực lượng cương tâm thật là quỷ dị.
Nếu như không phải e ngại lực lượng cương tâm của nàng, năm người đàn ông vây công một nữ nhân bị thương cần gì tốn thời gian như vậy? Trong lúc nhất thời, năm người vừa hâm mộ vừa tức giận, cương tâm tốt như vậy, tại sao không phải của mình chứ? Cương tâm của mấy người này mặc dù có chút trợ giúp đối với chiến đấu. nhưng căn bản còn xa mới bằng loại hồng phấn hoa đào độc cương này.
người so với người cách nhau quá xa, thật làm cho người ta tức chết.
Một người khác mở miệng nói:
- không nên giao thủ cùng nàng, hao hết cương khí của nàng trước đã, lúc đó cho dù cương tâm của nàng có lợi hại hơn nữa cũng không làm gì được.
Năm người ôm lấy tính toán này, một bên vừa chạy trốn, ngoài miệng vừa buông lời lẽ thô tục, ý đồ muốn quấy nhiễu tâm tình và sự chú ý của Hà Hương Ngưng. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Hà Hương Ngưng vốn đang bị thương, hiện tại tốc độ cũng không nhanh, đối mặt với mấy người chạy trốn căn bản không thể làm được gì.
Đường Phong cũng chưa rời đi, hắn vẫn một mực quan sát, nhưng hắn không động thủ, bởi vì còn có một người khác! Còn có một người đang ẩn núp ở phụ cận!
Vừa rồi đối phương để lộ một chút hơi thở ra bên ngoài Đường Phong mới có thể nhận ra, bất quá người này ẩn nặc rất kỳ, Đường Phong tin rằng mình cũng đã bị đối phương phát hiện, chỉ là cả hai bên đều không biết vị trí cụ thể của đối phương mà thôi.
Đường Phong vốn định giúp Hà Hương Ngưng kết thúc chiến đấu. tuy nhiên hắn lại nhịn xuống không động thủ, hắn muốn biết một người đang ẩn núp này có ý đồ gì, hắn có phải là đồng bọn của mấy người đang giao đấu với Hà Hương Ngưng hay không.
Từ ngày đụng phải lão khất cái quỷ dị kia, Đường Phong cũng không dám đi dò xét anh hùng thiên hạ nữa rồi. nhưng Huyền giai cao thủ này mặc dù cường độ thân thể không bằng mình nhưng lực lượng cương tâm lại có thể mang tới tác dụng vô cùng khó lường. Nói thí dụ như Hà Hương Ngưng, Đường Phong hoàn toàn không nghĩ tới cương tâm của nữ nhân này lại cường đại như thế, đây cũng là một trong nhưng nguyên nhân mà Đường Phong vẫn trì hoãn không lao lên.
Trên quảng trường, Hà Hương Ngưng đang một mực đuổi theo địch nhân thân hình đột nhiên lảo đảo, một tay ôm lấy bụng mình, nửa quỳ trên mặt đất, hoa đào độc chướng xung quanh thân thể dần dần băng tán, không có cách nào duy trì nữa.
Năm người kia thấy có cơ hội, không khỏi vui mừng quá đỗi, nam nhân mập lùn hô to một tiếng:
Năm tên đồng loạt từ phương hướng khác nhau vọt về phía Hà Hương Ngưng.
Hà Hương Ngưng ngẩng đầu nhìn năm tên cầm thú hung tàn chí cực, trên mặt chúng còn treo nụ cười hèn mọn vô sỉ, trong lòng nàng vô cùng bi ai.
- Lên!

/1679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status