Vô Thường

Chương 346: Đại Hải Quy. (Hạ)

/1679


- Không có thời gian giải thích!
Đường Phong gỡ tay La lão ra, nói.
- Còn kéo dài như vậy tất cả mọi người đều phải chết, ta đã nói như vậy, tự nhiên là đã có biện pháp!
La lão còn định nói thêm gì đó, đột nhiên hoảng hốt biến sắc, trợn mắt kinh hãi nhìn về phía sau lưng Đường Phong, thều thào:
- Chuyến này đúng là chết chắc.
Đường Phong vừa quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một cái đuôi vô cùng khổng lồ từ dưới biển trồi lên, cái đuôi này dài chừng mấy trượng, bộ dạng bày ra bên ngoài có hình nón, trước mảnh sau thô, mang theo một cổ lực đạo đến kinh khủng, trực tiếp phất thẳng vào trung tâm của chiếc thuyền.
Giống như một con búp bê nhựa bị người ta giày xéo, cái đuôi lớn này vừa quất trúng thuyền, trong nháy mắt chiếc thuyền liền tan ra thành từng mảnh nhỏ, vô số mảnh vụn bắn ra bên ngoài, còn có vài người bị hất tung lên giữa không trung, tay chân quơ quào trong không khí, đồng thời rơi vào trong nước. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
Hai người Đường Phong và La lão cũng văng ra ngoài, thân thể bay lên giữa không trung, Đường Phong cuối cùng cũng thấy rõ mặt mũi của cái bóng đen này, nó thế mà lại chính là một con Rùa biển vô cùng to lớn, thân thể nó so với chiếc thuyền này còn lớn hơn mấy lần, đúng là khiến người ta phải kinh hoàng, cặp mắt đỏ rực của nó ẩn sau làn nước biển phát ra ánh sáng đỏ lập lòe tràn đầy vẻ khát máu và tàn bạo, bốn chi như bốn mái chèo thi nhau quạt trong nước, bơi đi.
- La lão, dẫn người quay về Ô Long bảo trước đi!
Đường Phong một tay nắm chặt cổ áo La lão, ở giữa không trung mà dốc sức ném mạnh, quăng lão về hướng một con thuyền nhỏ đang bồng bềnh trôi nổi trên mặt nước.
Trên thuyền lớn tổng cộng có ba thuyền nhỏ, giờ phút này toàn bộ đều không hề mảy may có chút sứt mẻ nào, như vậy, mười mấy người có thể lên thuyền, hẳn là còn có hy vọng quay trở về Ô Long bảo, cả đám bọn họ đều là những người thông thạo thủy tính, quãng đường ba mươi dặm, chỉ cần khí trời không tệ, cho dù chèo thuyền nhỏ, trở về an toàn cũng không thành vấn đề.
Ném La lão ra ngoài, Đường Phong lại rớt vào trong nước, thân thể sau khi bị thương lại nện thẳng vào mặt nước khiến Đường Phong đau đến méo mặt.
Hắn vội vàng ngoi lên, bám vào một tấm ván, cả người vịn vào miếng ván này mà trôi nổi, bơi về hướng đảo nhỏ bên kia, nếu như con Rùa biển khổng lồ kia muốn đuổi giết hắn, vậy thì nhất định nó sẽ bám theo mình.
Sau lưng vang lên tiếng thuyền lớn chìm vào trong biển, Đường Phong ngoái đầu lại nhìn, nhưng không tài nào nhìn thấy Hải quy đâu.
Lúc này, mười mấy người kia cũng đã leo lên thuyền, bóng đen khổng lồ lại tiếp tục bơi bên dưới mặt nước dưới thuyền họ, khiến cho tất cả mọi người đều có cảm giác như đang đứng trên con đường tử vong không lối thoát.
Vì sao nó không đuổi theo? Đường Phong vô cùng ngạc nhiên, không lẽ nó không hề nhận ra mình?
Dưới tình thế cấp bách, Đường Phong vung tay phóng mười mấy phi đao về phía bóng đen đang vọt đến kia, nhưng lực cản của nước lại lớn, cho dù lấy thực lực lúc này của Đường Phong phóng ra toàn lực, phi đao khi lao vào trong nước thì quỹ đạo cũng liền thay đổi, phóng tới chưa đầy vài thước liền hết lực.
Trên ba con thuyền nhỏ đầy ắp người, La lão đang kéo một vị huynh đệ từ trong biển lên, người này nửa thân trên đã trèo đến mép thuyền, chỉ còn có mỗi đôi chân là còn ở trong nước. Mắt thấy sắp sửa leo được lên trên thuyền, bóng đen bên dưới hắn sau một cái chớp mắt bỗng thò cái đầu vô cùng khổng lồ từ bên trong biển lên, hai hàm răng cực kỳ kinh khủng há rộng, cắn một phát vào thân dưới người này, sau đó nhẹ nhàng kéo một cái, đã lần nữa lôi tuột hắn vào bên trong nước. Từ trong miệng của người này phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương, hai mắt chất đầy sợ hãi nhìn về phía La lão, hai tay không ngừng bấu víu, nhưng chỉ trong nháy mắt, đã mất tích bên dưới mặt nước xanh đen.
La lão cả người chồm về trước, thiếu chút nữa thì đã rớt hẳn xuống. Ngay cả chiếc thuyền mà La lão đặt chân cũng lắc lư thật mạnh, nguy hiểm còn chưa có qua đi.
Giây lát sau, mặt nước bên dưới bị nhuộm thành một màu đỏ sẫm. Người kia rốt cuộc đã gặp phải chuyện gì, tất cả mọi người đều hiểu rõ, thế nhưng giờ phút này không một ai còn đủ sức để mà thương xót hay là phẫn nộ muốn báo thù cho hắn nữa rồi, giữa vô tận biển khơi, đụng phải một con Rùa biển khổng lồ khát máu đến như thế, không một ai có thể trấn tỉnh tinh thần, cơ hồ tất cả đều đã sợ đến vỡ mật.
Ngay lúc người kia bị Rùa biển kéo xuống mặt nước, Đường Phong day dứt không thôi, cho dù bản thân hắn muốn dụ nó rời đi, thế nhưng nó bây giờ lại chẳng hề để ý gì tới hắn, chỉ một mực nhìn chòng chọc vào mười mấy người trên thuyền, khiến cho hắn không khỏi cảm thấy bất lực.
Tình huống nguy cấp, Đường Phong bỗng huýt một tiếng cực to! Ý muốn dùng tiếng huýt này hấp dẫn sự chú ý của con Rùa biển khổng lồ, thế nhưng đối phương lại ngoảnh mặt làm ngơ, cả một khối thân thể to lớn cứ lãng đãng bơi bên cạnh dưới của ba chiếc thuyền, với năng lực của nó, muốn giết hết đám người trên thuyền thật quá dễ dàng, dễ hơn trở bàn tay nữa. Nhưng nó lại không làm như vậy, nó muốn khiến người ta cảm nhận sâu sắc cái cảm giác bị đùa bỡn giống như cá nằm trên thớt, không sức giãy dụa.
La lão kinh hãi đứng bên méo thuyền, cúi đầu nhìn xuống dưới chỉ thấy bóng đen to lớn nọ chậm rãi bơi ra xa, lập tức hiểu rõ, bộ dáng này chính là muốn tấn công thêm lần nữa rồi!
- Đường Môn, mau bơi đi!
La lão trong lúc hiểm họa ập tới đầu còn la lên một tiếng như vậy, con rùa biển khổng lồ đang rình rập bên này, Đường Phong ở cách xa hơn mười trượng rõ ràng có được một chút hy vọng sống sót.
Nhất thời, Đường Phong liền có chút xúc động hòa lẫn với cảm giác xấu hổ. Tự hắn muốn lôi kéo con Rùa rời đi, nói là muốn đám La lão được an toàn, mặt khác, còn không phải là không muốn bại lộ thực lực của mình hay sao? Nếu như chỉ có một thân một mình, Đường Phong có thể không e ngại gì mà sử dụng toàn bộ thực lực, với trình độ Thiên giai trung phẩm của hắn, nếu đánh không lại con Rùa biển này, chẳng lẽ chạy còn không thoát hay sao?
Mắt thấy con Rùa biển khổng lồ sắp sửa đụng tới mấy chiếc thuyền con, hai mắt Đường Phong đột nhiên tỏa sáng, vội đưa tay lấy ra Túy Ngư thảo từ bên trong Mị Ảnh không gian.
Con Rùa biển vừa bơi xiên lên phía trên, trực tiếp hất thuyền của bọn La lão lật sấp lại, thế nhưng trong lúc nó còn đang tìm người để cắn nuốt, hai mũi bỗng ngửi thấy một mùi hương nhẹ nhàng quen thuộc, phắt một cái liền chuyển sang hướng Đường Phong, hai con mắt đỏ rực tràn ngập thần sắc hưng phấn cùng với tức giận cực độ, sau một thoáng, nó liền trầm mình xuống biển, vọt về phía Đường Phong.
- Nhanh!
Đường Phong quyết định thật nhanh, cũng không quay đầu lại nhìn, vội vã vận đủ toàn lực, nhằm về hướng đảo nhỏ mà bơi tới, hai tay hắn bám chặt lấy miếng ván, còn hai chân liên tục quẫy đạp, mượn lực đẩy mà bơi vút đi như một mũi tên, vẽ ra một đường thẳng tắp trên mặt nước, điên cuồng bơi tới.

/1679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status