Vô Thường

Chương 360: Ta cũng chỉ là vô tình nhìn thấy người … tắm. (Thượng)

/1679


Đường Phong nhớ trước khi hôn mê trên thân thể không có bất kì vết thương nào, không có chảy máu, làm sao ngủ một giấc dậy lại có chuyện như thế này?
Hơn nữa, vết thương này như lửa cháy, đau đớn, giống như là… như là bị cọ xát mạnh.
Bàng Dược Vương nghe được lời này, vội vàng lúc lắc đầu nói:
- Lão phu không rành lắm, ngươi không nên hỏi ta.
- Nha đầu.
Đường Phong đắm chìm tâm thần, ở cương trung tâm hỏi:
- Ta bị đả thương, là chuyện gì xảy ra.
- A… Ta cũng không biết, mấy ngày qua quả thật là không chú ý.
Linh Khiếp Nhan e sợ lập tức mở miệng đáp.
Bị một người kéo lê trên mặt đất suốt một canh giờ, cho dù thân thể cường hẵn cũng sẽ bị thành như vậy. Linh Khiếp Nhan thực sự không dám nói, dù sao hắn cũng là nam nhân, để chút danh dự cho hắn,cũng tốn hơn là cho hắn biệt sự thật đau lòng này,không biết lúc hắn biết sự thật có làm ra cái chuyện gì đáng tiếc không nữa đây.
- Đây là chuyện nhỏ, không cần để ý,
Bàng Dược Vương ở một bên khuyên giải.
- Hừ!
Đường Phong hừ lạnh một tiếng, phỏng đoán chuyện này với nữ nhân kia nhất định có liên quan, bất quá hắn nghĩ mãi không ra, rốt cuộc nàng ta dùng vũ khí gì, lại đem đầu và mông hắn làm ra như thế này được, nữ nhân này thật đáng hận mà .
- Hiện tại ngươi đã tỉnh, nơi này không có việc của lão phu nữa, thuốc này hằng ngày phải phục dụng, trong vòng ba ngoài ngoại thương sẽ khỏi.
Bàng Dược Vương vừa nói, vừa đứng lên, trước khi đi quay đầu lại nhìn Đường Phong một cái nói:
- Ngươi ra biển tìm Túy Ngư Thảo sao?
- Ừm.
Đường Phong biết không thể gạt được hắn.
- Gan lớn đấy, nói cho ngươi đi sẽ có thể gặp nguy hiểm, nhưng ngươi vẫn không vâng lời, nhìn xem, bộ dạng lúc này của ngươi... Ai, không nghe lão nhân nói, giờ nhìn lại bản thân đi.
Sau khi nói xong, Bàng Dược Vương vung vẩy hai tay đi ra ngoài.
Hắn không có hỏi Đường Phong việc có thuận lợi không. Căn bản không cần hỏi, nếu với thực lực Huyền giai của hắn mà mọi sự trôi chảy... Bàng Dược Vương cảm thấy có thể tự sát được rồi.
Sau khi Bàng Dược Vương đi, Đường Phong khó khăn trở mình, lúc hôn mê nằm thẳng cũng không sao cả, bởi vì không cảm giác được đau đớn gì, nhưng sau khi tỉnh nếu tiếp tục nằm vậy phía sau đầu cùng cái mông cũng có chút không thoải mái rồi, chỉ có thể nằm nghiêng , đem thân mình hướng về phía chỗ trống, cho dễ chịu một chút.
Trên bàn bày một ít dược vật, bên cạnh trên ghế hé ra còn có một tô thuốc, Đường Phong bưng tới, cẩn thận cảm nhận là dược vật có thể giúp ngoại thương khôi phục, trực tiếp một ngụm uống vào. Nguồn: http://truyenyy.com
Sau khi uống xong, Đường Phong thở ra thật dài một hơi.
Lần này ra biển chính là vì tìm kiếm Túy Ngư Thảo, hiện tại mấy cây dược thảo đã nằm ở mị ảnh không gian rồi, coi như là có thu hoạch, duy nhất đáng tiếc chính là, mặc dù tự mình đánh ra đòn sát thủ cũng không thể giết chết con Ô quy kia, lấy nội đan của nó.
Hiện tại đã ổn, mình như vậy, phỏng chừng là phải tĩnh dưỡng tầm vài ngày, dù sao cách thời hạn chót cũng còn một chút thời gian, cũng không gấp.
Bất quá Đường Phong vẫn có chút nghĩ không ra, dựa vào phản ứng của nữ nhân ở bờ biển kia và việc mình đã làm, nàng ta phải giết mình mới đúng, nhưng vì cái gì hết lần này tới lần khác lại buông tha mình, còn đem mình từ nơi nào mang về Ô Long bảo?
Nghĩ không ra, muốn hiểu lòng của nữ nhân quả nhiên chính là mò kim dưới đáy biển.
- Đúng rồi nha đầu, ngươi lúc ấy có cảm nhận được cấp bậc nàng ta là cái cảnh giới gì hay không?
Đường Phong thật sự tò mò, tại sao Túy Ngư bỏ thêm thuốc mê, vẫn không thể nào đem đối phương đánh gục đi a.
- Không cách nào phán đoán, bởi vì nàng không có sử dụng toàn lực, bản thân cũng bị dược tính ảnh hưởng, không phải là ở thời kỳ toàn thịnh , nhưng là... Ít nhất cũng là Thiên giai trung phẩm.
- Lợi hại như thế à?
Đường Phong hít vào một hơi, nha hoàn của bảo chủ đại nhân võ công cũng rất cao như vậy , bảo chủ đại nhân của Ô Long bảo là có trình độ gì? Chẳng lẽ cùng một cấp bậc với Tiếu thúc? Cái chỗ này thật là càng ngày càng làm cho người ta mong đợi mà .
Chính lúc đang suy nghĩ, ngoài cửa lại truyền đến một hồi tiếng bước chân, lập tức cửa phòng của mình nhanh chóng bị người mở ra lại bị nhanh chóng đóng cửa, một đạo nhân ảnh trực tiếp đi vào.
Đường Phong híp mắt cảnh giác nhìn lại, không khỏi có chút nghi hoặc không thôi, bởi vì người đến là nữ nhân, lại đem đầu óc thấp xuống, cố ý khiến cho hắn nhìn không rõ diện mạo, nhưng là nàng cầm trên tay một hộp thức ăn, nhìn như vậy hẳn là đến đưa cơm cho mình.
Nhưng chờ thấy được diện mạo nàng ta, Đường Phong lập tức có loại cảm giác hồn phi phách tán,vì nữ nhân này căn bản không phải là thị nữ trước kia đưa cơm cho mình , mà là nha hoàn của bảo chủ đại nhân , đại mỹ nữ trên bờ biển.nàng ta làm gì ở đây.
Phi Tiểu Nhã đem thân để tại trên cửa, lòng như làm kẻ trộm bang bang nhảy loạn, nghiêng tai lắng nghe một phen, hiện bên ngoài không có bất cứ động tĩnh gì, liền yên lòng.
Đường Phong tỉnh lại trước tiên, nàng phải có được tin tức dựa theo ý nghĩ của nàng, tự nhiên là muốn cùng Đường Phong nói rõ ràng, bảo hắn không nên nói lung tung khắp nơi chuyện cùng mình trong lúc đó, nhưng là lấy thân phận bảo chủ đại nhân đi quang lâm một chỗ ở, thật là có điểm không quá thỏa đáng, không thể trực tiếp triệu kiến hắn, dù sao hắn bây giờ còn bị thương ở trên giường, hành động bất tiện.
Nghĩ tới nghĩ lui, phi tiểu nhã chỉ có thể mặc tương tự trang phục của nha hoàn mình, mặc trang phục thị nữ , một đầu trang trí hoa vẫn còn cố ý sơ xuất , cài hai bên tóc, nhìn qua so sánh thật sự với thị nữ còn muốn thanh thuần vạn phần, mượn việc đưa cơm một mạch che che lén lén chạy tới.
May mắn chính là, cũng không có bất kỳ người nào thấy nàng, hơn nữa cho dù là có người xuất hiện, cũng không dám đi hỏi thăm nàng.
Bên trong phòng liền lâm vào một loại yên tĩnh khó hiểu, Đường Phong mắt nháy nháy ,ánh mắt cảnh giác nhìn nàng hỏi:
- Ngươi muốn làm gì?
Phi Tiểu Nhã nghe được âm thanh, ngẩng đầu hướng Đường Phong nhìn thoáng qua, không nhịn được bật cười, tâm tình khẩn trương cũng lập tức tan thành mây khói.
Tạo hình của Đường Phong hiện tại quả thực rất kinh người, chỉ là nhìn thoáng qua liền khiến Phi Tiểu Nhã nhộn nhạo, bởi vì sau đầu bị thương, cho nên đầu tóc bị quấn quít băng vải, cũng không biết băng vải này có phải Bàng Dược Vương quấn hay không , vẫn còn cố ý tại trên đầu óc Đường Phong thắt một cái nơ con bướm xinh đẹp.
Lại bởi vì trên mông có tổn thương, Đường Phong chỉ có thể nằm nghiêng , làm cho người ta liếc mắt xem , còn tưởng rằng Đường Phong nâng mông muốn làm chuyện tình bất nhã gì.
Có thể nói Đường Phong hiện tại, không còn chút xíu bộ dáng Ngọc Thụ Lâm Phong nào , chỉ thấy tức cười, Phi Tiểu Nhã nhìn liếc mắt cười một tiếng, lại liếc mắt vừa cười một tiếng, thật sự là không nhịn được, cười khanh khách không ngừng, cười đến khom người xuống, nước mắt đều chảy ra.

/1679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status