Độc nhãn quái nhân cười lạnh:
- Ngươi không hoàn thành là vì ngươi chưa đủ cố gắng, trong số đệ tử năm nay có hai người hoàn thành được, chẳng lẽ bọn chúng không phải Huyền giai? Mới chạy có ba trăm dặm đã kêu mệt? Ngươi còn có tư cách gì ở lại Ô Long bảo? Ta nói cho các ngươi biết, Ô Long bảo chính là chỗ cường giả vi tôn! Ngươi nhìn ta làm gì? Muốn đánh nhau sao? Đợi thực lực cao hơn ta, muốn đánh nhau thì ta cũng chiều, chẳng qua lúc ngươi còn yếu kém, chỉ có thể chịu người ta khi dễ!
Ngừng lại một chút, Độc nhãn quái nhân đột nhiên quát lên:
- Số hiệu ba trăm sáu mươi, số hiệu một trăm ba mươi bốn, bước ra!
Số hiệu mà lão nói cũng chính là số trên ngọc bài, mỗi người ở chỗ này đều có một miếng. Đúng lúc Độc nhãn quái nhân hô xong, trong đám người có hai kẻ đang ngồi nghỉ ngơi trên mặt đất bỗng nhiên sắc mặt chuyển sang vẻ sợ hãi, nhưng sau đó lại cố trấn định, liếc mắt nhìn nhau, sau đó đứng dậy bước ra.
- Hai người các ngươi…
Độc nhãn quái nhân âm lãnh nhìn bọn hắn:
- Biết mình phạm sai lầm gì chưa?
Trong lòng hai tên giật thót, tên mang số hiệu ba trăm sáu mươi tám yếu ớt nói:
- Không thể hoàn thành thí luyện.
Độc nhãn quái nhân nhìn sang người bên cạnh, hỏi:
- Ngươi thì sao?
- Không có… không có hoàn thành thí luyện.
Số bốn trăm ba mươi bốn rụt đầu, nói.
- Thúi lắm!
Độc nhãn quái nhân quát. Nguồn: http://truyenyy.com
- Nơi này có hơn hai trăm đệ tử, hoàn thành thí luyện chỉ có hai người, ta gọi các ngươi đi ra, không lẽ những người khác cũng hoàn thành thí luyện? Hắc hắc, xem bộ dạng các ngươi, chắc hẳn là đã rõ mình phạm phải sai lầm gì rồi?
Hai người vẫn cố chống chế:
- Không biết.
- Không biết?
Độc nhãn quái nhân cười lạnh một tiếng.
- Vậy ta sẽ nói cho các ngươi biết, dạy cho các ngươi hiểu! Người đứng ở chỗ này, tất cả đều chạy hơn ba vòng trở lên, có mấy chục người thậm chí còn chạy nhiều hơn bốn vòng, còn các ngươi? Các ngươi chỉ chạy có hai vòng! Sao? Các ngươi là Huyền giai, không lẽ so với các Huyền giai khác lại kém hơn một chút? Thể lực yếu hơn đám nữ nhân kia một chút? Hay là các ngươi đi đứng bất tiện, không thể chạy được?
Chạy khoảng một trăm hai mươi dặm, lấy thực lực Huyền giai mà nói, không nhiều, cũng không ít.
Nhưng nếu như chạy cật lực mà nói, căn bản sẽ không chỉ chạy được có như vậy, ngay cả Hà Hương Ngưng và Thu Tuyệt Âm cũng chạy được đến ba vòng, so sánh như vậy liền có thể hiểu ngay, hai tên này đã lười biếng rồi.
Bọn họ quả thực đã trốn tránh, hai người tự hỏi không có năng lực chạy xong ba trăm dặm trong vòng một canh giờ, nên đều không dùng toàn lực, tránh việc cực khổ một hồi lại không có cái gì tốt, không ngờ lại bị Độc nhãn quái nhân tóm gáy lôi ra.
- Đệ tử Ô Long bảo làm gì cũng phải dùng toàn lực, các ngươi tới Ô Long bảo vì muốn trở nên mạnh mẽ, nhưng những kẻ không muốn phát triển như vậy thì Ô Long bảo không cần! Lôi đi!
Ra lệnh một tiếng, mấy tên mặc đồ đen đã chạy tới, hai người này còn muốn phản kháng, nhưng đám mặc đồ đen này thực lực không kém, sao có thể phản kháng lại được? Chưa đầy mấy chiêu đã bị khóa hai tay, lôi thẳng vào trong bảo.
Tiếng cầu xin của hai người vang lên hoài không dứt, Độc nhãn quái nhân lại ngoảnh mặt làm ngơ.
Không cần lão nói, tất cả đều biết kết quả của hai người kia là thế nào! Sẽ bị ném thẳng vào trong Xà Quật! Thấy một màn như vậy, rất nhiều người cũng âm thầm cảm thấy may mắn, thí luyện sáng nay dù họ không thể hoàn thành, nhưng cuối cùng vẫn dốc hết toàn lực.
Bất quá mới một buổi sáng mà đã chết mất ba người! Mọi người tỉnh ngộ, vốn còn tưởng chỉ mất đi cuộc sống nhàn nhã yên ổn, thay vào đó là chút khẩn trương và mệt nhọc mà thôi, không ngờ lại chính là tình cảnh chỉ cần sơ sẩy một chút thôi liền ảnh hưởng tới sinh mạng.
Đợi hai người kia bị lôi vào trong bảo rồi, Độc nhãn quái nhân lại nhìn mọi người, nói:
- Các ngươi đều là người thông minh, ta không cần phải nói thêm gì nữa, chỉ muốn nói một câu nữa thôi, trong thí luyện của Ô Long bảo, dù thực lực có kém thì cũng không được lười biếng, lười biếng thì chỉ có kết quả là chết!
Vừa nói, lão vừa đi tới bên cạnh bàn để đồ ăn sáng, trước mặt bao nhiêu người, Độc nhãn quái nhân trực tiếp lật một cái, cháo trắng cùng bánh bao thơm phức liền đổ đầy trên đất, không những thế, lão còn không ngừng chà đạp:
- Ô Long bảo không nuôi lũ vô dụng! Muốn có đồ ăn, thì phải thể hiện thành tích cho ta xem!
Mấy tên áo đen đi lên, trước mặt thiên hạ tự cởi quần áo, trải hết xuống đất.
- Giờ còn nửa canh giờ nghỉ ngơi khôi phục, các ngươi có thể tự do hành động!
Độc nhãn quái nhân nói xong, cơ hồ tất cả mọi người đều lập tức ngồi xuống, nhắm mắt ngưng thần, ráng sức đả tọa hồi phục.
Bọn họ đều biết lát nữa còn có thí luyện khó khăn hơn đang chờ đón mình.
Mặc dù có người dán mắt vào mớ thức ăn bầy nhầy trên nền đất, nhưng đám đồ ăn này cũng đã bẩn thỉu, cho dù đói muốn chết, khát muốn chết cũng không có người không biết xấu hổ mà lấy lên ăn.
Qua nửa canh giờ, không ai có thể phục hồi lại trạng thái sung mãn nhất, nhưng tất cả đều phát hiện ra, sau một phen bị hành hạ lúc sáng, bản thân mình khi đả tọa thì tốc độ hồi phục đã tăng lên, so với lúc trước đúng là nhanh hơn không ít, kinh mạch trong thân thể cùng với đan điền trống không khiến nhu cầu linh khí của bản thân với ngoại giới càng thêm mạnh mẽ.
Trong lúc mọi người đã tọa phục hồi thì đám mặc đồ đen kia không ngừng mang vào thứ gì đó, trong không khí cũng dần phiêu tán một thứ hương vị có chút cay cay, Đường Phong nhíu mũi hít thử, lại không nhận ra được mùi vị này thuộc về loại dược vật gì, nhất thời trí tò mò nổi lên, cũng không hiểu sao huấn luyện lại cần dùng đến dược vật như vậy?
Nửa canh giờ trôi qua rất nhanh, Độc nhãn quái nhân vừa quát, ra lệnh ngưng phục hồi thì đám người dù không cam lòng cũng phải đứng lên nhìn thẳng về phía lão, tất cả mọi người đều chú ý tới mấy thùng chất lỏng vừa được đặt ra kia, đó là một loại chất lỏng màu đen, nhìn giống như là dầu, lại có đến những mấy thùng đầy, trong lòng mỗi người bỗng dưng lại nảy lên một cỗ dự cảm bất an…
Không ai biết trong thùng này rốt cuộc đựng cái gì, nhưng mọi người đều rõ ràng một việc, chính là những thứ này sẽ được dùng trên người mình! Độc nhãn quái nhân đứng trước mấy thùng nước, khẽ khom người, chắp tay sau lưng mà quét mắt nhìn tới lui trên người mọi người một lát, lại nở nụ cười âm hiểm:
- Tò mò muốn biết trong mấy thùng này chứa cái gì đúng không? Đây chính là dược vật bảo bối do Ô Long bảo độc môn bí chế ra , Hắc Ngọc Tán Linh dịch, cả đế quốc Lý Đường này chỉ một mình Ô Long bảo chúng ta mới có, không đâu có được, đây cũng chính là đồ tốt a.
Lão càng tỏ ra thần bí, mọi người trong lòng càng không yên tĩnh, không ít người vội vàng quay sang hỏi người quen về thứ kia.
Hắc Ngọc Tán Linh dịch, danh tự này chỉ vừa nghe qua thôi là đã thấy không phải tốt lành gì, Đường Phong lén huých huých Cừu Thiên Biến, hỏi:
- Cừu huynh, thứ này có ích lợi gì?
- Ngươi không hoàn thành là vì ngươi chưa đủ cố gắng, trong số đệ tử năm nay có hai người hoàn thành được, chẳng lẽ bọn chúng không phải Huyền giai? Mới chạy có ba trăm dặm đã kêu mệt? Ngươi còn có tư cách gì ở lại Ô Long bảo? Ta nói cho các ngươi biết, Ô Long bảo chính là chỗ cường giả vi tôn! Ngươi nhìn ta làm gì? Muốn đánh nhau sao? Đợi thực lực cao hơn ta, muốn đánh nhau thì ta cũng chiều, chẳng qua lúc ngươi còn yếu kém, chỉ có thể chịu người ta khi dễ!
Ngừng lại một chút, Độc nhãn quái nhân đột nhiên quát lên:
- Số hiệu ba trăm sáu mươi, số hiệu một trăm ba mươi bốn, bước ra!
Số hiệu mà lão nói cũng chính là số trên ngọc bài, mỗi người ở chỗ này đều có một miếng. Đúng lúc Độc nhãn quái nhân hô xong, trong đám người có hai kẻ đang ngồi nghỉ ngơi trên mặt đất bỗng nhiên sắc mặt chuyển sang vẻ sợ hãi, nhưng sau đó lại cố trấn định, liếc mắt nhìn nhau, sau đó đứng dậy bước ra.
- Hai người các ngươi…
Độc nhãn quái nhân âm lãnh nhìn bọn hắn:
- Biết mình phạm sai lầm gì chưa?
Trong lòng hai tên giật thót, tên mang số hiệu ba trăm sáu mươi tám yếu ớt nói:
- Không thể hoàn thành thí luyện.
Độc nhãn quái nhân nhìn sang người bên cạnh, hỏi:
- Ngươi thì sao?
- Không có… không có hoàn thành thí luyện.
Số bốn trăm ba mươi bốn rụt đầu, nói.
- Thúi lắm!
Độc nhãn quái nhân quát. Nguồn: http://truyenyy.com
- Nơi này có hơn hai trăm đệ tử, hoàn thành thí luyện chỉ có hai người, ta gọi các ngươi đi ra, không lẽ những người khác cũng hoàn thành thí luyện? Hắc hắc, xem bộ dạng các ngươi, chắc hẳn là đã rõ mình phạm phải sai lầm gì rồi?
Hai người vẫn cố chống chế:
- Không biết.
- Không biết?
Độc nhãn quái nhân cười lạnh một tiếng.
- Vậy ta sẽ nói cho các ngươi biết, dạy cho các ngươi hiểu! Người đứng ở chỗ này, tất cả đều chạy hơn ba vòng trở lên, có mấy chục người thậm chí còn chạy nhiều hơn bốn vòng, còn các ngươi? Các ngươi chỉ chạy có hai vòng! Sao? Các ngươi là Huyền giai, không lẽ so với các Huyền giai khác lại kém hơn một chút? Thể lực yếu hơn đám nữ nhân kia một chút? Hay là các ngươi đi đứng bất tiện, không thể chạy được?
Chạy khoảng một trăm hai mươi dặm, lấy thực lực Huyền giai mà nói, không nhiều, cũng không ít.
Nhưng nếu như chạy cật lực mà nói, căn bản sẽ không chỉ chạy được có như vậy, ngay cả Hà Hương Ngưng và Thu Tuyệt Âm cũng chạy được đến ba vòng, so sánh như vậy liền có thể hiểu ngay, hai tên này đã lười biếng rồi.
Bọn họ quả thực đã trốn tránh, hai người tự hỏi không có năng lực chạy xong ba trăm dặm trong vòng một canh giờ, nên đều không dùng toàn lực, tránh việc cực khổ một hồi lại không có cái gì tốt, không ngờ lại bị Độc nhãn quái nhân tóm gáy lôi ra.
- Đệ tử Ô Long bảo làm gì cũng phải dùng toàn lực, các ngươi tới Ô Long bảo vì muốn trở nên mạnh mẽ, nhưng những kẻ không muốn phát triển như vậy thì Ô Long bảo không cần! Lôi đi!
Ra lệnh một tiếng, mấy tên mặc đồ đen đã chạy tới, hai người này còn muốn phản kháng, nhưng đám mặc đồ đen này thực lực không kém, sao có thể phản kháng lại được? Chưa đầy mấy chiêu đã bị khóa hai tay, lôi thẳng vào trong bảo.
Tiếng cầu xin của hai người vang lên hoài không dứt, Độc nhãn quái nhân lại ngoảnh mặt làm ngơ.
Không cần lão nói, tất cả đều biết kết quả của hai người kia là thế nào! Sẽ bị ném thẳng vào trong Xà Quật! Thấy một màn như vậy, rất nhiều người cũng âm thầm cảm thấy may mắn, thí luyện sáng nay dù họ không thể hoàn thành, nhưng cuối cùng vẫn dốc hết toàn lực.
Bất quá mới một buổi sáng mà đã chết mất ba người! Mọi người tỉnh ngộ, vốn còn tưởng chỉ mất đi cuộc sống nhàn nhã yên ổn, thay vào đó là chút khẩn trương và mệt nhọc mà thôi, không ngờ lại chính là tình cảnh chỉ cần sơ sẩy một chút thôi liền ảnh hưởng tới sinh mạng.
Đợi hai người kia bị lôi vào trong bảo rồi, Độc nhãn quái nhân lại nhìn mọi người, nói:
- Các ngươi đều là người thông minh, ta không cần phải nói thêm gì nữa, chỉ muốn nói một câu nữa thôi, trong thí luyện của Ô Long bảo, dù thực lực có kém thì cũng không được lười biếng, lười biếng thì chỉ có kết quả là chết!
Vừa nói, lão vừa đi tới bên cạnh bàn để đồ ăn sáng, trước mặt bao nhiêu người, Độc nhãn quái nhân trực tiếp lật một cái, cháo trắng cùng bánh bao thơm phức liền đổ đầy trên đất, không những thế, lão còn không ngừng chà đạp:
- Ô Long bảo không nuôi lũ vô dụng! Muốn có đồ ăn, thì phải thể hiện thành tích cho ta xem!
Mấy tên áo đen đi lên, trước mặt thiên hạ tự cởi quần áo, trải hết xuống đất.
- Giờ còn nửa canh giờ nghỉ ngơi khôi phục, các ngươi có thể tự do hành động!
Độc nhãn quái nhân nói xong, cơ hồ tất cả mọi người đều lập tức ngồi xuống, nhắm mắt ngưng thần, ráng sức đả tọa hồi phục.
Bọn họ đều biết lát nữa còn có thí luyện khó khăn hơn đang chờ đón mình.
Mặc dù có người dán mắt vào mớ thức ăn bầy nhầy trên nền đất, nhưng đám đồ ăn này cũng đã bẩn thỉu, cho dù đói muốn chết, khát muốn chết cũng không có người không biết xấu hổ mà lấy lên ăn.
Qua nửa canh giờ, không ai có thể phục hồi lại trạng thái sung mãn nhất, nhưng tất cả đều phát hiện ra, sau một phen bị hành hạ lúc sáng, bản thân mình khi đả tọa thì tốc độ hồi phục đã tăng lên, so với lúc trước đúng là nhanh hơn không ít, kinh mạch trong thân thể cùng với đan điền trống không khiến nhu cầu linh khí của bản thân với ngoại giới càng thêm mạnh mẽ.
Trong lúc mọi người đã tọa phục hồi thì đám mặc đồ đen kia không ngừng mang vào thứ gì đó, trong không khí cũng dần phiêu tán một thứ hương vị có chút cay cay, Đường Phong nhíu mũi hít thử, lại không nhận ra được mùi vị này thuộc về loại dược vật gì, nhất thời trí tò mò nổi lên, cũng không hiểu sao huấn luyện lại cần dùng đến dược vật như vậy?
Nửa canh giờ trôi qua rất nhanh, Độc nhãn quái nhân vừa quát, ra lệnh ngưng phục hồi thì đám người dù không cam lòng cũng phải đứng lên nhìn thẳng về phía lão, tất cả mọi người đều chú ý tới mấy thùng chất lỏng vừa được đặt ra kia, đó là một loại chất lỏng màu đen, nhìn giống như là dầu, lại có đến những mấy thùng đầy, trong lòng mỗi người bỗng dưng lại nảy lên một cỗ dự cảm bất an…
Không ai biết trong thùng này rốt cuộc đựng cái gì, nhưng mọi người đều rõ ràng một việc, chính là những thứ này sẽ được dùng trên người mình! Độc nhãn quái nhân đứng trước mấy thùng nước, khẽ khom người, chắp tay sau lưng mà quét mắt nhìn tới lui trên người mọi người một lát, lại nở nụ cười âm hiểm:
- Tò mò muốn biết trong mấy thùng này chứa cái gì đúng không? Đây chính là dược vật bảo bối do Ô Long bảo độc môn bí chế ra , Hắc Ngọc Tán Linh dịch, cả đế quốc Lý Đường này chỉ một mình Ô Long bảo chúng ta mới có, không đâu có được, đây cũng chính là đồ tốt a.
Lão càng tỏ ra thần bí, mọi người trong lòng càng không yên tĩnh, không ít người vội vàng quay sang hỏi người quen về thứ kia.
Hắc Ngọc Tán Linh dịch, danh tự này chỉ vừa nghe qua thôi là đã thấy không phải tốt lành gì, Đường Phong lén huých huých Cừu Thiên Biến, hỏi:
- Cừu huynh, thứ này có ích lợi gì?
/1679
|