Vô Thường

Chương 389: Chuyện tốt, chuyện xấu. (Hạ)

/1679


Đái chấp sự cười nói:
- Tính cảm, thứ này cũng không phải là cảnh giới cao hay thấp có thể can thiệp vào được. Bảo chủ đại nhân từ nhỏ đến lớn, một mực trưởng thành ở bên trong Ô Long Bảo, nam nhân tiếp xúc qua cũng chỉ có hai tên thô tục cùng quái dị là ngươi và ta, những năm này nàng một mực cố gắng tu luyện, chưa từng biết đến tình cảm nam nữ , nếu như lúc này xuất hiện một nam tử có thể khiến nàng rung động, như vậy tâm tính nữ nhi sớm đã bị đè ép trong vô số năm qua sẽ như cơn sóng thần tràn ra bên ngoài, một khi đã đến thì không thể vãn hồi, mặc dù nàng là Thiên giai cao thủ cũng không cách nào thao túng tâm tình của mình, tâm ma sẽ sinh ra!
- Tâm ma?
Độc nhãn quái nhân sắc mặt trầm xuống.
- Sao có thể như vậy được?
Tâm ma chính là một chướng ngại vô cùng khủng bố trên con đường tu luyện mà mỗi người phải đi qua, nếu không trảm trừ được.. thực lực sau này sẽ không có cách nào tiến bộ. Lúc này cũng không phải là thời điểm để bảo chủ đại nhân lo đến chuyện nhi nữ tình trưởng, bởi vì trách nhiệm nàng phải gánh vác cũng không hề nhẹ.
- Chấp sự đã biết rõ như vậy, chẳng lẽ không có cách nào giúp nàng?
Độc nhãn quái nhân truy vấn:
- Chuyện này người ngoài không thể can thiệp vào.
Đái chấp sự lắc đầu nói:
- Muốn trảm trừ cái tâm ma này chỉ có hai biện pháp, một là giết chết tên tiểu từ Đường Môn kia, hai là để cho hắn ở cùng nàng một chỗ.
- Giết Đường Môn.
Độc nhãn quái nhân suy ngẫm tính khả thi của chuyện này, nếu như lúc này mà giết Đường Môn, đoán chừng mạng của mình cũng không giữ được, nha đầu kia mà nổi giân, ngay cả Ô Long Bảo cũng có thể lật tung lên, chẳng lẽ bỏ mặc nàng si mê một tên thiếu niên Huyền giai như vậy?
- Hiện tại xem ra, nha đầu này quả nhiên vẫn chưa thể gánh vác trọng trách!
Đái chấp sự chậm rãi lắc đầu:
- Thỉnh giáo?
Độc nhãn quái nhân nghiêm túc hỏi:
- Với năng lực hiện tại của nàng, chèo chống Ô Long Bảo không phải là việc gì khó khăn. Nhưng nàng có thể dễ dàng rơi vào võng tình cùng với một người nam nhân như vậy, lập tức sẽ bị tình cảm trói buộc, căn bản là không có khả năng chống lại quái vật khổng lổ như Đại Tuyết Cung. Người làm đại sự phải tuyệt thất tình, trảm lục dục! Cho nên ta mới nói nàng hiện tại còn chưa đủ năng lực, cho dù có thể giết Tạ Tuyết Thần cũng không có khả năng đem trọn Đại Tuyết Cung bỏ vào trong túi.
Vậy thì cũng chỉ có thể giết Đường Môn rồi, trong mắt độc nhãn quái nhân chợt xuất hiện một tia tàn nhẫn, vì nghiệp lớn của bảo chủ, cho dù hắn phải liều mạng cũng muốn giúp nàng chém cái tâm ma này. Đái chấp sự tựa hồ như nhìn thấu tâm tư của hắn, đứng ở bên cạnh khẽ cười, nói:
- Ngươi không nên làm chuyện thiếu suy nghĩ. Vấn đề này đối với nàng mà nói có lẽ là bất lợi nhưng về lâu dài cùng chưa hẳn là chuyện xấu.
- Xin rửa tai nghe. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Độc nhãn quái nhân vội vàng nói :
- Theo ta được biết, tiểu tử Đường Môn này dường như là đã có ý trung nhân rồi, hơn nữa luận thực lực, luận địa vị so với nha đầu kia cũng không chênh lệch bao nhiêu. Hơn nữa Đường Môn rất trọng tình, đối với nữ tử khác sẽ tuyệt đối không có bất cứ tình cảm gì. Cho nên, tiểu nha đầu kia có để ý Đường Môn cũng chỉ là tự mình chuốc lấy khổ mà thôi.
- Vậy cũng là chuyện tốt?
Đương nhiên là tốt rồi, đợi nàng biết được hết thảy, sẽ khiến nàng vô cùng đau khổ, từ đó có thể chặt đứt tình cảm với Đường Môn, có thể trở thành một người vô tình, vô dục. Đến lúc đó , nàng mới chính thức có thể chưởng quản Đại Tuyết Cung, thử thách này nhất định nàng phải trải qua. Dù sao nàng cũng chỉ là một nữ tử, nếu không có tình cảm nhân sinh sẽ không hoàn chỉnh được.
- Nếu như cảm tình của nàng với Đường Môn quá sâu đậm thì sao?
Đái chấp sự âm hiểm cười, nhún nhún vai nói:
- Vậy thì xong rồi, Đại Tuyết Cung từ nay giải tán, Lý Đường đế quốc chỉ còn hai thế lực lớn, ta và ngươi sẽ bị vô số người truy sát!
Mặc dù hắn nói tỉnh bơ, nhưng độc nhãn quái nhân có thể hiểu được, việc bảo chủ đại nhân có vượt qua được thử thách này hay không có liên quan trực tiếp đến sinh tử tồn vong của mấy ngàn nhân mạng trong Đại Tuyết Cung này. Bảo chủ a, ngài ngàn vạn lần phải kiên trì lên, chẳng qua chỉ là một tên nam nhân lớn nên có chút tuấn tú mà thôi,chứ hắn có khác nam nhân khác chỗ nào đâu, chờ sau này ngài tiếp quản toàn bộ Đại Tuyết Cung, muốn nam nhân như thế nào chẳng lẽ còn không có, mỗi ngày một người cũng được,hay mỗi ngày nhiều người cũng xong,thử hỏi ai dám cản ngài,nhưng mà bây giờ ngài ngàn vạn lần đừng "chết" trong tay tên tiểu tử Đường Môn này a.
- Đúng rồi, chấp sự!
Đang nghĩ vớ vẩn Độc nhãn quái nhân chợt nhớ tới một chuyện:
- Sao ngài lại biết rõ tin tức về tên tiểu tử Đường Môn này như vậy? Chẳng lẽ hai người trước kia đã từng quen biết?
Đái chấp sự cười nói:
- Ta nói hắn chính là đệ tử của ta ngươi có tin hay không?
Độc nhãn quái nhân trầm mặt nói:
- Chấp sự chuyện này không buồn cười chút nào!
Hắc hắc...! Đái chấp sự âm u cười một tiếng, xoay người chậm rãi biến mất trong bóng đêm, chăm chú nhìn vào bóng lưng của hắn, độc nhãn quái nhân cuối cùng chỉ có thể chậm rãi lắc đầu. Toàn bộ Ô Long Bảo, chân chính quan tâm đến bảo chủ đại nhân cũng không có nhiều người, mọi người chủ yếu cảm thấy nàng đáng sợ. Mặc dù bản thân hắn trước mặt nha đầu kia cũng khúm núm, nơm nớp lo sợ đấy, nhưng trong nội tâm của độc nhãn quái nhân, vẫn chỉ coi nàng là một tiểu cô nương chưa trưởng thành, dù sao chũng chỉ là một nữ tử a.
Tương lai của Ô Long Bảo ra sao? Đại Tuyết Cung đi vào con đường nào? Bảo chủ đại nhân, van cầu ngài suy nghĩ cho kỹ đừng "trầm mê" a
Ô Long Bảo giai đoạn ma quỷ huấn luyện thứ nhất kéo dài trong suốt thời gian hai tháng. Trong hai tháng này, gần hai trăm người đã chết mất hơn ba mươi người. Lúc đầu người chết tương đối nhiều, nhưng càng về sau số người chết đi càng ngày càng ít. Bởi vì những người còn lại đã dần dần thích ứng với tiết tấu huấn luyện.
Đường Phong cùng Không Dư Hận mỗi ngày vẫn bị ngược đãi thảm thương.
Ba trăm dặm lộ trình buổi sáng, sau nửa tháng huấn luyện, ngoại trừ Không Dư Hận, Đường Phong cùng Cừu Thiên Biến hoàn thành ra, rốt cuộc không có ai có thể đạt đến trình độ này. Cho dù là một tên đạt đến Huyền giai tầng thứ tư, bắt hắn trong vòng một giờ chạy được ba trăm dặm, hắn cũng không thể làm được.
Tận cho đến lúc này, tất cả mọi người mới phát hiện ra bản thân mình bất tri bất giác mỗi ngày đều đã tiến bộ thêm, mỗi ngày lại càng thêm trưởng thành. Cho dù là Thu Tuyệt Âm cùng Hà Hương Ngưng vốn là nữ lưu thân thể yếu ớt, cũng có thể trong vòng một canh giờ chạy được bốn vòng. Biết rõ bản thân đang ngày càng tiến bộ, mọi người càng thêm nhiệt tình huấn luyện, bắt đầu từ ngày đó, oán hận cùng với nguyền rủa bên trong nội tâm mọi người đã hoàn toàn biến mất, mà chuyển thành nhiệt huyết cùng với nỗ lực
Mấy người kia có thể làm được, mình không có lý do gì không làm được. Đều là Huyền giai, bản thân mình không thể thua kém ai được, cơ hồ trong lòng mỗi người đều có ý nghĩ như vậy. Trước kia cần trường tiên của đám hắc y nhân thúc ép mọi người mới liều mạng huấn luyện, nhưng bây giờ chính là chủ động liều mạng tu luyện, hiệu quả trước sau chênh lệch vô cùng bất đồng. Trước kia bị thúc ép, bây giờ là tự nguyện, vô luận tâm tình hay thân thể đều cảm thấy mười phần thoải mái.

/1679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status