Vô Thường

Chương 406: Giao dịch (thượng).

/1679


Một lát sau, Mang chấp sự mới thu hồi lại sát khí của bản thân, thản nhiên nói:
- Người thứ hai chính là Tạ Tuyết Thần! Cũng chính là Cung chủ Đại Tuyết Cung hiện tại.
- Cư nhiên là hắn!
Đường Phong không khỏi động dung.
Người này đã giết chết lão cung chủ Đại Tuyết Cung, hiện tại chưởng quản toàn bộ Đại Tuyết Cung, cũng chính là cừu địch của hai người Thang Phi Tiếu và Đoạn Thất Xích. Chỉ là khiến Đường Phong không nghĩ tới, tiểu nhân đê tiện này cư nhiên có bản lĩnh như vậy.
Băng hỏa ba mươi sáu phòng, cao thủ như Mang chấp sự cũng chỉ có thể đi tới phòng thứ hai mươi bảy mà thôi, mà Tiếu thúc và Đoạn thúc chính mình từ trước tới nay đều cho là vô địch trên trời cũng chỉ đi được phòng thứ ba mươi bốn, không kể lão cung chủ chỉ có một mình Tạ Tuyết Thần đi hết, so sánh đối lập như vậy, lẽ nào tư chất của Tạ Tuyết Thần còn tốt hơn so với hai đại sát thần?
Thế nhưng, cho dù là tư chất của Tạ Tuyết Thần tốt hơn một chút so với hai đại sát thần, nhưng Tiếu thúc và Đoạn thúc đã là người từng trải, thủy chung là lão lạt, Đường Phong phỏng chừng Tạ Tuyết Thần có lợi hại hơn nữa thì hiện tại cũng không nhất định là đối thủ của hai đại sát thần.
- Đường Phong, lấy năng lực của ta chỉ có thể nói cho ngươi biết những chuyện này, dù sao bản thân ta cũng chưa tiếp xúc qua phương diện kia, vì vậy nếu như ngươi có thể vượt qua được ba mươi sáu phòng, phải đi tìm xem có liệt diễm cô hay không, thế nhưng tuyệt đối không nên dừng lại quá dài bên trong, nếu như vượt qua bảy ngày, cho dù là cường độ thân thể và kinh mạch của ngươi chỉ sợ cũng không thể chịu đựng nổi băng hoa lưỡng trọng kình liên tục quấy nhiễu, miễn cho sau này lưu lại tai họa ngầm nào đó, hai người Thang Phi Tiếu cũng sẽ không bỏ qua cho ta!
Đường Phong khẽ cười một tiếng nói:
- Chấp sự không sợ ta không tìm liệt diễm cô hay sao?
- Được người nhờ vả, chính là việc của mình.
Mang chấp sự thản nhiên nói:
- Ta tin tưởng ngươi sẽ đi tìm, bởi vì bản thân ngươi chính là người không an phận, nhưng lại rất trọng tình trọng nghĩa.
- Chấp sự nói những lời này quá tự tin rồi!
Đường Phong lắc đầu:
- Ta và chấp sự không có giao tình sâu đậm gì đó, tới phòng thứ ba mươi sáu đã gian nan như vậy, lại còn muốn xâm nhập sâu hơn càng khó khăn tầng tầng, Đường Phong ta còn chưa tới nông nỗi bởi vì một người chưa quá thân quen mà liều mạng.
Mang chấp sự quay đầu nhìn hắn một cái, cười khổ một tiếng nói:
- Cũng chỉ có ngươi mới dám nói với ta như vậy!
Đường phong nhún vai, thắt lưng hơi duỗi, nói:
- Bất quá vẫn phải cảm tạ Mang chấp sự, nếu như ta có thể vượt qua được ba mươi sáu phòng mà nói, lúc đi ra tự nhiên sẽ vô cùng cảm kích, sau này nếu như chấp sự qua đời, ta sẽ cung phụng một bài vị, sớm muộn thắp ba nén hương, bảo đảm ngươi không quá tịch mịch là được. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
Mang chấp sự cười lạnh một tiếng:
- Đường Phong, nếu như ta nói ra tên của ngươi, ngươi nghĩ Ô Long Bảo sẽ dung nạp ngươi sao?
- Chấp sự xin cứ tự nhiên, lần này chính là do chấp sự lấy an nguy của bằng hữu Đường Phong ta để uy hiếp ta, cưỡng cầu ta tới địa phương này. Nói thật, loại uy hiếp như thế này… Khiến trong lòng thiếu gia rất không thoải mái!
Nói xong một câu cuối cùng, ngữ khí của Đường Phong đã trở nên vô cùng đạm mạc.
- Trước đây xác thực Đường Phong có nhận qua nhân tình của chấp sự, chấp sự cũng trợ giúp ta nhiều. Nếu như chấp sự nhờ vả đàng hoàng, giảng giải lợi hại trong đó, Đường Phong ta còn có thể đáp ứng ngươi, thế nhưng hiện tại, ta thực sự không muốn thay ngươi làm bất cứ chuyện gì.
- Ngươi quả nhiên thẳng thắn!
Mang chấp sự hừ nhẹ một tiếng.
Ăn mềm không ăn cứng đều là đặc điểm chung của mỗi người, huống chi thiếu niên như Đường Phong, chính là thời điểm máu nóng, xoay vần mưa gió, nào chịu được người khác uy hiếp?
Có thể nói, từ khi đoán được đối phương có chuyện tình muốn mình phải làm, Đường Phong đã ôm định chủ ý, tuyệt đối không hợp tác. Ngươi có thể làm khó dễ được ta? Đường Phong coi như nắm chắc Mang chấp sự có chuyện cầu hắn, không thể động thủ đối với hắn.
Mang chấp sự than nhẹ một tiếng, nói:
- Đường Phong, chuyện này thực sự chỉ có ngươi mới làm được, cường độ kinh mạch và thân thể của ngươi so với Tạ Tuyết Thần trước kia còn cường hãn hơn nhiều, vượt qua ba mươi sáu phòng đối với ngươi mà nói chỉ là chuyện dễ dàng. Nếu như đạt được liệt diễm cô trong nghe đồn kia, không chỉ có lợi đối với ta, ngươi đối với Ô Long Bảo, thậm chí là hai người Thang Phi Tiếu và Đoạn Thất Xích rất có lợi.
- Chuyện này thì liên quan gì tới bọn họ?
Đường Phong phì cười một tiếng.
- Nguyên nhân trong đó tạm thời ta không tiện nói cho ngươi biết, thế nhưng ta cũng sẽ không lừa ngươi.
- Yên tâm đi, liệt diễm cô ta nhất định sẽ lấy, thế nhưng có giao cho ngươi lại là hai chuyện khác nhau rồi!
Bản thân Đường Phong đối với dược vật vốn rất có hứng thú, liệt diễm cô rốt cuộc là thứ gì, cư nhiên có thể sinh trưởng tại địa phương như vậy, hơn nữa ngay cả Mang chấp sự cũng khẩn cẩn muốn có, tất nhiên là thiên tài địa bảo không tồi rồi, hơn nữa còn là thiên tài địa bảo cực kỳ quý giá, cho dù Mang chấp sự không bảo hắn đi tìm, bản thân Đường Phong cũng sẽ đi tìm.
- Như vậy chúng ta làm giao dịch thì sao?
Mang chấp sự suy nghĩ chốc lát, đột nhiên mở miệng.
- Cưỡng bức không được lại nghĩ lợi dụ sao?
Đường Phong cười khẽ một tiếng:
- Chấp sự khả năng khai không khiến ta thỏa mãn!
- Ngươi giúp ta lấy liệt diễm cô ra, ta giúp ngươi đi tìm ngũ liễu căn.
Mang chấp sự thản nhiên nói.
Tinh thần Đường Phong chấn động, bật thốt lên nói:
- Ngươi làm sao biết ta muốn ngũ liễu căn?
Lời vừa ra khỏi miệng, Cổ Thần lập tức suy nghĩ ngọn nguồn trong đó, nhất định là cái miệng rộng Bàng dược vương đã nói cho Mang chấp sự.
Quả nhiên Mang chấp sự cười nói:
- Từ lúc ngươi tiến vào Ô Long Bảo, mỗi một hành động nhỏ nhất của ngươi đều nằm dưới sự giám thị của ta. Trong hiệu thuốc thiếu xà triền đằng khẳng định là ngươi động tay động chân, chỉ là phế vật Bàng dược vương kia không phát hiện ra ngươi làm như thế nào mà thôi. Mà lần trước ngươi cầu ta giúp ngươi ra khơi chính là vì tìm kiếm túy ngư thảo. Ta đã từng nghe qua Bàng dược vương nói qua tên ba loại dược liệu này, xà triền đằng, túy ngư thảo hẳn là đã vào trong túi ngươi rồi, hiện tại ngươi còn khuyết thiếu ngũ liễu căn, có đúng hay không?
- Chấp sự tuệ nhãn như đuốc!
Đường Phong nghiến răng nghiến lợi nói.
- Tuy rằng ta cũng muốn biết ngươi tìm thứ này làm cái gì, thế nhưng ta nghĩ đối với ngươi rất quan trọng. Thế nào? Điều kiện này thế nào?
Mang chấp sự mỉm cười hỏi.
- Chấp sự có ngũ liễu căn?
Đường Phong cẩn thận hỏi ngược lại.
- Không có!
Hắn cư nhiên chậm rãi lắc đầu, cực kỳ bình tĩnh nói:
- Ta chưa bao giờ gặp qua, cũng chưa bao giờ nghe qua!
Đường Phong buồn bực muốn phun máu:
- Ngươi chưa từng nghe nói qua, như vậy còn giao dịch với ta cái gì?

/1679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status