Vô Thường

Chương 422: Muốn đột phá sao (trung)?

/1679


- Bảo chủ người cần phải suy xét cẩn thận a, đây không phải thời điểm để chơi đùa, cho dù cho đám đệ tử Huyền giai kia thời gian nửa năm để đặt nền móng, mỗi một năm từ Băng Hỏa Đảo đi ra cũng chỉ có ít ỏi mười mấy người mà thôi, số còn lại hoặc là tử vong trong huấn luyện, hoặc là tử vong trong băng hỏa ba mươi sáu phòng. Nếu như lại tiếp tục rút ngắn thời gian huấn luyện, năm nay số đệ tử có thể từ trong băng hỏa ba mươi sáu phòng ra ngoài sợ là sẽ giảm mạnh.
Sở Văn Hiên tận tình khuyên nhủ.
- Ngươi nghĩ ta giống như đang chơi đùa sao?
Phi Tiểu Nhã hừ lạnh một tiếng:
- Sống chết của bọn họ quan hệ gì tới ta?
- Thế nhưng…
Sở Văn Hiên chau mày lại:
- Nếu như Ô Long Bảo không có những đệ tử này làm căn cơ, đâu còn là Ô Long Bảo? Trực tiếp để toàn bộ đệ tử trong bảo chết đi cho xong, chỉ còn lại một người cũng không còn tên tuổi gì a, bảo chủ, hiện tại không phải thời gian có thể hồ đồ, cũng không phải thời gian phát tiết lửa giận, ta không biết là ai chọc người, nhưng chuyện này thực sự không thể thực hiện được.
- Không thể thực hiện được sao?
Sát khí trên mặt Phi Tiểu Nhã hiện lên:
- Nếu như không thể thực hiện được thì giết toàn bộ, trong vòng một hai tháng lại tìm một nhóm đệ tử mới tiến vào Băng Hỏa Đảo.
Sở Văn Hiên còn đang định nói cái gì, Phi Tiểu Nhã đã giận tím mặt nói:
- Nghe rõ lập tức chấp hành mệnh lệnh, không có bất cứ dư địa có thể cò kè mặc cả, ta không tin trong vòng hai tháng những người này không ai có thể tiến vào băng hỏa ba mươi sáu phòng, nếu như không thể chỉ có thể nói chính bản thân bọn họ là phế vật, sống trên đời cũng là lãnh phí.
Sở Văn Hiên nhấc cao miệng, cuối cùng chỉ có thể thở dài một tiếng, nói:
- Dạ, thuộc hạ nhận mệnh.
Sở Văn Hiên nghĩ bảo chủ đại nhân thay đổi, trở nên càng lãnh huyết hơn trước, hắn chưa bao giờ gặp qua bảo chủ như ngày hôm nay. Trước đây tuy rằng nàng cũng bá đạo một chút, thế nhưng dù sao cũng là bảo chủ Ô Long Bảo, đang tuổi trẻ bừng bừng nhiệt huyết, bá đạo một chút cũng có thể lý giải, mặc dù nàng hỉ nộ vô thường như thế nào đi nữa cũng chỉ là tâm tính tiểu cô nương thích vui đùa mà thôi. Thế nhưng lúc này đây nàng thực sự đã nổi giận rồi, Sở Văn Hiên không biết lần này bảo chủ đại nhân gặp phải chuyện gì, thế nhưng duy nhất có thể khẳng định chính là, nhất định có liên quan tới Đường Phong, bởi vì vừa rồi nàng đuổi theo chính là Đường Phong.
Một nam nhân có thể khiến một nữ nhân thay đổi tới loại trình độ này sao? Sở Vân Hiên nghĩ thế nào cũng không thể hiểu được, thế nhưng những ngày đau khổ chân chính của đám đệ tử Huyền giai dưới tay bắt đầu rồi.
Chờ khi Sở Văn Hiên rời đi, Phi Tiểu Nhã mới vô lực ngã ngồi trên ghế, hai tay chống trán.
Thời gian hai tháng đã là quá lâu rồi, chính mình có thể chờ được tới lúc đó sao? Thế nhưng nếu không có hai tháng mà nói, những đệ tử Huyền giai kia căn bản không hề có tư cách tiến vào băng hỏa ba mươi sáu phòng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Chính mình không quan tâm sẽ chết đi bao nhiêu người, chỉ cần có một người đủ tư cách tiến vào trong băng hỏa ba mươi sáu phòng là đủ rồi, chỉ cần có một người vào xem Đường Phong rốt cuộc sống hay chết.
Sớm biết như thế này, chính mình nên liều mạng tiến vào ba mươi sáu phòng xem, rốt cuộc nam nhân kia đã chết hay chưa.
Hắn tên là Đường Phong sao? So với cái tên giả trước kia càng dễ nghe hơn một chút.
Lúc này Mang chấp sự ngồi ngay ngắn trong gian phòng của mình, đả tọa khôi phục thương thế do Phi Tiểu Nhã đánh mấy chưởng tạo thành. Tuy rằng trong mơ hồ có điểm muốn xin lỗi Phi Tiểu Nhã, thế nhưng giới hạn bởi tính tình, hắn căn bản không có khả năng nhận sai lầm, xin lỗi đối với người khác, trên đường trở về Mang chấp sự càng nghĩ càng có thể khẳng định. Đường Phong sẽ không dễ dàng chết đi như vậy. Thân thể và cường độ kinh mạch của hắn đã kinh khủng tới cực điểm, muốn chết nào có đơn giản như vậy?
Thế nhưng Mang chấp sự cũng không nói quá nhiều đối với Phi Tiểu Nhã, đây chỉ là phán đoán của chính mình. Lúc này nha đầu kia đang trong cơn tức giận, cũng thù oán vô cùng đối với chính mình, nói với nàng những điều này căn bản không hề tạo thành một chút tác dụng, khổ sở đau đớn mất đi người trong lòng đối với nàng coi như là một lần tôi luyện đi! Hi vọng sau khi nàng trải qua loại chuyện này sẽ không tiếp tiếp tục trẻ con như vậy, chí ít cũng trở nên thành thục hơn một ít.
Nếu như Đường Phong không chết, như vậy giao dịch của chính mình và hắn sẽ được hoàn thành rồi. Nếu không phải chờ hắn từ trong băng hỏa ba mươi sáu phòng đi ra, cũng sẽ lên án mạnh mẽ chính mình không nói uy tín. Tìm kiếm ngũ liễu căn sao? Hắn muốn loại dược liệu ngạc nhiên cổ quái như thế này làm cái gì? Mang chấp sự ngay cả cái tên dược vật ngũ liễu căn này cũng chưa từng nghe nói qua.
Phỏng chừng Đường Phong nghĩ mãi cũng không ra, các đệ tử bên phía Ô Long Bảo cư nhiên vì chính mình và phải chịu dằn vặt, hắn lúc này vẫn như cũ đang chiến đấu hăng hái với băng hỏa lưỡng trọng kình.
Ở chỗ này đã vượt qua thời gian vài ngày rồi, nhật nguyệt bên ngoài thay đổi ra sao, thời gian trôi qua như thế nào đã không còn quan hệ đối với hắn, toàn bộ tinh thần và thể xác của hắn đều rơi vào quá trình tu luyện điên cuồng như vậy.
Thời gian vài ngày cũng đủ để Đường Phong nắm chặt được quy luật bên trong băng hỏa ba mươi sáu phòng. Băng linh khí vẫn là từ dưới đất bay lên, hỏa linh khí đều từ phía bên trên trầm xuống, hai loại linh khí tinh khiết tới cực điểm tương hỗ thay thế, toàn bộ tinh thần thể xác tu luyện chống lại băng hỏa lưỡng trọng kình, thực lực đề cao cực nhanh.
Mang chấp sự nói không sai, tu luyện ở chỗ này cũng không phải là thực lực trống rỗng tạo thành, mà là một giọt một giọt dần dần tích lũy được, cho nên đối với tương lai căn bản không hề có một điểm nguy hại, mặc dù tốc độ tích lũy ở chỗ này so với bên ngoài nhanh hơn vô số lần.
Tu luyện ở chỗ này cũng tương đương với việc luôn luôn vận hành công pháp. Tại thời điểm vận chuyển công pháp tu luyện, cương khí trong cơ thể vận hành một lần chính là một vòng chu thiên. Mà ở chỗ này một vòng chu thiên có nghĩa là hai chủng linh khí tương hỗ thay nhau tuần hoàn một lần, quá trình này đại khái tiêu hao thời gian hai nén hướng, so với bản thân vận chuyển công pháp một chu thiên tiêu tốn thời gian hơn vài lần, thế nhưng linh khí tụ tập được so với trước kia nhiều hơn tới mười lần, vô luận là chất lượng hay chất lượng đều có thể chiếm ưu thế tuyệt đối từ nơi này.
Đói bụng thì tùy tiện lấy ra một chút thức ăn trong không gian mị ảnh ăn tạm, từ lúc tiến vào nơi này, Đường Phong chưa từng ngủ qua, bởi vì thời điểm đả tọa tu luyện, tâm thần luôn luôn chìm vào trong đan điền, tâm thần toàn thân đều hoàn toàn thả lỏng, tự nhiên căn bản không cần dùng giấc ngủ để bổ xung tiêu hao tinh thần.

/1679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status