Vô Thường

Chương 443: Phấn đấu quên mình (hạ).

/1679


Đường Phong không ý thức rơi xuống, mà Phi Tiểu Nhã có ý thức đuổi theo, cương khí Thiên giai thượng phẩm ngưng tụ dưới chân, thôi động thân thể chính mình, tự nhiên là tốc độ so với Đường Phong nhanh hơn rất nhiều.
Hai người không biết đã rơi xuống bao nhiêu khoảng cách, rốt cuộc Phi Tiểu Nhã cũng chạy tới bên người Đường Phong, giương mắt nhìn khuôn mặt vặn vẹo biến hình của hắn, Phi Tiểu Nhã yêu thương kêu gọi:
- Tiểu tặc, theo ta đi!
Vừa nói, một mặt đưa tay bắt lấy cổ tay Đường Phong, chỉ khi bắt được tay hắn, chính mình có thể mang theo hắn chạy ra khỏi nơi này rồi.
Thế nhưng chính mình còn chưa đụng được vào tay hắn, tiểu tặc này cư nhiên đã giơ lên một cánh tay đỏ bừng, hung hăng vỗ mạnh về phía nàng, đồng thời còn gầm lên tiếng rống giận điên cuồng.
Lực đạo của một chưởng này vô cùng khổng lồ, trong chưởng kình ẩn chứa cương khí chí nhiệt khiến trái tim Phi Tiểu Nhã đập nhanh hơn, cho dù nàng đã tấn chức tiến vào Thiên giai thượng phẩm cũng không dám đón đỡ. Vội vội vàng vàng vận chuyển cương khí hộ thân, đồng thời nhảy tránh sang hai bên.
Một chưởng của Đường Phong đánh hụt, thế nhưng lực lượng ẩn chứa trong một chưởng này vẫn như cũ đẩy Phi Tiểu Nhã đang rơi xuống tách ra một đoạn, cả người càng trực tiếp đánh vào vách sơn động trong núi lửa.
Phi Tiểu Nhã kêu lên một tiếng đau đớn, hoàn toàn không nghĩ tới Đường Phong chỉ là một Địa giai trung phẩm, thế nhưng uy lực của một chưởng này lại mạnh mẽ tới trình độ như vậy, cương khí hộ thân xuất hiện dấu hiệu tan rã, hầu như phải tan vỡ trong nháy mắt.
Chờ khi Phi Tiểu Nhã một lần nữa giương mắt lền nhìn về phía Đường Phong, chỉ thấy toàn thân tên tiểu tặc này bốc lên hỏa diễm hừng hực, toàn thân chiếu sáng, cột trụ nham thạch nóng bỏng và hỏa diễm trên người hắn hô ứng với nhau, cột trụ nham thạch nóng bỏng cư nhiên xoay tròn văng về phía hắn.
- Cẩn thận!
Phi Tiểu Nhã bất chấp đau đớn trên người, vội vàng hét lớn, thế nhưng sau một khắc, nàng tận mắt nhìn thấy một màn sợ tới ngây người.
Đối mặt với cột trụ nham thạch nóng bỏng tập kích, Đường Phong cư nhiên không tránh không né, hai quyền hai chân không hề có chút quy luận giãy giụa loạn, trực tiếp đánh văng nham thạch nóng bỏng tiếp cận về phía hắn, giữa không trung giống như rơi xuống cơn mưa lửa, giọt mưa chính là nham thạch nóng bỏng liên tục văng tung toe.
Chỉ trong thời gian chốc lát đã không nhìn thấy bóng dáng Đường Phong.
- Đường Phong!
Phi Tiểu Nhã cắn chặt hàm răng, cấp tốc đuổi theo.
Càng rơi xuống bên dưới, cảnh tượng tận mắt nhìn thấy lại càng vượt quá sức tưởng tượng của Phi Tiểu Nhã.
Giữa không trung, Phi Tiểu Nhã cảm giác chính mình phảng phất giống như đột phá một tầng vách ngăn nào đó, toàn thân đột nhiên từ hoàn cảnh ôn hòa rơi vào trong một thế giới băng hàn tới xương tủy.
Tuy rằng vẫn là trong sơn động kia, thế nhưng ở đây có thể nhìn thấy linh khí ngưng kết thành băng tinh màu băng lam cực lớn tới mắt thường có thể nhìn thấy rõ ràng, cột trụ nham thạch nóng chảy kia tuy rằng vẫn tồn tại, thế nhưng lại biến thành màu băng lam, vẫn như cũ không ngừng cuộn cuộn lên xuống.
Tất cả nham thạch nóng bỏng giống như giọt mưa bị chính mình đánh nát khi gặp trên đường rơi xuống hẳn là kết quả do cột trụ nham thạch nóng bỏng kia tập kích tên tiểu tặc, hoàn cảnh quái dị khiến Phi Tiểu Nhã phải cẩn thận từng chút biến hóa phương vị, miễn cho bị cột trụ nham thạch nóng chảy này đột nhiên tập kích đến.
Mấy ngày này không biết tiểu tặc kia ăn cái gì, vênh váo hò hét, cư nhiên lấy thân thể máu thịt chống lại nham thạch nóng chảy, Phi Tiểu Nhã tự hỏi chính mình, tuyệt đối không có bản lĩnh như vậy.
Đuổi theo một lúc nữa, nhiệt đột càng lúc càng lạnh lẽo, thậm chí Phi Tiểu Nhã cảm giác thân thể chính mình sắp bị cứng ngắc hoàn toàn rồi, loại lạnh lẽo này không phải bình thường, lạnh lẽo có thể khiến cao thủ Thiên giai cũng phải sợ hãi có thể đông cứng, có thể tưởng tượng được nhiệt độ thấp tới mức nào.
So sánh mà nói, lúc này Đường Phong lại cảm giác vô cùng thích ý, sảng khoái tới mức không thể sảng khoái hơn được nữa, hỏa kình bá đạo trong cơ thể để hắn phảng phất giống như bị ngâm trong biển lửa, hiện tại đột nhiên tiến vào trong hầm băng, nhiệt độ đột ngột giảm mạnh, băng hàn lạnh lẽo bên ngoài thân thể, theo đó tâm tình táo bạo và thần trí của chính mình đã bình phục lại một chút. Tuy rằng nhiệt độ trong cơ thể còn có chút không thể ức chế, nhưng rõ ràng so với lúc đầu đã tốt hơn nhiều.
Quay đầu nhìn bốn phía, trái tim Đường Phong thiếu chút nữa nhảy ra ngoài, chính mình cư nhiên đang rơi xuống, tốc độ nhanh chóng vô cùng, cũng không biết đã rơi xuống bao lâu rồi. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
- Sao lại như vậy?
Đường Phong giơ chân đạp tay giữa không trung, muốn cân bằng lại thân thể của chính mình, muốn tìm một điểm nào đó để mượn lực giảm xóc, thế nhưng lại không tìm được bất cứ vị trí nào có thể mượn lực.
- Phong ca ca, sắp tới rồi!
Linh Khiếp Nhan kinh hô một tiếng.
Đường Phong cúi đầu nhìn, chỉ nhìn thấy một mặt nước màu băng lam cách chính mình không xa, hơn nữa khoảng cách giữa chính mình và mặt nước màu băng lam càng lúc càng gần. Trên mặt nước này càng không ngừng tỏa ra khí thế giống như sương trắng, đây không phải là nhiệt khí, mà là hàn khí, hàn khí có thể đông lạnh hồn phách con người.
Dưới tình thế cấp bách, Đường Phong chỉ có thể bảo vệ vị yếu hại của chính mình, làm tốt tâm lý chuẩn bị va chạm với mặt nước, chỉ trong thời gian mấy hơi thở ngắn ngủi, Đường Phong triệt để rơi xuống.
Ào một tiếng nổ, trên mặt nước tạo nên một cơn sóng mãnh liệt, lập tức một chuỗi bọt khí thật dài từ trên mặt nước bốc lên trên cao.
Đường Phong chìm vào trong mặt nước, bị va đập tới thất điên bát đảo, vừa mới khôi phục một điểm thần trí lại trực tiếp tan biến thành mây khói, trong đầu ong ong liên tục, thân thể gần như chết lặng.
Thế nhưng cảm giác chết lặng hầu như chỉ duy trì trong chốc lát, lập tức bị cảm giác vừa lạnh lại vừa nóng hoàn toàn thay thế.
Lạnh chính là mặt ngoài thân thể chính mình, nước biển lạnh lẽo nơi này khiến người khác phải giận sôi, để người không thể chịu đựng được, thế nhưng lửa nóng trong cơ thể lại không hề giảm xuống, khiến Đường Phong trong lúc nhất thời cảm giác chính mình phảng phất như đang ở trong hai thế giới tuyệt nhiên tương phản.
Cảm giác này so với thể nghiệm băng hỏa lưỡng trọng thiên trong băng hỏa ba mươi sáu phòng không quá giống nhau rồi, bên trong băng hỏa ba mươi sáu phòng, một khi thời điểm hai loại linh khí thay thế nhau xảy ra sẽ tạo cho Đường Phong cảm giác sung sướng thoải mái không nói nên lời, thế nhưng lúc này Đường Phong chỉ có khó chịu.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi chốc lát, cảm giác lạnh lẽo đã không còn tồn tại nữa rồi, toàn thân lại một lần nữa trở nên lạnh lẽo không gì sánh được, nước biển xung quanh thân thể càng không ngừng bốc lên bọt khí, sôi trào ùng ục.
Dù có nhiều nước đá hơn nữa cũng không thể dập tắt được hỏa kình trong cơ thể Đường Phong, thần trí vừa mới thanh tỉnh được một điểm chỉ duy trì được trong thời gian chốc lát lại một lần nữa quay về hư vô.

/1679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status