Vô Thường

Chương 475: Chế tạo bè gỗ (thượng).

/1679


Càng là ở chung với nàng lâu dài, Đường Phong càng phát hiện ra mị lực của nàng, loại mị lực này không đơn giản là bên ngoài, mà bên trong càng mang tới cho Đường Phong lực hấp dẫn cực lớn. Cứ tiếp tục như vậy sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện, Đường Phong người trong nhà biết chuyện nhà mình, mấy ngày nay luôn tận lực lảng tránh không tiếp xúc với đối phương, thế nhưng trên một hòn đảo đơn độc như thế này, tổng cộng chỉ có hai người, cho dù lảng tránh như thế nào cũng không có khả năng cả ngày không gặp mặt.
Hiện tại được rồi, sắc trời đã trong xanh rồi, khí trời chuyển biến tốt đẹp, chỉ cần chế tạo bè gỗ rời khỏi địa phương này, tự nhiên có thể không quan tâm tới loại sinh hoạt xấu hổ vừa qua.
Biết được Đường Phong muốn đi tìm tài liệu chế tạo bè gỗ, sắc mặt Phi Tiểu Nhã trở nên quấn quít, nhãn thần cũng tràn đầy ý tứ giãy dụa.
Thân thể của nàng đã sớm bình phục, sinh hoạt nơi này để nàng rất hưởng thụ, để nàng lưu luyến không muốn trở về, bởi vì có Đường Phong ở bên. Thế nhưng nàng cũng không phải là tiểu cô nương nữa rồi, nàng thủy chung không quên được gánh nặng trên vai chính mình, chỉ bất quá đôi khi nàng so sánh gánh nặng này với Đường Phong, Phi Tiểu Nhã càng khuynh hướng chọn điều sau, vì vậy trong thời gian tại Băng Hỏa Đảo nàng vì Đường Phong hoàn toàn quên đi bản thân mình.
Hiện tại đối phương đã an toàn rồi, cảm tình giữa chính mình và hắn đã có bước phát triển nhất định, Phi Tiểu Nhã tự nhiên phải lo lắng những chuyện khác, ví dụ như giết chết Tạ Tuyết Thần báo thù.
Tuy rằng trong lòng rất không muốn, thế nhưng Phi Tiểu Nhã biết chính mình còn nhiều thời gian, nơi này không phải địa phương chính mình có thể tùy ý ở lại, càng không phải là thời khắc để chính mình bốc đồng.
Thời gian dài như vậy vẫn không hề có tin tức, đám người Mang chấp sự sợ rằng đã cho là chính mình chết rồi. Nếu như tin tức này truyền tới Đại Tuyết Cung mà nói, Phi Tiểu Nhã không biết Tạ Tuyết Thần sẽ làm như thế nào.
Cho nên nàng phải nhanh chóng trở về Ô Long Bảo tọa trấn rồi. Chỉ cần nàng có mặt, cho dù Tạ Tuyết Thần có lòng muông dạ thú như thế nào đi nữa cũng không dám làm xằng làm bậy. Hắn sẽ cố kỵ thân phận và lực ảnh hưởng của chính mình tại mức độ nhất định.
Thời điểm nghe được Đường Phong muốn ra ngoài tìm kiếm tài liệu, Phi Tiểu Nhã chỉ thoáng suy tư một lúc, cuối cùng lý trí đã chiến thắng xung động, cũng không giả bộ thương thế chưa lành, từ trên giường đứng lên nói:
- Ta với ngươi cùng đi!
- Thế nhưng thương thế của nàng…
Đường Phong nhíu mày nói.
- Đã không có gì đáng ngại!
Phi Tiểu Nhã đáp:
- Ngươi không phải là muốn rời khỏi nơi này sớm một chút hay sao? Hai người chung quy nhanh hơn so với một người, huống chi… Ngươi biết chế tạo bè gỗ như thế nào sao?
Đường Phong gật đầu:
- Đại khái hiểu một chút.
- Ta so với ngươi biết nhiều hơn!
Đôi con mắt đẹp của Phi Tiểu Nhã trừng lên nhìn:
- Ta trước đây trong ụ tàu đã nhìn qua rất nhiều người chế tạo bè gỗ.
- Vậy cùng đi!
- Uhm, ngươi đi ra ngoài trước, ta mặc quần áo…
Phi Tiểu Nhã nhẹ giọng nói, y phục nàng đang mặc hiện tại rất rộng, nếu như muốn ra ngoài, tự nhiên không thể mặc một chút quần áo như vậy, trước tiên phải mặc quần áo đã khô của chính mình mới được.
Lại nói tiếp, Phi Tiểu Nhã ở trong sơn động này đủ thời gian nửa tháng không hề ra ngoài rồi, cũng là bởi vì nửa tháng vừa qua trời mưa to, vừa ra ngoài nhất định không thể tránh được bị ướt, về phương diện khác chính là nàng đang giả bộ bị thương, không dám đi ra ngoài.
Đường Phong ở bên ngoài chờ đợi suốt một nén hương, lúc này Phi Tiểu Nhã mới mặc quần áo chỉnh tề bước ra ngoài, Đường Phong gật đầu nhìn nàng, nói:
- Đi thôi, trước đó ta phát hiện trong phiến rừng cây bên kia có một ít cây cối thích hợp chế tạo bề gỗ, không quá lớn cũng không quá nhỏ.
Dưới sự dẫn đường của Đường Phong, hai người nhẹ nhàng tìm được phiến rừng cây kia, mỗi một thân cây đại khái lớn chừng ba ngón tay, nếu như chặt xuống vừa vặn dùng để chế tạo bè gỗ.
Bất quá cả hai đều không có công cụ chặt gỗ, thậm chí ngay cả binh khí cũng không có, vốn là Đường Phong có hai kiện vũ khí, một là thiên binh Toái Tinh bị hỏa tinh hòa tan, một thanh cương binh nhuyễn kiếm đã đưa cho Hà Hương Ngưng rồi, dẫn tới tình trạng hắn hiện tại căn bản không hề có thứ gì đó có thể lợi dụng để chặt cây.
Nếu như sớm biết như vậy, nói thế nào Đường Phong cũng phải lưu giữ trong không gian mị ảnh một ít binh khí.
Dù sao trước đó đã giết chết nhiều người, mặc kệ là Thiên Tú hay là địa bàn Cự Kiếm Môn trước kia, binh khí rơi trên mặt đất có thể tùy ý nhìn thấy được. Thế nhưng đây chỉ là binh khí bình thường nhất, Đường Phong chưa từng coi trọng liếc mắt nhìn qua, tự nhiên càng không tốn khí lực cúi người nhạt nhạnh.
Bất quá loại sự tình này không thể làm khó được Đường Phong và Phi Tiểu Nhã.
Hai người chỉ cần dồn cương khí vào song chưởng, chế tạo ra cương phong đã có thể sánh ngang với đao phong chất lượng rất tốt rồi, Đường Phong chỉ cần dùng một chút lực, trực tiếp chém đứt một cây, vết chém san bằng trơn truột, chỉ nhìn qua căn bản không khác biệt nhiều so với dùng vũ khí chặt bỏ.
Trái lại Phi Tiểu Nhã càng thêm khoa trương, nàng hình như không cần vận dụng cương khí, hai bàn tay nhỏ bé chỉ nhẹ nhàng huy động, thậm chí không hề tiếp xúc với những thân cây, cách xa tới mấy trượng đã có thể chém đứt thành hai đoạn.
Âm thanh cây đổ ầm ầm vang lên, lấy Phi Tiểu Nhã làm trung tâm, trong vòng phương viên vài chục trượng, tất cả cây cối hầu như dùng một lúc từ một độ cao vào góc độ gãy rạp, nghiêng sang một bên, yếu đuối giống như đậu hũ. Về phần bản thân nàng, mặt không đỏ tim không đạp nhanh, ngay cả thần sắc cũng không hề biến hóa nửa điểm.
Đường Phong cảm thấy thổn thức, nghĩ thầm cách biệt giữa Thiên giai và Địa giai vô cùng rõ ràng, cương khí trong cơ thể chính mình đã đủ ngưng thực rồi, tu luyện trong băng hỏa ba mươi sáu phòng lâu như vậy, hỗn độn linh khí thu được cũng không phải là vứt đi, thế nhưng trước mặt Phi Tiểu Nhã vẫn có cảm giác học trò gặp sư phụ. Nguồn: http://truyenyy.com
Chênh lệnh giữa Thiên giai và Địa giai to lớn như vậy? Đường Phong không khỏi nhớ tới thời điểm tại Thiên Tú Lại tỷ đã từng nói cho chính mình, Thiên giai tuyệt đối là một cao độ Đường Phong không thể địch nổi, là tồn tại đỉnh cao nhất. Cho dù một cao thủ Thiên giai hạ phẩm cũng có thể thoải mái chiến thắng hai mươi đối thủ Địa giai thượng phẩm, chênh lệnh trong đó từ ví dụ này có thể thấy được.
Thu thập tâm tư của chính mình, Đường Phong nói:
- Như vậy là đủ rồi sao?
Phi Tiểu Nhã lắc đầu:
- Còn ít lắm, đây chỉ là hơn phân nửa tài liệu mà thôi, muốn chở hai người, cần phải kiếm thêm một chút nữa.
Đường Phong nghe vậy gật đầu, ra sức chặt chém, hắn ngược lại không cảm thấy chính mình kém hơn Phi Tiểu Nhã một bậc, chỉ là người có chỗ mạnh, có chỗ yếu, hắn thực đúng là chưa hề có kinh nghiệm gì về việc chế tạo bè gỗ, so sánh mà nói, Ngọc nhi nếu đã từng nhìn thấy nhiều người chế tạo thuyền trong ụ tàu, tự nhiên là kinh nghiệm phong phú hơn một ít.

/1679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status