Vô Thường

Chương 481: Tuyết Nữ Diệp Dĩ Khô (hạ).

/1679


Đúng vậy, chính là nàng, chính là Tuyết Nữ gần hai chục năm trước đây đơn thương độc mã xông vào trong Đại Tuyết Cung đánh cắp một ít linh đan diệu dược, chính là nữ tử truyền kỳ, năm đó không chỉ là hai đại sát thần tham gia vào hành động đuổi bắt Tuyết Nữ, Mang chấp sự cũng tham gia, bất quá hắn tự biết không phải là đối thủ của Tuyết Nữ, vì vậy không quá quyết tâm đuổi theo, cuối cùng chỉ có hai đại sát thần đuổi theo Tuyết Nữ, đại chiến một hồi, Tuyết Nữ vẫn có thể toàn thân thoát đi trong tay hai đại sát thần.
Chỉ là, có người nói nữ nhân này quanh năm suốt tháng ở tại nơi băng hàn cực bắc, hôm nay thế nào lại đột nhiên xuất hiện tại Thiên Tú? Vì sao không duyên không cớ công kích chính mình? Nàng cùng với Thiên Tú rốt cuộc có quan hệ gì?
Mang chấp sự chuyển ánh mắt sang nhìn Thang Phi Tiếu và Đoạn Thất Xích, vẻ mặt hai đại sát thần này cũng rất ngưng trọng.
Không đề cập tới biểu tình của Mang chấp sự lúc này có chút kinh khủng, lúc đầu hai đại sát thần một lần nữa nhìn thấy Tuyết Nữ thiếu chút nữa cắn đứt đầu lưỡi của chính mình, hai người còn tưởng rằng chuyện cách vài chục năm, Tuyết Nữ ghi hận chuyện trước kia nên tới đây tìm nàng báo thù, muốn đại chiến một hồi.
May mà có Lâm Nhược Diên đứng ra làm sáng tỏ sự tình mới để địch ý của hai đại sát thần kiềm chế xuống, ngay sau đó Tuyết Nữ cư nhiên còn khom người bái tạ thật sâu đối với hai người, cảm tạ bọn họ trong thời gian vừa qua đã chiếu cố Thiên Tú và Đường Phong.
Thang Phi Tiếu và Đoạn Thất Xích lúc đó đã ngây ngẩn cả người, chỉ cảm thấy trong đầu một mảnh hỗn độn.
Trải qua Lâm Nhược Diên giải thích rõ ràng, lúc này hai đại sát thần mới rõ rốt cuộc là chuyện gì xảy ra. Tuyết Nữ cư nhiên là một thành viên của Thiên Tú, hơn nữa phảng phất như có quan hệ không cạn với Phong thiếu.
Về phân rốt cuộc Tuyết Nữ và Phong thiếu có quan hệ như thế nào, Lâm Nhược Diên không nói, Tuyết Nữ cũng không nói, hai đại sát thần cũng không phải là kẻ ngu ngốc, chỉ suy nghĩ một chút đã phán đoán được đại khái.
Chỉ là bọn họ có chút nghi hoặc, Tuyết Nữ cường đại như vậy, vì sao gần hai mươi năm vừa qua vẫn vứt bỏ Phong thiếu ở trong Thiên Tú mặc kệ không hỏi? Lấy năng lực của nàng, đủ để dẫn theo Phong thiếu, dạy dỗ hắn thật tốt, cũng không đến mức gần hai mươi năm vừa qua vẫn để Phong thiếu mang theo trên lưng danh hiệu mặt trắng nhỏ.
Bất quá mỗi nhà đều có khó xử của chính mình, Thang Phi Tiếu tự nhiên biết chính mình nếu như không phải có Tiểu Manh Manh tồn tại, phỏng chừng có tới tận bây giờ vẫn còn đang chơi trò trốn tìm với Tứ Nương.
Một nhân vật cường đại tới mức để hai đại sát thần kiêng kỵ tới như vậy, nếu như biết Đường Phong xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Mang chấp sự phỏng chừng chết là cái chắc rồi. Thang Phi Tiếu từ sắc mặt của Tuyết Nữ liền nhìn ra được, nàng vừa rồi nhất định đã nghe được toàn bộ đoạn đối thoại giữa ba người.
Tuy rằng Mang chấp sự chết tiệt, thế nhưng lại không nên chết tại địa phương này, vô luận chính mình chán ghét hắn cỡ nào, thế nhưng trong một đoạn thời gian cuối cùng trong dòng sinh mệnh của hắn, hắn thực sự tận tâm tận lực báo thù rửa hận cho lão cung chủ, từ điểm này mà xét, Thang Phi Tiếu vô cùng không muốn nhìn thấy có chuyện gì đó xảy ra.
- Tuyết Nữ…
Thang Phi Tiếu há miệng hô, thần sắc nghiêm túc.
- Ta là Diệp Dĩ Khô, Tuyết Nữ chỉ là tên do các ngươi áp đặt cho ta mà thôi!
Tuyết Nữ nhàn nhạt nói, trong đôi mắt đẹp phóng ra một tia quang mang băng lãnh, bàn tay cầm theo Thủy Hàn Kiếm, từng bước từng bước đi về phía Mang chấp sự.
Tốc độ của nàng cũng không nhanh, động tác hầu như có thể nói giống như các tiểu thư khuê các chậm rãi bước đi, trang nhã xinh đẹp, trên thân không một chút sứt mẻ, đôi chân thon dài xinh đẹp nhẹ nhàng di chuyển, thế nhưng ấn nhập vào trong mắt Mang chấp sự lại hoàn toàn không giống như vậy.
Tuyết Nữ Diệp Dĩ Khô tại thời điểm tới gần hắn, hắn phảng phất cảm thấy như có một ngọn núi băng vạn năm không tan ập thẳng về phía chính mình, khí tức băng lãnh cường liệt kia để hô hấp của chính mình có chút không thoải mái, cả người vô cùng cứng ngắc.
Loại khí thế này, khí trường bễ nghễ thiên hạ, thực sự Mang chấp sự bình sinh ít thấy.
Tuyết Nữ đi về phía trước, hắn lui về phía sau, đây hoàn toàn là phản ứng theo bản năng, trong sự đối kháng giữa hai loại cảm giác băng lãnh, Mang chấp sự đã thất bại thảm hại, hầu như không có bất cứ dư địa phản kích nào.
Phía sau truyền tới cảm giác mâu thuẫn, thần sắc Mang chấp sự ngẩn ngơ, hắn cảm giác thân thể chính mình đã dán sát vào vách tường rồi, lui cũng không thể lui. Nguồn: http://truyenyy.com
Tuyết Nữ chậm rãi bước tới gần hắn, khi bước tới trước mặt nam nhân này với khoảng cách không tới nửa thước rốt cuộc ngừng lại, chậm rãi giơ lên Thủy Hàn Kiếm trong tay chính mình, nhẹ nhàng điểm vào trước ngực Mang chấp sự, không hề dùng bất cứ lực đạo nào, thế nhưng Thủy Hàn Kiếm sắc bén không gì sánh được vẫn để lại trên ngực Mang chấp sự một điểm đỏ sẫm, điểm đỏ sẫm này vẫn đang cấp tốc mở rộng.
Thanh âm của Tuyết Nữ trong trẻo mà lạnh lùng, trong mắt mang theo lãnh ý vô hạn, mở miệng nói:
- Nói ra tất cả mọi chuyện ngươi biết, nếu không, giết ngươi!
Thanh âm của nàng bình thản tới cực điểm, thế nhưng lại bao hàm một cỗ vị đạo không cho phản kháng. Thời điểm nói ra những lời này, đầu của nàng hơi ngẩng lên, đẩy chiếc cằm trắng nõn nhỏ xinh về phía Mang chấp sự, nhãn thần cao ngạo băng lãnh dừng lại trên cao, quan sát Mang chấp sự.
Nàng đang rất nghiêm túc, mặc kệ là thần tình hay là thanh kiếm trên tay nàng đều biểu đạt ra ý tứ này! Mang chấp sự cũng hoàn toàn có thể xác định, nếu như chính mình không nghe theo lời nói của nàng, sau một khắc nàng sẽ thực sự xuất thủ đối với chính mình.
- Tuyết Nữ…
Thang Phi Tiếu và Đoạn Thất Xích vội vã chạy tới hai bên sườn Tuyết Nữ, bày ra tư thế nửa tấn công:
- Việc của Phong hiếu không phải sai tại hắn, chúng ta cũng có trách nhiệm, là chúng ta nói Phong thiếu tới Ô Long Bảo, điểm này ta đã nói với ngươi từ trước.
Tuyết Nữ vẫn như cũ cầm trường kiếm trong tay, toàn thân không chút lay động, góc quần theo gió nhẹ thổi qua tạo thành đường cong duyên dáng, toàn bộ bầu không khí trong Yên Liễu Các đều trở nên ngưng trọng, khí thế của mấy đại cao thủ đan vào nhau chỉ trong một phạm vi rất nhỏ, liên tục công kích lẫn nhau.
Tần Tứ Nương ở một bên thầm nuốt nước bọt, bàn tay nắm Viêm Nhật Kiếm dần dần trở nên trắng bệch, nàng hoàn toàn không biết lúc này phải làm cái gì, tuy rằng hiểu rõ tiền căn hậu quả trong đó, thế nhưng đến tột cùng ai đúng ai sái không thể phân định rõ ràng.
- Hai vị tiên sinh muốn ngăn cản ta sao?
Thanh âm của Tuyết Nữ vẫn thanh lãnh như cũ, nàng hơi lay động đôi bờ mi thật dài, ngữ khí cũng mềm nhẹ vô cùng, lời nói này tự nhiên nói với hai vị đại sát thần bên cạnh, thế nhưng con mắt không hề nhìn họ dù chỉ một chút.

/1679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status