Vô Thường

Chương 510: Đoản kiếm màu đen (thượng).

/1679


Thế nhưng hiện tại, cho dù Đường Phong không thể lý giải được mỗi một câu nói của bọn họ, thế nhưng lý giải tám phần mười không thành vấn đề. Hơn nữa có Diệp cô cô một bên chỉ điểm, phối hợp với kinh nghiệm kiếp trước, Đường Phong đối với cảm ngộ về mặt chiến đấu và tu luyện có bước tiến bộ rất lớn.
Thời gian rảnh rỗi thì tu luyện Vô Thường Quyết, tu luyện ở bên ngoài tự nhiên không thể so sánh với tu luyện trong băng hỏa ba mươi sáu phòng, tốc độ tu luyện tự nhiên suy giảm rất nhiều, nhưng đây là chuyện không có biện pháp thay đổi, Băng Hỏa Đảo đã biến mất rồi, từ nơi nào tìm kiếm băng hỏa ba mươi sáu phòng?
Hơn nữa Đường Phong hiện tại rất muốn tìm kiếm một thanh vũ khí tiện tay.
Thiên binh Toái Tinh từ khi hắn xuất đạo tới nay vẫn chưa hề rời xa, thế nhưng tại Băng Hỏa Đảo đã bị hòa tan sạch sẽ. Một khi có chiến đấu phát sinh, Đường Phong không có vũ khí có thể trông cậy, rất nhiều lần Toái Tinh của chính mình đều giúp bản thân hóa hiểm thành an, đối với Đường Phong mà nói, một thanh vũ khí tiện tay bên người luôn luôn là cần thiết.
Có vũ khí mới có thể phóng ra sát chiêu mạnh nhất, dù sao Đường Phong còn chưa tu luyện tới cảnh giới như Tuyết Nữ, thậm chí còn chưa tới cảnh giới lấy chưởng vận đao như Đoạn Thất Xích.
- Ngọc nhi, chỗ nàng có chủy thủ hoặc đoản kiếm đẳng cấp thiên binh?
Đường Phong tìm tới Phi Tiểu Nha đang hầu hạ Diệp cô cô hỏi.
- Thiên binh?
Phi Tiểu Nhã lắc đầu:
- Ta chưa bao giờ dùng vũ khí, hơn nữa trong Ô Long Bảo chỉ có ba thanh thiên binh, đều là binh khí của Ô Long tam sứ!
Thế nào những nữ hài tử chính mình nhận thức đều thích dùng bàn tay thịt công kích? Bạch Tiểu Lại như vậy, Phi Tiểu Nhã cũng là như vậy. Lẽ nào uy lực của chưởng pháp so với kiếm chiêu đao pháp càng lớn hơn một chút hay sao? Hay là trong huyết mạch của các nàng đã ẩn chứa một ít nhân tố bạo lực, thích dùng bàn tay trần đánh người?
Mặc dù đã sớm có chuẩn bị tâm lý, nhưng sau khi có được đáp án, Đường Phong vẫn có điểm thất vọng. Thiên binh a, tuy rằng thứ này không thể so sánh được với thần binh, thế nhưng đã là bảo bối hiếm thấy rồi. Đường Phong từ trước tới nay mới chỉ có hai thanh thiên binh, một thanh là Toái Tinh, một thanh là đại khảm đao ngư lân bảy màu, tất cả đều là binh khí lấy được từ Cự Kiếm Môn, Toái Tinh đã bị hòa tan rồi, đại khảm đao tại thời điểm sử dụng kế sách thâu thiên hoán nhật đã bị đánh mất, thực sự khiến hắn phải tiếc hận.
- Phong nhi con muốn thiên binh làm cái gì?
Tuyết Nữ ở bên cạnh nhẹ giọng hỏi.
Đường Phong gãi gãi đầu:
- Vũ khí của ta tại Băng Hỏa Đảo đã thất lạc rồi, cho nên muốn tìm một thanh khác thay thế.
- Cái này cho con, thế nào?
Tuyết Nữ cầm Thủy Hàn Kiếm đưa tới.
Toàn thân Đường Phong tràn đầy mồ hôi lạnh, vội vã xua tay nói:
- Cái này không cần!
Tuy rằng là thần binh bài danh thứ năm trên thần binh phổ, cũng là bảo bối đối với bất cứ tu luyện giả nào dù phá đầu cùng muốn đoạt được, thế nhưng đặt trên tay Đường Phong lại không có tác dụng quá lớn, tại thời điểm đối địch hắn chung quy thích thả ám khí và hạ độc, tìm một thanh vũ khí thuận tay cũng là phòng bị lúc cần, sao có thể lãng phí dùng loại vũ khí đẳng cấp thần binh như thế này.
Huống chi, Thủy Hàn Kiếm vốn thuộc tính hàn, so với công pháp Đường Phong tu luyện hoàn toàn khác biệt, cho dù cầm trong tay cũng không thể phát huy được hiệu quả đặc thù của nó, nhiều nhất chỉ là thanh kiếm sắc bén mà thôi, công pháp bản thân tu luyện là công pháp thuộc tính hàn, cầm một thanh Thủy Hàn Kiếm trong tay sức chiến đấu mới có thể tăng lên rất nhiều.
- Cô cô hiện tại đã tới cấp độ thiên kiếm, có vũ khí trong tay hay không không khác biệt nhiều!
Tuyết Nữ mỉm cười nói:
- Nếu Phong nhi cần cứ đến lấy là được. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
- Dù sao đi nữa thanh kiếm này vốn định chuẩn bị cho con.
- Thực sự không cần!
Đường Phong lắc đầu, cho dù đã tới cấp độ Thiên Kiếm, thế nhưng một thanh thần binh nhiều ít có thể giúp Diệp cô cô mang tới đề cao thực lực, tại thời điểm đại chiến sắp diễn ra hiện tại, Đường Phong sao có thể làm suy yếu thực lực của phe mình? Hơn nữa còn là người có thực lực cao thâm nhất.
- Ngươi chỉ cần thiên binh sao?
Phi Tiểu Nhã mở miệng nói:
- Chỗ ta không có thiên binh, thế nhưng cương binh cũng coi như không thiếu.
- Cương binh cũng được!
Đường Phong vội vã gật đầu.
Nguyên nhân mở miệng liền hỏi thiên binh chỉ là theo quán tính của Đường Phong mà thôi, dù sao trước đó bản thân vẫn dùng loại vũ khí đẳng cấp nầy, bất quá thay cách nói khác, cương binh hay thiên binh đối với Đường Phong không có khác biệt quá lớn, thực lực của hắn còn chưa tới trình độ cương binh cũng không thể chịu đựng được. Một thời gian nữa thực lực cường đại rồi, cương binh không thể chịu đựng nổi cương khí quán ngập, khả năng cần phải đề cao hơn.
- Vậy ngươi theo ta đi, những thứ này hình như đều cất giữ trong một gian phòng.
Phi Tiểu Nhã vừa nói, vừa trưng cầu ý kiến của Tuyết Nữ.
Tuyết Nữ gật đầu nói:
- Đi thôi, lấy được vũ khí rồi nhanh trở về, ta có vài lời muốn nói.
- Dạ!
Phi Tiểu Nhã rất ngoan ngoãn gật đầu, xoay người thè lưỡi đối với Đường Phong.
Trên người vẫn mang theo mặt nạ da người của Mang chấp sự đưa, Đường Phong cùng với Phi Tiểu Nhã rời khỏi phòng.
Không biết có phải bảo chủ đại nhân suốt mấy ngày hôm nay bị Tuyết Nữ dày vò rất nhiều, cho dù ra khỏi phòng cũng bước đi vô cùng trang nhã, giống như tư thái và bước tiến của một thị nữ cần phải có.
Đường Phong sánh vai hành tẩu cùng nàng, nhịn không được nói:
- Không cần vất cả như vậy, trước đây đi thế nào bây giờ có thể đi như cũ là được rồi.
Phi Tiểu Nhã nhìn không chớp mắt, hai tay vẫn đặt nguyên trước bụng giống như tiểu thư khuê các, nhẹ giọng nói:
- Diệp tiền bối khả năng còn đang kiểm tra ta!
- Cô cô sao có thể làm chuyện buồn chán như vậy!
Đường Phong xuy cười một tiếng.
- Thực sự sao?
Phi Tiểu Nhã quay đầu nhìn Đường Phong hỏi.
- Đương nhiên, ta đảm bảo!
Đường Phong thề thốt.
Vừa nghe lời này, thân thể Phi Tiểu Nhã lập tức bật người xiêu vẹo, cúi đầu thật sâu hít một hơi, cảm khái nói:
- Cảm giác tự do thực tốt!
Đường Phong thở dài một tiếng:
- Nàng hà tất phải làm như vậy đây? Không muốn vậy thì trực tiếp nói với cô cô, cô cô cũng không thể làm khó dễ nàng!
Phi Tiểu Nhã lắc đầu, kiên định nói:
- Ta muốn hóa giải địch ý của người đối với ta, trước đây ta từng mắng qua người, người còn đang tức giận!
Đường Phong dở khóc dở cười, hai người Diệp cô cô và Phi Tiểu Nhã, một người nguyện đánh, một người nguyện chịu đánh, thực sự là quái dị khiến người khác không thể nào nói nổi. Mấy ngày hôm nay ngay cả hai đại sát thần cũng có chút không nhìn thấy rồi, tuy rằng mấy lần muốn tìm Tuyết Nữ nói một chút, thế nhưng lời tới bên mép lại nhịn xuống, bọn họ chung quy nghĩ Tuyết Nữ sẽ không buồn chán tới trình độ lăn qua lăn lại một tiểu bối như vậy.

/1679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status