Vô Thường

Chương 518: Ám chiến (hạ).

/1679


Tuy rằng lúc này phải nghênh tiếp nhóm địch nhân vào trong bảo, nhưng trong lòng Sở Văn Hiên vẫn khó chịu cực độ, thấy địch nhân lắc lư ngay trước mặt chính mình cũng không thể động thủ, đây đương nhiên là một chuyện vô cùng phiền muộn.
- Tạ trưởng lão đại giá quang lâm, bảo chủ bởi vì có việc ra ngoài, không ở trong bảo, không thể tự mình nghênh tiếp, mong rằng Tạ trưởng lão bao dung.
Sở Văn Hiên một mặt dẫn đường, một mặt tỏ vẻ cung kính nói.
Những lời này vừa ra, tứ thì có bốn đạo sát khí giống như ngưng tụ thành thực chất tập trung vào người Sở Văn Hiên.
Sở Văn Hiên không hề xưng hô Tạ Tuyết Thần là cung chủ, mà là dựa theo chức vụ của Tạ Tuyết Thần trong Đại Tuyết Cung thật lâu thật lâu trước kia mà xưng hô, đây không cần bàn cãi chính là không thừa nhận địa vị của Tạ Tuyết Thần, là tát mặt trần trụi, sao có thể khiến bốn người bên cạnh Tạ Tuyết Thần tiếp thu?
- Làm càn!
Một sát thủ Đại Tuyết Cung trong đó lạnh lùng nhìn Sở Văn Hiên:
- Nếu như ngươi muốn chết, ta không ngại tiễn ngươi một đoạn đường.
- Không sao!
Tạ Tuyết Thần mỉm cười, hắn đã sớm biết trong Ô Long Bảo có rất nhiều người không phục hắn, nhiều hơn một người Sở Văn Hiên cũng không nhiều, thiếu một người Sở Văn Hiên cũng không ít đi, hơn nữa Sở Văn Hiên chỉ là một vai không nhập lưu mà thôi, nếu như để tâm tình vào địa phương này, chẳng phải hạ thấp thân phận của chính mình.
- Tạ trưởng lão khoan hồng độ lượng, Sở mỗ bội phục!
Tuy rằng trên mặt Sở Văn Hiên cười rất bình tĩnh, thế nhưng trong lòng rất coi thường, nếu như vừa rồi người kia động thủ với hắn mà nói, hắn khả năng không thể tránh khỏi, thực lực chênh lệch quá cao không phải lấy kinh nghiệm có thể bù đắp được. Bất quá đúng như lời Mang chấp sự đã từng nói với hắn, loại người như Tạ Tuyết Thần rất coi trọng mặt mũi, tự đại càn rỡ, cũng có chút bảo thủ, sẽ không vì một tiểu nhân vật và việc nhỏ như vậy mà tính toán.
- Ta nghe nói Tiểu Nhã suốt mấy tháng không trở về bảo, có phải đã xảy ra ngoài ý muốn gì đó bên ngoài bảo?
Tạ Tuyết Thần nhàn nhạt hỏi thăm, trên khuôn mặt tang thương hiện lên nụ cười mê người.
Sở Văn Hiên không quay đầu lại, cười nói:
- Tạ trưởng lão thu được tin tức này từ đâu? Xác thực bảo chủ đại nhân mấy tháng chưa trở lại Ô Long Bảo, thế nhưng là do bảo chủ đại nhân ra ngoài làm việc, nghĩ nếu bảo chủ đại nhân nghe được tin tức Tạ trưởng lão tới Ô Long Bảo làm khách, hẳn là sẽ lập tức trở về. Gần ba năm không thấy, bảo chủ đại nhân tưởng niệm rất sâu với Tạ trưởng lão.
Nàng sợ là muốn ta chết sớm? Trong lòng Tạ Tuyết Thần sáng tỏ, tuy rằng cũng biết Phi Tiểu Nhã đã về tới Ô Long Bảo, nhưng tự nhiên sẽ không vạch trần.
Đoàn người không mặn không nhạt nói chuyện, tiếp tục tiến về phía trước.
Tại thời điểm vượt qua bên cạnh mấy hắc y nhân, một hắc y nhân trong đó đưa tay ra, bắn một tờ giấy về phía một vị cao thủ Đại Tuyết Cung.
Vị cao thủ này bất động thanh sắc, đưa tay tiếp nhận, giữ trong lòng bàn tay, dưới chân tiếp tục bước, vẫn đi tới không chớp mắt. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Ngoại trừ mấy cao thủ đồng bạn bên cạnh, ngay cả Tạ Tuyết Thần cũng không phát hiện ra mờ ám này, càng không nói tới Sở Văn Hiên đẫn đường phía trước.
Ngược lại vị Âu Dương tiên sinh thoạt nhìn bình thường không có gì đặc biệt, quay đầu liếc mắt nhìn hắc y nhân, khóe miệng hơi nhếch lên.
Sở Văn Hiên dẫn đoàn người Tạ Tuyết Thần tới trước môt tòa lầu các, đã thấy Mang chấp sự sớm chờ đợi nơi này, sắc mặt Mang chấp sự vẫn tái nhợt, chỉ là lẳng lặng đứng một chỗ, thần sắc như thường, cách khoảng cách thật xa, ánh mắt Tạ Tuyết Thần và Mang chấp sự va chạm với nhau trong không khí.
Mang chấp sự không chút sứt mẻ, khóe miệng Tạ Tuyết Thần cũng nhếch lên nở nụ cười quỷ dị.
Chờ mọi người bước tới phụ cận, Mang chấp sự mới chậm rãi mở miệng nói:
- Gặp qua Tạ trưởng lão, Mang mỗ chờ đợi đã lâu.
- Vị này chính là…
Sở Văn Hiên đang định giới thiệu thân phận của Mang chấp sự, dù sao cũng là người khác tới Ô Long Bảo làm khách, nếu là không có một người đủ phân lượng tới tiếp đãi, về mặt lễ nghĩ cũng có chút không đúng, vì vậy mặc dù rất nguy hiểm, nhưng lúc này Mang chấp sự vẫn phải đứng ra.
Lời nói Sở Văn Hiên bị Tạ Tuyết Thần phất tay cắt đứt, Tạ Tuyết Thần cười tủm tỉm nhìn chằm chằm Mang chấp sự, mở miệng nói:
- Nghe nói Ô Long Bảo có một vị Mang chấp sự thần bí, cho dù ta tới Ô Long Bảo vài lần cũng chưa từng gặp qua, nghĩ vị này hẳn là Mang chấp sự rồi.
Trên mặt Mang chấp sự không đổi sắc, thản nhiên nói:
- Tạ trưởng lão tuệ nhãn như đuốc, tệ nhân chính là Mang chấp sự.
- Chấp sự, có phải chúng ta đã từng gặp mặt nơi nào đó?
Tạ Tuyết Thần ngạo nghễ nhìn Mang châp sự, ngữ khí người gây sự hỏi thăm.
- Mang mỗ quanh năm suốt tháng ở Ô Long Bảo, chưa từng ra ngoài, nếu như gặp qua Tạ trưởng lão, Mang mỗ khẳng định sẽ nhớ rất kỹ!
Mang chấp sự vẫn nhàn nhạt như cũ đáp.
- Bất quá ta chung quy cảm giác khi tức trên người ngươi rất quen thuộc là sao? Khiến ta không nhịn được nghĩ tới một người nên sớm chết từ sớm!
Tạ Tuyết Thần cười dài nhìn Mang chấp sự.
Khóe mắt Mang chấp sự nhảy lên, rất bí mật, mở miệng nói:
- Tuy rằng ta không biết Tạ trưởng lão đang nói người phương nào, thế nhưng công pháp trong thiên hạ vô số, thuộc tính lại chỉ có vài loại như vậy, đại khái là do Mang mỗ và người nọ tu luyện công pháp có thuộc tính tương tự nhau, vì vậy mới để Tạ trưởng lão có cảm giác giống như từng quen biết.
- Cũng đúng!
Tạ Tuyết Thần gật đầu:
- Là ta suy nghĩ nhiều rồi, bất quá may mà chấp sự không phải người kia, nếu không Tạ mỗ nhất định sẽ rất tức giận, bởi vì hắn đã lừa dối ta!
Mang chấp sự hơi gật đầu, bất động thanh sắc.
Thời điểm Tạ Tuyết Thần và Mang chấp sự nói chuyện với nhau, bốn sát thủ Đại Tuyết Cung một mực theo dõi hắn, thần sắc trên mặt vô cùng nghi ngờ. Chỉ có Âu Dương tiên sinh sau khi nhìn Mang chấp sự một lát, trên mặt hiện lên một tia biểu tình bừng tỉnh hiểu ra.
Điều này không khỏi khiến con mắt Mang chấp sự híp lại, để tránh đêm dài lắm mộng, trảnh mở đường đi thói:
- Trưởng lão, mời!
Tạ Tuyết Thần gật đầu, bước vào trong phòng, trong phòng đã sớm được các thị nữ dọn dẹp cẩn thận, mấy người đứng hai bên, thấy đoàn người tiến vào đều khom mình vấn an.
Mấy người một đường bôn ba tới đây, sau khi vào nhà liền ngồi xuống ghế, đám thị nữ dâng lên trà thơm, Mang chấp sự và Sở Văn Hiên ngồi vị trí trên dưới, Sở Văn Hiên một bên không yên lòng uống trà, một mặt nghe Mang chấp sự như không có chuyện gì nói chuyện với Tạ Tuyết Thần.
Hai người đều không tốt đẹp gì, Sở Văn Hiên tự nhiên không đi quan tâm, chỉ là trước mặt rất nhiều cao thủ, Sở Văn Hiên vẫn luôn luôn giống như phiến băng mỏng, rất sợ Mang chấp sự sẽ để lộ ra, hai người chính mình và hắn sẽ phải chết tại chỗ.

/1679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status