Vô Thường

Chương 540: Phượng hoàng rụng lông không bằng gà (hạ).

/1679


Đường đường là một cao thủ Thiên Giai trung phẩm, cư nhiên lại bị những xích sắt này bó buộc hành động, chỉ có thể di chuyển trong phạm vi nhất định.
Đám hắc y nhân này rõ ràng cũng biết Bàng Dược Vương không dễ chọc, căn bản trừ mấy người tài cao gan lớn đang ở gần vây công, số còn lại phần lớn đều trốn ở xa xa phóng ám khí. Phi châm, đao, chông sắt thi nhau bay tới người Bàng Dược Vương. May mắn là, những người này cũng không tinh thông ám khí, lực sát thương cực kỳ hữu hạn, nếu không cho dù Bàng Dược Vương lợi hại hơn nữa cũng đã sớm ngã xuống.
Dù vậy, tình cảnh Bàng Dược Vương lúc này cũng không quá khả quan. Mái đầu bạc trắng rối tung, ra chiêu như một kẻ điên, nhưng làm cách nào cũng không thoát khỏi những dây xích bó buộc trên người, cương khí hộ thân cũng bắt đầu lờ mờ mai một.
Một khi cương khí hộ thân bị phá, Bàng Dược Vương đang bị bó buộc tại chỗ không thể di chuyển cũng chỉ có thể trở thành bia ngắm cho đám hắc y nhân này, sẽ bị vô số ám khí ghim thành con nhím.
Đường Phong nghĩ mãi cũng không ra tại sao lại bị những sợi xích này quấn quanh. Chỉ cần hơi có chút phòng bị, hẳn là sẽ không quẫn bách đến mức này.
Quả nhiên là hổ lạc bình nguyên bị chó khinh, phượng hoàng rụng lông không bằng gà a.
Trên mặt đất bên cạnh Bàng Dược Vương có năm cỗ thi thể, xem ra phản kích của lão cũng không phải không có hiệu quả. Dù sao muốn lấy một đám Địa Giai vây bắt Thiên Giai trung phẩm, nếu không chịu một chút tổn thất, căn bản là không thể nào.
Tuy nhiên, đối phương nhân số rất đông, số lượng hắc y nhân ít nhất cũng có hơn ba mươi người. Hơn nữa xem ra bọn chúng có chuẩn bị mà tới. Những xích sắt và ám khí này không thể cứ như vậy tiện tay mang theo.
Đường Phong đoán chừng nếu nhóm người của mình không kịp thời tới trợ giúp lão, nhiều nhất là qua nửa nén hương nữa, Bàng Dược Vương nhất định bị đám hắc y nhân này siêu độ. Một Thiên Giai trung phẩm bị ba mươi mấy Địa Giai vây công đối phó, thật khiến người khác khó tin a. Xem ra lão gia hỏa này cũng lâu rồi chưa có ra trận, hoặc có lẽ là luyện thuốc nhiều đến thành hồ đồ rồi.
Khi nhóm người Thiết Đồ tiến vào, tất nhiên là khiến đám hắc y nhân kia chú ý. Nhiệm vụ chủ yếu của bọn chúng là bắt Bàng Dược Vương, phải bắt sống, không được giết chết. Dù sao Đại Tuyết cung vẫn còn cần tới năng lực luyện chế thuốc của Bàng Dược Vương. Dựa vào xuất kỳ bất ý đánh lén, hơn nữa tổn thất vài nhân mạng, thật vất vả mới bức được Bàng Dược Vương tới mức này, nếu lúc này có người tới gây rối, rất có khả năng thất bại trong gang tấc. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Sau khi đám hắc y nhân cảnh giác liếc nhìn đám người Thiết Đồ xong, lúc này bọn chúng mới không khỏi cảm thấy yên lòng.
Bởi vì bọn chúng thấy y phục chỗ ngực đám người Thiết Đồ đều có vết rách. Những người này đều không ai biết rốt cuộc có bao nhiêu người bị Tạ Tuyết Thần mua chuộc, chỉ nhận được lệnh khi cuộc đại chiến giữa các cao thủ Thiên Giai diễn ra thì bắt đầu hành động. Cho nên tuy rằng bọn họ cảm thấy nghi hoặc nhưng cũng không để trong lòng, ngoắc ngoắc đám người Thiết Đồ:
- Mau tới đây! Lão gia hỏa này ngoan cố không hàng, còn vọng tưởng trốn thoát.
Trong số những người mới tiến nhập Ô Long Bảo, có ba người để lại ấn tượng sâu sắc đối với đám hắc y nhân. Người thứ nhất đương nhiên là Đường Phong, thanh danh hiển hách, làm ra rất nhiều đại sự mà người khác ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ. Những khi đám hắc y nhân này nói chuyện về Đường Phong cũng luôn khen không dứt miệng. Người thứ hai chính là Không Dư Hận – đệ tử tinh nhuệ nhất của Đại Tuyết cung, vô luận tư chất hay thực lực đều vô cùng lợi hại. Đáng tiếc, người này tại Băng Hỏa Đảo đã bị Tiếu Nhất Diệp bức xuống biển về sau không rõ tung tích. Còn lại một người, chính là Thiết Đồ.
Phòng ngự của Thiết Đồ quá cường hãn, căn bản không phải thực lực mà ở cảnh giới như hắn có được. Một khi lực lượng cương tâm thi triển ra, liền xuất hiện một vầng kim quang rực rõ chói mắt, không muốn để lại ấn tượng cho người khác cũng không được.
Cho nên đám hắc y nhân mới gấp gáp kêu gọi Thiết Đồ như vậy. Bọn chúng nhân số tuy đông, nhưng không ai dám trực tiếp chiến đấu cùng Bàng Dược Vương. Mấy người bên cạnh Bàng Dược Vương kia cũng không ngừng chạy, chỉ sợ sẽ bị tiêu diệt. Nếu Thiết Đồ có thể tới ngăn cản công kích của Bàng Dược Vương, như vậy cục diện sẽ tốt hơn rất nhiều.
Đối diện với nhiệt hình hô hoán của hắc y nhân, Thiết Đồ vui vẻ đáp ứng:
- Tới liền!
Cừu Thiên Biến và Hà Hương Ngưng cũng từ phía sau Thiết Đồ đi ra, phóng tới đám hắc y nhân. Bọn họ cố gắng nỗ lực giữ cho vẻ mặt mình tự nhiên, tránh cho những hắc y nhân này đề phòng cảnh giác. Dù sao hiện tại bọn họ cũng đang sắm vai đồng bọn mà không phải địch nhân của những hắc y nhân này.
Về phần Đường Phong, tạm thời không lộ diện mạo, vẫn nấp sau thân thể lực lưỡng của Thiết Đồ làm khán giả.
- Một đám phản đồ!
Bàng Dược Vương bị vây công lâu như vậy, hiện tại lại bị người khác cầm chân trong phạm vi hẹp, trong lòng táo bạo vô cùng. Giờ phút này thấy địch nhân có thêm viện quân, nhịn không được chửi ầm lên:
- Súc sinh Tạ Tuyết Thần kia rốt cuộc cho các ngươi chỗ tốt gì, các ngươi lại không tiếc phản bội Ô Long Bảo, phản bội Bảo chủ đại nhân. Các ngươi phụ lòng tài bồi của Bảo chủ đại nhân, không cảm thấy cắn rứt lương tâm sao?
Những lời này vừa nói ra, không ít hắc y nhân đang tấn công đột nhiên chậm lại, nét mặt hổ thẹn vạn phần. Cũng không phải tất cả mọi người cam tâm tình nguyện thay Tạ Tuyết Thần bán mạng, chỉ là rất nhiều người không ngoại lệ đều bị Tạ Tuyết Thần dùng thủ đoạn khác nhau cưỡng bức, dụ dỗ. Những người bị ép bán mạng cho Tạ Tuyết Thần nghe được những lời này của Bàng Dược Vương, trong lòng cảm thấy hổ thẹn không chịu nổi.
Một hắc y nhân đầu tiên thở dài mở miệng nói:
- Bàng lão, chúng ta không muốn đả thương ngươi. Ngươi đừng phản kích nữa, theo chúng ta đi thôi. Nếu không, mặc dù phải giết ngươi cũng không thể để ngươi sống sót. Đây là mệnh lệnh của người kia.
Năng lực chế thuốc của Bàng Dược Vương vô cùng xuất chúng. Tuy rằng hắn từng nói khoác với Đường Phong mình là một dược vương nhưng trong đó cũng không phải hoàn toàn là nói khoác. Dù sao một dược sư đạt tới cảnh giới Thiên Giai cũng rất khó có được. Chỉ có điều, danh xưng dược vương kia là do chính hắn tự tặng cho mình mà thôi.
Nguyên tắc của Tạ Tuyết Thần chính là, mình không có được, kẻ khác cũng đừng mong có – loại tâm lý điển hình của tiểu nhân. Đối với Phi Tiếu Nhã cũng thế, mà đối với Bàng Dược Vương cũng là như vậy.
Nếu như phản kích của Bàng Dược Vương quá mức lợi hại, lại không cam lòng bị bắt, vậy thực sự cần phải hạ sát thủ. Tạ Tuyết Thần sẽ không cần một dược sư không phục tùng, lại càng không thể lưu lại một cao thủ Thiên Giai luôn muốn giết mình.

/1679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status