Vô Thường

Chương 601: Ngọc Lâu đã chết! (Thượng)

/1679


Bất quá đây cũng chỉ là suy đoán a. Đến cùng có phải hay không thì cũng không có quan hệ gì đến cọng lông của Đường Phong cả.
Lại qua thời gian nửa nén nhang, cuối cùng cũng đến được Phi Tuyết lâu, đây là lần đầu tiên Đường Phong được tới gần Phi Tuyết lâu, Phi Tuyết lâu tuy cũng dùng loại hình kiến trúc cung điện làm chủ, nhưng có thể nhìn ra được, kiến trúc ở đây lại càng có khuynh hướng bố cục khéo léo đẹp đẽ của phương Nam, càng thêm ưu nhã. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Trong Phi Tuyết lâu cũng không có nhiều người, tất cả đệ tử của Phi Tuyết lâu, chỉ chừng trăm người, thế lực này cùng Đại Tuyết lâu không khác nhau lắm, đều là căn cứ của sát thủ, chỉ có điều Đại Tuyết lâu lại sở hữu mười hai vị sát thủ đỉnh cấp của Đại Tuyết Cung, mà Phi Tuyết lâu lại không thể thắng ở chất lượng, nên chỉ có thể chọn con đường số lượng thôi.
Chừng trăm đệ tử, có hơn phân nửa chấp hành nhiệm vụ ở bên ngoài, trong khu kiến trúc khổng lồ này, Đường Phong đi thật lâu mới gặp phải một tốp nữ nhân, những nữ nhân này không có ngoại lệ, trên người đều chứa một chút sát sơ âm lãnh, xem ra người chết trên tay các nàng cũng không ít, lúc thoáng chạm mặt Đường Phong ngay cả mắt cũng không liếc hắn đến một cái.
Xuyên qua mấy lối đi, cảnh sắc trước mắt bắt đầu trở nên thoáng đãng, cảnh sắc khắc sâu vào tầm mắt khiến Đường Phong có chút ngạc nhiên. Tại đây dĩ nhiên là một rừng cây, hơn nữa là rừng đào.
Hoa đào màu phấn hồng khẽ hé mở, trong không khí chảy xuôi mùi hương nhàn nhạt, thơm ngát, trong rừng cây tọa lạc vài hòn non bộ, cạnh chúng còn có khe suối khẽ róc rách chảy ra.
Cách Đường Phong chừng mười trượng, có một cái bàn đá, bên cạnh có hai nữ nhân xinh đẹp đang ngồi, trong đó một người thì một thân y phục như tuyết trắng, mà ngươi kia lại hoàn toàn trái ngược, thân mang bộ áo đen tuyền. Bất quá hai người đều xinh đẹp không gì sánh được, không giống với vẻ đẹp hơi chút non nớt của Phi Tiểu Nhã, vẻ đẹp của hai người này nếu tùy ý tách ra, cứ như là một cây đào mật thành thục vậy.
Đường Phong mắt co rụt lại, vì hắn đã nhận ra hai nữ nhân này, đúng là hai vị lâu chủ của Phi Tuyết lâu, Hoa Bất Ngữ cùng Phong Phiêu Nhứ
Mang đồ trắng là Phong Phiêu Nhứ, còn đen chính là Hoa Bất Ngữ, hai người là thân tỷ muội, thực lực cũng đã đến Thiên giai thượng phẩm, chỉ có điều mới tấn chức không được mấy năm, cho nên không cách nào sánh được với Tiếu Nhất Diệp cùng với hai đại Sát Thần. Hơn nữa đừng nhìn bộ dáng của hai người bọn họ giống như cô nương trẻ tuổi, kỳ thật đã chừng bốn mươi, chỉ có điều người tu luyện vì được năng lượng trong cơ thể rèn luyện, nên dung mạo lão hóa rất chậm rãi, vì thế mới trông giống như tiểu cô nương hai mươi vậy.
Lúc này, hai nữ nhân này đang đánh cờ, hai màu cờ đen trắng phủ kín cả bàn đá, cử chỉ mặc dù nhìn ưu nhã nhưng lại ẩn chứa một tia sát cơ, mỗi khi đặt xuống một quân cờ, khí thế trên người hai người đều sẽ phát sinh một ít biến hóa vi diệu, cuối cùng cũng được nhìn thấy chính chủ rồi, lần này Đường Phong tới Đại Tuyết Cung chính là muốn tìm hai nữ nhân này, nếu không có sự hỗ trợ của các nàng, Đường Phong căn bản không có khả năng hoàn thành nhiệm vụ Tiếu Nhất Diệp giao cho mình được.
Bất quá làm sao để tiếp xúc với các nàng đây? Hai cái lão yêu bà này tính tình đều không được tốt lắm, xem mạng người như cỏ rác, nhất là tính mạng của nam nhân trong mắt các nàng thì chả khác gì con sâu cái kiến cả, việc này hẳn là có chút quan hệ với Tiếu Nhất Diệp. Đường Phong tự hỏi nếu giờ mình tiến lên chào hỏi, sẽ khiến nữ nhân Phi Tuyết lâu bên người này sinh lòng hoài nghi, nói không chừng còn chưa kịp mở miệng đã bị hai vị lâu chủ này đánh chết rồi.
Đang lúc phân vân tự hỏi, nữ nhân mang Đường Phong vào đây đột nhiên dừng bước, sắc mặt như băng nói:
- Mang thứ đó để xuống đất, ngươi có thể cút được rồi.
Cặp mắt của Đường Phong vẫn đang ngó chừng Phong Phiêu Nhứ cùng Hoa Bất Ngữ, thiếu chút nữa thì đụng vào người nữ nhân này, may là hắn phản ứng nhanh, mạnh mẽ uốn éo hạ thân, mới có thể giữ thăng bằng lại, nhưng trong khoảng chớp mắt đó, Đường Phong đột nhiên nảy ra một chủ ý không tệ. Hắn khoa trương hướng ngược lại, lồng sắt trên tay ném về phía nữ nhân bên cạnh, ngoài miệng lại phát ra một tiếng kêu thảm, trong lúc nữ nhân kia đang hoảng sợ, vội vàng đem khối ngọc bội xà hình của Tiếu Nhất Diệp cho mình lấy ra, cong tay bắn về phía hai người Phong Phiêu Nhứ cùng Hoa Bất Ngữ như viên đạn.
Không gây ra chút phong thanh nào, chiêu đó chính là phóng ám khí, không chút đấu vết, chỉ qua vài giây liền bay đến trước mặt Hoa Bất Ngữ, Hoa Bất Ngữ cũng không ngẩng đầu lên, duỗi cánh tay trắng như ngọc ra chụp một cái, liền đem khối xà hình ngọc bội kia thu vào tay, mở ra xem xét, con ngươi của nàng cùng Phong Phiêu Nhứ nhịn không được khẽ run lên, khí thế vốn đang giằng co lập tức tan thành mây khói, ánh mắt nhìn về phía Đường Phong đang ngã nhào dưới đất có chút biến hóa.
Đường Phong bò trên mặt đất, nữ nhân kia gặp phải kinh hãi liền giận tím mặt, mở miệng mắng chửi nói:
- Đồ vô dụng, còn không mau bắt thứ này lại
Đường Phong vừa rồi cố ý đem lồng xà ném vào người nàng, nàng nào dám tiếp, chỉ có thể mặc cho nó rơi xuống đất, vốn là một lồng sắt bình thường, bên trong đựng một đầu đại xà, bị rơi xuống mặt đất, lồng sắt liền trở nên tơi tả, đại xà bên trong cũng bò ra ngoài.
Có thể thấy được, nữ nhân này thật sự rất sợ xà, khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên trắng bệch, tuy rằng nổi trận lôi đình, nhưng cũng không dám làm gì đại xà kia, chỉ có thể né tránh, sợ đại xà bò tới chân mình.
Đường Phong ngoài miệng khúm núm đáp lời, tranh thủ đem đại xà chộp vào tay.
Sắc mặt của nữ nhân kia giờ mới trở nên tốt đẹp một chút, tuy nhiên vẫn còn chút trắng bệch, trừng mắt cả giận nói với Đường Phong:
- Làm không tốt, coi chừng ta chặt hai tay của ngươi!
- Sư tỷ thứ lỗi, sư tỷ thứ lỗi
Đường Phong sắp buồn cười đến chết mất, nữ nhân này dầu gì cũng là Địa giai, không ngờ lại sợ xà, nếu trong chiến đấu kịch liệt, địch nhân chỉ tùy tiện cầm ra một đầu xa, chẳng phải đã phế được nàng rồi sao?
Nữ nhân này nhìn Phong Phiêu Nhứ cùng Hoa Bất Ngữ, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Làm ta kinh sợ cũng không có sao, nhưng ngươi lại xông tới chỗ của hai vị lâu chủ, hôm nay dù không chết cũng phải lột da!
Đây chính là cáo mượn oai hùm điển hình, Đường Phong cũng không thèm để ý, hắn biết kế hoạch của mình đã thành công, dưới lòng hiếu kì, hai vị lâu chủ kia nhất định sẽ tìm đến mình.
Quả nhiên, nữ nhân này vừa dứt lời, Hoa Bất Ngữ đã mở miệng nói:
- Tiểu Tẩu, ngươi lui xuống trước đi
Thanh âm mềnh mại êm tai, còn thêm một chút vũ mị.
Nữ nhân kia nghe xong cũng không dám chậm trễ, khom người hướng về phía bàn đá nói:
- Vâng
Trước khi đi, nàng còn mang vẻ mặt có chút hả hê nhìn Đường Phong, ánh mắt cứ như nhìn người chết vậy.
Đợi đến khi nữ nhân kia biến mất không thấy bóng dáng, Phong Phiêu Nhứ cùng Hoa Bất Ngữ lúc này mới giương mắt lên, nhìn chằm chằm vào Đường Phong, bộ dáng giống như muốn từ khuôn mặt của hắn nhìn ra một chút gì vậy.

/1679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status