Vô Thường

Chương 613: Tịch Diệt Chỉ. (Hạ)

/1679


Chẳng lẽ chỉ vì đồng tình nên mới trợ giúp?
Nam nhân khẽ cười một tiếng:
- Xem ra trong Đại Tuyết Cung cũng không phải chỉ toàn là ác nhân.
Nữ nhân thở dài một tiếng nói:
Thiên ca, ngươi rất dễ tin tưởng người khác. Chẳng lẽ ngươi đã quên vì sao chúng ta lại bị giam giữ chỗ này sao? Nếu không phải chúng ta sống chết gì cũng không đưa ra bộ công pháp đó, sớm đã bị Tạ Tuyết Thần giết chết rồi.
Nam nhân than dài một tiếng:
- Ta biết rõ, nhưng Hà muội à, chúng ta đã bị giam giữ ở đây hai năm, cũng đã trở thành một phế nhân. Kỳ thật ta tình nguyện để chúng ta chết cùng một chỗ, cũng không muốn nhìn ngươi bị tra tấn như vậy.
Nữ nhân chậm rãi rúc vào ngực nam nhân, nàng hiểu rõ cách nghĩ của đối phương, nhẹ giọng hỏi:
- Ngươi muốn truyền công pháp này cho người nọ sao?
- Ân, trước hết nên thử dò xét một lần đã.
Ánh mắt vốn đục ngầu của nam nhân lại lóe ra một tia kiên quyết.
- Nếu hắn thực sự là người do Tạ Tuyết Thần phái tới, mặc dù mang công pháp đưa cho hắn, cũng coi như là để báo đáp ơn cứu mạng. Nếu như không phải, ta lại càng muốn đưa công pháp này cho hắn, thứ này ở trong tay chúng ta đã trở nên vô dụng rồi.
- Chỉ cần được ở cùng một chỗ với ngươi
Nữ nhân ôn nhu nhỏ nhẹ nói.
Thời gian nhanh chóng qua đi, lại đến ba ngày sau, Đường Phong cuối cùng cũng đã khu trừ hoàn toàn hàn khí trong cơ thể nữ nhân, tốn nhiều công phu như vậy, tuy rằng cứu được nữ nhân này một mạng, nhưng kinh mạch đã đứt rời của bọn hắn cả đời cũng đừng mong khôi phục lại, nói cách khác, hai ngươi bọn họ dù có thể được cứu ra ngoài, sau này cũng chỉ có thể làm người bình thường thôi.
Điều này khiến Đường Phong thổn thức không thôi.
- Cảm ơn ngươi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Nữ nhân lần này mỉm cười nói lời cảm tạ với Đường Phong.
- Không cần khách khí, ta chỉ tìm cho mình một chút chuyện để làm thôi.
Đường Phong trả lời, đây đương nhiên chỉ là lý do thôi, dù mình tìm việc để làm cũng không thể làm cái chuyện hao tổn sức lực như thế này được.
- Các ngươi cứ yên tâm ở lại đây vài ngày đi.
Đường Phong nói một câu đầy ẩn ý, cũng không dám nói rõ ra. Qua một vài ngày nữa, đợi sau khi Phi Tiểu Nhã thu phục được Đại Tuyết Cung bị, thủy lao có lẽ cũng sẽ bị hủy bỏ, người ở đây đương nhiên được thả ra ngoài rồi.
- Xin hỏi cao tính đại danh của ân nhân ?
Nam nhân đột nhiên ôm quyền mở miệng hỏi, lại nói tiếp hắn tuy rằng đã tiếp xúc ba lần với Đường Phong, nhưng còn chưa hỏi qua danh tính của đối phương.
- Danh tự chỉ là một cách gọi, không nói cũng thế.
Đường Phong lắc đầu, cũng không phải hắn cố tình che dấu, chỉ là thân phận hiện tại của hắn là Mã Trường Sinh, cũng không cần để cho một người đã chết ôm lấy công lao được.
- Kẻ hèn là La Vũ Thiên, đây là phu nhân ta, Sở Yên Hà.
Nam nhân tự mình giới thiệu nói.
Đường Phong thầm nhẩm lấy hai danh tự này, xác định trong Lý Đường không có hai cao thủ nào được gọi là La Vũ Thiên cùng Sở Yên Hà cả.
- Huynh đệ có phải rất kì quái là tại sao chúng ta lại bị giam giữ ở chỗ này không?
La Vũ Thiên mở miệng hỏi.
Đường Phong gật gật đầu, nếu nói Thang Phi Tiếu cùng Đoạn Thất Xích bị nhốt ở chỗ này, Đường Phong còn có thể hiểu được, nhưng hai người này chỉ là tiểu nhân vật không có chút tiếng tăm gì cả.
- Kỳ thật thực lực của phu thê chúng ta không cao, lúc toàn thịnh cũng chỉ là Địa giai thượng phẩm thôi, vốn là thành viên của một gia tộc phụ thuộc vào Đại Tuyết Cung, chỉ vì xảy ra một chuyện, mới khiến gia tộc bị Đại Tuyết Cung diệt môn, hai người chúng ta cũng bị bắt đến đây.
- Có quan hệ đến công pháp mà ngươi nói đến?
Đường Phong rất tinh minh, lần trước nghe hắn nói đến một bộ đỉnh cấp công pháp, giờ tự nhiên có thể đoán được toàn bộ câu chuyện.
La Vũ Thiên cười khổ một tiếng:
- Thất phu vô tội, hoài bích có tội. Tạ Tuyết Thần biết rõ chúng ta có bộ công pháp này, liền đánh chủ ý lên gia tộc của chúng ta, vậy nên mới đưa đến thảm án sau này.
- Các ngươi cũng thật lợi hại, hai Địa giai không ngờ lại sống được đến giờ.
Đường Phong cảm khái một tiếng.
- Bởi vì chúng ta biết rõ, nếu nói ra bí mật thì kết cục chỉ có thể là chết, cho nên dù một thân kinh mạch bị phế cũng không dám nói cho Tạ Tuyết Thần biết.
Tạ Tuyết Thần cũng đã từng mang tính mạng của Sở Yên Hà ra để uy hiếp La Vũ Thiên, khi đó La Vũ Thiên thiếu chút nữa đã khuất phục. Nhưng Sở Yên Hà lại càng trực tiếp, một đao đâm vào tim mình, may là không nguy hiểm đến tính mạng. Bất quá cũng hao phí một phen khí lực mới cứu sống được. Từ đó về sau, Tạ Tuyết Thần cũng không dám dùng thủ đoạn gì quá đáng, chỉ phế bỏ một thân kinh mạch của hai người, giam giữ ở chỗ này, chậm rãi tra hỏi.
Chỉ là một hai năm qua đi, Tạ Tuyết Thần vẫn không thể tra ra được bí mật của bộ công pháp kia, sau này cũng buông tha, triệt để quên đi hai người này.
- Nếu như ta đoán không sai, ngươi chuẩn bị mang công pháp này cho ta?
Đường Phong thăm dò hỏi một câu
La Vũ Thiên gật gật đầu.
- Ngươi không sợ ta là do Tạ Tuyết Thần phái tới sao?
Đường Phong tự giễu cười một tiếng.
- Phải hay không đã không quan trọng nữa.
La Vũ Thiên cùng Sở Yên Hà liếc mắt nhìn nhau, cùng nở ra một nụ cười hiểu ý. Đường Phong hiểu được ý tứ trong mắt hai người, sống chết có đôi, việc gì phải sợ? Chỉ cần có thể ở cùng một chỗ với nhau, dù trời có sập xuống cũng không sao.
- Kỳ thật ta cũng không có hứng thú với công pháp lắm.
Đường Phong cũng không muốn đoạt lấy bí mật của người khác, hơn nữa công pháp đối với Đường Phong quả thực vô dụng, việc này khiến Đường Phong có một chút cảm giác tri ân cầu báo.
- Gia tộc hủy, một thân kinh mạch của phu thê chúng ta cũng đã bị đoạn, thứ này ở trên tay chúng ta đã trở nên vô dụng, không thể để cho vật tốt bị lù mờ được, cho nên mới muốn giao cho ngươi.
La Vũ Thiên ngôn từ khẩn thiết.
- Đây không phải là một bộ công pháp tu luyện, mà là một võ điển tâm pháp
Sở Yên Hà ở một bên chen miệng nói.
Đường Phong sững sờ:
- Võ điển tâm pháp?
La Vũ Thiên há hốc mồm, lúc này mới cười ha ha nói:
- Huynh đệ ngươi vẫn cho là công pháp tu luyện sao?
Đường Phong gật gật đầu.
La Vũ Thiên khẽ vuốt trán:
- Chỉ trách ta không nói rõ ràng.
Một người cả đời chỉ có thể tu luyện một bộ công pháp, việc này ngay cả đồ ngốc cũng biết. Ngôn từ của La Vũ Thiên cũng không được rõ ràng lắm, khiến Đường Phong hiểu sai ý.
Công pháp cùng tâm pháp không hề giống nhau, nói ví dụ như Vô Thường Quyết mà Đường Phong tu luyện, chính là một bộ công pháp tu luyện, tu luyện Vô Thường Quyết có thể khiến cho cảnh giới tăng lên. Nhưng võ điển tâm pháp là những sát chiêu bốn nguyên để người tu luyện sử dụng, nói thí dụ như Bình Hồ kiếm pháp của Thiên Tú, chính là một bộ võ điển tâm pháp chuyên về Bình Hồ kiếm, chỉ khi phối hợp với tâm pháp, Bình Hồ kiếm mới có thể đánh ra uy lực lớn nhất được.

/1679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status