Vô Thường

Chương 635: Có muốn ta đỡ ngươi không? (Thượng)

/1679


Vừa nói xong, hai cánh tay của Đường Phong liền xuất hiện hai đoàn linh khí u lam cũng đỏ thẫm.
Âu Dương Vũ liếc hắn một cái thật sâu, tra Tàng Phong kiếm vào lại trong vỏ, thản nhiên nói:
- Đường công tử thực lực kinh người, Âu Dương lần sau lại lĩnh giáo. Núi xanh còn đó nước biếc chảy dài, chúng ta sẽ còn gặp lại.
Nói xong câu này, tên này vậy mà lại rất tiêu xái bay đi.
Âu Dương Vũ cũng là không có biện pháp, hắn thật sự rất kiêng kị bị quang cầu không để cho người khác sống kia của Đường Phong công kích. Tuy hắn biết Đường Phong nếu muốn phóng thích công kích như thế thì đối với bản thân cũng có nguy hại cực lớn, nhưng Âu Dương Vũ lại không muốn mang mạng mình ra để đánh bạc. Huống chi trong cơ thể hắn còn có một đồ chơi nhỏ chưa bị thanh trừ. Bản thân lúc toàn lực ngăn cản một kích kia của Đường Phong, nhất thời không chú ý khiến nó chạy lại gần Đan Điền thêm vài phần. Nếu thứ này thật sự chui vào đan điền của mình, Âu Dương Vũ tự cho rằng cuộc đời này sẽ đi tong rồi. Cho nên giờ phải nhanh chóng thanh trừ vật này ra khỏi cơ thể mới được.
- Đi?
Thi Thi ôm đàn cổ, giật mình sau nửa ngày nghi hoặc nhìn Đường Phong. Nàng không nghĩ đến Linh giai cao thủ này lại tiêu xái như vậy, nói đi liền đi.
Đường Phong muốn tán đi hai luồng linh khí trên tay mình, nhưng chúng lại chui vào trong cơ thể Đường Phong. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Xong rồi, Đường Phong chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng một hồi. Mỗi một tấc kinh mạch trong cơ thể đều đau đớn không nói nên lời, vốn những linh khí đọng lại lần trước còn chưa hấp thu hết, giờ lại tăng thêm rất nhiều. Nếu không phải kinh mạch mình kiến cố, sớm đã bị linh khí cuồng bạo này làm cho nổ tung rồi.
Một cảm giác thoát lực dũng mãnh tiến đến, cơ bắp trên hay cánh tay bị tàn phá không chịu nổi. Giờ ngay cả sức lực để cầm một cây dao Đường Phong cũng không có, lung lay đứng không vứng, trực tiếp bổ nhào xuống mặt đất.
Lần sau đánh chết cũng không làm ra loại công kích này, nguy hiểm chưa bàn đến, nhưng di chứng so với thi triển Tá Thi Hoàn Hồn còn nghiêm trọng hơn rất nhiều. Hơn nữa lần này lại đồng thời thi triển thêm cả Tá Thi Hoàn Hồn nữa. Thân thể của Đường Phong hiện này có thể nói là đã rét vì tuyết còn bị lạnh vì sương, cực kì không ổn.
Liếc mắc nhìn Thi Thi đang từ xa tiến lại mình, Đường Phong thầm nghĩ nàng này đừng có mà dậu đổ bìm leo a, một khắc sau Đường Phong liền lâm vào hôn mê.
Thi Thi đến bên người Đường Phong, ngồi xổm nhẹ nhàng gọi hắn hai tiếng. Thấy Đường Phong không đáp gì, lại duỗi hai ngón tay ra bóp lấy mũi hắn.
- Thực hôn mê rồi sao?
Thi Thi khẽ cắn cặp môi đỏ mọng, tròng mắt đảo một vòng, đột nhiên phảng phất tự nhủ:
- Được rồi được rồi, người ta chỉ là nhìn xem hắn một chút, sao có thể hạ độc thủ với tiểu tình lang của ngươi được? Ngươi thẹn thùng cái gì, ta cũng không có nói sai.
Từ trong hôn mê tỉnh lại, Đường Phong phát hiện mình đang nằm trên một cái giường lớn, trên người được một tấm chăn đắp lên, hai cái tay bị thương cũng được đắp thuốc chữa thương quấn vải trắng, không cần nghĩ cũng biết đây là công lao của Thi Thi.
Không lập tức mở to mắt ngay. Đường Phong ngay lập tức tâm thần chìm vào bên trong Cương Tâm Xử hỏi thăm Linh Khiếp Nhan tình huống của mình sau khi hôn mê.
Nhìn thấy Đường Phong tỉnh lại, tiểu nha đầu ủy khất nhào đầu về phía Đường Phong:
- Phong ca ca, lần sau đừng bao giờ sử dụng công kích như vậy nữa được không.
Đường Phong vội gật đầu:
- Nếu không có tỉnh huống cực kỳ nguy hiểm ta hứa sẽ không dùng.
Chiêu thức kia uy lực quả thật là cực lớn, lúc đó Đường Phong căn bản không chuẩn bị năng lực điều khiển Thủy linh khí cùng Hỏa linh khí. Có thể sử dụng một chiêu khiến cho Âu Dương Vũ kinh sợ thối lui thật sự là may mắn. Lúc ấy chỉ cần hai chủng linh khí có một chút không cân bằng thì hậu quả đúng là khó có thể tưởng tượng được.
- Nữ nhân kia cũng không lợi dụng lúc ta gặp khó khăn sao?
Đường Phong ngạc nhiên nói, hắn vốn nghĩ sau khi mình hôn mê tia tinh hồn khác của Linh Khiếp Nhan kia sẽ ra tay ta với mình. Thật không nghĩ tới đối phương không có ra tay, ngược lại mang hắn tới địa phương an toàn, hơn nữa còn xử lý tốt vết thương trên người mình.
- Nàng đúng là có ý đó.
Linh Khiếp Nhan hừ lạnh một tiếng.
- Nhưng mà nàng không dám. Nếu nàng ra tay với ta, người bị cắn nuốt chắc chắn là nàng.
Đường Phong khẽ nghĩ ngợi liền hiểu rõ. Năm tia tinh hồn của Linh Khiếp Nhan có mạnh có yếu, nhưng chênh lệch hẳn là không lớn. Linh Khiết Nhan bây giờ là hai tia tinh hồn tụ hợp thành một thể, còn Thi Thi chỉ có một tia, nếu đụng phải nhau hẳn là đốt phương bị cắn nuốt.
- Bất quá nàng cũng không có ý xấu, nếu chúng ta thôn phệ lẫn nhau cũng là giúp chính mình mạnh lên, cho nên dù nàng có ý thôn phệ ta cũng là bình thường.
Linh Khiếp Nhan giải thích.
Lại nói tiếp, tinh hồn trong thân thể Thi Thi, cũng xem như là một Linh Khiếp Nhan khác, chỉ có điều tính cách không giống nhau mà thôi. Trên đời này làm gì có ai tự làm hại mình làm gì.
Cùng tiểu nha đầu nói chuyện phiếm vài câu, Đường Phong biết được sau khi mình hôn mê, Thi Thi đã dùng thân thể suy nhược mang mình đi hơn sáu mươi dặm đường mới đến được bên trong một toàn thành trì gần đó, tìm khánh sạn trú chân. Hơn nữa trong hai ngày Đường Phong hôn mê, nàng cũng luôn ở bên cạnh chăm sóc Đường Phong.
Mặc dù nói thực lực của Thi Thi bây giờ cũng khá tốt, nhưng một cô gái yếu ớt khiêng mình đi xa như vậy, Đường Phong cũng có chút băn khoăn.
Chậm rãi mở mắt ra, ngồi thẳng người dậy. Đường Phong cúi đầu nhìn hai bên cánh tay, không khỏi cười khổ một tiếng. Thân thể đau nhức thì không nói làm gì, bực mình nhất là hai cánh tay lại không có một chút cảm giác nào. Nhưng mà cũng chỉ là tình huống tạm thời, đại khái là cánh tay bị linh khí khổng lồ phá hoại quá nghiêm trọng, cho nên đang trong thời gian phục hồi lại.
Nhìn liếc qua chén nước trên mặt bàn, Đường Phong cực kỳ khó khăn để cầm nó lên, cố gắng cả buổi cũng không cầm được mà lại làm cho chén trà rớt xuống đất, BA!! một tiếng vỡ nát.
Tiếng kinh động phòng bên cạnh làm cho Thi Thi vội vàng đẩy cửa đi tới. Trong ánh đèn chập chờn, nữ nhân vũ mị này toàn thân tản ra một cỗ phong tình đặc biệt. Nhất là quần áo hiện tại trên người nàng rất mỏng, da thịt trắng như tuyết thoắt ẩn thoắt hiện, hai nụ hoa giống như vừa chớm nở nhô lên trước ngực áo ngủ, làm cho Đường Phong nhìn no cả mắt.
- Ngươi đã tỉnh?
Thi Thi oán trách liếc Đường Phong, mị nhãn hàm xuân, bước chậm chậm tới phía trước người Đường Phong
- Làm phiền lấy hộ ta chén nước, ta khát quá rồi.
Đường Phong bất đắc dĩ nói, hiện tại hai tay hắn không có chút cảm giác nào, muốn uống nước đành phải ngờ người ta, đúng là đủ thương tâm.
Thi Thi gật gật đầu, động tác ưu nhã thành thạo cầm lấy một cái ly mới rồi rót nước vào, ngồi xéo trên giường, đưa chén nước hướng tới cạnh miệng Đường Phong.
Đường Phong cũng không khách khí, một hơi liền uống ba chén, lúc này mới thỏa mãn hít một hơi.

/1679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status