Vô Thường

Chương 648: Giết người diệt khẩu. (Thượng)

/1679


- Không biết, đụng phải thiết bản rồi.
Vũ Hiên lắc đầu, thầm nghĩ tên này không có việc gì làm lại đi giả heo ăn thịt hổ để làm gì chứ? Ý niệm này còn chưa kịp nghĩ xong Vũ Hiên đã cảm giác cổ mình hơi chút đau đớn, thò tay sờ quanh cổ, chỉ nghe "PHỐC" một tiếng, một chùm huyệt vụ đột nhiên từ cổ văng tung tóe ra.
Liên tục vài tiếng "PHỐC PHỐC PHỐC" vang lên, nơi mấy người trẻ tuổi này đứng như lâm vào một cơn mưa máu.
- Cao. . . Cao thủ!
Vũ Hiên thì thào một tiếng, ngửa mặt té xuống, ý thức nhanh chóng tiêu tán.
Thực lực của mấy người kia chỉ chừng Huyền giai, ở trong mắt Đường Phong thì chả khác gì con sâu cái kiến cả. Đoản kiếm màu đen chỉ vung lên một cái liền cắt toàn bộ yết hầu của bọn họ, nhưng do động tác quá nhanh nên miệng vết thương chưa kịp mở ra mới khiến bọn họ giữ được ý thức thanh tỉnh trong một đoạn thời gian ngắn.
- Chết người rồi. . .
Một tên kêu thảm thiết đột nhiên vang lên, một người dân bình thường đi bên đường trông thấy cảnh này, thiếu chút nữa bị dọa đến són cả ra quần.
Đường Phong và Linh Khiếp Nhan giờ đã ở cách đó vài dặm.
Trên đời này, vì sao lại nhiều kẻ ỷ thế hiếp người, ỷ mạnh hiếp yếu như vậy? Đường Phong không hiểu, mấy người này chẳng qua chỉ là thứ công tử bỏ đi của một vài đại môn phái, tư chất bọn hắn không cao, thực lực cũng thường, vậy cảm giác ưu việt trời sinh của bọn hắn là từ đâu mà có?
Là của thế lực ở sau lưng bọn hắn giao cho sao?
Hôm nay nếu mình thật sự chỉ là một nông phu bình thường, ở trước mặt bọn hắn nào có cơ hội phản kháng? Chỉ có thể trơ mắt nhìn muội muội của mình bị người mang đi. Bọn hắn tu luyện thật chỉ là để khi dễ người yếu hơn mình sao?
Ếch ngồi đáy giếng, coi trời bằng vung! Tục ngữ nói, người giỏi còn có người giỏi hơn, thiên ngoại hữu thiên, dù tu luyện đến đâu đi nữa thì trên đời này vẫn có người mạnh hơn ngươi.
- Tâm tình khá hơn chút nào chưa?
Đôi mắt to sáng của Linh Khiếp Nhan khẽ chớp nhìn Đường Phong bên cạnh.
- Ân.
Đường Phong gật gật đầu, sau khi ra tay đánh chết người tâm tình vốn xao động cũng trở nên bình tĩnh hơn không ít.
Linh Khiếp Nhan che miệng cười khẽ:
- Xem ra Phong ca ca ngươi rất quan tâm Mạc nha đầu.
Đường Phong yếu ớt nói:
- Mạc sư tỷ vẫn rất chiếu cố đến ta, ta đương nhiên phải quan tâm nàng rồi.
Linh Khiếp Nhan bỉu môi nói:
- Không cần giải thích, giải thích chính là che dấu, che dấu chính là ngụy biện. Nam nhân a, phong lưu thành tính, đây chính là bản sắc từ sâu trong xương cốt các ngươi rồi. Ngoài miệng ngươi nói cái gì mà khát nước ba ngày chỉ lấy một hồ lô, chẳng lẽ ngoài Bạch Tiểu Lại ra, thật không động tâm chút nào đối với người khác? Chỉ nói đến Phi Tiểu Nhã kia thôi, sau khi trãi qua nhiều chuyện như vậy ngươi chẳng lẽ cũng không tiếp nhận nàng?
Đường Phong không thể phản bác được.
Linh Khiếp Nhan tiếp tục nói:
- Chẳng lẽ ngươi có thể phủ nhận việc mình có hảo cảm với Mạc nha đầu? Hừ, ta sớm đã nhìn thấu tâm can người rồi. Giờ ngoài Bạch Tiểu Lại ra ngươi đã tiếp nhận thêm nữ nhân khác, vậy thì sau này tiếp nhân thêm hai, ba hay là nhiều hơn đi nữa cũng là chuyện nước chảy thành sông thôi. Nếu như ngươi đã không thích các nàng, vậy thì từ lúc bắt đầu đừng ở trước mặt các nàng biểu hiện ra ngươi tốt thế nào. Phong ca ca ngươi có từng nghĩ, nếu ngươi không tiếp nhận những nữ nhân vẫn một lòng chung tình với người, cả đời này các nàng sẽ cô đơn thương tâm đến mức nào chứ? Những nữ nhân bị ngươi bỏ qua, vô tội đến mức nào chứ, rất không công bằng với các nàng.
- Nghiêm trọng như vậy?
Đường Phong cảm giác như mình đã làm ra một sai lầm lớn lao vậy.
- Rất nghiêm trọng!
Linh Khiếp Nhan cực kỳ nghiêm túc gật đầu
Cho nên Phong ca ca ngươi chính là tội nhân, thiên đại tội nhân.
- Đừng nói nữa, sau này tự ta sẽ tạ tội.
Đường Phong cười khổ một tiếng
- Vẫn nên cứu Mạc sư tỷ ra trước đã.
Đây là một chủ đề bất đắc dĩ, Đường Phong cũng không dám tiếp tục cùng Linh Khiếp Nhan nói tiếp vì đang ở bên trong đến thành Nhất Đao Môn, vì chỉ còn khoảng mười dặm lộ trình mà thôi. Không lâu sau, hai người đã thấy được kiến trúc của Nhất Đao Môn.
- Ngươi muốn thi triển kỹ năng kia để trà trộn vào sao?
Linh Khiếp Nhan mở miệng hỏi.
- Không cần.
Đường Phong vừa đi vừa đáp.
- Lần này ta đến là để dẫn Mạc sư tỷ về nhà, cũng không cần phải làm chuyện lén lút.
Xác thực không cần phải giả dạng, trước khi ra đi, Lâm Nhược Diên đã từng nói với Đường Phong, đó là để cho hắn buông tay mà làm. Đường Phong nghe thế cũng đoán biết được ý tứ, biết rõ Tông Chủ và cô cô các nàng muốn dùng chuyện lần này để lập uy. Cho nên hắn phải chân diện mục tiến vào, đánh ra danh tiếng của Thiên Tú.
Lúc này, môn chủ Nhất Đao Môn Liễu Trần Phong đang khiển trách con của mình là Liễu Nhất Đao, Liễu Trần Phong mắng đến mức thở không ra hơi, trán nổi gân xanh, bộ dạng như muốn dùng một cái tát chụp chết Liễu Nhất Đao.
Mà Liễu Nhất Đao đang nơm nớp lo sợ quỳ gối trước mặt Liễu Trần Phong, mấy tên trưởng lão Nhất Đao Môn đang ngồi ở một bên lắc đầu thở dài.
- Nghiệp súc!
Liễu Trần Phong đánh nổ một cái bàn.
- Nói ngươi, ngươi lớn như thế này rồi, tại sao lại không động não một chút, cả ngày chỉ nghĩ đến chuyện dâm ô, tại sao Liễu Trần Phong ta lại sinh ra một đứa con trai như ngươi chứ?
Liễu Nhất Đao hạ thấp đầu thêm một chút, hoàn toàn không dám nói gì.
- Thiệp cưới đã phát ra ngoài rồi, thời gian còn thừa lại bốn ngày, chỉ cần qua được bốn ngày này, đại hôn của các ngươi kết thúc, nữ nhân Mạc Lưu Tô kia không phải là người của ngươi hay sao? Ngươi không có chuyện gì thì đừng nên đi trêu chọc nàng. Hiện giờ thì tốt rồi, đệ tử của Thiên Tú chết ở trong Nhất Đao Môn ta, người đệ tử kia lại là cao thủ Địa giai, ngươi nói ta phải làm sao để bàn giao lại với Thiên Tú đây?
Nắm tay Liễu Trần Phong nắm chặt, tức giận liên tục. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
- Phụ thân, hài nhi biết sai rồi.
Liễu Nhất Đao cung kính nói.
Trong mắt Liễu Trần Phong tràn đầy thất vọng, những trưởng lão kia cũng thở dài không thôi.
Chuyện này quả thật làm cho người ta căm tức vạn phần, mặc dù nói trước khi Liễu Nhất Đao bắt Mạc Lưu Tô cùng với mấy người đệ tử của Thiên Tú về Nhất Đao Môn, làm trọng thương ba người, bị thương nhẹ hai ngươi, chuyện này dù sao cũng không chết người. Liễu Trần Phong cũng có ý mượn cơ hội này diệt uy phong của Thiên Tú một chút, thừa cơ hội làm thông gia với Thiên Tú.
Bất quá trong đó lại có đệ tử hạch tâm, hắn cũng không muốn vì thế dẫn phát đại chiến giữa hai phái, đến lúc đó nên đền bù chút tổn thất cho Thiên Tú để qua chuyện.
Nhưng sự tình lại không như ý muốn, làm cho Liễu Trần Phong có chút trở tay không kịp.
Từ khi đám người kia được mang về Nhất Đao Môn, mấy nữ đệ tử kia cùng ăn cùng ở một chỗ với Mạc Lưu Tô, một mặt là bởi vì thương thế của các nàng cần Mạc Lưu Tô chiếu cố, một phương diện khác cũng là vì phòng ngừa Liễu Nhất Đao đánh chủ ý lên người nàng, ở chung một chỗ có thể cùng quan tâm lẫn nhau.

/1679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status