Vô Thường

Chương 657: Nhân Gian không cửa, Hoàng Tuyền có đường. (Thượng)

/1679


- Lui!
Liễu Trần Phong quá sợ hãi, vội vàng ra lệnh, đám Địa giai giữ được tính mạng, vội vàng rút lui, nhưng lại có mấy người bị giữ lại.
Khi vây công Linh Khiếp Nhan mọi người không công mà lui, tất cả đều bị thương nhẹ, nhưng vây công Đường Phong, thoáng một cái đã chết bảy tám Địa giai, phần bụng Liễu Trần Phong máu tươi chảy xối xả.
Da đầu đám người Nhất Đao Môn run lên, hiện tại bọn hắn còn không đoán được thực lực khủng khiếp của Linh Khiếp Nhan và Đường Phong, như vậy bọn hắn nên tự sát tạ tội là vừa.
- Thiên giai thượng phẩm?
Tròng mắt Liễu Trần Phong lay động kịch liệt, ánh mắt không thể tin nổi nhìn Đường Phong, chỉ có Thiên giai thượng phẩm, mới có thể bức lui mình, hơn nữa còn chém giết bảy tám tên Địa giai. Nhưng hắn cảm nhận cương khí chấn động trên người Đường Phong chỉ đạt tới Địa giai thượng phẩm mà thôi.
Đường Phong không trả lời, Linh Khiếp Nhan không kiêng nể đem khí thế của mình phóng thích ra, ép tới đến mức đám người này thở không nổi, đây là khí tức cuồng bạo thuộc về Khiếu Thiên Lang, tràn đầy hương vị giết chóc và hung tàn.
Hai Thiên giai thượng phẩm, sắc mặt Liễu Trần Phong giống như tro tàn. Trước mặt hai Thiên giai thượng phẩm, Nhất Đao Môn làm gì có khả năng phản kháng, thậm chí ý niệm chạy trốn cũng không xuất hiện trong đầu của hắn.
Nhất Đao Môn đã tạo nghiệt gì, Liễu gia đã tạo nghiệt gì? Nếu như nhi tử của mình không trêu chọc đám đệ tử Thiên Tú hẳn là tốt? Khi mình biết được tin tức, đem mấy đệ tử Thiên Tú đưa về, sau đó nhận lỗi, sẽ không có nhiều chuyện như vậy. Nhưng trên đời này không có nhiều nếu như như vậy, càng không có thuốc chữa hối hận, hàm răng bị đánh gãy được Liễu Trần Phong nuốt vào bụng, miệng đắng chát.
Đường Phong vẫn đứng nguyên tại nơi đó, sau khi bức lui đám người vây công, không nhanh không chậm dùng đoản kiếm màu đen vạch lên người Liễu Nhất Đao, động tác rất nhịp nhàng, giống như đang thái thịt heo vậy.
Liễu Nhất Đao từ trong hôn mê tỉnh lại, cảm thấy khí lực toàn thân tiêu thất, lạnh dị thường, nhịn không được run lên.
Thời gian một nén nhang qua đi, toàn thân đã bị cắt mấy trăm miệng vết thương, cuối cùng Liễu Nhất Đao cũng đình chỉ run rẩy, huyết dịch toàn thân cũng đã chảy khô, màu da cả người trắng bệch vô cùng, mùi huyết tinh nồng nặc, huyết dịch nhuộm đỏ đại địa như một tấm tơ lụa, lộ ra vẻ đẹp đẻ quỷ dị.
Tràng diện này, mặc dù là người tu luyện, trong lòng nhịn không được hoảng sợ, chớ đừng nói Liễu Nhất Đao đã thiếp đi, từ lúc Đường Phong động thủ chặt đứt mấy ngón tay Liễu Nhất Đao, tròng mắt nữ nhân cay nghiệt và mấy nữ nhân kia trợn trắng, lập tức hôn mê, giờ phút này nằm cách chân Đường Phong không xa.
- Ma đầu… Huyết Ma… Huyết Ma.., Ta đã biết vì sao có danh hào này rồi.
Liễu Trần Phong thò tay chỉ vào Đường Phong, lạnh run nói.
Giết người bất quá là đầu rơi xuống đất, nhất đao nhất kiếm nhất quyền nhất cước là có thể hoàn thành, nhưng tên Huyết Ma này, lại cắt trên người con mình mấy trăm kiếm, máu hắn chảy cạn, mất hết máu mà chết. Đây là chuyện mà con người có thể làm sao? Mặc dù có thâm thù đại hận cỡ nào, cũng không ai tàn nhẫn như thế a? Tuy Liễu Trần Phong phẫn nộ, nhưng thực lực người ta cao hơn, hắn biết dù mình có đi lên cũng không thể báo thù thay cho nhi tử.
- Ngươi nói ta là ma đầu… ta sẽ là ma đầu.
Đường Phong sắc mặt lạnh lùng, hắn ném đoản kiếm màu đen còn đang lưu huyết đi.
- Hiện tại ta muốn thực hiện lời nói của mình, tàn sát Nhất Đao Môn các ngươi.
Liễu Trần Phong cùng bốn Thiên giai trưởng lão cắn răng, mạnh mẽ gầm lên:
- Chạy!
Đánh không lại, vậy thì chạy trốn, lưu lại núi xanh sợ gì không có củi đốt. Đây là sách lược của đám Thiên giai cao thủ, năm người phân biệt bỏ chạy theo năm hướng bất đồng, Đường Phong không động, Linh Khiếp Nhan động, nàng giơ năm ngón tay của nàng lên, đột nhiên xuất hiện năm đạo Phong hệ cương mang, ngưng tụ thành hình bán nguyệt, bắn về phía trước, năm đạo cương mang bay theo năm hướng bất đồng, theo hướng năm tên Thiên giai chém tới.
- Phát giác được nguy hiểm, năm Thiên giai chỉ có thể nghiêng người nó tránh, nhưng chẳng thể liệu được công kích của Linh Khiếp Nhan liên tục không ngớt, mặc dù không hung mãnh nhưng thắng ở chỗ nó không có khoảng cách, đợi đến lúc bọn hắn tránh được vài lần, lúc này mới phát hiện, nhóm người mình đã ở cùng một chỗ. Nguồn: http://truyenyy.com
- Phong ca ca nói, ai cũng không thể chạy.
Linh Khiếp Nhan mỉm cười nhìn mọi người, nụ cười duyên dáng ngọt ngào lúc này làm cho người ta cảm thấy kinh hãi.
Chỉ cần chiêu thức ấy cũng đủ làm cho mọi người tại đây cảm giác được tuyệt vọng.
Thiên giai thượng phẩm, quả nhiên cường đại!
Mặc dù không phải ai cũng có nhãn lực như bọn người Liễu Trần Phong, những đệ tử Nhất Đao Môn đang hoảng sọ phía dưới, chỉ có một ý niệm trong đầu đó là trốn, đám Địa giai cao thủ đứng ở phía sau cảm thấy không ổn, bước chân bắt đầu chậm rãi lùi về phía sau vài chục bước, vội vàng xoay người, nhanh chân bỏ chạy.
Trong lòng bọn hắn cảm thấy may mắn, cho rằng đối phương chẳng qua chỉ có hai người, chỉ cần mọi người đồng lòng chạy trốn, bọn hắn có thể lưu toàn bộ bọn họ lại sao? Tuy bọn hắn sẽ chết không ít, nhưng chưa hẳn rơi xuống đầu mình.
Có người dẫn đầu, tự nhiên sẽ có người hưởng ứng, trong nhất thời, có vài tên đệ tử Nhất Đao Môn chạy trốn ra ngoài.
Vẻ mặt Đường Phong lạnh lùng, nhìn đám người chạy trốn, căn bản không để trong lòng. Nhưng khi đám người kia chạy trốn được vài chục bước, Đường Phong nhẹ nhàng đi về phía trước.
Đường Phong đứng trước mặt bọn người Liễu Trần Phong, chỉ thấy không dưới mười đạo quang mang từ trong tay Đường Phong lóe lên rồi biến mất, bọn hắn cảm giác được có một làn gió sắc bén thổi qua, chà xát làm cho đôi má đau nhức.
- PHỐC PHỐC PHỐC PHỐC...
Âm thanh trầm đục liên tiếp truyền đến, xen lẫn có tiếng kêu thảm thiết, lập tức có âm thanh người ngã xuống đất.
Cơ hồ không cần quay đầu lại nhìn, Liễu Trần Phong cũng biết vận mệnh của những đệ tử kia cuối cùng là như thế nào rồi.
Ám khí! Ám khí xuất quỷ nhập thần! Bọn người Liễu Trần Phong thậm chí còn không thấy được dấu vết của những ám khí này, hơn nữa, Huyết Ma lấy ám khí từ đâu? Hắn căn bản không có thò tay vào trong túi quần để lấy đồ vật gì ra cả.
- Nhân Gian không cửa, Hoàng Tuyền có đường, trên đường xuống Hoàng Tuyền bảo trọng!
Âm thanh Đường Phong trầm thấp , chậm rãi nói ra, hai tai nhẹ nhành bươm bướm tung bay, mười ngón tay chuyển động liên tục, một thanh rồi lại một thanh phi đao ẩn chứa cương khí bén nhọn không gì ngăn nổi, từ trong tay hắn bay đi, xuyên thấu vào lưng đám đệ tử Nhất Đao Môn, bắn ra một cổ máu tươi.
Những đệ tử Nhất Đao Môn, nhiều lắm là Địa giai, hiện tại Đường Phong dùng thực lực Thiên giai thượng phẩm phóng những ám khí này, hơn nữa lực đạo và tốc độ của bản thân cùng với việc rót cương khí vào, bọn đệ tử có thể ngăn cản hay sao? Cương khí hộ thân giống như bong bóng xà phòng, không chịu nổi một kích, chạm vào liền vỡ.
Tiếng kêu thảm thiết liên tục vang lên, đệ tử Nhất Đao Môn lần lượt ngã nhào trên mặt đất, ngã xuống như lúa mạch bị cắt.

/1679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status