Vô Thường

Chương 663: Cướp sạch. (Thượng)

/1679


- Mà thôi, giải quyết tốt hậu quả đi, trong tông có nam nhân lợi hại thật sự là có phúc khí mà.
Bạch Tố Y ngược lại rất hưng phấn, không uổng phí nàng dẫn hắn tiến vào tông môn, trong dự đoán của nàng, môn hạ đệ tử Thiên Tú sẽ chết không ít người, nhưng cũng phải để cho thế nhân xem, Thiên Tú quyết tâm giữ gìn môn hạ đệ tử của mình đến cùng, có thương vong này cũng phải thừa nhận.
Lập tức, Bạch Tố Y phân phó chúng đệ tử xem xét khắp nơi, nếu có thể tìm được thi thể của đệ tử Nhất Đao Môn, phải đem chôn, tránh để cho thi thể hư thối tạo thành ôn dịch. Còn phải tìm kiếm nơi cất chứa bảo vật của Nhất Đao Môn.
Thực lực chỉnh thể của Nhất Đao Môn không kém Thiên Tú, tông môn này kinh doanh nhiều năm như vậy, tiền tài tích lũy được cũng không phải số ít, mặc dù đám đệ tử Nhất Đao Môn khi bỏ đi cũng mang theo một chút, nhưng số tài sản còn lại cũng sẽ không ít.
Hơn một ngàn người đến đây, chẳng lẽ đi một chuyến tay không sao? Nếu đã đến, vậy thì phải mang toàn bộ đồ vật đem về.
Đường Phong đã khôi phục hoàn toàn, sở dĩ còn ở lại chỗ này, là vì ba người đệ tử Thiên Tú bị thương rất nặng, nhất là người bị đoạn một cánh tay. Mặc dù có Mạc Lưu Tô dùng cương khí trị liệu cho nàng, cũng không cách nào trị khỏi miệng vết thương, cho nên còn phải mất một khoảng thời gian điều trị mới được, không nghĩ tới bọn người Bạch Tố Y cũng tới đây.
Mọi người gặp mặt nhau, Mạc Lưu Tô nhào vào lòng Lâm Nhược Diên khóc lóc một trận, làm cho Đường Phong cảm thấy đau xót trong lòng.
Mạc Lưu Tô ủy khuất rất nhiều, thời điểm nhìn thấy Đường Phong đã phát tiết một ít cảm xúc, dù sao nam nữ khác biệt, không thể ôm hắn khóc, mà Lâm Nhược Diên bất đồng, đối với Mạc Lưu Tô thì Lâm Nhược Diên vừa là thầy vừa là mẹ, Mạc Lưu Tô hoàn toàn có thể giải phóng toàn bộ tâm tình của mình.
Mọi người an ủi một hồi, lúc này Mạc Lưu Tô mới đình chỉ nỉ non thút thít, đôi mắt sưng đỏ, có chút tự trách:
- là Lưu Tô sai, nếu không phải con dẫn các nàng ra ngoài, sư thúc cũng sẽ không chết.
- Đồ ngốc.
Lâm Nhược Diên an ủi.
- Người chết không thể sống lại, Phong nhi cũng báo thù cho nàng rồi, nàng ở dưới suối vàng biết được, chắc chắn sẽ rất vui mừng.
- Nếu thực lực của con mạnh hơn một chút, cũng không xảy ra chuyện như thế này.
Trảu qua sự việc lần này, Mạc Lưu Tô cũng nhận một đả kích không nhỏ.
Lâm Nhược Diên nhìn nàng một cái, có chút ngoài ý muốn nói:
- Không phải nha đầu ngươi không thích tu luyện sao?
Mạc Lưu Tô nhẹ nhàng gật đầu, trước kia nàng không thích tu luyện, đem tất cả hứng thú đặt vào luyện dược, nhưng trải qua chuyện lần này nàng đã minh bạch, nếu bản thân không có thực lực tự bảo vệ mình, cho dù mình có hứng thú với luyện dược, cũng sẽ không đi đến đâu. Không nói có rất nhiều dược liệu phải mua, còn có những loại thiên tài địa bảo, nếu không có thực lực, biết đi đâu mà tìm?
- Tốt, tốt.
Lâm Nhược Diên mừng rỡ vạn phần. Nguồn: http://truyenyy.com
Đúng lúc này, có vài đệ tử Địa giai kích động từ bên ngoài chạy đến, một người chạy sau cùng hô lên:
- Chậm một chút, các ngươi phải cẩn thận một chút, đừng chạy nhanh quá, coi chừng vất té bị thương đấy.
- Có chuyện gì?
Bạch Tố Y nghi hoặc nhìn ra bên ngoài.
Mấy người đệ tử này cười hì hì nhìn Bạch Tố Y, nói:
- Bạch sư tỷ, chúng ta tìm được trong Nhất Đao Môn không ít thứ tốt, ngươi nhìn xem đây là thứ gì?
Nàng cũng không nói đó là vật gì, mà cố tình lấp lững để thu hút sự chú ý của mọi người, nhìn thần sắc trên mặt nàng, tự nhiên biết đó nhất định là đồ tốt.
Ngay sau đó, có ba đệ tử thực lực Địa giai, đang hợp sức mang một thứ gì đó đi đến.
Thực lực Địa giai rất cường đại, nhưng các nàng dù sao cũng là nữ tử, khí lực không bằng nam nhân, cho nên dùng hết sức để mang đến.
Mọi người nhìn qua, phát hiện các nàng đang mang một khối tảng đá cổ xưa không ánh sáng, tảng đá tròn vo, lớn nhỏ chừng ba bốn chậu rửa mặt, bề mặt gồ ghề đầy lỗ hỏng.
Theo lý thuyết, một tảng đá có thể tích không quá lớn như thế, cũng không cần đến ba Địa giai phải dùng hết sức nâng lên, nhưng lúc các nàng đặt tảng đá xuống đất, mặt đất run lên một chút, mọi người lập tức minh bạch, sức nặng của tảng đá này, không đơn giản như vẻ bề ngoài của nó.
Hai mắt Đường Phong sáng lên, giống như sói đói tìm được thức ăn trong đống tuyết, thân hình lao đến chỗ tảng đá.
- Một khối lớn như vậy?
Bạch Tố Y giật mình vạn phần.
Mấy trưởng lão khác cũng vây quanh tảng đá, Lâm Nhược Diên thò tay cảm thụ một chút, cảm thấy trong viên đá tản ra một chút hàn ý.
- Tông chủ, đây là Thiên Ngoại Vẫn Thạch trong truyền thuyết phải không?
Một người trong số ba người mang tảng đá đến mở miệng hỏi.
Bạch Tố Y cũng không trả lời, Đường Phong mặt mày hớn hở nhào vào tảng đá, ôm lấy nó, ngoài miệng nói:
- Đây là của ta.
Mấy vị trưởng lão dở khóc dở cười.
Lâm Nhược Diên nói:
- Tốt, tốt, đây là của ngươi. Lần này Phong nhi lập công lớn cho Thiên Tú, ngươi muốn cái gì ta cũng sẽ cho ngươi.
Mạc Lưu Tô ở một bên cười không ngậm miệng được, Đường Phong hiện tại đã không còn bộ dáng hung thần ác sát như lúc trước, mà giống như hài tử đang ôm món đồ chơi ưa thích của mình.
Bạch Tố Y cũng mỉm cười nói:
- Phong nhi đúng là người biết hàng, đây là một khối Thiên Ngoại Thiên Thạch. Bất quá một khối lớn như vậy rất ít khi nhìn thấy, hơn nữa, đây là Nguyên Thạch, chỉ cần đề luyện một phen, sẽ thành Thiên Ngoại Vẫn Thạch chính thức, một khối lớn như thế này, đề luyện ra hơn mười cân Thiên Ngoại Vẫn Thạch là không thành vấn đề.
Nghe đồn trên thế gian có rất nhiều Thiên Ngoại Thiên Thạch, nhưng sau khi rơi xuống mặt đất, đều giống một tảng đá bình thường mà thôi. Mà Nhất Đao Môn tìm được một khối lớn thế này là rất hiếm. Thiên Ngoại Vẫn Thạch, bản thân cứng rắn vô cùng, nếu dùng để chế tạo vũ khí, chỉ cần tìm một công tượng có tay nghề cao, bất luận thế nào cũng luyện chế ra được một thanh vũ khí đẳng cấp Thiên binh.
Trong thập đại Thần binh và vô số vũ khí khác, thời điểm luyện chế đều thêm Thiên Ngoại Vẫn Thạch vào.
Đường Phong mừng rỡ đồng thời nhịn không được kiểm tra trong trí nhớ của Liễu Trần Phong một chút, hắn tìm được xuất xứ của khối Thiên Ngoại Vẫn Thạch này, không ngờ đồ vật như vậy đã có lịch sử vài chục năm rồi.
Vài chục năm trước, một Thiên Ngoại Vẫn Thạch có khí thế hủy thiên diệt địa rơi xuống phạm vi bên ngoài Nhất Đao Môn ba mươi dặm, biến mảnh đất kia thành một hố sâu cực lớn, thành trì cùng thôn trang xung quang đều bị ảnh hưởng, phòng ốc kiến trúc không bền vững sụp đổ không ít, càng không may là người chết trong sự cố đó không ít.
Người của Nhất Đao Môn đến mang một mảnh vỡ trong đó quay về tông môn, đã từng tìm công tượng đại sư để luyện chế thành thần binh lợi khí, nhưng trên thế giới này, đại sư có thể luyện chế Thiên Ngoại Vẫn Thạch thành vũ khí rất ít, Nhất Đao Môn tìm nhiều năm như vậy mà vẫn không tìm được, cuối cùng bất đắc dĩ lưu trữ lại, chờ tìm được người rồi nói sau.

/1679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status