Vô Thường

Chương 667: Ý định của Mạc Lưu Tô (Hạ)

/1679


- Ân, chờ ngươi đem Tiểu Lại cô nương từ Bạch Đế thành trở về, mới có thể dung luyện tốt.
Tần Tứ Nương vỗ vỗ tay nói.
- Bất quá Phong thiếu, lần này ngươi đi Bạch Đế thành, có thể sẽ không thuận lợi, dù sao Tiểu Lại cô nương cũng là thiếu thành chủ Bạch Đế thành, thành chủ Bạch Đế thành hiện tại là Bạch Nguyệt Dung muội muội, mà ngươi… nói khó nghe một chút, tư chất tuy không tệ, nhưng chỉ là đệ tử một môn phái nhỏ, xuất thân cũng không cao quý, thực lực chỉ đạt tới Địa giai thượng phẩm, tuy Tiểu Lại cô nương không để ý, nhưng người của Bạch Đế thành lại để ý, nói không chừng sẽ có biện pháp chia rẽ các ngươi.
- Ta biết rồi.
Đường Phong gật đầu, đối với chuyện này, Đường Phong sớm đã chuẩn bị tâm lý, sở dĩ nhẫn nại suốt hai năm qua, chính là muốn tăng thực lực của mình lên, khi đó sẽ đi tìm nàng, cũng làm cho người Bạch Đế thành không khinh thường mình nhỏ yếu.
Nhưng thời gian hai năm, thật sự không đủ để Đường Phong tăng thực lực mình lên cấp bậc Thiên giai. Bây giờ thời gian có hạn, mặc dù chỉ đạt tới Địa giai thượng phẩm, Đường Phong cũng phải đi Bạch Đế thành.
- Phong thiếu ngươi phải bộc lộ tài năng, tuổi trẻ khí thịnh, lần này đi Bạch Đế thành nếu có người làm khó dễ, ngươi đừng so đo với họ. Nói cho cùng, lưỡng tình tương duyệt, chuyện này người khác muốn quản cũng không được, chỉ cần trong lòng ngươi và Tiểu Lại cô nương có hình bóng của nhau là được rồi.
Tần Tứ Nương nói lời thấm thía, đúng là nàng có chút sợ, tính tình của Đường Phong, nếu người Bạch Đế thành làm khó hắn, có thể hắn sẽ xé rách da mặt, đến lúc đó, Bạch Tiểu Lại sẽ rất khó xử.
- Tứ Nương nói rất đúng.
Đường Phong nói.
- Lần này đi, dù bọn họ cũng làm nhục ta, ta cũng sẽ tươi cười đón nhận, bọn họ tát má trái, ta sẽ đưa má phải cho họ đánh nốt, tùy ý cho bọn họ giày vò, chỉ cần có thể mang Lại tỷ trở về, là ta đã thành công rồi.
Tứ Nương cười nhạo nói:
- Miệng lưỡi trơn tru, ta đang nói chính sự với ngươi đó, Bạch Đế thành tốt xấu gì cũng là danh môn đại phái, cho dù xem thường ngươi, cũng không vũ nhục ngươi đâu.
- Hắc hắc.
Đường Phong cười ngượng một tiếng, bọn họ sẽ không quá mức quá phận, nhưng nhất định sẽ làm khó mình, Đường Phong đã giác ngộ chuyện này. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Hai người rãnh rỗi hàn huyên một hồi, Tứ Nương rất phàn nàn về Tiếu thúc Lâu Bất Quy, nói là chờ hắn trở về sẽ có hắn đẹp mặt, nghe điều này Đường Phong toát mồ hôi thay cho Tiếu thúc, cầu nguyện cho hắn lúc trở về mang theo lễ vật làm vừa lòng Tứ Nương, nếu không, một hồi bạo lực gia đình là không thể tránh khỏi.
Đến lúc xế chiều, Đường Phong chuẩn bị xuất hành, Mạc Lưu Tô lại đến.
Mấy ngày nay nàng rất mệt mỏi, lúc bị ép buộc ở lại Nhất Đao Môn, cuộc sống của nàng rất khó khăn, tuy hiện giờ được Đường Phong cứu ra, nhưng trên đường từ Nhất Đao Môn trở về Thiên Tú nàng nghỉ ngơi không được tốt, sắc mặt hiện tại có chút tái nhợt.
Sau khi trở về tông môn, nghỉ ngơi nửa ngày, liền đi đến nơi đây.
- Sư đệ, lần này rất cảm ơn ngươi.
Mạc Lưu Tô nhỏ giọng nói.
- Nếu như không có ngươi, sư tỷ ta cũng không còn trên đời này nữa.
Nếu không phải Đường Phong kịp thời đuổi tới, đợi đến ngày kết hôn, Mạc Lưu Tô nhất định sẽ tự vẫn, tình nguyện chết cũng không để thiếu môn chủ Nhất Đao Môn làm nhục sự trong sạch của mình.
- Sư tỷ nói quá lời rồi, trước kia sư tỷ chiếu cố ta rất nhiều, lần này chẳng qua chỉ là việc nhỏ.
Tần Tứ Nương ở bên cạnh không nhìn được nữa, trừng mắt liếc hai người nói:
- Hai người các ngươi, khách khí như vậy làm gì? Lại muốn phân rõ giới hạn lẫn nhau nữa phải không?
Câu này vừa ra khỏi miệng, vô luận là Đường Phong hay Mạc Lưu Tô đều ngượng ngừng, khuôn mặt Mạc Lưu Tô ửng đỏ, giương mắt nhìn Đường Phong, phát hiện hắn cũng như mình, trong lòng ngọt ngào như vừa uống mật.
Nếu như hắn thật sự không có cảm giác với mình, vậy thì không cần khách khí, nếu đã làm ra vẻ khách khí, nói rõ trong lòng của hắn có chút chột dạ.
Đương nhiên, Mạc Lưu Tô là tiểu thư khuê các, rất cảm thông cho người khác, tự nhiên không tiếp tục làm khó Đường Phong, mở miệng nói:
- Lần này tới ngoại trừ nói cảm ơn, ta còn có một việc muốn nói với sư đệ.
- Mời sư tỷ nói.
Trước đó vài ngày Linh cô nương cho ta rất nhiều đan phương, lần trước ta đi ra ngoài chính là đi tìm dược liệu, bất quá những dược liệu này số năm không đủ, hơn nữa có một ít dược liệu quý hiếm khó mà mua được, cho nên ta muốn, đi vào Khúc Đỉnh Sơn tìm kiếm một hồi.
Khúc Đỉnh Sơn là một khối bảo địa, lúc trước Đường Phong xâm nhập hái được không ít dược liệu quý hiếm, hơn nữa số năm rất lâu, chỉ có điều nguy cơ trùng trùng, linh thú cường đại nhiều vô số kể, làm cho nhiều người ở Thiên Tú tông phải chùn bước. Mà lúc này Mạc Lưu Tô nói với Đường Phong chuyện này, Đường Phong đã minh bạch ý nghĩ của nàng.
- Sư tỷ muốn Tiểu Thiên mang sư tỷ đi vào?
Đường Phong dò hỏi.
- Không cần làm phiền nó.
Mạc Lưu Tô chậm rãi lắc đầu.
- Cuồng Sát Khiếu Thiên Lang chính là Khúc Đỉnh Sơn thú trung chi vương, nếu có nó che chở, tự nhiên có thể dễ dàng tiến vào Khúc Đỉnh Sơn tìm kiếm dược liệu, chỉ là… Vương giả chi thú không phải chúng ta có thể tùy ý sai bảo, nếu nó ra mặt khuyên bảo các đàn thú trong Khúc Đỉnh Sơn một chút, bảo đảm an toàn cho ta và những người vào hái thuốc là được rồi.
- Phần lớn linh thú trong Khúc Đỉnh Sơn, cũng không phải mỗi con đều có linh trí đầy đủ để nghe theo lệnh của Tiểu Thiên phân phó đâu, nếu không có nó mang người đi vào, vô cùng có khả năng gặp nguy hiểm.
Đường Phong chậm rãi nói.
Linh thú nhiều như vậy, Khúc Đình Sơn lớn như vậy, tuy Khiếu Thiên Lang là vương giả chi thú, cũng không có khả năng ra lệnh cho mỗi con linh thú được.
- Như vậy sao…
Mạc Lưu Tô có chút thất vọng, bất quá vẫn cười một tiếng.
- Quên đi, dược liệu tuy khó tìm, nhưng không thể để cho các sư muội mạo hiểm được, ta chậm rãi thu thập trong thế giới nhân loại vậy.
- Cũng không cần phải như thế, chỉ cần Khiếu Thiên Lang dẫn các ngươi tiến vào là được, Khúc Đỉnh Sơn là địa bàn của nó, ở đâu có dược liệu trân quá, nó tinh tường vô cùng.
Đường Phong nói.
Mạc Lưu Tô chần chờ một chút:
- Làm thế có quá đáng không?
Điều này không giống cần người dẫn đường nữa, mà là đi vào nhà của người ta để vơ vét tài sản, người ta cam tâm tình nguyện sao?
- Đương nhiên là được, ta sẽ nói giúp các ngươi.
Trong nội tâm Đường Phong có chút không yên, nói thật, Khiếu Thiên Lang rất có thành kiến với hắn, nếu không phải Linh Khiếp Nhan trấn an, nó nghe mình mới là chuyện lạ.
- Ân, ta chờ tin của ngươi.
Mạc Lưu Tô tươi cười vui vẻ.
Trong phòng Đường Phong. Đường Phong ngồi ở bên giường, Khiếu Thiên Lang đã hiện hình, ngồi xổm trước mặt Đường Phong, thân thể cao vài thước, mặc dù là ngồi cạnh, cũng mang đến áp lực cho Đường Phong.
Một người một thú đang đám phán… Sai rồi, là Đường Phong đang thuyết phục Khiếu Thiên Lang.
Nguyên nhân hắn đáp ứng Mạc Lưu Tô cũng là vì không muốn nàng chịu khổ cực như vậy, nhưng khi Đường Phong biết Mạc Lưu Tô từ chỗ Linh Khiếp Nhan lấy được đan phương nào, Đường Phong liền thay đổi sắc mặt.

/1679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status