Vô Thường

Chương 701: Hàn thiếu hảo, hẹn gặp lại Hàn thiếu. (Thượng)

/1679


Bất quá, nếu đã biết thứ này có thể chữa trị kinh mạch cho Bạch Tiểu Lại. Đường Phong sẽ bỏ qua sao? Cơ hội tu luyện trong Bạch Đế Bí Cảnh tuy khó có được, nhưng nếu có thể tìm được Xích Tâm Linh Quả chữa trị kinh mạch cho Bạch Tiểu Lại, Đường Phong sẽ tình nguyện bỏ qua cơ hội tu luyện ở đây.
Một tháng, thời gian chỉ có một thàng, cũng không biết có thể tìm được thứ này hay không.
Sinh trưởng ở Hồng hồ, những lời này chính là manh mối, điều này có chút quái dị, nhưng Đường Phong lại nghĩ không ra. Mặc kệ như thế nào, đây chính là manh mối duy nhất. Hồng hồ, chẳng lẽ là một hồ nước màu đỏ?
Thời điểm hắn suy tư, Đường Phong ngẩn đầu nhìn lên, xuyên qua tầng lá thưa thớt, nhìn thấy một điểm đen nhỏ đang nhanh chóng lớn dần, hướng về phía mình bay tới.
- Là nó?
Đường Phong giận dữ.
Vừa rồi tao ngộ Linh Khí Phong Bạo, con Bằng Ưng kia chạy mất bóng dáng, hiện tại Linh Khí Phong Bạo qua đi, nó lại tìm được chính mình, hơn nũa nhìn phương hướng nó bay tới, rõ ràng là đã xác định được vị trí của mình.
Tại sao nó tìm được mình? Cho dù mắt ứng có lợi hại, cũng không thể sắc bén như thế a? Nhìn huyết dịch toàn thân của mình đã khô lại, Đường Phong cũng sáng tỏ. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Chắc là mùi máu tươi của mình đã làm lộ vị trí. Tuy mùi vị rất nhạt, nhưng khứu giác của linh thú rất linh mẫn.
Là mình sơ sẩy, Đường Phong vốn tưởng Bằng Ưng đã bỏ đi, chỉ lo khôi phục, cũng không để ý tình huống trên người mình.
Bất quá con Bằng Ưng này nhiều lần tìm mình phiền phức, Đường Phong không thể nuốt trôi cục giận này.
Thiếu gia không phát uy, ngươi lại cho rằng ta là mèo bệnh, Lục giai thượng phẩm phi hành linh thú tuy khó giải quyết, nhưng nếu Đường Phong bất kể hậu quả thi triển ra sát chiêu, muốn bắt nó không phải việc khó. Chỉ cần nhảy được lên lưng nó, nó sẽ không thể công kích mình, chỉ có thể để mặc mình tùy ý công kích.
Thời điểm Bằng Ưng bay tới không gây ra chút động tĩnh nào, đoán chừng nó cũng cho rằng Đường Phong không phát hiện ra mình, chuẩn bị đánh lén một kích trí mạng.
Đã như vậy, thiếu gia liền tương kế tựu kế, thời điểm ngươi bay xuống là ngày chết của nó.
Hạ quyết tâm, Đường Phong làm như không biết, vẫn tiếp tục ngồi trên cành cây chờ đợi.
Thời điểm đang âm thầm tụ lực, cách đó không xa truyền đến một cổ cương khí chấn động, lập tức có ba đạo nhân ảnh thoáng hiện, trực tiếp xuất hiện trước mặt Đường Phong.
Đường Phong lúc này cũng giật mình. Ba người này chính là Hàn Hàng Trần cùng hai tên Hàn gia trưởng lão, bọn chúng tiến vào Bạch Đế Bí Cảnh Đường Phong cũng không kỳ quái, chỉ là ba người bọn chúng làm sao có thể tìm được mình? Bản thân mình không phải ngọn đèn chiếu sáng ở cách xa trăm dặm cũng có thể phát ra ánh hào quang, nếu Bằng Ưng mượn nhờ máu tươi xác định vị trí của mình, ba người này có năng lực gì?
Giờ phút này Hàn Hàng Trần dương dương đắc ý nhìn Đường Phong ngồi trên cành cây, vẻ mặt ngang ngược cùng thống hận, cười dữ tợn một tiếng:
- Tìm được ngươi rồi.
Hai tên Hàn gia trưởng lão vẫn còn mang theo chút thương thế, giờ phút này thần sắc cũng rạng rỡ, hoàn toàn nhìn không ra dấu vết bị thương.
Điều này hoàn toàn là nhờ phúc của Linh Khí Phong Bạo, bọn chúng vừa tiến vào Bạch Đế Bí Cảnh, Linh Khí Phong Bạo tàn sát bừa bãi. trong thiên địa tràn ngập Băng hệ linh khí, người Hàn gia vốn tu luyện Hàn Băng Quyết, những Băng hệ linh khí này đối với người khác không thể chịu nổi, nhưng đối với ba người bọn họ chính là thuốc bổ. Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, thương thế hai tên trưởng lão khỏi hẳn, đoạn đường đuổi theo không mệt mỏi chút nào, lại càng có thể không ngừng hấp thu Băng hệ linh khí bổ sung cho bản thân.
Chứng kiến bộ dáng nghi hoặc của Đường Phong, Hàn Hàng Trần cười lạnh một tiếng:
- Ngươi rất kỳ quái vì sao bọn ta có thể tìm được ngươi dễ dàng như vậy phải không?
Đường Phong gật gật đầu.
Hàn Hàng Trần cười ha hả nói:
- Phàm là người tiến vào Bạch Đế Bí Cảnh, trên người sẽ lưu lại một ít Tứ Quý chi lực, ta là Hàn gia thiếu gia, dựa vào công pháp truy tìm Tứ Quý chi lực một chút thì có gì khó?
Hắn cũng nhìn thấy Đường Phong hiện giờ thảm vô cùng, quần áo trên người bị tổn hại, máu tươi trên người tuy đã khô, nhưng hình dáng rất đáng sợ, có thể thấy hắn nhất định ăn đau khổ lớn từ phong bạo, hơn nữa thương thế chưa lành, muốn giết hắn thật dễ như trở bàn tay, cho nên mới nguyện ý trả lời câu hỏi của Đường Phong, khoe khoang thế lực của mình một chút.
Nguyên lai là như vậy, tại sao ba người có thể tìm được vị trí chính xác của hắn như vậy thì giờ hắn đã biết. Xen ra người tiến vào Bạch Đế Bí Cảnh sẽ lưu lại một ít Tứ Quý chi lực, điều này thuận tiện cho những người phụ trách hộ vệ tìm được vị trí của bọn họ.
Biết được sự thật xong, Đường Phong cũng không để ý. Ba tên tôm tép nhãi nhép mà thôi, hắn vốn bận tâm có phải bọn chúng có năng lực kỳ lạ hay không, bây giờ mới biết chẳng có gì kỳ lạ.
Chậm rãi đứng dậy, động tác này làm cho Hàn Hàng Trần cùng hai tên trưởng lão như lâm đại địch, sắc mặt khẩn trương.
Đường Phong cười mỉa mai một tiếng, ba người này nhát như chuột, ngày đó bị chiêu kia uy hiếp, không ngờ vẫn dám chạy tới đây vuốt râu hùm, quả thật là không biết sống chết.
- Hàn thiếu...
Đường Phong đứng dậy, ôm quyền chào Hàn Hàng Trần một cái, trên mặt tươi cười, khóe mắt nhìn chăm chú Bằng Ưng trên không trung đang lẳng lặng tiếp cận, con súc sinh này là là linh thú có thể điều Phong hệ linh khí, nếu nó vô thanh vô tức tiếp cận, thì một tiếng động cũng không phát ra, giống như một chiếc lá đang bay trong gió, đang dần dần tiếp cận nơi này, nếu không phải mình đặc biệt nhạy cảm với linh khí xung quanh, cũng không cách nào phát hiện ra nó.
Hàn Hàng Trần cười lạnh một tiếng, ngoài mạnh trong yếu, không đợi Đường Phong nói hết câu đã ngắt lời hắn.
- Đường Phong, đừng vội nhận người quen, hôm nay ta và hai vị trưởng lão tới đây, chính là muốn lấy cái mạng chó của ngươi, nếu ngươi sợ chết, liền tự phế tu vi lăn đến trước mặt thiếu gia, dập đầu một trăm cái, thiếu gia sẽ cho ngươi được toàn thây, nếu dám phản kháng, đừng trách chúng ta vô tình.
Lời này vừa nói ra làm cho Đường Phong có cảm giác muốn cười, hắn muốn giết mình nhưng không dám động thủ, ngược lại kêu mình đi đến tìm chết. Đây là đạo lý gì đây?
Một tên Hàn gia trưởng lão cẩn thận lên tiếng nhắc nhở:
- Tiểu Trần nhi, chú ý động tác của hắn, một khi hắn có dấu hiệu ra tay, liền tranh thủ thời gian ly khai nơi này.
Một chiêu kia không phải sức người có thể ngăn cản.
Hàn Hàng Trần gật đầu, trong mắt lóe lên một tia hung ác, bất quá hắn tám phần nắm chắc Đường Phong không thể xuất ra một chiêu kia, không nói trước thương thế của hắn vẫn chưa lành, nhìn bộ dáng hiện tại, thảm hại vô cùng, toàn thân đẫm máu, có khí lực để xuất ra chiêu kia sao?
Bằng Ưng càng ngày càng gần, Đường Phong đột nhiên quát một tiếng, hai tay mở ra, bày ra cùng một thủ thế, nhìn tư thế thì giống như đúc thời điểm hắn phóng thích chiêu kia.
Ba tên Hàn gia như lâm đại địch, tròng mắt run run, thiếu chút nữa bị dọa té đái ra quần, bất quá bọn chúng đã ổn định thân hình, không có bị dọa chạy, chỉ nhanh chóng lùi về sau mấy trượng.

/1679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status