Vô Thường

Chương 967: Chém hung thú, được tinh sa.

/1679


Nơi này là mật địa của bố gia, phòng vệ đương nhiên nghiêm mật vô cùng, toàn bộ thôn trang có hơn hai mươi mốt cao thủ Thiên Giai bảo vệ kín kẻ xung quanh, không cho phép bất cứ người ngoài nào tiến vào. Nhưng lần này, vì cuộc tỷ thí nên không thể không cho mọi người vào.
Mọi người dừng lại trước một cái hố cực lớn, cái hố này nằm trên mặt đất, diện tích cũng không quá mười trượng, nhìn qua thấy hết sức bình thường, không có gì kỳ lạ cả, chỉ là bên trong miệng hố đen ngòm truyền đến từng đợt tiếng gào khóc thảm thiết, khiến người nghe nổi hết cả gai ốc!
Phóng tầm mắt nhìn ra, thậm chí có thể thấy ở chỗ miệng hố có từng mảng đồ vật gì đó giống sương mù màu đen bốc lên, mang vẻ tà ác đến vùng cực.
Mọi người tuy đã sớm nghe nói đến đại danh của Tru Tâm Động, nhưng ngoại trừ người của Bố gia, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy nơi này, nhất thời có chút ngỡ ngàng. Tru Tâm Động là thế này đây sao?
Ực ực, một tràng âm thanh nuốt nước bọt vang lên, ngay lúc đó Đường Phong cảm thấy y phục của mình bị người khác kéo chặt, một thân thể mềm mại áp sát vào hắn.
Quay đầu nhìn lại liền nhìn thấy mặt mày lục tỷ hốt hoảng nấp sau lưng mình, chỉ lộ ra một đôi mắt to long lanh đang sợ hãi nhìn về phía Tru Tâm Động.
Đường Phong hơi buồn cười:
- Làm gì thế?
- Ta thấy sợ...
Sắc mặt Đường Điểm Điểm trắng bệch, con gái vốn rất nhát gan, lục tỷ lại lớn lên dưới sự che chở nuông chiều của tứ thúc Đường Chiến Thiên, trước giờ chưa từng nhìn thấy một cái miệng hố đáng sợ như vậy, theo nàng thấy, nơi này âm khí nặng nề, còn kinh khủng hơn nhiều so với người chết.
Đường Phong hỏi:
- Thế tỷ có cần rút lui không?
- Ta mới không thèm...
Đường Điểm Điểm nghiến răng mạnh miệng nói tiếp:
- Để ta thích nghi một chút là được rồi...
- Nếu đệ tử các gia tộc chuẩn bị xong thì có thể tiến vào.
Âm thanh của Bố Trường Hải đích đột nhiên vang lên, lời vừa nói xong, năm tên đệ tử của Bố gia liền đồng loạt nhảy xuống miệng hố, cứ như sợ người khác đi trước một bước vậy.
Có năm người của Bố gia dẫn đầu, các đệ tử tham chiến còn lại cũng không muốn tỏ ra yếu kém, tuy sự u ám trong Tru Tâm Động vượt quá dự liệu của họ, nhưng người của Bố gia có thể đi vào thì tất nhiên bọn họ cũng có thể đi vào.
Thoáng chốc, bóng người lay động, tay áo phất phới, khiến cho cái miệng hố rộng không đầy mười trượng này giống như một con hung thú đang nuốt sống người ta, nuốt hết tất cả các đệ tử lần lượt nhảy vào kia, không chừa một ai.
Tuy có không ít người tranh nhau nhảy xuống, nhưng vẫn còn có rất nhiều trầm tĩnh già dặn đang lẳng lặng đứng yên chờ đợi. Năm người của Đường gia cũng không có biểu hiện nào vội vàng cả.
Có những chuyện không phải tranh giành mà được, tình hình trong Tru Tâm Động không biết rõ, Đường Phong cũng chẳng thèm tranh với người khác làm gì, để cho họ đi vào trước mở đường cũng tốt.
Đợi một lúc sau, hơn một trăm người đã đi mất hơn phân nửa, mãi cho đến lúc này, một số đệ tử tham chiến vẫn luôn đứng chờ kia cũng bắt đầu tuần tự nhảy vào Tru Tâm Động.
- Đi thôi.
Đường Tuấn chắp tay sau lưng, đi về phía trước, mấy người của Đường gia cũng theo sát phía sau. Đường Điểm Điểm vẫn nắm chặt y phục của Đường Phong, dù là lúc nhảy vào miệng hố cũng vậy.
Người vừa mới tiến vào động, Đường Phong liền cảm thấy toàn thân lạnh ngắt, cảm giác lạnh lẽo này không phải là cảm giác trên thân thể, mà là hàn ý trong hồn phách mang đến, dường như luồng hắc khí lượn lờ ở miệng hố có thể xuyên thấu qua thân thể để tác động vào hồn phách vậy.
Tru Tâm Động, quả nhiên vô cùng tà quái.
Đường Phong còn đang muốn quan sát thêm một lúc thì lục tỷ vốn theo sát hắn cùng nhảy vào bỗng nhiên hét lên một tiếng, hai tay ôm chặt eo hắn, tiếng thét đó cực kỳ thê thảm, nghe điếc cả tai, rúng động tâm can, sắc bén dị thường.
Đường Phong giật mình, còn tưởng lục tỷ gặp chuyện gì bất trắc, chỉ mỗi việc dùng sức ôm chặt của nàng cũng khiến Đường Phong phải tức ngực hự lên một tiếng.
Dưới chân không có chỗ nào để mượn lực, Tru Tâm Động không biết sâu bao nhiêu, Đường Phong chỉ cảm thấy thân thể vẫn đang không ngừng rơi xuống, hắn hoảng hết đến nỗi vừa vội vàng túm lấy y phục của Đường Điểm Điểm, vừa đề khí tung người lên, giảm bớt tốc độ rơi xuống.
Qua một lúc lâu, phía dưới mới xuất hiện một tia sáng yếu ớt, hẳn là có người châm hoả tập lên. Lại rơi xuống thêm mấy mươi trượng nữa, Đường Phong khó khăn lắm mới xuống đến mặt đất, thân hình chợt chững lại, đứng vững gót chân, quay đầu nhìn qua, phát hiện lục tỷ vẫn ôm mình như cũ, liên tục kêu lên thảm thiết, hai mắt nhắm nghiền.
Bộ dạng của Đường Điểm Điểm thu hút không ít ánh mắt của các đệ tử đã vào đây trước đó, những người đó quay đầu nhìn lại, trong miệng bật ra tiếng cười nhạo báng.
- Tới rồi.
Đường Phong bó tay luôn rồi, nhẹ nhàng vỗ vỗ vào vai lục tỷ.
Nghe vậy, Đường Điểm Điểm hé mắt nhìn, sau khi xác thực đúng là như vậy thì mới vội buông Đường Phong ra, cánh tay nhỏ nhắn vỗ vỗ lồng ngực đang phập phồng nhấp nhô, vẻ mặt vẫn còn sợ hãi nói:
- Làm ta sợ muốn chết!
Đường Tử Thư từ bên cạnh bước tới, cười nói:
- Ta nhớ ra rồi, lục muội sợ tối phải không?
Đường Điểm Điểm bị nói đỏ cả mặt, hai tay vò vò y phục gật nhẹ đầu.
Bên trong Tru Tâm Động căn bản không có ánh sáng, tối đen như mực, sau khi mấy người đốt đuốc kia dần dần đi xa, bọn họ lại lần nữa rơi vào trong bóng tối, cũng may thực lực bọn họ cũng không thấp, ngưng tụ cương khí vào trong trong mắt thì ít nhiều cũng có thể nhìn thấy một vài thứ.
Đường Tuấn mở miệng nói:
- Tru Tâm Động chia thành ba tầng, đây là tầng thứ nhất, chỉ có hung thú từ cấp một đến cấp ba, trong tầng hai có hung thú từ cấp hai đến cấp bốn, tầng ba có hung thú từ cấp ba đến cấp sáu. Mỗi một tầng lại càng nguy hiểm hơn, hung thú và linh thú không giống nhau, cùng một đẳng cấp, hung thú nguy hiểm hơn linh thú rất nhiều, mọi người phải cẩn thận một chút.
Đường Phong hỏi:
- Đại ca muốn đi tầng ba à?
Đường Tuấn gật đầu:
- Đã là tỷ thí với người ta thì tất nhiên phải đi tìm nhiều con mồi có giá trị một chút, thất thập đệ dự định thế nào?
Đường Phong cười nói:
- Cũng là tầng ba!
- Tốt lắm, chúc các đệ thắng trận ngay từ lúc bắt đầu, ta đi trước một bước.
Đường Tuấn nói xong liền xoay người phóng đi về phía trước.
- Ta cũng đi. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Đường Long gật đầu với bọn họ, sau đó phóng đi về một hướng khác.
Đợi sau khi hai người rời đi, Đường Phong nói với Đường Điểm Điểm:
- Lục tỷ thế nào? Có cần đi theo ta vậy không?

/1679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status