Lúc Lý Lộ Từ đột nhiên cảm thấy các loại màu sắc của tất chân trên phố khiến cho mọi người nhìn không xuể, đặc biệt là hở cả nửa mông, lõa phần đùi trắng, khiến cho người không muốn rời mắt khỏi đó. Lý Lộ Từ mới cảm thấy mùa hạ đến thật rồi.
-Nhìn linh tinh cái gì vậy?
Lý Bán Trang lặng lẽ lách đến sau lưng Lý Lộ Từ bịt mắt của hắn.
- Sao lại lâu thế?
Lý Lộ Từ bỏ tay cô ấy xuống.
- Làm em tức chết được, thật là không công bằng, phòng vệ sinh nam không có người ra vào, phòng vệ sinh nữ thì phải đứng đợi xếp thành hàng .
Lý Bán Trang tức giận nói.
- Thế mà luôn nói nam nữ bình đẳng, nhưng ngay cả khi đi vệ sinh thời gian con gái cũng phải đợi mất nhiều thời gian, sao gọi là công bằng được chứ, cạnh tranh đầu tiên đã nằm trong hoàn cảnh xấu rồi. Anh nói nếu có một công việc đợi một nam một nữ đi làm, hai người cùng đi nhà vệ sinh thì khẳng định nam sẽ ra trước, thì chính đó là đoạt được công việc rồi.
- Làm gì có chuyện nào khéo thế chứ?
Lý Lộ Từ cười nói, cấu tạo sinh ý của nam nữ không giống nhau, thời gian đi vệ sinh cũng không giống, bất kì người nào cũng biết con gái càng phiền toái hơn. Nhưng bất kì nhà vệ sinh công cộng nào trong trường hợp nào cũng đều thiết kế thiết bị cho nữ dùng nhiều hơn, khu vực phòng vệ sinh nam nữ đều giống nhau mà thôi.
- Em chỉ so sánh thôi, chính là không công bình.
Lý Bán Trang vẫn so đo việc này.
- Nếu mọi người đều là người hoang dã thì thời gian trên cũng giống nhau thôi, chính là văn minh hiện đại bắt buộc con gái thì phải chú ý nhiều hơn, văn minh hiện đại một bên là tuyên dương nam nữ bình đẳng, một bên lại là văn hóa nam giới làm chủ, đưa cho nữ giới rất nhiều hạn chế.
- Đây là lời nói của con gái sao? Em nói người hoang dã ý là mọi người đều muốn tùy tiện rồi, đứng ở đó không cần cởi quần thì đương nhiên là tiện, sau đó cũng không cần vệ sinh?
Lý Lộ Từ đẩy cô.
- Một cô gái đáng yêu xinh xắn mà nói về vấn đề này, em không để ý đến chút hình tượng trước mặt anh trai sao?
- Tức giận rồi sao!
Lý Bán Trang có chút căng thẳng.
- Vậy em không đáng yêu sao?- .
- Không đáng yêu.
Lý Lộ Từ lắc đầu tỏ vẻ thất vọng.
- Nói đáng yêu đi!
Cái miệng nhỏ nhắn của Lý Bán Trang mân mê, mắt to chớp chớp, kéo cánh tay anh trai nhẹ nhàng lắc lắc, cọ cọ trước ngực hắn, mặc dù cũng không có chú ý gì, nhưng vô tình cảm giác thấy cũng làm anh trai hết cách.
- Đáng yêu, đáng yêu, Lý tử đáng yêu.
Lý Lộ Từ thật không còn cách nào khác. Cho dù là em gái, bình thường không có nhiều cảm giác e dè và bị lực hấp dẫn thần bí gây khó dễ, nhưng mà cái cảm giác cọ xát mềm mại của người con gái dịu dàng kia cực kỳ có sức hút đối với đám con trai đang tràn ngập hormone nam tính, , Lý Lộ Từ cũng không thể không chút phản ứng gì.
Mùa hè, Lý Bán Trang chỉ mặc bên ngoài áo ngắn tay màu trắng, áo con bên trog vẫn là cái loại mềm mại bao bọc. Không có sắt thép và loại hình bọt biển dày, chỉ là mảnh vải mỏng mà thôi. Lý Lộ Từ có thể mặc áo ngắn tay, không mặc nhiều lớp quần áo giống mùa đông.
- Thế vừa nãy anh nhìn cái gì?
Lý Bán Trang đắc ý hỏi.
- Nhìn ngươi đẹp.
Lý Lộ Từ và Lý Bán Trang xem phim xong thì đợi cô ấy ở cửa.
- Chẳng phải người đẹp đi vệ sinh hay sao?
Lý Trang tự đưa tay lên mũi nói.
- Được tồi, anh đang nhìn con gái, chẳng lẽ có mình em là con gái hay sao?
- Anh đang nhìn đùi, đồ lưu manh!
Lý Bán Trang nói nhỏ.
Lý Lộ Từ có chút lúng túng, trời nóng thật, mặt hơi nóng rồi, trừng mắt nhìn cô:
- Vạch trần bộ mặt này, không để anh một chút thể diện nào cả.-
- Có gì đáng xem chứ?
Nhìn để so sánh chân của con gái có giống chân em gái mình sao? Lý Bán Trag vênh mặt kiêu ngạo nói, tự đá chân của mình.
- Có sẵn thì không nhìn, khéo bị mù, cẩn thận người ta cho là biến thái đấy.
- Anh chằm chằm nhìn em mới gọi là biến thái đấy.
Lý Lộ Từ liếc nhìn đường cong của Lý Bán Trang, tỉ lệ, làn da và hình dạng đôi chân đều không thể bắt bẻ. Lý Bán Trang mặc quần dài năm phân, lộ ra phần bắp chân mảnh khảnh, cho dù không hở đùi khiến cho phần đông con trai tim đập thì cái bắp chân thôi cũng khiến cho người khác dễ dàng nghĩ lung tung rồi.
- Ừm, thật là buồn bực, ở nhà bị anh nhìn nhiều rồi, một chút hấp dẫn cũng không còn nữa.
Thời tiết nóng rồi, Lý Bán Trang tắm xong thường lấy áo phông của anh trai chùm lên người, đi đi lại lại trong phòng, thỉnh thoảng ưỡn lưng một cái thì quần nhỏ bên trong lại lộ ra ngoài. Một đôi đùi trắng tự nhiên lại khiến cho Lý Lộ Từ không lúc nào rời mắt.
- Đi thôi, Tú công chúa muốn cùng anh xem phim sao?
Lý Bán Trang kéo tay hắn bước xuống bậc thang.
- Thì xem cái này thôi.
Lý Lộ Từ và Lý Bán Trang chẳng phải cùng xem “Luyến ái” hay sao?
- Không được đi xem trộm phiên bản tóm tắt.
Lý Bán Trang mặt đỏ cảnh cáo Lý Lộ Từ. Lần trước Lý Bán Trang xem đến chóng mặt té xỉu chính là bản tóm tắt, những tình cảm mãnh liệt đó đều biến mất.
- Không đâu, anh chỉ có chút cảm khái thôi, vẫn muốn xem xem, nghe nói kết cục cuối cùng của một bộ phim là sự bắt đầu của tập tiếp theo, nhân vật chính sống lại, đứng trước sân bóng rổ mà thề rằng phải cố gắng nắm lấy cô gái anh ta thích đó, một người cũng không được bỏ qua. Nếu lúc đầu anh ta nghĩ như vậy thì bi kịch cả một đời người thì sẽ không phát sinh, tình yêu đầu thì xảy ra tai nạn, hồng nhan tri kỉ tự vẫn, mờ ám cùng chị vợ thì không có kết quả, sơ sót vợ con… đã đủ thất bại.
Lý Lộ Từ cảm thấy cuộc sống của người này cũng đủ xui xẻorồi, những chuyện bi thảm thường xảy ra trên người anh ta.
- Anh!
Lý Lộ Từ quay đầu lại, nhìn gương mặt Lý Bán Trang đang nở nụ cười nhạo phi thường mờ ám.
- Làm cái gì?
Lý Lộ Từ không chịu được điệu cười của cô, dù không có việc gì cũng bị cô nhìn đến mức chột dạ.
- Không phải anh dã thề trong lòng rồi chứ, người con gái anh thích một người cũng không bỏ qua chứ? Chỉ là phim thôi mà. Anh nên làm theo cuộc sống hiện thực, biết cha của chị Thủy có thể dùng đô la Mỹ xây một đống Kim Tự Tháp chôn anh, rồi đến Tú công chúa thì càng không phải nghĩ, cô ấy có mười nghìn cách hành hạ anh đến chết.
Lý Bán Trang vui cười rồi nói.
- Không có lương tâm…-
Lý Lộ Từ lườm cô một cái.
- Đầu óc anh chẳng lẽ bị đốt hỏng rồi chắc? Phim và cuộc sống hiện thực mà khó phân biệt rõ ràng vậy sao?-
- Em sợ anh bị đốt hỏng rồi…thế nhưng em tán thành, em đã giúp anh nghĩ ra một ý kiến hay.
Lý Bán Trang trừng mắt nhìn tỏ vẻ thần bí.
Lý Lộ Từ nghi ngờ nhìn cô, xua tay nói:
- Em đừng nói, anh không muốn nghe. Em đừng có giống An Nam Tú cả ngày đưa ra những suy nghĩ kì quặc còn cho là đương nhiên.
- Không nghe thì thôi, em còn không thèm nghĩ đấy…Tốt nhất là anh không có một cô bạn gái nào.
Lý Bán Trang hừ lên một tiếng, rồi nhảy lên xe điện.
Mùa hè là mùa nóng bức, cũng là mùa nhiệt tình, Lý Lộ Từ phát hiện ngày càng nhiều người chụp ảnh. Thành phố mở cửa cho Đông Tây giao hòa như Trung Hải này, con gái không chút ngại ngùng phô bày vẻ đẹp của mình cho người ta thưởng thức, thỏa mãn ánh mắt mong muốn của đám con trai. Buổi sáng Lý Lộ Từ cũng biết lái xe điện chậm lại, nhìn những cô gái mà mình đi qua và không kìm chế được nhịp tim đập của bản thân. Cho dù trước đây không cho rằng mình sẽ phân tâm và có tinh lực tìm bạn gái, thế nhưng bây giờ rất muốn tìm một cô bạn gái rồi.
An Tri Thủy, trong đầu Lý Lộ Từ dần dần hiện ra dáng ai đó, cười rồi cười, rồi lại lắc đầu thở dài, cái kiểu việc như thế này thật khó đến, cầu cũng không đến, chẳng lẽ đúng là phải đợi đến lúc tốt nghiệp?
Cho dù Lý Lộ Từ có nghĩ như thế nào, An Tri Thủy đối với trạng thái bây giờ của hai người, cảm tình, thân mật đều thấy thỏa mãn, chỉ cần ở cùng với Lý Lộ Từ, An Tri Thủy đã cảm thấy vui vẻ và thỏa mãn lắm rồi, cho nên đối với những việc hai người làm cùng với nhau, cô ấy rất muốn và chờ đợi.
Hết giờ học ngày thứ sáu, An Tri Thủy đã ngồi trên xe điện của Lý Lộ Từ về nhà.
Trong tiểu khu của An Tri Thủy có rạp chiếu phim, dù sao phí quản lý đắt đỏ của khu vực này cũng phải thể hiện giá trị tương xứng. Cho dù nhiều người rất lâu không ra khỏi nhà nhưng vẫn có thể hưởng thụ âm thanh sống động không thua gì rạp chiếu phim ở trong biệt thự của chính mình, nhưng cái rạp chiếu phim nhỏ của khu này vẫn cao hơn so với trong từng cái biệt thự này.
Trong phòng của An Tri Thủy cũng có phòng chiếu phim, nhưng An Tri Thủy cảm thấy đi ra rạp chiếu phim có cảm giác không giống, càng thấy vui hơn. Cô và Lý Lộ Từ xem xong phim ở rạp chiếu phim trong tiểu khu vẫn còn đi ra rạp chiếu phim bên ngoài lớn hơn, cùng với nhiều người xem phim.
Rạp chiếu phim ở tiểu khu có hai phòng chiếu phim 2D, một phòng chiếu phim 3D, mặc dù số lượng không lớn, nhưng thiết bị rất tiên tiến, hoàn cảnh lại càng tốt hơn vô số lần một số cái gọi là phòng VIP trong rạp chiếu phim bên ngoài.
Ở rạp phim của tiểu khu này đều miễn phí cho các gia đình, lúc nào cũng có thể xem được. Lúc Lý Lộ Từ và An Tri Thủy đi xem phim đều không bỏ qua bộ phim An Tri Thủy muốn xem và mong đợi:“Up”.
- Bây giờ chẳng phải tuần phát Disney kinh điển sao?
An Tri Thủy rất thất vọng khi hỏi nhân viên làm việc.
(* Bộ phim Up “Vút bay” là do hãng Pixar sản xuất, ban đầu hãng này là một xưởng phim hoạt hình nổi tiếng của Mỹ, sản xuất những bộ phim nổi tiếng như Câu chuyện đồ chơi “Toy Story”, Đi tìm Nemo, Gia đình siêu nhân “The Incredible”. Hãng Pixar sau này được Steve Job, ông chủ của Apple mua lại và cho ra thị trường với Disney. Ngày 24 tháng 1 năm 2006, Walt Disney Pictures đồng ý mua lại Pixar với giá 7,4 tỷ Mỹ kim bằng cổ phần, biến Pixar thành một công ty trực thuộc Walt Disney.)
- Rất xin lỗi, An tiểu thư, bây giờ là tuần chiếu kinh điển, cơ bản đều là những bản cũ, chứ không chỉ riêng “Up” của Disney,vừa mới chiếu một bản xong.
Người nhân viên đã giải thích rõ ràng.
- A, tôi nhầm thời gian rồi, thế bây giờ có thể chiếu lại lần nữa không?
An Tri Thủy chỉ vào Lý Lộ Từ:
- Chúng tôi đặc biệt thích bộ phim này.
Kì thực Lý Lộ Từ xem cái gì cũng đều không có ý kiến, “Up” hắn cũng xem qua một lần rồi.
- Thế như vậy không được, trong phòng chiếu vẫn còn khán giả vừa xem “ Up”. Không thể nào lại cho bọn họ xem lại lần nữa.
Nhân viên công tác khó xử nói.
- Như vậy à?
An Tri Thủy nhìn Lý Lộ Từ nói.
- Làm thế nào đây? Mình không muốn đi xem 3D, đau đầu chóng mặt.
Phòng chiếu 3D đều là những bộ phim mới ra, phòng 2D mới chiếu lại các phim kinh điển.
- Bây giờ chiếu phim gì?
Lý Lộ Từ hỏi nhân viên.
- Titanic, bi kịch của hơn một trăm năm trước, vở kịch tình yêu kinh điển của những bộ phim thế kỉ trước. Là tấm bia lịch sử của nên điện ảnh, đứa con cưng của Oscar, rất đáng giá xem.
Nhân viên giới thiệu.
- Đi xem thôi, đây là bộ phim của mười mấy năm trước, năm đó là được giải thưởng Oscar, hình như có rất nhiều bản ghi chép vẫn không bị phá kỷ lục, thế mà bị “Một người gian nan qua bao nguy hiểm” đánh bại?
Lý Lộ Từ đề nghị cùng An Tri Thủy đi xem bộ phim tình yêu này. Chẳng lẽ cô không muốn thưởng thức mùi vị của bộ phim tình yêu này?
An Tri Thủy ngẫm nghĩ một lát, bởi vì quan trọng không phải là xem phim gì, mà là cùng Lý Lộ Từ đi xem phim, hai người cùng bước vào rạp chiếu phim.
Nhân viên bắt đầu bận rộn, bắt đầu mở màn hình chiếu phim lên, nghĩ lại lúc bộ phim được chiếu, có bao nhiêu đôi tình nhân cuối cùng cũng làm việc đó, có bao nhiêu bao cao su cũng thiếu, có bao nhiêu thuốc tránh thai đều không còn….
-Nhìn linh tinh cái gì vậy?
Lý Bán Trang lặng lẽ lách đến sau lưng Lý Lộ Từ bịt mắt của hắn.
- Sao lại lâu thế?
Lý Lộ Từ bỏ tay cô ấy xuống.
- Làm em tức chết được, thật là không công bằng, phòng vệ sinh nam không có người ra vào, phòng vệ sinh nữ thì phải đứng đợi xếp thành hàng .
Lý Bán Trang tức giận nói.
- Thế mà luôn nói nam nữ bình đẳng, nhưng ngay cả khi đi vệ sinh thời gian con gái cũng phải đợi mất nhiều thời gian, sao gọi là công bằng được chứ, cạnh tranh đầu tiên đã nằm trong hoàn cảnh xấu rồi. Anh nói nếu có một công việc đợi một nam một nữ đi làm, hai người cùng đi nhà vệ sinh thì khẳng định nam sẽ ra trước, thì chính đó là đoạt được công việc rồi.
- Làm gì có chuyện nào khéo thế chứ?
Lý Lộ Từ cười nói, cấu tạo sinh ý của nam nữ không giống nhau, thời gian đi vệ sinh cũng không giống, bất kì người nào cũng biết con gái càng phiền toái hơn. Nhưng bất kì nhà vệ sinh công cộng nào trong trường hợp nào cũng đều thiết kế thiết bị cho nữ dùng nhiều hơn, khu vực phòng vệ sinh nam nữ đều giống nhau mà thôi.
- Em chỉ so sánh thôi, chính là không công bình.
Lý Bán Trang vẫn so đo việc này.
- Nếu mọi người đều là người hoang dã thì thời gian trên cũng giống nhau thôi, chính là văn minh hiện đại bắt buộc con gái thì phải chú ý nhiều hơn, văn minh hiện đại một bên là tuyên dương nam nữ bình đẳng, một bên lại là văn hóa nam giới làm chủ, đưa cho nữ giới rất nhiều hạn chế.
- Đây là lời nói của con gái sao? Em nói người hoang dã ý là mọi người đều muốn tùy tiện rồi, đứng ở đó không cần cởi quần thì đương nhiên là tiện, sau đó cũng không cần vệ sinh?
Lý Lộ Từ đẩy cô.
- Một cô gái đáng yêu xinh xắn mà nói về vấn đề này, em không để ý đến chút hình tượng trước mặt anh trai sao?
- Tức giận rồi sao!
Lý Bán Trang có chút căng thẳng.
- Vậy em không đáng yêu sao?- .
- Không đáng yêu.
Lý Lộ Từ lắc đầu tỏ vẻ thất vọng.
- Nói đáng yêu đi!
Cái miệng nhỏ nhắn của Lý Bán Trang mân mê, mắt to chớp chớp, kéo cánh tay anh trai nhẹ nhàng lắc lắc, cọ cọ trước ngực hắn, mặc dù cũng không có chú ý gì, nhưng vô tình cảm giác thấy cũng làm anh trai hết cách.
- Đáng yêu, đáng yêu, Lý tử đáng yêu.
Lý Lộ Từ thật không còn cách nào khác. Cho dù là em gái, bình thường không có nhiều cảm giác e dè và bị lực hấp dẫn thần bí gây khó dễ, nhưng mà cái cảm giác cọ xát mềm mại của người con gái dịu dàng kia cực kỳ có sức hút đối với đám con trai đang tràn ngập hormone nam tính, , Lý Lộ Từ cũng không thể không chút phản ứng gì.
Mùa hè, Lý Bán Trang chỉ mặc bên ngoài áo ngắn tay màu trắng, áo con bên trog vẫn là cái loại mềm mại bao bọc. Không có sắt thép và loại hình bọt biển dày, chỉ là mảnh vải mỏng mà thôi. Lý Lộ Từ có thể mặc áo ngắn tay, không mặc nhiều lớp quần áo giống mùa đông.
- Thế vừa nãy anh nhìn cái gì?
Lý Bán Trang đắc ý hỏi.
- Nhìn ngươi đẹp.
Lý Lộ Từ và Lý Bán Trang xem phim xong thì đợi cô ấy ở cửa.
- Chẳng phải người đẹp đi vệ sinh hay sao?
Lý Trang tự đưa tay lên mũi nói.
- Được tồi, anh đang nhìn con gái, chẳng lẽ có mình em là con gái hay sao?
- Anh đang nhìn đùi, đồ lưu manh!
Lý Bán Trang nói nhỏ.
Lý Lộ Từ có chút lúng túng, trời nóng thật, mặt hơi nóng rồi, trừng mắt nhìn cô:
- Vạch trần bộ mặt này, không để anh một chút thể diện nào cả.-
- Có gì đáng xem chứ?
Nhìn để so sánh chân của con gái có giống chân em gái mình sao? Lý Bán Trag vênh mặt kiêu ngạo nói, tự đá chân của mình.
- Có sẵn thì không nhìn, khéo bị mù, cẩn thận người ta cho là biến thái đấy.
- Anh chằm chằm nhìn em mới gọi là biến thái đấy.
Lý Lộ Từ liếc nhìn đường cong của Lý Bán Trang, tỉ lệ, làn da và hình dạng đôi chân đều không thể bắt bẻ. Lý Bán Trang mặc quần dài năm phân, lộ ra phần bắp chân mảnh khảnh, cho dù không hở đùi khiến cho phần đông con trai tim đập thì cái bắp chân thôi cũng khiến cho người khác dễ dàng nghĩ lung tung rồi.
- Ừm, thật là buồn bực, ở nhà bị anh nhìn nhiều rồi, một chút hấp dẫn cũng không còn nữa.
Thời tiết nóng rồi, Lý Bán Trang tắm xong thường lấy áo phông của anh trai chùm lên người, đi đi lại lại trong phòng, thỉnh thoảng ưỡn lưng một cái thì quần nhỏ bên trong lại lộ ra ngoài. Một đôi đùi trắng tự nhiên lại khiến cho Lý Lộ Từ không lúc nào rời mắt.
- Đi thôi, Tú công chúa muốn cùng anh xem phim sao?
Lý Bán Trang kéo tay hắn bước xuống bậc thang.
- Thì xem cái này thôi.
Lý Lộ Từ và Lý Bán Trang chẳng phải cùng xem “Luyến ái” hay sao?
- Không được đi xem trộm phiên bản tóm tắt.
Lý Bán Trang mặt đỏ cảnh cáo Lý Lộ Từ. Lần trước Lý Bán Trang xem đến chóng mặt té xỉu chính là bản tóm tắt, những tình cảm mãnh liệt đó đều biến mất.
- Không đâu, anh chỉ có chút cảm khái thôi, vẫn muốn xem xem, nghe nói kết cục cuối cùng của một bộ phim là sự bắt đầu của tập tiếp theo, nhân vật chính sống lại, đứng trước sân bóng rổ mà thề rằng phải cố gắng nắm lấy cô gái anh ta thích đó, một người cũng không được bỏ qua. Nếu lúc đầu anh ta nghĩ như vậy thì bi kịch cả một đời người thì sẽ không phát sinh, tình yêu đầu thì xảy ra tai nạn, hồng nhan tri kỉ tự vẫn, mờ ám cùng chị vợ thì không có kết quả, sơ sót vợ con… đã đủ thất bại.
Lý Lộ Từ cảm thấy cuộc sống của người này cũng đủ xui xẻorồi, những chuyện bi thảm thường xảy ra trên người anh ta.
- Anh!
Lý Lộ Từ quay đầu lại, nhìn gương mặt Lý Bán Trang đang nở nụ cười nhạo phi thường mờ ám.
- Làm cái gì?
Lý Lộ Từ không chịu được điệu cười của cô, dù không có việc gì cũng bị cô nhìn đến mức chột dạ.
- Không phải anh dã thề trong lòng rồi chứ, người con gái anh thích một người cũng không bỏ qua chứ? Chỉ là phim thôi mà. Anh nên làm theo cuộc sống hiện thực, biết cha của chị Thủy có thể dùng đô la Mỹ xây một đống Kim Tự Tháp chôn anh, rồi đến Tú công chúa thì càng không phải nghĩ, cô ấy có mười nghìn cách hành hạ anh đến chết.
Lý Bán Trang vui cười rồi nói.
- Không có lương tâm…-
Lý Lộ Từ lườm cô một cái.
- Đầu óc anh chẳng lẽ bị đốt hỏng rồi chắc? Phim và cuộc sống hiện thực mà khó phân biệt rõ ràng vậy sao?-
- Em sợ anh bị đốt hỏng rồi…thế nhưng em tán thành, em đã giúp anh nghĩ ra một ý kiến hay.
Lý Bán Trang trừng mắt nhìn tỏ vẻ thần bí.
Lý Lộ Từ nghi ngờ nhìn cô, xua tay nói:
- Em đừng nói, anh không muốn nghe. Em đừng có giống An Nam Tú cả ngày đưa ra những suy nghĩ kì quặc còn cho là đương nhiên.
- Không nghe thì thôi, em còn không thèm nghĩ đấy…Tốt nhất là anh không có một cô bạn gái nào.
Lý Bán Trang hừ lên một tiếng, rồi nhảy lên xe điện.
Mùa hè là mùa nóng bức, cũng là mùa nhiệt tình, Lý Lộ Từ phát hiện ngày càng nhiều người chụp ảnh. Thành phố mở cửa cho Đông Tây giao hòa như Trung Hải này, con gái không chút ngại ngùng phô bày vẻ đẹp của mình cho người ta thưởng thức, thỏa mãn ánh mắt mong muốn của đám con trai. Buổi sáng Lý Lộ Từ cũng biết lái xe điện chậm lại, nhìn những cô gái mà mình đi qua và không kìm chế được nhịp tim đập của bản thân. Cho dù trước đây không cho rằng mình sẽ phân tâm và có tinh lực tìm bạn gái, thế nhưng bây giờ rất muốn tìm một cô bạn gái rồi.
An Tri Thủy, trong đầu Lý Lộ Từ dần dần hiện ra dáng ai đó, cười rồi cười, rồi lại lắc đầu thở dài, cái kiểu việc như thế này thật khó đến, cầu cũng không đến, chẳng lẽ đúng là phải đợi đến lúc tốt nghiệp?
Cho dù Lý Lộ Từ có nghĩ như thế nào, An Tri Thủy đối với trạng thái bây giờ của hai người, cảm tình, thân mật đều thấy thỏa mãn, chỉ cần ở cùng với Lý Lộ Từ, An Tri Thủy đã cảm thấy vui vẻ và thỏa mãn lắm rồi, cho nên đối với những việc hai người làm cùng với nhau, cô ấy rất muốn và chờ đợi.
Hết giờ học ngày thứ sáu, An Tri Thủy đã ngồi trên xe điện của Lý Lộ Từ về nhà.
Trong tiểu khu của An Tri Thủy có rạp chiếu phim, dù sao phí quản lý đắt đỏ của khu vực này cũng phải thể hiện giá trị tương xứng. Cho dù nhiều người rất lâu không ra khỏi nhà nhưng vẫn có thể hưởng thụ âm thanh sống động không thua gì rạp chiếu phim ở trong biệt thự của chính mình, nhưng cái rạp chiếu phim nhỏ của khu này vẫn cao hơn so với trong từng cái biệt thự này.
Trong phòng của An Tri Thủy cũng có phòng chiếu phim, nhưng An Tri Thủy cảm thấy đi ra rạp chiếu phim có cảm giác không giống, càng thấy vui hơn. Cô và Lý Lộ Từ xem xong phim ở rạp chiếu phim trong tiểu khu vẫn còn đi ra rạp chiếu phim bên ngoài lớn hơn, cùng với nhiều người xem phim.
Rạp chiếu phim ở tiểu khu có hai phòng chiếu phim 2D, một phòng chiếu phim 3D, mặc dù số lượng không lớn, nhưng thiết bị rất tiên tiến, hoàn cảnh lại càng tốt hơn vô số lần một số cái gọi là phòng VIP trong rạp chiếu phim bên ngoài.
Ở rạp phim của tiểu khu này đều miễn phí cho các gia đình, lúc nào cũng có thể xem được. Lúc Lý Lộ Từ và An Tri Thủy đi xem phim đều không bỏ qua bộ phim An Tri Thủy muốn xem và mong đợi:“Up”.
- Bây giờ chẳng phải tuần phát Disney kinh điển sao?
An Tri Thủy rất thất vọng khi hỏi nhân viên làm việc.
(* Bộ phim Up “Vút bay” là do hãng Pixar sản xuất, ban đầu hãng này là một xưởng phim hoạt hình nổi tiếng của Mỹ, sản xuất những bộ phim nổi tiếng như Câu chuyện đồ chơi “Toy Story”, Đi tìm Nemo, Gia đình siêu nhân “The Incredible”. Hãng Pixar sau này được Steve Job, ông chủ của Apple mua lại và cho ra thị trường với Disney. Ngày 24 tháng 1 năm 2006, Walt Disney Pictures đồng ý mua lại Pixar với giá 7,4 tỷ Mỹ kim bằng cổ phần, biến Pixar thành một công ty trực thuộc Walt Disney.)
- Rất xin lỗi, An tiểu thư, bây giờ là tuần chiếu kinh điển, cơ bản đều là những bản cũ, chứ không chỉ riêng “Up” của Disney,vừa mới chiếu một bản xong.
Người nhân viên đã giải thích rõ ràng.
- A, tôi nhầm thời gian rồi, thế bây giờ có thể chiếu lại lần nữa không?
An Tri Thủy chỉ vào Lý Lộ Từ:
- Chúng tôi đặc biệt thích bộ phim này.
Kì thực Lý Lộ Từ xem cái gì cũng đều không có ý kiến, “Up” hắn cũng xem qua một lần rồi.
- Thế như vậy không được, trong phòng chiếu vẫn còn khán giả vừa xem “ Up”. Không thể nào lại cho bọn họ xem lại lần nữa.
Nhân viên công tác khó xử nói.
- Như vậy à?
An Tri Thủy nhìn Lý Lộ Từ nói.
- Làm thế nào đây? Mình không muốn đi xem 3D, đau đầu chóng mặt.
Phòng chiếu 3D đều là những bộ phim mới ra, phòng 2D mới chiếu lại các phim kinh điển.
- Bây giờ chiếu phim gì?
Lý Lộ Từ hỏi nhân viên.
- Titanic, bi kịch của hơn một trăm năm trước, vở kịch tình yêu kinh điển của những bộ phim thế kỉ trước. Là tấm bia lịch sử của nên điện ảnh, đứa con cưng của Oscar, rất đáng giá xem.
Nhân viên giới thiệu.
- Đi xem thôi, đây là bộ phim của mười mấy năm trước, năm đó là được giải thưởng Oscar, hình như có rất nhiều bản ghi chép vẫn không bị phá kỷ lục, thế mà bị “Một người gian nan qua bao nguy hiểm” đánh bại?
Lý Lộ Từ đề nghị cùng An Tri Thủy đi xem bộ phim tình yêu này. Chẳng lẽ cô không muốn thưởng thức mùi vị của bộ phim tình yêu này?
An Tri Thủy ngẫm nghĩ một lát, bởi vì quan trọng không phải là xem phim gì, mà là cùng Lý Lộ Từ đi xem phim, hai người cùng bước vào rạp chiếu phim.
Nhân viên bắt đầu bận rộn, bắt đầu mở màn hình chiếu phim lên, nghĩ lại lúc bộ phim được chiếu, có bao nhiêu đôi tình nhân cuối cùng cũng làm việc đó, có bao nhiêu bao cao su cũng thiếu, có bao nhiêu thuốc tránh thai đều không còn….
/490
|