An Tri Thủy tò mò nhìn cô gái trước mặt, điều khiến cô cảm thấy buồn bã mất mát thứ gì đó là vì cô gái này không ngờ lại có thể thân thiết ôm An Nam Tú, dù cho vẻ mặt của An Nam Tú rất lạnh nhạt, nhưng không kháng cự lại, cô gái kia tỏ ra rất thân thiết với An Nam Tú, bằng không sẽ không dán mặt vào khuôn mặt xinh đẹp của An Nam Tú.
Lẽ nào tính An Nam Tú không quá xấu,quan hệ của cô là Lý Thi Thi cũng rất tốt, chính là cần An Tri Thủy cố gắng mới có thể cải thiện mối quan hệ với An Nam Tú, chẳng lẽ chỉ là vì An Tri Thủy khiến cho người ta chán ghét?
Ý niệm này trong đầu của An Tri Thủy bỗng nhiên biến mất, cô đánh giá cô gái trước mặt, cô gái dáng người cao gầy
này dường như là bằng tuổi mình, khuôn mặt có chút gì đó rất thân thiện; đôi mày nhạt không có nhiều quyến rũ, lại giống như ngọn núi xa ẩn hiện; cái mũi nhỏ nhắn mượt mà rất đáng yêu, bờ môi hồng mọng nước hơi mở ra, dáng người thon dài bên trong chiếc váy màu lam của Nam Kinh, vòng eo thướt tha được bó lại, bộ ngực nở nang vươn cao.
Quan trọng nhất là, An Tri Thủy tỉ mỉ nhìn, không ngờ có cảm giác thân thuộc, muốn làm bạn cùng cô.
-Chúng tôi đang nói đến Lý Lộ Từ.
Lý Lộ Từ bỗng dưng nhập vai, gật đầu một cách nặng nề.
-Chúng ta đang nói đến cái tên Lý Lộ Từ đại biến thái…
Lý Lộ Từ vội vàng bịt miệng An Nam Tú, cười với An Tri Thủy, hắn không thể khiến An Tri Thủy biết vừa rồi hắn và An Nam Tú nói chuyện về chíp bông, nhìn thần thái của An Tri Thủy, dường như không nghe thấy cuộc hội thoại của hắn và An Nam Tú, hắn thấy nhẹ lòng.
An Tri Thủy miệng há hốc, chỉ vào Lý Lộ Từ đang bít tay vào miệng An Nam Tú, cô gái này dám làm như thế với An Nam Tú, cô ta muốn chết sao?
Điều càng làm cho An Tri Thủy ngạc nhiên hơn chính là, An Nam Tú chỉ có thể bỏ tay của cô gái kia ra, trừng mắt nhìn cô ta, không có hành động gì khác.
Về phần lời nói Lý Lộ Từ là biến thái đó, An Tri Thủy sẽ không để ý, Tú công chúa luôn thích nói lung tung.
-Xin chào, tôi là An Tri Thủy.
An Tri Thủy vén tóc mai lên, nếu ở cùng An Nam Tú, nói việc của Lý Lộ Từ, hẳn là bạn bè của Lý Lộ Từ, An Tri Thủy vội vàng giới thiệu.
-Tôi là ….Tôi là Lý Thanh Chiếu…
Lý Lộ Từ và An Nam Tú vẫn chưa nghĩ ra tên gì cho hay cả, An Tri Thủy đến, Lý Lộ Từ liền nói bừa một tên.
-Lý Thanh Chiếu? Cùng tên với một nữ thi sĩ nổi tiếng trong lịch sử sao?
An Tri Thủy hỏi.
-Cô ta vẫn còn một biệt hiệu là Lý Bạch…
Lý Bạch và Lý Thanh Chiếu thì An Nam Tú đều biết, lấy Lý Bạch để lừa Lý Thi Thi, lấy Lý Thanh Chiếu lừa An Tri Thủy. An Nam Tú không có ý nghĩ phải nhắc nhở, nói không chừng An Tri Thủy đoán được hắn là Lý Lộ Từ.
-Sao hôm nay cô nói nhiều vậy?
Lý Lộ Từ nhỏ giọng nói, cười nói với An Tri Thủy:
- Tôi là chị gái của Lý Lộ Từ. Chị em chúng tôi đều lấy tên từ các đại thi hào dân tộc mà ra, Lục Du và Lý Thanh Chiếu… Ha ha…
Lý Lộ Từ tiếp tục nói bừa, khâm phục chính mình quả thật nhạy bén.
-Chị của Lý Lộ Từ?
An Tri Thủy mở to hai mắt nhìn.
-Tôi không biết Lý Lộ Từ có chị, chính anh ấy cũng không biết, hay là anh ấy không nói cho tôi?
-Nó hôm nay mới biết, Lý Lộ Từ sẽ không bao giờ lừa cô.
Lý Lộ Từ nóng mặt, nói dối ngay trước mặt lại bị người biết quả thực càng khó xử hơn.
-Lý Lộ Từ đâu?
An Tri Thủy có chút hưng phấn, thẹn thùng, vội vàng muốn đứng bên cạnh Lý Lộ Từ, vậy sẽ không có cảm giác ngượng ngùng xấu hổ, bởi cô ta là chị gái lý Lộ Từ. An Tri Thủy nhớ đến một câu, cô vợ nhỏ ra mắt cha mẹ chồng, hiện mình là bạn gái Lý Lộ Từ, nhìn thấy chị gái hắn sẽ rất căng thẳng.
-Nó vừa nghe tin mình có chị liền vội tìm mẹ xác nhận, nó rất kích động…
Lý Lộ Từ cầm di động cho An Tri Thủy xem.
-Kích động quá quên luôn cả điện thoại…
-Em nghĩ anh ấy rất vui, thật tốt, Lý Lộ Từ có chị gái, lại vừa có nhiều người thân, chị và anh ấy cùng nhận nhau như thế nào?
An Tri Thủy cũng thật vui, bởi vì cô cảm thấy Lý Lộ Từ khẳng định cô cũng rất vui, cho nên cô cũng rất vui.
-Hai người từ từ nói chuyện, một lũ ngốc.
An Nam Tú ôm con kiến Vương Long ra ngoài, cô không có hứng thú với loại chuyện này.
-Lý Lộ Từ ngày mai mới về, tối nay tôi ở đây cả đêm, không vấn đề gì chứ? Buổi chiều và buổi tối chúng ta có thể đi cùng nhau.
Lý Lộ Từ không quản An Nam Tú, nghe tiếng khóc sướt mướt bên ngoài, dường như Tú Tú lại thảm rồi, vị công chúa An Nam Tú này cũng không hề bắt bẻ điều kiện cuộc sống của Lý Lộ Từ, nhưng ít ra là rất để ý vệ sinh sạch sẽ, Tú Tú dám biến phòng khách thành một đống nước ép trái cây, An Nam Tú không trừng trị nó mới lạ.
-Tốt, chúng ta đi uống ngụm trà, ở đây có cửa hàng cơm ăn đặc biệt ngon.
An Tri Thủy đương nhiện đồng ý và giao lưu nhiều hơn với Lý Thanh Chiếu.
-Này…
Lý Lộ Từ đầu óc tê dại, hắn không nghĩ đến việc ra khỏi cửa, trên du thuyền còn có người quen, tuy rằng biết bọn họ không nhận ra được mình, nhưng không có đi ra, nghĩ đến là chột dạ.
-Đi thôi, chúng ta bảo Tú công chúa đi cùng.
An Tri Thủy nhẹ nhàng kéo cánh tay Lý Lộ Từ ra ngoài.
Lý Lộ Từ biến thnahf con gái không phải là không có lợi, An Tri Thủy bình thường không kéo tay hắn trên đường, có thể cảm giác được dư vị mềm mại của cái khu vực cao ngất kia đang ép vào tay hắn.
Lý Lộ Từ không tự chủ được liền xê dịch cánh cái cảm giác mềm mại và đàn hồi đến mức đè ép này, giống như hắn chỉ cần dùng chút lực là sẽ lún vào ngay.
Nhìn trộm An Tri Thủy, An Tri Thủy căn bản không hề để ý, nếu nói bình thường, cô đã sớm đỏ mặt chạy mất rồi?
Làm con gái cũng tốt, Lý Lộ Từ nhàm chán hừ hừ.
Đương nhiên là không phải thật sự thỏa mãn, phía dưới đã không có nữa, làm con gái tốt gì chứ, vô duyên cớ nóng cả người, lại chẳng có chỗ phát tiết.
An Nam Tú cầm con cua, lạnh lùng nhìn Lý Lộ Từ và An Tri Thủy rồi đi xuống dưới, không chen vào giữa họ, khiến An Tri Thủy không kéo cánh tay Lý Lộ Từ được.
An Nam Tú tò mò, An Tri Thủy ngẫm nghĩ một chút, cảm thấy Lý Lộ Từ không cần thiết phải tìm mẹ mình, Lý Thanh Chiếu chị khẳng định là chị gái Lý Lộ Từ, cho nên An Nam Tú mới như vậy, không cho phép ai thân thiết với Lý Lộ Từ, tựa như cô không để cho An Tri Thủy và Lý Lộ Từ ở trước mặt cô ấy vậy.
An Tri Thủy trở về phòng thay quần áo, giày dép,Lý Lộ Từ sẽ đi dép lê, ba người chuẩn bị đi nhà hàng ăn uống.
Lý Lộ Từ đứng ở cửa, hít sâu một hơi, lúc này mới bước ra ngoài, thật sự là khó khăn.
Còn may là nhà ăn ở ngay trong khu vực gần đó, cả một quảng trường rất rộng, bố trí bàn san sát nhau, Lý Lộ Từ không nghĩ ngồi bên ngoài, cho dù An Tri Thủy thích phơi nắng hơn cũng chỉ biết theo hắn đi vào ăn phía bên trong.
-Chị Thanh Chiếu, làm thế nào tìm thấy Lý Lộ Từ? Hôm nay tình cờ gặp mặt sao?
An Tri Thủy tò mò hỏi han.
-Tôi…ngay từ đầu đã là bạn bè với Lý Lộ Từ, sau đó…. sau đó mới biết là chị em thất lạc nhiều năm, chúng tôi hẹn gặp nhau trên du thuyền.
Đã nói dối một lần rồi, liền nói dối thêm rất nhiều, Lý Lộ Từ vắt hết óc ra để nói bừa.
-Thần kì thật, giống chuyện cổ tích vậy.
An Tri Thủy hai tay đặt ở trước ngực nhìn Lý Lộ Từ.
-Ừ… Lý Lộ Từ lúc đầu cũng không tin, nó nói tôi lừa nó. Cho nên nó không nói cho cô biết, vừa rồi An Nam Tú giúp tôi xác nhận mối quan hệ này, cô có biết không, An Nam Tú có điểm rất thần kì.
Lý Lộ Từ lấy An Nam Tú làm lý do, nói như vậy thì An Tri Thủy không nghĩ nhiều.
An Nam Tú cúi đầu, cầm thià bạc quấy cà phê, Lý Lộ Từ bịa chuyện cổ tích, An Tri Thủy ngốc nghếch liền tin luôn.
-Trong lúc nhất thời khó mà tin được, không phải là chuyện khó hiểu của anh ấy.
An Tri Thủy thở dài, khát khao nói:
-Không biết em có thể có người thân thất lạc không, là chị hoặc em thất lạc nhiều năm.
-Tại sao không phải là anh chị em thất lạc nhiều năm chứ?
Lý Lộ Từ nghĩ chắc là cô gái này nên chuyển hướng sang người khác phái là anh trai hoặc em trai gì gì đó, đại đa số con gái không muốn có sự xuất hiện của chị em gái để tranh mất tình cảm của mình, có loại bản năng ý thức này sao? Hoặc là có nhiều gia đình anh chị em sống với nhau cũng không tốt, nhưng nếu không phải vậy thì thường thích anh em trai hơn là chị hoặc em gái.
-Những người quen của em đều là con gái.
Bạn học và những người quen biết không tính, An Tri Thủy kì thật không hề ngại ngùng nói thẳng ra, đều nghĩ nếu như mình có một anh trai, thì cũng không thể như Lý Lộ Từ đối xử tốt với Lý Bán Trang được. Chỉ cần mình có bạn trai là Lý Lộ Từ là tốt rồi, căn bản không có khả năng nghĩ đến việc có anh em hay chị em gì cả, có thể nhủ thầm với bản thân, tnói rằng mình thích Lý Lộ Từ, hiện An Tri Thủy đang giấu hết ở trong lòng.
--Tùy tiện kết bạn với mấy người con trai nữa đi, nói không chừng đụng tới anh em trai của cô cũng nên.
Lý Lộ Từ cười nói.
-Không bao giờ, hơn nữa em không thích lên mạng nói chuyện phiếm, những đứa con trai lên mạng nói chuyện phiếm đều thích nói hươu nói vượn,có lần em từ chối với một anh chàng, hắn liền gửi mail mắng mỏ em. Còn có người chuyển thành con gáirồi lại nói chuyện lỗ mãng, chán chết đi được, em chỉ nói chuyện với người quen biết.
An Tri Thủy bỏ di động ra, nhìn Lý Lộ Từ.
-Chị Thanh Chiếu, QQ của chị là bao nhiêu thế?
Lý Lộ Từ vội vàng nói ra cái tài khoản QQ dở nam dở nữ của hắn, đó là cái hắn và mấy người Mã Đức Lý hay dùng để trêu chọc kẻ thù, chỉnh người khác thật thảm. Tóm lại là làm một vài việc hơi thiếu đạo đức, tuy nhiên cái kẻ thù trong trò chơi kia thì cũng khá ghê tởm, mọi người xem như chửi bới lăng mạ nhau một trận, sau không cần dùng tới số QQ kia nữa.
An Nam Tú không có một chút hứng thú gì với Lý Thanh Chiếu, uống café, cái miệng nhỏ nhắn cắn Tiramisu, nhìn ánh sáng ngoài cửa sổ, giống như vạn điểm kim quang dừng lại trên mặt biển, bầu trời tối đen còn có điểm sớm, An Nam Tú nhìn một bồi bàn đi qua cửa sổ, thu ánh mắt lại.
(*Tiramisu là một loại bánh ngọt tráng miệng rất nổi tiếng của nước Ý. Cái tên "Tirami su" được hiểu theo nghĩa là "Nhặt tôi lên". Bánh là một sự kết hợp hòa quyện giữa hương thơm của cà phê, rượu nhẹ và vị béo của trứng cùng kem phô mai[1]. Chỉ cần ăn một miếng là sẽ cảm nhận được tất cả các hương vị đó hòa quyện cùng một lúc, chính vì thế mà người ta còn gọi nó là "Thiên đường trong miệng của bạn" (Heaven in your mouth) – Wikipedia Việt)
-Tôi đi toilet.
Lý Lộ Từ nhíu mày, con gái thật phiền phức, không nhịn được, đi vệ sinh nhiều hơn so với con trai, hắn mới uống có hai tách café, làm con gái thật khổ.
Khổ hơn chính là, khi Lý Lộ Từ đi đến chỗ rửa tay thì mới phân vân, không biết bên phải hay bên trái?
Hóa ra cái trạm trung gian ái nam ái nữ là thế này à, bố không phải dân đồng tính! Lý Lộ Từ khổ sở bụm mặt chui vào.
Lẽ nào tính An Nam Tú không quá xấu,quan hệ của cô là Lý Thi Thi cũng rất tốt, chính là cần An Tri Thủy cố gắng mới có thể cải thiện mối quan hệ với An Nam Tú, chẳng lẽ chỉ là vì An Tri Thủy khiến cho người ta chán ghét?
Ý niệm này trong đầu của An Tri Thủy bỗng nhiên biến mất, cô đánh giá cô gái trước mặt, cô gái dáng người cao gầy
này dường như là bằng tuổi mình, khuôn mặt có chút gì đó rất thân thiện; đôi mày nhạt không có nhiều quyến rũ, lại giống như ngọn núi xa ẩn hiện; cái mũi nhỏ nhắn mượt mà rất đáng yêu, bờ môi hồng mọng nước hơi mở ra, dáng người thon dài bên trong chiếc váy màu lam của Nam Kinh, vòng eo thướt tha được bó lại, bộ ngực nở nang vươn cao.
Quan trọng nhất là, An Tri Thủy tỉ mỉ nhìn, không ngờ có cảm giác thân thuộc, muốn làm bạn cùng cô.
-Chúng tôi đang nói đến Lý Lộ Từ.
Lý Lộ Từ bỗng dưng nhập vai, gật đầu một cách nặng nề.
-Chúng ta đang nói đến cái tên Lý Lộ Từ đại biến thái…
Lý Lộ Từ vội vàng bịt miệng An Nam Tú, cười với An Tri Thủy, hắn không thể khiến An Tri Thủy biết vừa rồi hắn và An Nam Tú nói chuyện về chíp bông, nhìn thần thái của An Tri Thủy, dường như không nghe thấy cuộc hội thoại của hắn và An Nam Tú, hắn thấy nhẹ lòng.
An Tri Thủy miệng há hốc, chỉ vào Lý Lộ Từ đang bít tay vào miệng An Nam Tú, cô gái này dám làm như thế với An Nam Tú, cô ta muốn chết sao?
Điều càng làm cho An Tri Thủy ngạc nhiên hơn chính là, An Nam Tú chỉ có thể bỏ tay của cô gái kia ra, trừng mắt nhìn cô ta, không có hành động gì khác.
Về phần lời nói Lý Lộ Từ là biến thái đó, An Tri Thủy sẽ không để ý, Tú công chúa luôn thích nói lung tung.
-Xin chào, tôi là An Tri Thủy.
An Tri Thủy vén tóc mai lên, nếu ở cùng An Nam Tú, nói việc của Lý Lộ Từ, hẳn là bạn bè của Lý Lộ Từ, An Tri Thủy vội vàng giới thiệu.
-Tôi là ….Tôi là Lý Thanh Chiếu…
Lý Lộ Từ và An Nam Tú vẫn chưa nghĩ ra tên gì cho hay cả, An Tri Thủy đến, Lý Lộ Từ liền nói bừa một tên.
-Lý Thanh Chiếu? Cùng tên với một nữ thi sĩ nổi tiếng trong lịch sử sao?
An Tri Thủy hỏi.
-Cô ta vẫn còn một biệt hiệu là Lý Bạch…
Lý Bạch và Lý Thanh Chiếu thì An Nam Tú đều biết, lấy Lý Bạch để lừa Lý Thi Thi, lấy Lý Thanh Chiếu lừa An Tri Thủy. An Nam Tú không có ý nghĩ phải nhắc nhở, nói không chừng An Tri Thủy đoán được hắn là Lý Lộ Từ.
-Sao hôm nay cô nói nhiều vậy?
Lý Lộ Từ nhỏ giọng nói, cười nói với An Tri Thủy:
- Tôi là chị gái của Lý Lộ Từ. Chị em chúng tôi đều lấy tên từ các đại thi hào dân tộc mà ra, Lục Du và Lý Thanh Chiếu… Ha ha…
Lý Lộ Từ tiếp tục nói bừa, khâm phục chính mình quả thật nhạy bén.
-Chị của Lý Lộ Từ?
An Tri Thủy mở to hai mắt nhìn.
-Tôi không biết Lý Lộ Từ có chị, chính anh ấy cũng không biết, hay là anh ấy không nói cho tôi?
-Nó hôm nay mới biết, Lý Lộ Từ sẽ không bao giờ lừa cô.
Lý Lộ Từ nóng mặt, nói dối ngay trước mặt lại bị người biết quả thực càng khó xử hơn.
-Lý Lộ Từ đâu?
An Tri Thủy có chút hưng phấn, thẹn thùng, vội vàng muốn đứng bên cạnh Lý Lộ Từ, vậy sẽ không có cảm giác ngượng ngùng xấu hổ, bởi cô ta là chị gái lý Lộ Từ. An Tri Thủy nhớ đến một câu, cô vợ nhỏ ra mắt cha mẹ chồng, hiện mình là bạn gái Lý Lộ Từ, nhìn thấy chị gái hắn sẽ rất căng thẳng.
-Nó vừa nghe tin mình có chị liền vội tìm mẹ xác nhận, nó rất kích động…
Lý Lộ Từ cầm di động cho An Tri Thủy xem.
-Kích động quá quên luôn cả điện thoại…
-Em nghĩ anh ấy rất vui, thật tốt, Lý Lộ Từ có chị gái, lại vừa có nhiều người thân, chị và anh ấy cùng nhận nhau như thế nào?
An Tri Thủy cũng thật vui, bởi vì cô cảm thấy Lý Lộ Từ khẳng định cô cũng rất vui, cho nên cô cũng rất vui.
-Hai người từ từ nói chuyện, một lũ ngốc.
An Nam Tú ôm con kiến Vương Long ra ngoài, cô không có hứng thú với loại chuyện này.
-Lý Lộ Từ ngày mai mới về, tối nay tôi ở đây cả đêm, không vấn đề gì chứ? Buổi chiều và buổi tối chúng ta có thể đi cùng nhau.
Lý Lộ Từ không quản An Nam Tú, nghe tiếng khóc sướt mướt bên ngoài, dường như Tú Tú lại thảm rồi, vị công chúa An Nam Tú này cũng không hề bắt bẻ điều kiện cuộc sống của Lý Lộ Từ, nhưng ít ra là rất để ý vệ sinh sạch sẽ, Tú Tú dám biến phòng khách thành một đống nước ép trái cây, An Nam Tú không trừng trị nó mới lạ.
-Tốt, chúng ta đi uống ngụm trà, ở đây có cửa hàng cơm ăn đặc biệt ngon.
An Tri Thủy đương nhiện đồng ý và giao lưu nhiều hơn với Lý Thanh Chiếu.
-Này…
Lý Lộ Từ đầu óc tê dại, hắn không nghĩ đến việc ra khỏi cửa, trên du thuyền còn có người quen, tuy rằng biết bọn họ không nhận ra được mình, nhưng không có đi ra, nghĩ đến là chột dạ.
-Đi thôi, chúng ta bảo Tú công chúa đi cùng.
An Tri Thủy nhẹ nhàng kéo cánh tay Lý Lộ Từ ra ngoài.
Lý Lộ Từ biến thnahf con gái không phải là không có lợi, An Tri Thủy bình thường không kéo tay hắn trên đường, có thể cảm giác được dư vị mềm mại của cái khu vực cao ngất kia đang ép vào tay hắn.
Lý Lộ Từ không tự chủ được liền xê dịch cánh cái cảm giác mềm mại và đàn hồi đến mức đè ép này, giống như hắn chỉ cần dùng chút lực là sẽ lún vào ngay.
Nhìn trộm An Tri Thủy, An Tri Thủy căn bản không hề để ý, nếu nói bình thường, cô đã sớm đỏ mặt chạy mất rồi?
Làm con gái cũng tốt, Lý Lộ Từ nhàm chán hừ hừ.
Đương nhiên là không phải thật sự thỏa mãn, phía dưới đã không có nữa, làm con gái tốt gì chứ, vô duyên cớ nóng cả người, lại chẳng có chỗ phát tiết.
An Nam Tú cầm con cua, lạnh lùng nhìn Lý Lộ Từ và An Tri Thủy rồi đi xuống dưới, không chen vào giữa họ, khiến An Tri Thủy không kéo cánh tay Lý Lộ Từ được.
An Nam Tú tò mò, An Tri Thủy ngẫm nghĩ một chút, cảm thấy Lý Lộ Từ không cần thiết phải tìm mẹ mình, Lý Thanh Chiếu chị khẳng định là chị gái Lý Lộ Từ, cho nên An Nam Tú mới như vậy, không cho phép ai thân thiết với Lý Lộ Từ, tựa như cô không để cho An Tri Thủy và Lý Lộ Từ ở trước mặt cô ấy vậy.
An Tri Thủy trở về phòng thay quần áo, giày dép,Lý Lộ Từ sẽ đi dép lê, ba người chuẩn bị đi nhà hàng ăn uống.
Lý Lộ Từ đứng ở cửa, hít sâu một hơi, lúc này mới bước ra ngoài, thật sự là khó khăn.
Còn may là nhà ăn ở ngay trong khu vực gần đó, cả một quảng trường rất rộng, bố trí bàn san sát nhau, Lý Lộ Từ không nghĩ ngồi bên ngoài, cho dù An Tri Thủy thích phơi nắng hơn cũng chỉ biết theo hắn đi vào ăn phía bên trong.
-Chị Thanh Chiếu, làm thế nào tìm thấy Lý Lộ Từ? Hôm nay tình cờ gặp mặt sao?
An Tri Thủy tò mò hỏi han.
-Tôi…ngay từ đầu đã là bạn bè với Lý Lộ Từ, sau đó…. sau đó mới biết là chị em thất lạc nhiều năm, chúng tôi hẹn gặp nhau trên du thuyền.
Đã nói dối một lần rồi, liền nói dối thêm rất nhiều, Lý Lộ Từ vắt hết óc ra để nói bừa.
-Thần kì thật, giống chuyện cổ tích vậy.
An Tri Thủy hai tay đặt ở trước ngực nhìn Lý Lộ Từ.
-Ừ… Lý Lộ Từ lúc đầu cũng không tin, nó nói tôi lừa nó. Cho nên nó không nói cho cô biết, vừa rồi An Nam Tú giúp tôi xác nhận mối quan hệ này, cô có biết không, An Nam Tú có điểm rất thần kì.
Lý Lộ Từ lấy An Nam Tú làm lý do, nói như vậy thì An Tri Thủy không nghĩ nhiều.
An Nam Tú cúi đầu, cầm thià bạc quấy cà phê, Lý Lộ Từ bịa chuyện cổ tích, An Tri Thủy ngốc nghếch liền tin luôn.
-Trong lúc nhất thời khó mà tin được, không phải là chuyện khó hiểu của anh ấy.
An Tri Thủy thở dài, khát khao nói:
-Không biết em có thể có người thân thất lạc không, là chị hoặc em thất lạc nhiều năm.
-Tại sao không phải là anh chị em thất lạc nhiều năm chứ?
Lý Lộ Từ nghĩ chắc là cô gái này nên chuyển hướng sang người khác phái là anh trai hoặc em trai gì gì đó, đại đa số con gái không muốn có sự xuất hiện của chị em gái để tranh mất tình cảm của mình, có loại bản năng ý thức này sao? Hoặc là có nhiều gia đình anh chị em sống với nhau cũng không tốt, nhưng nếu không phải vậy thì thường thích anh em trai hơn là chị hoặc em gái.
-Những người quen của em đều là con gái.
Bạn học và những người quen biết không tính, An Tri Thủy kì thật không hề ngại ngùng nói thẳng ra, đều nghĩ nếu như mình có một anh trai, thì cũng không thể như Lý Lộ Từ đối xử tốt với Lý Bán Trang được. Chỉ cần mình có bạn trai là Lý Lộ Từ là tốt rồi, căn bản không có khả năng nghĩ đến việc có anh em hay chị em gì cả, có thể nhủ thầm với bản thân, tnói rằng mình thích Lý Lộ Từ, hiện An Tri Thủy đang giấu hết ở trong lòng.
--Tùy tiện kết bạn với mấy người con trai nữa đi, nói không chừng đụng tới anh em trai của cô cũng nên.
Lý Lộ Từ cười nói.
-Không bao giờ, hơn nữa em không thích lên mạng nói chuyện phiếm, những đứa con trai lên mạng nói chuyện phiếm đều thích nói hươu nói vượn,có lần em từ chối với một anh chàng, hắn liền gửi mail mắng mỏ em. Còn có người chuyển thành con gáirồi lại nói chuyện lỗ mãng, chán chết đi được, em chỉ nói chuyện với người quen biết.
An Tri Thủy bỏ di động ra, nhìn Lý Lộ Từ.
-Chị Thanh Chiếu, QQ của chị là bao nhiêu thế?
Lý Lộ Từ vội vàng nói ra cái tài khoản QQ dở nam dở nữ của hắn, đó là cái hắn và mấy người Mã Đức Lý hay dùng để trêu chọc kẻ thù, chỉnh người khác thật thảm. Tóm lại là làm một vài việc hơi thiếu đạo đức, tuy nhiên cái kẻ thù trong trò chơi kia thì cũng khá ghê tởm, mọi người xem như chửi bới lăng mạ nhau một trận, sau không cần dùng tới số QQ kia nữa.
An Nam Tú không có một chút hứng thú gì với Lý Thanh Chiếu, uống café, cái miệng nhỏ nhắn cắn Tiramisu, nhìn ánh sáng ngoài cửa sổ, giống như vạn điểm kim quang dừng lại trên mặt biển, bầu trời tối đen còn có điểm sớm, An Nam Tú nhìn một bồi bàn đi qua cửa sổ, thu ánh mắt lại.
(*Tiramisu là một loại bánh ngọt tráng miệng rất nổi tiếng của nước Ý. Cái tên "Tirami su" được hiểu theo nghĩa là "Nhặt tôi lên". Bánh là một sự kết hợp hòa quyện giữa hương thơm của cà phê, rượu nhẹ và vị béo của trứng cùng kem phô mai[1]. Chỉ cần ăn một miếng là sẽ cảm nhận được tất cả các hương vị đó hòa quyện cùng một lúc, chính vì thế mà người ta còn gọi nó là "Thiên đường trong miệng của bạn" (Heaven in your mouth) – Wikipedia Việt)
-Tôi đi toilet.
Lý Lộ Từ nhíu mày, con gái thật phiền phức, không nhịn được, đi vệ sinh nhiều hơn so với con trai, hắn mới uống có hai tách café, làm con gái thật khổ.
Khổ hơn chính là, khi Lý Lộ Từ đi đến chỗ rửa tay thì mới phân vân, không biết bên phải hay bên trái?
Hóa ra cái trạm trung gian ái nam ái nữ là thế này à, bố không phải dân đồng tính! Lý Lộ Từ khổ sở bụm mặt chui vào.
/490
|