Chương 932
Mẹ Triệu nắm lấy tay Lý Khả Hân: “Lỡ như Miêu Quốc Khánh không thay đổi thì chẳng phải chị đang đẩy Triệu Nam Thiên vào hố lửa sao?”
Chị dâu Lý vẫn tiếp tục tranh luận: “Không vậy đâu?”
“Hôm nay tôi tới đây chỉ có một mục đích, nếu như Lý Khả Hân đồng ý thì ai trong chúng ta cũng không có tư cách phản đối nhưng nếu như con bé không đồng ý thì không ai có tư cách ép nó!”
Lý Khả Hân vội vàng mở miệng: “Dì, cháu không đồng ý.”
Mẹ Triệu hỏi ngược lại: “Chị dâu Lý, chị nghe thấy chưa?”
Chị dâu Lý liếc một cái, con nhóc chết tiệt này, dám khiến mình lúng túng trước mặt người ngoài!
Chị ta ngoài cười nhưng trong không cười mà nói: “Dì, chẳng phải dì quản hơi nhiều rồi sao?”
Mẹ Triệu nói một cách nghiêm túc: “Không phải tôi quản nhiều, đây là pháp luật, phía sau tôi có quốc gia, có tổ khu phố, ép hôn là phạm pháp!”
Chị dâu Lý lập tức á khẩu không trả lời được, chị ta đúng là muốn thanh minh, thế nhưng sự ngụy biện và càn quấy của chị ta hoàn toàn không có chút tác dụng trước mặt mẹ Triệu.
Mẹ Triệu an ủi Lý Khả Hân vài câu rồi mới rời đi.
Chị dâu Lý tức tới nhức chân răng: “Được đó, con nhóc chết tiệt, cô biết tìm chỗ dựa rồi sao?”
Lý Khả Hân không muốn gây gỗ với chị dâu: “Chị dâu, em biết chị muốn tốt cho em nhưng em thật sự không thích Miêu Quốc Khánh!”
Chị dâu Lý châm biếm: “Cô thích Triệu Nam Thiên nhưng người ta có để ý tới cô sao?”
“Còn nhìn cái gì, mau làm việc đi!”
Nói xong, chị ta xoay người đi đến sau hẻm, một cuộc điện thoại gọi đến.
“Quốc Khanh bây giờ Khả Hân sống chết không đồng ý, cậu nói làm sao bây giờ?”
Miêu Quốc Khánh ở đầu bên kia lớn tiếng hỏi: “Cái gì? Lý Khả Hân không đồng ý? Trước đó chẳng phải chị nói có thể bảo cô ấy được sao?”
Chị dâu Lý làm khó dễ: “Đúng vậy, chuyện kết hôn của con nhóc này vốn là do tôi làm chủ nhưng mà…”
Miêu Quốc Khánh nghe được ẩn ý phía sau: “Nhưng mà cái gì? Có phải là tên họ Triệu kia không?”
“Cũng không phải, là mẹ Triệu!”
Đầu Miêu Quốc Khánh sắp nổ tung rồi: “Mẹ Triệu này chính là mẹ của anh ta hay sao?”
“Chính là chủ nhà trọ của tôi, mẹ của Triệu Nam Thiên vừa này bà đến đây một chuyến, nói tôi đừng làm khó dễ Lý Khả Hân.”
“Bà ta? Bà ta làm gì? Có tư cách gì quản chuyện nhà của chị?”
“Mẹ Triệu này có lý lịch rất ghê gớm, là bảo vệ khu dân cư, hơn nữa còn có chức vụ trong khu phố. Bà ta nói nếu như tôi tiếp tục ép Lý Khả Hân kết hôn thì bà ta sẽ đưa người của tổ khu phố tới…”
Chị dâu Lý cũng không thể làm gì, toàn bộ của cải của chị ta đều dồn vào tiệm lẩu.
Lỡ không may gây chuyện ầm ĩ với tổ khu phố, tới lúc làm ăn cũng không thể bình thường như cũ được.
Miêu Quốc Khánh cười gắn: “Chó má, cái gì mà khu dân cư, con mẹ nó bảo vệ? Hù dọa mấy người ngoại tỉnh các chị còn được, muốn hù ông đây? Ha ha, việc này tôi biết rồi, chị không cần phải để ý!”
Nói xong thì anh ta vội vàng cúp máy.
…
Khu nghĩa trang công cộng của Giang Bắc.
Triệu Nam Thiên thay một bộ đồ thể thao màu đen, đi với Vu Chiến đến viếng mộ chú Vu.
Mẹ Triệu nắm lấy tay Lý Khả Hân: “Lỡ như Miêu Quốc Khánh không thay đổi thì chẳng phải chị đang đẩy Triệu Nam Thiên vào hố lửa sao?”
Chị dâu Lý vẫn tiếp tục tranh luận: “Không vậy đâu?”
“Hôm nay tôi tới đây chỉ có một mục đích, nếu như Lý Khả Hân đồng ý thì ai trong chúng ta cũng không có tư cách phản đối nhưng nếu như con bé không đồng ý thì không ai có tư cách ép nó!”
Lý Khả Hân vội vàng mở miệng: “Dì, cháu không đồng ý.”
Mẹ Triệu hỏi ngược lại: “Chị dâu Lý, chị nghe thấy chưa?”
Chị dâu Lý liếc một cái, con nhóc chết tiệt này, dám khiến mình lúng túng trước mặt người ngoài!
Chị ta ngoài cười nhưng trong không cười mà nói: “Dì, chẳng phải dì quản hơi nhiều rồi sao?”
Mẹ Triệu nói một cách nghiêm túc: “Không phải tôi quản nhiều, đây là pháp luật, phía sau tôi có quốc gia, có tổ khu phố, ép hôn là phạm pháp!”
Chị dâu Lý lập tức á khẩu không trả lời được, chị ta đúng là muốn thanh minh, thế nhưng sự ngụy biện và càn quấy của chị ta hoàn toàn không có chút tác dụng trước mặt mẹ Triệu.
Mẹ Triệu an ủi Lý Khả Hân vài câu rồi mới rời đi.
Chị dâu Lý tức tới nhức chân răng: “Được đó, con nhóc chết tiệt, cô biết tìm chỗ dựa rồi sao?”
Lý Khả Hân không muốn gây gỗ với chị dâu: “Chị dâu, em biết chị muốn tốt cho em nhưng em thật sự không thích Miêu Quốc Khánh!”
Chị dâu Lý châm biếm: “Cô thích Triệu Nam Thiên nhưng người ta có để ý tới cô sao?”
“Còn nhìn cái gì, mau làm việc đi!”
Nói xong, chị ta xoay người đi đến sau hẻm, một cuộc điện thoại gọi đến.
“Quốc Khanh bây giờ Khả Hân sống chết không đồng ý, cậu nói làm sao bây giờ?”
Miêu Quốc Khánh ở đầu bên kia lớn tiếng hỏi: “Cái gì? Lý Khả Hân không đồng ý? Trước đó chẳng phải chị nói có thể bảo cô ấy được sao?”
Chị dâu Lý làm khó dễ: “Đúng vậy, chuyện kết hôn của con nhóc này vốn là do tôi làm chủ nhưng mà…”
Miêu Quốc Khánh nghe được ẩn ý phía sau: “Nhưng mà cái gì? Có phải là tên họ Triệu kia không?”
“Cũng không phải, là mẹ Triệu!”
Đầu Miêu Quốc Khánh sắp nổ tung rồi: “Mẹ Triệu này chính là mẹ của anh ta hay sao?”
“Chính là chủ nhà trọ của tôi, mẹ của Triệu Nam Thiên vừa này bà đến đây một chuyến, nói tôi đừng làm khó dễ Lý Khả Hân.”
“Bà ta? Bà ta làm gì? Có tư cách gì quản chuyện nhà của chị?”
“Mẹ Triệu này có lý lịch rất ghê gớm, là bảo vệ khu dân cư, hơn nữa còn có chức vụ trong khu phố. Bà ta nói nếu như tôi tiếp tục ép Lý Khả Hân kết hôn thì bà ta sẽ đưa người của tổ khu phố tới…”
Chị dâu Lý cũng không thể làm gì, toàn bộ của cải của chị ta đều dồn vào tiệm lẩu.
Lỡ không may gây chuyện ầm ĩ với tổ khu phố, tới lúc làm ăn cũng không thể bình thường như cũ được.
Miêu Quốc Khánh cười gắn: “Chó má, cái gì mà khu dân cư, con mẹ nó bảo vệ? Hù dọa mấy người ngoại tỉnh các chị còn được, muốn hù ông đây? Ha ha, việc này tôi biết rồi, chị không cần phải để ý!”
Nói xong thì anh ta vội vàng cúp máy.
…
Khu nghĩa trang công cộng của Giang Bắc.
Triệu Nam Thiên thay một bộ đồ thể thao màu đen, đi với Vu Chiến đến viếng mộ chú Vu.
/800
|