Mã Tiểu Như khẽ cười – “Hắn đang ở Alan, sao có thể chạy thoát khỏi tay chị được!”
“Thế này, tuy tên nhóc này chính là sát thủ giản để chấn hưng Alan, nhưng cũng là vật để chị em chúng ta đùa nghịch, chúng ta phải giáo huấn thật tốt cho hắn một phen.”
“Chị của em lại có diệu kế gì sao?”
“Ghé tai lại đây!” Samantha tỏ ra thần bí.
Nghe xong kế sách của Samantha, Mã Tiểu Như cảm thấy do dự - “Làm vậy có vẻ không ổn lắm.”
“Sao vậy, đau lòng cho hắn sao, phải nhân cơ hội này xem thái độ làm người của hắn ra sao. Đây gọi là một tên bắn hai đích!” Samantha không hài lòng với do dự của Mã Tiểu Như, xét trên bình diện tâm lý học thì đàn ông là một loại sinh vật luôn coi thường những thứ dễ dàng đạt được, thứ càng khó có được lại càng coi trọng. Samantha luôn hiểu rất rõ điều này.
Lại nghĩ tới hình ảnh Vương Động giả ngốc lừa gạt bọn họ, có khi còn cười trộm chê bọn họ khờ ngốc thì Samantha càng nghiến răng nghiến lợi. Từ trước đến giờ đều là cô đi lừa người khác chứ đâu có bị người khác lừa lại!
Ngày cuối tuần thoái mái đã kết thúc, một tuần mới lại bắt đầu. Vương Động vẫn đi học như bình thường, còn Mã Tiểu Như và Hồ Dương Hiên khi đến vẫn nhận được sự hâm mộ nồng nhiệt từ các fan của mình.
Nếu đến một ngày nào đó tất cả học sinh Alan có thể như hai người này thì Alan sẽ trở về với danh hiệu trường loại S, đáng tiếc là chặng đường phía trước còn quá xa.
Không biết từ khi nào, Vương Động lại có thể hiểu được tâm tình hiện nay của Samantha, không bột đố gột lên hồ.
Có lẽ do đã hiểu nhau rõ hơn nên Mã Tiểu Như cũng tỏ ra thân thiết với Vương Động hơn trước rất nhiều, cười nhiều hơn. Chỉ là Vương Động cảm thấy có điều gì đó bất bình thường.
Vương Động biết mình cần tranh thủ học tập, cần cù bù thông minh, nhất là trụ cột trước kia lại khá kém. Nếu về sau muốn có một vị trí nhất định không bị đẩy lên phía trước làm vật hi sinh thì khi tốt nghiệp cần có thành tích kha khá. Ở đây là hệ chỉ huy nên tốt nghiệp thì trở thành ‘sếp’ – đây cũng là chỗ khác biệt so với hệ chiến sĩ võ trang.
Làm chỉ huy cũng không phải là chỉ tay năm ngón, mà cần có tri thức phong phú, cái nhìn toàn cục, đầu óc tỉnh táo…, tất cả đều rất quan trọng.
Một buổi học qua đi rất nhanh. Sau khi tan học Vương Động vốn định nghỉ ngơi một chút nhưng lại được gọi lên trên phòng hiệu t rưởng. Từ khi nhập học đến giờ, số lần lên phòng hiệu trưởng của hắn cũng khá nhiều.
Lúc này Samantha cũng không có thời gian để ý tới Vương Động, trong đầu cô đang suy tính một việc khác. Không có việc sẽ không trèo lên điện tam bảo, khó trách học viện Berna chủ động tìm đến cửa. Hóa ra nguyên nhân còn sâu xa hơn so với cô tưởng, lúc nãy vừa nói chuyện điện thoại với hiệu trưởng Materazzi bên học viện Berna thì cảm thấy người này có vẻ không coi trọng cô, đại khái nghĩ rằng việc cô trở thành hiệu trưởng Alan chỉ là một trò chơi của đại tiểu thư có tiền mà thôi.
Theo ý của Materazzi thì nếu chỉ là giao lưu, kết quả thắng bại đơn thuần sẽ không kích thích học sinh cố gắng, mà nên có thêm giao ước.
Lúc trước quyền giao lưu với hai học viện quân sự loại S đều thuộc về Alan, nhưng bởi vì thua trước Berna nên quyền giao lưu này đã phải nhường lại. Mà Berna trong khi giao lưu với Cappas và Da Thuẫn thì thu hoạch được không ít, không chỉ là phương thức học tập mà còn là danh tiếng của trường, nước lên thì thuyền nên. Còn Alan bởi thì thua trận nên danh tiếng cũng bị ảnh hưởng, sự việc nghiêm trọng tới mức các cổ đông cũng dần dần rút vốn khỏi đây.
Mấy năm nay Berna đã không muốn tiếp tục giao lưu với Alan, bởi vì như vậy chỉ lãng phí thời gian. Nhưng lần này nhiệt tình như vậy chủ yếu là vì Mã Tiểu Như và Hồ Dương Hiên, nếu trong lần giao lưu này Alan lại thua thì cả Mã Tiểu Như và Hồ Dương Hiên sẽ chuyển sang học tại Berna. Còn nếu Alan thắng thì quyền giao lưu với Cappas và Da Thuẫn sẽ được trả lại cho Alan.
Samantha cũng không lập tức đồng ý, chuyện này cần phải cân nhắc nặng nhẹ; muốn chấn hưng Alan thì đoạt lại quyền trao đổilà việc quan trọng, chỉ có như vậy mới có thể thu hẹp khoảng cách với các học viện loại S, nhưng đây là kế hoạch sau một năm hoặc vài năm nữa của cô, chứ chưa từng nghĩ tới việc đối phương chủ động tới cửa yêu cầu. Xem ra nếu lần này mình không đồng ý thì ngay cả cơ hội giao lưu lần sau cũng không có.
Nhưng nếu đáp ứng thì quả thật quá mạo hiểm. Tuy điều kiện của đối phương đặt ra cũng thật hấp dẫn, chỉ cần Alan thắng được 5 trận là được. Nhưng điều kiện chính là Mã Tiểu Như và Hồ Dương Hiên chỉ được xuất trận một lần, muốn có thêm ba chiến thắng nữa từ tay Berna quả thật là quá khó so với tình hình của Alan hiện nay.
Hiện tại, hy vọng duy nhất được ký thác trên người Vương Động, vũ khí bí mật này chính là mấu chốt. Samantha thật sự không muốn bỏ qua cơ hội này, Materazzi nổi tiếng là một con cáo già, vị trí của Berna hiện nay cũng là do trước kia lấy được từ tay Alan. Thân làm hiệu trưởng, Samantha có trách nhiệm đoạt lại, nếu về sau thì chắc chắn đối phương sẽ không hào phóng cho cô cơ hội như vậy.
Đến lúc đó muốn đoạt lại vinh quang lại càng khó khăn.
Mà nếu có thể thắng trong đợt giao lưu lần này thì tuyệt đối là sự trợ giúp lớn cho Alan, giống như than hồng trong mùa đông lạnh lẽo, hiện tại thứ mà học sinh Alan cần có chính là danh hiệu, khi trao cho họ một danh hiệu thì họ sẽ cố gắng để xứng đáng với danh hiệu đó.
Cô cần phải nghĩ cách!
Trong lúc Samantha vẫn đang cân nhắc đối sách thì Vương Động tới, cô thả lỏng người “Vào đi.”
“Hiệu trưởng tìm em có việc gì.”
“Ngồi đi, cậu muốn uống gì?” Samantha tỏ ra đầy hiếu khách.
“Khụ khụ, có chuyện gì thì xin hiệu trưởng nói luôn.” Vương Động biết, tuy rằng hôm cuối tuần trông Samantha rất hiền nhưng đây tuyệt đối là một người công tư phân minh.
Tuy rằng nghiêm túc khi làm việc luôn là phong cách của Samantha, nhưng Vương Động vẫn thích nhìn thấy một Samantha hoạt bát, thoải mái của ngày cuối tuần hơn.
“Cũng được. Có người báo rằng nhà trường có chế độ đãi ngộ đặc thù với cậu, một mình ở một phòng, lại còn ở tại tầng dưới của khu ký túc xá nữ. Trong khi khu ký túc mới xây vẫn chưa hoàn tất.”
Samantha tỏ ra khó xử.
Đầu óc Vương Động cũng không đến mức quá chậm chạp, trường học có nghĩa vụ sắp xếp ký túc xá cho hắn, còn hắn có ở đó hay không là tự nguyện. Nhưng thân là con trai, Vương Động cũng không đi so đo việc này, nếu là trước kia Vương Động cũng sẽ tranh luận tới cùng, nhưng hiện tại vấn đề lại do Samantha nói ra khiến Vương Động không thể mở miệng được, “Hiệu trưởng, ngài nói nên làm sao bây giờ?”
Samantha không ngờ rằng Vương Động lại tỏ ra dễ dàng như thế, từ trước đến giờ tên nhóc này luôn tỏ ra rất khó chơi. Chắc chắn là do biết quan hệ giữa mình và Tiểu Nhưu nên muốn lấy lòng đây.
“Thế này vậy, tôi cũng biết rõ hoàn cảnh của cậu nên sẽ phân cho cậu một công việc ngoài giờ. Dù sao tại lầu 5 vẫn còn khuyết một chân quản lý, mà trước giờ vẫn do người quản lý lầu 6 kiêm nhiệm. Vậy từ nay để cậu làm quản lý lầu 5, dù sao đây cũng là việc nhỏ, lấy năng lực của cậu chắc chắn có thể hoàn thành tốt công việc.”
“Thế này, tuy tên nhóc này chính là sát thủ giản để chấn hưng Alan, nhưng cũng là vật để chị em chúng ta đùa nghịch, chúng ta phải giáo huấn thật tốt cho hắn một phen.”
“Chị của em lại có diệu kế gì sao?”
“Ghé tai lại đây!” Samantha tỏ ra thần bí.
Nghe xong kế sách của Samantha, Mã Tiểu Như cảm thấy do dự - “Làm vậy có vẻ không ổn lắm.”
“Sao vậy, đau lòng cho hắn sao, phải nhân cơ hội này xem thái độ làm người của hắn ra sao. Đây gọi là một tên bắn hai đích!” Samantha không hài lòng với do dự của Mã Tiểu Như, xét trên bình diện tâm lý học thì đàn ông là một loại sinh vật luôn coi thường những thứ dễ dàng đạt được, thứ càng khó có được lại càng coi trọng. Samantha luôn hiểu rất rõ điều này.
Lại nghĩ tới hình ảnh Vương Động giả ngốc lừa gạt bọn họ, có khi còn cười trộm chê bọn họ khờ ngốc thì Samantha càng nghiến răng nghiến lợi. Từ trước đến giờ đều là cô đi lừa người khác chứ đâu có bị người khác lừa lại!
Ngày cuối tuần thoái mái đã kết thúc, một tuần mới lại bắt đầu. Vương Động vẫn đi học như bình thường, còn Mã Tiểu Như và Hồ Dương Hiên khi đến vẫn nhận được sự hâm mộ nồng nhiệt từ các fan của mình.
Nếu đến một ngày nào đó tất cả học sinh Alan có thể như hai người này thì Alan sẽ trở về với danh hiệu trường loại S, đáng tiếc là chặng đường phía trước còn quá xa.
Không biết từ khi nào, Vương Động lại có thể hiểu được tâm tình hiện nay của Samantha, không bột đố gột lên hồ.
Có lẽ do đã hiểu nhau rõ hơn nên Mã Tiểu Như cũng tỏ ra thân thiết với Vương Động hơn trước rất nhiều, cười nhiều hơn. Chỉ là Vương Động cảm thấy có điều gì đó bất bình thường.
Vương Động biết mình cần tranh thủ học tập, cần cù bù thông minh, nhất là trụ cột trước kia lại khá kém. Nếu về sau muốn có một vị trí nhất định không bị đẩy lên phía trước làm vật hi sinh thì khi tốt nghiệp cần có thành tích kha khá. Ở đây là hệ chỉ huy nên tốt nghiệp thì trở thành ‘sếp’ – đây cũng là chỗ khác biệt so với hệ chiến sĩ võ trang.
Làm chỉ huy cũng không phải là chỉ tay năm ngón, mà cần có tri thức phong phú, cái nhìn toàn cục, đầu óc tỉnh táo…, tất cả đều rất quan trọng.
Một buổi học qua đi rất nhanh. Sau khi tan học Vương Động vốn định nghỉ ngơi một chút nhưng lại được gọi lên trên phòng hiệu t rưởng. Từ khi nhập học đến giờ, số lần lên phòng hiệu trưởng của hắn cũng khá nhiều.
Lúc này Samantha cũng không có thời gian để ý tới Vương Động, trong đầu cô đang suy tính một việc khác. Không có việc sẽ không trèo lên điện tam bảo, khó trách học viện Berna chủ động tìm đến cửa. Hóa ra nguyên nhân còn sâu xa hơn so với cô tưởng, lúc nãy vừa nói chuyện điện thoại với hiệu trưởng Materazzi bên học viện Berna thì cảm thấy người này có vẻ không coi trọng cô, đại khái nghĩ rằng việc cô trở thành hiệu trưởng Alan chỉ là một trò chơi của đại tiểu thư có tiền mà thôi.
Theo ý của Materazzi thì nếu chỉ là giao lưu, kết quả thắng bại đơn thuần sẽ không kích thích học sinh cố gắng, mà nên có thêm giao ước.
Lúc trước quyền giao lưu với hai học viện quân sự loại S đều thuộc về Alan, nhưng bởi vì thua trước Berna nên quyền giao lưu này đã phải nhường lại. Mà Berna trong khi giao lưu với Cappas và Da Thuẫn thì thu hoạch được không ít, không chỉ là phương thức học tập mà còn là danh tiếng của trường, nước lên thì thuyền nên. Còn Alan bởi thì thua trận nên danh tiếng cũng bị ảnh hưởng, sự việc nghiêm trọng tới mức các cổ đông cũng dần dần rút vốn khỏi đây.
Mấy năm nay Berna đã không muốn tiếp tục giao lưu với Alan, bởi vì như vậy chỉ lãng phí thời gian. Nhưng lần này nhiệt tình như vậy chủ yếu là vì Mã Tiểu Như và Hồ Dương Hiên, nếu trong lần giao lưu này Alan lại thua thì cả Mã Tiểu Như và Hồ Dương Hiên sẽ chuyển sang học tại Berna. Còn nếu Alan thắng thì quyền giao lưu với Cappas và Da Thuẫn sẽ được trả lại cho Alan.
Samantha cũng không lập tức đồng ý, chuyện này cần phải cân nhắc nặng nhẹ; muốn chấn hưng Alan thì đoạt lại quyền trao đổilà việc quan trọng, chỉ có như vậy mới có thể thu hẹp khoảng cách với các học viện loại S, nhưng đây là kế hoạch sau một năm hoặc vài năm nữa của cô, chứ chưa từng nghĩ tới việc đối phương chủ động tới cửa yêu cầu. Xem ra nếu lần này mình không đồng ý thì ngay cả cơ hội giao lưu lần sau cũng không có.
Nhưng nếu đáp ứng thì quả thật quá mạo hiểm. Tuy điều kiện của đối phương đặt ra cũng thật hấp dẫn, chỉ cần Alan thắng được 5 trận là được. Nhưng điều kiện chính là Mã Tiểu Như và Hồ Dương Hiên chỉ được xuất trận một lần, muốn có thêm ba chiến thắng nữa từ tay Berna quả thật là quá khó so với tình hình của Alan hiện nay.
Hiện tại, hy vọng duy nhất được ký thác trên người Vương Động, vũ khí bí mật này chính là mấu chốt. Samantha thật sự không muốn bỏ qua cơ hội này, Materazzi nổi tiếng là một con cáo già, vị trí của Berna hiện nay cũng là do trước kia lấy được từ tay Alan. Thân làm hiệu trưởng, Samantha có trách nhiệm đoạt lại, nếu về sau thì chắc chắn đối phương sẽ không hào phóng cho cô cơ hội như vậy.
Đến lúc đó muốn đoạt lại vinh quang lại càng khó khăn.
Mà nếu có thể thắng trong đợt giao lưu lần này thì tuyệt đối là sự trợ giúp lớn cho Alan, giống như than hồng trong mùa đông lạnh lẽo, hiện tại thứ mà học sinh Alan cần có chính là danh hiệu, khi trao cho họ một danh hiệu thì họ sẽ cố gắng để xứng đáng với danh hiệu đó.
Cô cần phải nghĩ cách!
Trong lúc Samantha vẫn đang cân nhắc đối sách thì Vương Động tới, cô thả lỏng người “Vào đi.”
“Hiệu trưởng tìm em có việc gì.”
“Ngồi đi, cậu muốn uống gì?” Samantha tỏ ra đầy hiếu khách.
“Khụ khụ, có chuyện gì thì xin hiệu trưởng nói luôn.” Vương Động biết, tuy rằng hôm cuối tuần trông Samantha rất hiền nhưng đây tuyệt đối là một người công tư phân minh.
Tuy rằng nghiêm túc khi làm việc luôn là phong cách của Samantha, nhưng Vương Động vẫn thích nhìn thấy một Samantha hoạt bát, thoải mái của ngày cuối tuần hơn.
“Cũng được. Có người báo rằng nhà trường có chế độ đãi ngộ đặc thù với cậu, một mình ở một phòng, lại còn ở tại tầng dưới của khu ký túc xá nữ. Trong khi khu ký túc mới xây vẫn chưa hoàn tất.”
Samantha tỏ ra khó xử.
Đầu óc Vương Động cũng không đến mức quá chậm chạp, trường học có nghĩa vụ sắp xếp ký túc xá cho hắn, còn hắn có ở đó hay không là tự nguyện. Nhưng thân là con trai, Vương Động cũng không đi so đo việc này, nếu là trước kia Vương Động cũng sẽ tranh luận tới cùng, nhưng hiện tại vấn đề lại do Samantha nói ra khiến Vương Động không thể mở miệng được, “Hiệu trưởng, ngài nói nên làm sao bây giờ?”
Samantha không ngờ rằng Vương Động lại tỏ ra dễ dàng như thế, từ trước đến giờ tên nhóc này luôn tỏ ra rất khó chơi. Chắc chắn là do biết quan hệ giữa mình và Tiểu Nhưu nên muốn lấy lòng đây.
“Thế này vậy, tôi cũng biết rõ hoàn cảnh của cậu nên sẽ phân cho cậu một công việc ngoài giờ. Dù sao tại lầu 5 vẫn còn khuyết một chân quản lý, mà trước giờ vẫn do người quản lý lầu 6 kiêm nhiệm. Vậy từ nay để cậu làm quản lý lầu 5, dù sao đây cũng là việc nhỏ, lấy năng lực của cậu chắc chắn có thể hoàn thành tốt công việc.”
/201
|