Rốt cục tiếng chuông hết giờ đã vang lên, Vương Động nhanh chóng chạy tới lớp phân tích về tộc Zago của Gonzalez. Hắn muốn thật nhanh thoát khỏi ánh mắt lạnh thấu xương của Chu Tư Tư.
Thế nhưng Mã Tiểu Như không chút khách khí ngồi ngay xuống cạnh hắn, tiểu công chúa thì thầm: “Bạn học Vương Động, hôm nay cậu rất lạ, hình như đang cố tránh mình thì phải.”
Mỗi khi Mã Tiểu Như gọi tên Vương Động mà có thêm hai chữ ‘Bạn học’ thì chứng tỏ tình thế lúc đó rất nghiêm trọng.
Tiểu công chúa như muốn nhắn nhủ - cậu nên ngoan ngoãn mà nhìn thẳng vào mắt mình, đừng trốn tránh mất công – Vương Động bất đắc dĩ, đành nói sơ lược lại chuyện hôm qua - đến tận bây giờ hắn vẫn cảm thấy mình quá giỏi.
“Hóa ra là vậy, khó trách Chu Tư Tư cứ nhìn chằm chằm vào cậu”.
“Ài, rõ ràng là không xảy ra chuyện gì, chỉ có mình hôm đó là khổ nhất, sao con gái các cậu lạ thế?” – Vương Động khó hiểu hỏi.
“Hứ! cô ta lại có ý tới cậu không biết chừng.” Ánh mắt Mã Tiểu Như lóe lên tinh quang.
“Không thể nào! Mình với cô ta còn không hợp nhau, lúc đầu khi mình mới tới lầu 5 chính cô ta khởi xướng định chỉnh mình một trận, tuy mình đã cao tay hóa giải nhưng hiện tại cũng chỉ xem như giúp đỡ nhau trong học tập mà thôi.”
“Cao tay cái gì, thấp tay thì có. Cách làm như vậy mà cậu cũng nghỉ ra được, như là Hồ Dương Hiên mê gái lắm không bằng ấy.” Mã Tiểu Như bĩu môi nói.
“Không phải sao, mình thấy xung quanh hắn luôn có cả đống con gái vây lấy, không bằng cứ mỗi ngày một người sẽ không gây ra rối loạn bạo động gì, lại còn duy trì được sự yên bình trật tự trong trường ấy chứ. Đương nhiên người duy trì sự yên bình trong trường cũng phải được hưởng sự ưu đãi một chút.” Vương Động vênh mặt, khẽ đưa tay vân vê cái cằm không râu của hắn.
“Nói nhăng cuội, cậu thành thật đi, cứ khi đến điểm quan trọng cậu lại tếu táo. Vương Động! rốt cuộc cậu là người thế nào?” Bỗng nhiên Mã Tiểu Như tỏ ra nghiêm túc.
Gã trai này thường xuyên tỏ ra là một người đa nhân cách, khi thì trầm ổn mưu mẹo, lúc lại tỏ ra ngây ngô khờ khạo khiến Mã Tiểu Như không nén nổi sự tò mò của mình.
Nhưng đừng cho rằng chỉ có vậy sẽ dễ dàng làm Mã Tiểu Như siêu lòng, cho dù bản thân là một cô gái đơn giản, nhưng sau khi tu luyện Ma Nữ Quyết thì sẽ hoàn toàn bất đồng, Ma Nữ Quyết nặng về sự biến hóa khó lường, ngay cả thích một người cũng có liên quan đến công pháp này. Còn về sao lại thế thì đó vẫn là một bí mật của Ma Nữ Quyết, người ngoài không thể biết.
Nhìn ánh mắt tò mò của Mã Tiểu Như, Vương Động định nói điều gì nhưng đúng lúc này Gonzalez như một chiếc xe tăng đang lừ lừ tiến vào lớp – đây chính là phong cách của ông ta.
“Chào mọi người, mọi người hôm nay tinh thần có vẻ rất tốt. Vương Động, em lên phía trước ngồi làm gương cho các bạn!” – Gonzalez nhìn về phía Vương Động nói.
Vương Động dở khóc dở cười, không biết nói thế nào. Tuy một số người thích giờ học sôi động nhưng còn Vương Động chỉ muốn yên bình mà học, chỉ là gặp phải Gonzalez quá thừa nhiệt tình nên hắn cũng chỉ còn biết ngoan ngoãn mà lên phía trên ngồi.
Gonzalez đã coi Vương Động như một học trò xuất sắc nhất của ông. “Giờ học hôm nay chúng ta chủ yếu phân tích năm loại hình chiến đấu cơ bản của Zago, đây chính là đơn vị quân chủ lực trên mặt đất của tộc Zago.”
Toàn bộ tin tức hình ảnh của năm loại Zago này nhanh chóng xuất hiện trên màn ảnh, bộ dạng gớm giếc chúng giương nanh múa vuốt đủ khiến người khác sợ hãi.
“Con nhện Zago, bọ ngựa Zago, Zago ẩn hình, bom trùng, Zago lửa.” Gonzalez mỗi khi nói đến một loại Zago lại chỉ sang hình ảnh của loại Zago đó.
“Năm loại sâu bọ này tổ hợp thành nhóm quân bộ binh chủ lực của tộc Zago, chúng sinh sản rất nhanh. Lúc đầu chỉ có con nhện Zago và bọ ngựa Zago còn ba loại sau là chúng từ trong chiến đấu với loài người mà tiến hóa ra. Lại nói về khả năng tiếng hóa thì bọn sâu bọ này phải là hàng đầu vũ trụ. Nhưng mà chúng không thể có trí tuệ siêu đẳng như con người chúng ta, sâu bọ mãi mãi chỉ là sâu bọ!”
Mọi người cười vang, đây chính là phong cách giảng bài của Gonzalez, luôn nâng cao lòng tự tin của mọi người và đưa ra kết cục ‘định sẵn’ của lũ sâu bọ.
“Hiện tại có thể cười, nhưng nếu các anh chị không nắm bắt rõ sự nguy hiểm của năm loại sâu bọ này thì đến lúc thực sự chiến đấu thì ngay cả muốn cười cũng không cười nổi. Lần trước chúng ta đã học về giải phẫu con nhện Zago. Thân thể lũ Zago này khi còn sống cứng gấp năm lần khi chết, cho nên các anh chị đừng cho rằng chúng thật sự yếu ớt như vậy!” Gonzalez luôn có thói quen dập tắt ‘sự sung sướng’ của mọi người, sau đó ông ta tự cười vang như để chế nhạo những kẻ tự huyễn.
“Nhìn vào đây, đây là con nhện Zago, là nhóm sinh sôi nảy nở mạnh nhất trong tộc Zago. Nói theo cách nói của loài người chúng ta thì đây chính là chủng tộc chuyên môn để làm vật hi sinh. Nhưng! Chúng chết bao nhiêu cũng không tính là gì, chỉ có tính mạng của mỗi chiến sĩ nhân loại mới đáng quý, cho nên nếu mỗi một người trong các anh chị giết được một trăm con sâu cũng đừng nên tự mãn, đến khi chết đi thì vẫn chẳng là gì hết.”
“Thưa thầy, xin thấy nói cho chúng em biết nhược điểm của bọn chúng, như vậy thì về sau khi đối mặt với bọn chúng cũng sẽ an toàn hơn một chút.” - Một nam sinh đứng lên phát biểu.
Gonzalez nhìn qua anh bạn này, “Anh là một người rất… mơ mộng. Đầu tiên tôi muốn nói cho tất cả các anh chị ở đây một chân lý: trên chiến trường điều thiếu nhất chính là sự an toàn. Nếu không rõ điều này thì ngày sau trong lễ truy điệu thì người tôi nhìn thấy trong danh sách khi đó chính là anh!”
Gonzalez kiêu ngạo nhìn toàn phòng một lượt, “Ở đây là trường học, có các giáo viên bảo ban, nhắc nhở mọi người; nhưng một khi gia nhập quân đội thì mỗi người là một chiến sĩ, sẽ không ai quan tâm đến mình… nhớ cho kỹ điều này. Còn về phần nhược điểm ư? Câu hỏi rất hay! Khi chiến đấu cùng bọn sâu bọ thì cần dùng cái đầu, cái đầu hiểu chưa? Lũ khốn kiếp kia có sức sinh sản hơn loài người chúng ta cả trăm ngàn lần. Nếu cứ lao bừa vào thì có chết hết toàn bộ nhân loại hiện nay cũng không tiêu diệt hết được bọn chúng. Chúng ta phải biết dùng chiến thuật, dùng cái đầu để tìm hiểu, biết chưa?”
“Rõ, đã hiểu!”
“Nói to lên!” – Gonzalez quát to.
“Rõ!”
Cho dù có người không tán thành cách dạy học của Gonzalez, nhưng không thể không nói cách dạy học của ông ta rất độc đáo, tạo ra động lực rất lớn cho học sinh.
“Rất tốt. Tộc Zago tuy não nhỏ nhưng cơ thể của chúng lại rất lớn. Các nhà khoa học tuy vẫn đang nghiên cứu vấn đề này nhưng cho tới nay vẫn chưa có đột phá. Nhưng có thể xác định, phương pháp để giết bọn chúng chính là phá hủy não bộ của chúng . Mọi người trước hết hãy xem vài ví dụ về sự sai lầm khi chiến đấu!”
Gonzalez điều chỉnh màn hình. Phía trên lập tức xuất hiện một đoạn video ngắn trên chiến trường, người chiến sĩ trong đoạn video tuy đã chém đứt cả nửa người con Zago, anh ta nghĩ rằng nó đã chết nhưng kết quả là anh ta lại bị nó đánh lén sau lưng, một đòn xuyên tim.
“Mọi người thấy rồi chứ, lũ sâu cũng biết nơi yếu hại của con người chúng ta. Hoặc là đánh trực tiếp vào chỗ yếu hại của nó, hoặc là sẽ bị nó giết chết. Đoạn băng này cho chúng ta thấy một sai lầm ngu xuẩn nhất!”
Gonzalez nói đến phun cả nước miếng. Sức sống của lũ sâu bọ này rất dai, cho dù cả người bị chém đứt nhưng chỉ cần não còn nguyên vẹn thì vẫn có thể tổ chức công kích.
Thế nhưng Mã Tiểu Như không chút khách khí ngồi ngay xuống cạnh hắn, tiểu công chúa thì thầm: “Bạn học Vương Động, hôm nay cậu rất lạ, hình như đang cố tránh mình thì phải.”
Mỗi khi Mã Tiểu Như gọi tên Vương Động mà có thêm hai chữ ‘Bạn học’ thì chứng tỏ tình thế lúc đó rất nghiêm trọng.
Tiểu công chúa như muốn nhắn nhủ - cậu nên ngoan ngoãn mà nhìn thẳng vào mắt mình, đừng trốn tránh mất công – Vương Động bất đắc dĩ, đành nói sơ lược lại chuyện hôm qua - đến tận bây giờ hắn vẫn cảm thấy mình quá giỏi.
“Hóa ra là vậy, khó trách Chu Tư Tư cứ nhìn chằm chằm vào cậu”.
“Ài, rõ ràng là không xảy ra chuyện gì, chỉ có mình hôm đó là khổ nhất, sao con gái các cậu lạ thế?” – Vương Động khó hiểu hỏi.
“Hứ! cô ta lại có ý tới cậu không biết chừng.” Ánh mắt Mã Tiểu Như lóe lên tinh quang.
“Không thể nào! Mình với cô ta còn không hợp nhau, lúc đầu khi mình mới tới lầu 5 chính cô ta khởi xướng định chỉnh mình một trận, tuy mình đã cao tay hóa giải nhưng hiện tại cũng chỉ xem như giúp đỡ nhau trong học tập mà thôi.”
“Cao tay cái gì, thấp tay thì có. Cách làm như vậy mà cậu cũng nghỉ ra được, như là Hồ Dương Hiên mê gái lắm không bằng ấy.” Mã Tiểu Như bĩu môi nói.
“Không phải sao, mình thấy xung quanh hắn luôn có cả đống con gái vây lấy, không bằng cứ mỗi ngày một người sẽ không gây ra rối loạn bạo động gì, lại còn duy trì được sự yên bình trật tự trong trường ấy chứ. Đương nhiên người duy trì sự yên bình trong trường cũng phải được hưởng sự ưu đãi một chút.” Vương Động vênh mặt, khẽ đưa tay vân vê cái cằm không râu của hắn.
“Nói nhăng cuội, cậu thành thật đi, cứ khi đến điểm quan trọng cậu lại tếu táo. Vương Động! rốt cuộc cậu là người thế nào?” Bỗng nhiên Mã Tiểu Như tỏ ra nghiêm túc.
Gã trai này thường xuyên tỏ ra là một người đa nhân cách, khi thì trầm ổn mưu mẹo, lúc lại tỏ ra ngây ngô khờ khạo khiến Mã Tiểu Như không nén nổi sự tò mò của mình.
Nhưng đừng cho rằng chỉ có vậy sẽ dễ dàng làm Mã Tiểu Như siêu lòng, cho dù bản thân là một cô gái đơn giản, nhưng sau khi tu luyện Ma Nữ Quyết thì sẽ hoàn toàn bất đồng, Ma Nữ Quyết nặng về sự biến hóa khó lường, ngay cả thích một người cũng có liên quan đến công pháp này. Còn về sao lại thế thì đó vẫn là một bí mật của Ma Nữ Quyết, người ngoài không thể biết.
Nhìn ánh mắt tò mò của Mã Tiểu Như, Vương Động định nói điều gì nhưng đúng lúc này Gonzalez như một chiếc xe tăng đang lừ lừ tiến vào lớp – đây chính là phong cách của ông ta.
“Chào mọi người, mọi người hôm nay tinh thần có vẻ rất tốt. Vương Động, em lên phía trước ngồi làm gương cho các bạn!” – Gonzalez nhìn về phía Vương Động nói.
Vương Động dở khóc dở cười, không biết nói thế nào. Tuy một số người thích giờ học sôi động nhưng còn Vương Động chỉ muốn yên bình mà học, chỉ là gặp phải Gonzalez quá thừa nhiệt tình nên hắn cũng chỉ còn biết ngoan ngoãn mà lên phía trên ngồi.
Gonzalez đã coi Vương Động như một học trò xuất sắc nhất của ông. “Giờ học hôm nay chúng ta chủ yếu phân tích năm loại hình chiến đấu cơ bản của Zago, đây chính là đơn vị quân chủ lực trên mặt đất của tộc Zago.”
Toàn bộ tin tức hình ảnh của năm loại Zago này nhanh chóng xuất hiện trên màn ảnh, bộ dạng gớm giếc chúng giương nanh múa vuốt đủ khiến người khác sợ hãi.
“Con nhện Zago, bọ ngựa Zago, Zago ẩn hình, bom trùng, Zago lửa.” Gonzalez mỗi khi nói đến một loại Zago lại chỉ sang hình ảnh của loại Zago đó.
“Năm loại sâu bọ này tổ hợp thành nhóm quân bộ binh chủ lực của tộc Zago, chúng sinh sản rất nhanh. Lúc đầu chỉ có con nhện Zago và bọ ngựa Zago còn ba loại sau là chúng từ trong chiến đấu với loài người mà tiến hóa ra. Lại nói về khả năng tiếng hóa thì bọn sâu bọ này phải là hàng đầu vũ trụ. Nhưng mà chúng không thể có trí tuệ siêu đẳng như con người chúng ta, sâu bọ mãi mãi chỉ là sâu bọ!”
Mọi người cười vang, đây chính là phong cách giảng bài của Gonzalez, luôn nâng cao lòng tự tin của mọi người và đưa ra kết cục ‘định sẵn’ của lũ sâu bọ.
“Hiện tại có thể cười, nhưng nếu các anh chị không nắm bắt rõ sự nguy hiểm của năm loại sâu bọ này thì đến lúc thực sự chiến đấu thì ngay cả muốn cười cũng không cười nổi. Lần trước chúng ta đã học về giải phẫu con nhện Zago. Thân thể lũ Zago này khi còn sống cứng gấp năm lần khi chết, cho nên các anh chị đừng cho rằng chúng thật sự yếu ớt như vậy!” Gonzalez luôn có thói quen dập tắt ‘sự sung sướng’ của mọi người, sau đó ông ta tự cười vang như để chế nhạo những kẻ tự huyễn.
“Nhìn vào đây, đây là con nhện Zago, là nhóm sinh sôi nảy nở mạnh nhất trong tộc Zago. Nói theo cách nói của loài người chúng ta thì đây chính là chủng tộc chuyên môn để làm vật hi sinh. Nhưng! Chúng chết bao nhiêu cũng không tính là gì, chỉ có tính mạng của mỗi chiến sĩ nhân loại mới đáng quý, cho nên nếu mỗi một người trong các anh chị giết được một trăm con sâu cũng đừng nên tự mãn, đến khi chết đi thì vẫn chẳng là gì hết.”
“Thưa thầy, xin thấy nói cho chúng em biết nhược điểm của bọn chúng, như vậy thì về sau khi đối mặt với bọn chúng cũng sẽ an toàn hơn một chút.” - Một nam sinh đứng lên phát biểu.
Gonzalez nhìn qua anh bạn này, “Anh là một người rất… mơ mộng. Đầu tiên tôi muốn nói cho tất cả các anh chị ở đây một chân lý: trên chiến trường điều thiếu nhất chính là sự an toàn. Nếu không rõ điều này thì ngày sau trong lễ truy điệu thì người tôi nhìn thấy trong danh sách khi đó chính là anh!”
Gonzalez kiêu ngạo nhìn toàn phòng một lượt, “Ở đây là trường học, có các giáo viên bảo ban, nhắc nhở mọi người; nhưng một khi gia nhập quân đội thì mỗi người là một chiến sĩ, sẽ không ai quan tâm đến mình… nhớ cho kỹ điều này. Còn về phần nhược điểm ư? Câu hỏi rất hay! Khi chiến đấu cùng bọn sâu bọ thì cần dùng cái đầu, cái đầu hiểu chưa? Lũ khốn kiếp kia có sức sinh sản hơn loài người chúng ta cả trăm ngàn lần. Nếu cứ lao bừa vào thì có chết hết toàn bộ nhân loại hiện nay cũng không tiêu diệt hết được bọn chúng. Chúng ta phải biết dùng chiến thuật, dùng cái đầu để tìm hiểu, biết chưa?”
“Rõ, đã hiểu!”
“Nói to lên!” – Gonzalez quát to.
“Rõ!”
Cho dù có người không tán thành cách dạy học của Gonzalez, nhưng không thể không nói cách dạy học của ông ta rất độc đáo, tạo ra động lực rất lớn cho học sinh.
“Rất tốt. Tộc Zago tuy não nhỏ nhưng cơ thể của chúng lại rất lớn. Các nhà khoa học tuy vẫn đang nghiên cứu vấn đề này nhưng cho tới nay vẫn chưa có đột phá. Nhưng có thể xác định, phương pháp để giết bọn chúng chính là phá hủy não bộ của chúng . Mọi người trước hết hãy xem vài ví dụ về sự sai lầm khi chiến đấu!”
Gonzalez điều chỉnh màn hình. Phía trên lập tức xuất hiện một đoạn video ngắn trên chiến trường, người chiến sĩ trong đoạn video tuy đã chém đứt cả nửa người con Zago, anh ta nghĩ rằng nó đã chết nhưng kết quả là anh ta lại bị nó đánh lén sau lưng, một đòn xuyên tim.
“Mọi người thấy rồi chứ, lũ sâu cũng biết nơi yếu hại của con người chúng ta. Hoặc là đánh trực tiếp vào chỗ yếu hại của nó, hoặc là sẽ bị nó giết chết. Đoạn băng này cho chúng ta thấy một sai lầm ngu xuẩn nhất!”
Gonzalez nói đến phun cả nước miếng. Sức sống của lũ sâu bọ này rất dai, cho dù cả người bị chém đứt nhưng chỉ cần não còn nguyên vẹn thì vẫn có thể tổ chức công kích.
/201
|