Hàn Văn Hạo nhìn chằm chằm Hạ Tuyết, một tay nhấn nút cửa thang máy, sau đó tới gần Hạ Tuyết, nắm cằm của cô, cảnh cáo nói: Tôi nhắc nhở cô một lần nữa! Không được mang con gái tôi chạy trốn! Sau này làm chuyện gì, đều phải được sự cho phép của tôi!
Hạ Tuyết không thể nhịn được nữa, cười lạnh, nheo mày nói: Phải không? Bao gồm cả chuyện tôi muốn cùng Daniel kết hôn, để cho Hi Văn chính thức gọi hắn là cha ! Anh làm gì tôi ?
Ánh mắt Hàn Văn Hạo nóng lên, nghe những lời này, nhìn thái độ kiêu ngạo của Hạ Tuyết, hắn tức giận cúi đầu xuống, dùng môi mỏng gợi cảm của mình, che lấp đôi môi mềm mại lạnh lẽo của Hạ Tuyết! !
Ưm. . . . . . Hạ Tuyết tức giận, toàn thân phát run, kéo áo của hắn, vẫn muốn rời khỏi nụ hôn của hắn, bất đắc dĩ bị hai tay của hắn gắt gao kiềm chặt thân thể của mình, lồng ngực rắn chắc của hắn giống như sức nặng ngàn cân đè lên thân thể mình, ép Hạ Tuyết không thở nổi, cô vẫn kéo áo của hắn, tức giận muốn rời khỏi nụ hôn của hắn, bất đắc dĩ bị hắn hôn mút đôi môi, cô thậm chí cảm giác đầu lưỡi của hắn đang muốn xông vào trong khoang miệng của mình, cô liều mạng bảo vệ miệng, không cho hắn như ý! !
Hàn Văn Hạo cảm giác Hạ Tuyết cự tuyệt, tròng mắt hắn đột nhiên chớp lóe, tay duỗi ra bóp nghiến trên eo cô! !
A! Hạ Tuyết nhịn không được kêu ra tiếng, môi mở ra, đầu lưỡi Hàn Văn Hạo cuồng nhiệt thô bạo tiến vào, điên cuồng quấn lấy lưỡi của cô, cô tức giận vùng vẫy, lại phát hiện người đàn ông này thật lưu manh và bá đạo, vô luận cô cự tuyệt như thế nào, cũng không thể ngăn trở tiến công của hắn! !
Hàn Văn Hạo vừa mút đầu lưỡi thơm tho của Hạ Tuyết, vừa ôm thân thể mềm mại của cô, hai tay cách lớp quần áo của cô hoạt động, vuốt ve trêu chọc sau lưng cô, thậm chí đưa tay đến cái mông của cô bóp mạnh một cái! !
Hạ Tuyết tức giận, dậm chân muốn đẩy hắn ra, bất đắc dĩ bị hắn cuồng nhiệt hôn, không để cho cô lấy hơi, Hạ Tuyết cảm thấy đầu lưỡi của mình muốn tê dại, nhưng hắn vẫn cuồng nhiệt hôn, lồng ngực hắn nóng lên, vây chặt cô, cô lại bị hắn làm cho toàn thân đổ mồ hôi! Cô thật là không thể nhịn được nữa, lại đột nhiên mất hơi sức, tức giận cũng không thể được. . . . . .
Hàn Văn Hạo cảm giác Hạ Tuyết không còn chút hơi sức, hai tay của hắn đột nhiên ôm chặt eo nhỏ nhắn của cô, để cô dán sát vào lồng ngực rắn chắc của mình, hắn hung hăng hận không thể đem cô ăn hết, khẽ cắn cằm của cô. . . . . .
A! Hạ Tuyết có thể nói chuyện, tức giận hét lên: Anh, cái người khốn kiếp này! ! Ỷ mình là đàn ông, dám khi dễ người ta? Thật quá đáng mà ! Anh buông ra!
Hàn Văn Hạo duỗi hai tay bưng mặt cô, đè cái gáy của cô sát phía sau tường, nhìn chằm chằm đôi môi mềm của cô đã bị mình hôn đến vừa đỏ, vừa sưng, hắn có chút đắc ý, lại tiếp tục mút môi của cô, bá đạo ở trên môi cô nói: Tôi nói rồi, cô đừng phản kháng tôi ! ! Cô đã quên sao? Hả?
Hạ Tuyết tức giận nhìn Hàn Văn Hạo, nghiến răng nghiến lợi nói: Tôi thật muốn đem anh cắn chết! !
Hàn Văn Hạo nhìn chằm chằm Hạ Tuyết nói: Cô vẫn hi vọng tôi chết!
Không phải anh cũng hi vọng tôi chết sao? Hạ Tuyết ngửa mặt nói! !
Hàn Văn Hạo nhìn gương mặt hồng hồng của cô, lại cúi đầu, khẽ mút cánh môi của cô nói: Đúng vậy! Tôi hi vọng cô chết đi!
Hắn vừa nói xong, lại bá đạo dùng đầu lưỡi hấp dẫn, hôn Hạ Tuyết, hai tay vuốt ve chỗ trũng trên eo cô ! !
Ưm. . . . . . Hai tay Hạ Tuyết chống vào ngực của hắn, xoay hai chân của mình, gấp đến độ đầu đầy mồ hôi. . . . . .
Hàn Văn Hạo mãnh liệt hôn cô một lúc lâu, rốt cuộc lồng ngực phập phồng, thở hổn hển, buông cô ra, hỏi: Rất nóng à?
Hạ Tuyết bị nóng đến toàn thân đổ mồ hôi, có một loại ý nghĩ, cô không thích bản thân mình bị hắn kiềm chế, vỏ đại não của cô bắt đầu nóng lên, không thể nhịn được nữa nhìn Hàn Văn Hạo tức giận nói: Anh đừng cho là tôi vui vẻ! ! Cho dù bây giờ anh có lấy được thân thể tôi, vậy thì thế nào? ở trong mắt của tôi, anh chính là đồ lưu manh! Cả đời đều cầm thú! !
Tôi không ngại, tôi ở trong lòng cô là cầm thú! Tôi chỉ hi vọng thỏa mãn bản thân mình mà thôi! Cho tới bây giờ tôi cũng không đặt cô ở trong lòng!! Hàn Văn Hạo không sao cả, nói.
Hạ Tuyết tức giận kêu to: Vậy tại sao anh muốn hôn tôi ?
Cô nghĩ rằng tôi hôn cô, là vì cô có chỗ nào đặc biệt sao? Ngoại trừ sinh Hi Văn cho tôi, thì cô có cái gì? Hàn Văn Hạo nhướng mày nói!
Hạ Tuyết cắn môi dưới, tức giận nhìn hắn!
Tôi bảo cô không được làm động tác này! Dạy hư con gái của tôi ! Hàn Văn Hạo đột nhiên bưng mặt cô, lại hôn môi của cô, hưởng thụ mùi thơm thân thể của cô, lần này tuy hắn kiềm chặt thân thể của cô, nhưng nụ hôn lại rất dịu dàng. . . . . .
Hạ Tuyết đẩy hắn ra, khí thế ngất trời nói: Anh suy nghĩ một chút cho vị hôn thê của mình đi! Cô ấy tin tưởng anh như vậy! Chẳng lẽ anh không có trái tim sao?
Ánh mắt Hàn Văn Hạo kiên định nhìn Hạ Tuyết nói: Trái tim của tôi ở bên trong ngực! ! Cô muốn moi ra cho cô nhìn hay không?
Hạ Tuyết thật sự không thể tưởng tượng nổi, nhìn hắn nói: Anh thật là đáng sợ! !
Hàn Văn Hạo nắm cằm của cô nói: Chuyện đáng sợ hơn, cô cũng không biết! ! Phụ nữ đối với tôi mà nói, không là gì cả! Nhưng con gái thì khác! Cho nên tôi tạm thời tha cho cô một mạng! ! Chuyện CD tình ái . . . . . . Ánh mắt hắn nheo lại, không khách khí nhìn cô nói: Ngoại trừ tôi, cô có lên giường với người đàn ông khác không! ?
Hạ Tuyết vừa nghe xong, ánh mắt nóng lên, bàn tay hung hăng tát một cái trên mặt của hắn, tức giận hét lên: Lời như thế anh cũng nói cho ra miệng được? anh là người đàn ông đầu tiên của tôi! ! Cũng là người đàn ông duy nhất cho đến bây giờ! !
Hàn Văn Hạo đột nhiên thâm sâu nhìn Hạ Tuyết. . . . . . Vậy Hàn Văn Kiệt, không có hôn môi cô sao?
Anh ghê tởm! ! Tôi và hắn không xảy ra chuyện gì! ! Ngoại trừ hắn chăm sóc cho tôi, vẫn cứ chăm sóc cho tôi mà thôi! ! Tôi không ghê tởm như trong tưởng tượng của anh! ! Trái lại anh! Bên cạnh có bao nhiêu phụ nữ? đến khi nào thì anh không phải dùng nửa người dưới để suy nghĩ vấn đề? Hạ Tuyết tức giận nói! !
Hàn Văn Hạo nhìn Hạ Tuyết, nghi hoặc hỏi: Yêu một người, không dám tới gần như vậy, là vì cái gì?
Hạ Tuyết bất đắc dĩ nhìn hắn, hốc mắt đỏ lên, kích động nói: Bởi vì tôi mang thai con của anh! Bởi vì hắn đã có vị hôn thê! Bởi vì tình nghĩa anh em của tên khốn anh ! !
Hàn Văn Hạo nhìn cô. . . . . .
Thang máy này sao lại thế này? Tại sao lâu như vậy, vẫn chưa đến lầu một a? Hạ Tuyết tức giận đi tới cửa thang máy, nhìn con số dừng lại ở tầng 50, không chạy nữa, cô quay đầu lại, “a” kêu to một tiếng!
/630
|