Trong đại sảnh rộng lớn lúc này không khí thật nhộn nhịp, tiếng trò chuyện đều đều càng khiến tâm trạng của mọi người cảm thấy thư giãn hơn.
Nam mặc âu phục lịch lãm, một tay cầm rượu mạnh tay còn lại kẹp chặt điếu cigar, nữ diện váy dạ hội đắt tiền tao nhã cầm những ly thủy tinh chứa đựng loại rượu champagne màu hồng nhạt, tươi cười tiếp chuyện với mọi người.
Trong lúc người phụ nữ đang trò chuyện cùng với những vị khách mời, từ đâu một người đàn ông bước tới.
- Xin chào Kiều Luật Sư, rất vinh hạnh được gặp cô.
Vừa nói hắn vừa khom người nhẹ, lịch sự đưa tay ra trước mặt muốn nắm lấy bàn tay mềm mại của cô.
Người phụ nữ nhìn người đàn ông bằng ánh mắt e dè, cô thầm quan sát người đàn ông trước mặt này.
Hắn sở hữu dáng người cao lớn, làn da trắng như tuyết mái tóc ngắn gọn màu vàng kim.
Trên người hắn là bộ âu phục màu xám đắt tiền, được cất may tỉ mỉ để phù hợp với dáng người vạm vỡ của hắn.
Người phụ nữ gượng cười, đưa bàn tay trắng nõn ra trước mặt hắn.
Hắn lịch sự nắm tay cô cúi nhẹ đầu, đôi môi mỏng đặt lên mu bàn tay mềm mại của cô một nụ hôn nhẹ.
Toàn thân người phụ nữ cứng đờ, trong lòng cảm giác kinh tởm chưa từng có, cô khó chịu rút tay về nhưng trên gương mặt xinh đẹp vẫn giữ nụ cười nhàng nhã.
Hành động thân mặt của người đàn ông khiến sắc mặt của Lôi Lạc Thần tối đen như mực, bàn tay đang đặt trên đùi chợt siết chặt lại thành nắm đấm.
Lôi Lạc Thần dùng tay chạm vào gương mặt khó ưa của hắn ta trên màn hình máy vi tính, thông tin về hắn lập tức hiện lên trên màn hình.
Richard Hale là nhà ngoại giao của nước Anh, một trong những người có quyền lực nhất trong hội viện ngoại giao.
Hắn còn độc thân và đã ngưỡng mộ sự tài giỏi của Kiều đại luật sư từ lâu.
Mặc dù Lôi Lạc Thần biết người Richard yêu thầm là Kiều Nhi nhưng trong lòng khó chịu vô cùng, khi anh nhìn thấy hắn thản nhiên nắm tay người phụ nữ.
Richard mỉm cười nhìn người phụ nữ cất giọng hồi hộp.
- Kiều Luật Sư cô có biết không, tuy chúng ta chưa từng gặp mặt nhưng tôi đã phải lòng cô từ lâu.
Lôi nói của hắn khiến sắc mặt của người phụ nữ tối sầm lại, cô thẳng thừng đáp.
- Thật xin lỗi tôi đã kết hôn.
Chẳng lẽ người đàn ông này thích loại phụ nữ đã có chồng sao?
Người đàn ông không hề tức giận hay thất vọng, vì hắn thừa biết cô là hoa đã có chủ.
Nhưng với một người Tây phương như hắn, việc có chồng hay không chẳng quan trọng, quan trọng là Kiều Nhi có cảm giác với hắn không.
- Kiều Luật Sư tôi không quan tâm đến việc cô đã có chồng, chỉ cần cô cho tôi cơ hội.
Hắn vừa nói vừa vươn tay ra nắm lấy tay của Kiều Nhi.
Sắc mặt của Lôi Lạc Thần lúc này y như quỷ dữ, ánh mắt phát ra tia lửa.
Anh giận dữ đẩy cái laptop sang một bên cho tên thuộc hạ, tức giận đứng lên, vừa đứng lên Lôi Lạc Thần đột nhiên ngồi xuống lại, ánh mắt thích thú nhìn vào màn hình.
Người phụ nữ tức giận dùng tay giữ chặt cổ tay của hắn, không cho hắn chạm vào người cô.
Sức lực của người phụ nữ mạnh đến nỗi, khiến hắn đau đớn kêu lên.
- Ahhhhhhh..... cô.....cô......mau...buông......buông......
Người phụ nữ nhìn hắn cười một cách khinh thường, cất giọng kêu ngạo.
- Ngươi còn chưa đủ tư cách đó.
Nói xong trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, người phụ nữ thản nhiên buông lỏng bàn tay đang nắm chặt cổ tay của hắn ra, chân đưa lên dùng sức đá mạnh vào bụng của hắn một cái, xem như là sự trừng phạt vì sự vô lễ của hắn ta.
Thân thể to lớn của Richard ngã về phía sau chạm vào cái bình hoa cổ, khiến bình hoa quý giá rơi xuống mặt đất vỡ tan tành.
Richard nằm đau đớn dưới mặt đất, tay hắn chóng lên mạnh vỡ của bình hoa chảy rất nhiều máu, hắn kinh hãi kêu lên.
- Ahhhhhhhhhhhhhh.........
Tiếng thét chối tai của Richard cùng với tiếng vỡ của bình hoa, thu hút sự tọc mạch của mọi người xung quanh.
Họ xúm lại vây quanh người phụ nữ và người đàn ông đang bị thương.
Nhất Minh và Trần Sở Sở luôn theo bên cạnh nhìn thấy hành động bất ngờ của người phụ nữ hai người có phản ứng khác nhau.
Trần Sở Sở tươi cười, đáng đời hắn, cho chừa cái tội lố lăng.
Nhất Minh kinh ngạc sao người phụ nữ dịu dàng này lại ra tay mạnh và dứt khoát đến như vậy.
Anh dám chắc người đàn ông đã bị nội thương.
Nhìn thấy hành động trừng phạt của người phụ nữ, môi Lôi Lạc Thần bất giác cong lên, ánh mắt lộ rõ tia khen ngợi.
Bị một đám người vây quanh, người phụ nữ biết thân phận của mình sẽ mau chóng bại lộ.
Người phụ nữ nháy mắt ra lệnh cho Trần Sở Sở.
Trần Sở Sở liền hiểu ý, cô lấy trong túi áo ra một viên thủy tinh hình dạng một cái cút áo.
Trần Sở Sở nhìn một vòng không thấy ai để ý, liền quăng viên thủy tinh xuống mặt đất.
"Bùm......."
Một tiếng nổ lớn vang lên khói bay mịt mù, khiến mọi người hoảng sợ, chạy tán loạn.
Theo phản ứng tự nhiên một số người hướng về cửa chính mà chạy để tìm đường thoát, một số người còn lại tìm nơi để ẩn núp.
Lúc này cả đại sảnh rộng lớn đã bị khói từ cái bom mini làm mờ đi, mọi việc diễn ra trước mặt họ thật mơ hồ.
- Người đâu!
Người đâu!
Trung Nghĩa lo lắng kêu lên, ông không biết chuyện vừa xảy ra là nằm trong kế hoạch của Thẩm Gia Quyên hay là do Kiều Nhi an bày.
Vì ông biết người phụ nữ này không đơn giản.
- Chết rồi chết rồi.
- Có khủng bố......
- Người đau.......mau gọi cảnh sát.
Tiếng là hét của mọi người càng khiến hoàn cảnh thêm hỗn loạn.
Người phụ nữ, Nhất Minh và Trần Sở Sở lập tức tìm một nơi an toàn để tránh, đồng thời sự đề cao cảnh giác của ba người lập tức bật lên chế độ khẩn cấp.
Người phụ nữ không muốn nhìn thấy người vô tội bị cuốn vào chuyện này nên mới ra lệnh cho Trần Sở Sở hành động.
Cô tinh rằng Trung Nghĩa sẽ cho người hộ tống bọn họ rời khỏi nơi này ngay.
Ở trên tầng hai Thẩm Gia Quyên và Dương Mẫn nghe được tiếng nổ lớn tiếp theo sau là tiếng là hết của mọi người, hai người nhìn nhau không biết đã xảy ra chuyện gì.
Thẩm Gia Quyên nghi ngờ mở camera an ninh ra xem.
Mọi thứ bên ngoài biệt thự vẫn hoạt động bình thường, người của bà vẫn đang canh gác chặt chẽ, chỉ có trong đại sảnh là hỗn loạn.
Thẩm Gia Quyên ấn điện thoại gọi cho thuộc hạ của bà căn dặn.
- Không được để cho Kiều Luật Sư rời khỏi Trung gia.
Giọng nói chắc chắn của tên thuộc hạ vang lên từ trong điện thoại.
- Dạ, thuộc hạ hiểu.
Thẩm Gia Quyên nhìn Dương Mẫn cười đắc ý, trong lòng bà cứ ngỡ kiệt tác này là do một tay Dương Mẫn an bày.
Dương Mẫn thì nghĩ sự việc vừa xảy ra nằm trong kế hoạch của Thẩm Gia Quyên.
Hai người không thể nào ngờ được, camera an ninh trong và ngoài biệt thự đã bị Lôi Lạc Thần giở trò.
Hình ảnh Thẩm Gia Quyên vừa nhìn thấy không phải là hiện thực, anh cố tình cho Thẩm Gia Quyên nhìn thấy hình ảnh trước khi người của anh tấn công vào bên trong.
Nam mặc âu phục lịch lãm, một tay cầm rượu mạnh tay còn lại kẹp chặt điếu cigar, nữ diện váy dạ hội đắt tiền tao nhã cầm những ly thủy tinh chứa đựng loại rượu champagne màu hồng nhạt, tươi cười tiếp chuyện với mọi người.
Trong lúc người phụ nữ đang trò chuyện cùng với những vị khách mời, từ đâu một người đàn ông bước tới.
- Xin chào Kiều Luật Sư, rất vinh hạnh được gặp cô.
Vừa nói hắn vừa khom người nhẹ, lịch sự đưa tay ra trước mặt muốn nắm lấy bàn tay mềm mại của cô.
Người phụ nữ nhìn người đàn ông bằng ánh mắt e dè, cô thầm quan sát người đàn ông trước mặt này.
Hắn sở hữu dáng người cao lớn, làn da trắng như tuyết mái tóc ngắn gọn màu vàng kim.
Trên người hắn là bộ âu phục màu xám đắt tiền, được cất may tỉ mỉ để phù hợp với dáng người vạm vỡ của hắn.
Người phụ nữ gượng cười, đưa bàn tay trắng nõn ra trước mặt hắn.
Hắn lịch sự nắm tay cô cúi nhẹ đầu, đôi môi mỏng đặt lên mu bàn tay mềm mại của cô một nụ hôn nhẹ.
Toàn thân người phụ nữ cứng đờ, trong lòng cảm giác kinh tởm chưa từng có, cô khó chịu rút tay về nhưng trên gương mặt xinh đẹp vẫn giữ nụ cười nhàng nhã.
Hành động thân mặt của người đàn ông khiến sắc mặt của Lôi Lạc Thần tối đen như mực, bàn tay đang đặt trên đùi chợt siết chặt lại thành nắm đấm.
Lôi Lạc Thần dùng tay chạm vào gương mặt khó ưa của hắn ta trên màn hình máy vi tính, thông tin về hắn lập tức hiện lên trên màn hình.
Richard Hale là nhà ngoại giao của nước Anh, một trong những người có quyền lực nhất trong hội viện ngoại giao.
Hắn còn độc thân và đã ngưỡng mộ sự tài giỏi của Kiều đại luật sư từ lâu.
Mặc dù Lôi Lạc Thần biết người Richard yêu thầm là Kiều Nhi nhưng trong lòng khó chịu vô cùng, khi anh nhìn thấy hắn thản nhiên nắm tay người phụ nữ.
Richard mỉm cười nhìn người phụ nữ cất giọng hồi hộp.
- Kiều Luật Sư cô có biết không, tuy chúng ta chưa từng gặp mặt nhưng tôi đã phải lòng cô từ lâu.
Lôi nói của hắn khiến sắc mặt của người phụ nữ tối sầm lại, cô thẳng thừng đáp.
- Thật xin lỗi tôi đã kết hôn.
Chẳng lẽ người đàn ông này thích loại phụ nữ đã có chồng sao?
Người đàn ông không hề tức giận hay thất vọng, vì hắn thừa biết cô là hoa đã có chủ.
Nhưng với một người Tây phương như hắn, việc có chồng hay không chẳng quan trọng, quan trọng là Kiều Nhi có cảm giác với hắn không.
- Kiều Luật Sư tôi không quan tâm đến việc cô đã có chồng, chỉ cần cô cho tôi cơ hội.
Hắn vừa nói vừa vươn tay ra nắm lấy tay của Kiều Nhi.
Sắc mặt của Lôi Lạc Thần lúc này y như quỷ dữ, ánh mắt phát ra tia lửa.
Anh giận dữ đẩy cái laptop sang một bên cho tên thuộc hạ, tức giận đứng lên, vừa đứng lên Lôi Lạc Thần đột nhiên ngồi xuống lại, ánh mắt thích thú nhìn vào màn hình.
Người phụ nữ tức giận dùng tay giữ chặt cổ tay của hắn, không cho hắn chạm vào người cô.
Sức lực của người phụ nữ mạnh đến nỗi, khiến hắn đau đớn kêu lên.
- Ahhhhhhh..... cô.....cô......mau...buông......buông......
Người phụ nữ nhìn hắn cười một cách khinh thường, cất giọng kêu ngạo.
- Ngươi còn chưa đủ tư cách đó.
Nói xong trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, người phụ nữ thản nhiên buông lỏng bàn tay đang nắm chặt cổ tay của hắn ra, chân đưa lên dùng sức đá mạnh vào bụng của hắn một cái, xem như là sự trừng phạt vì sự vô lễ của hắn ta.
Thân thể to lớn của Richard ngã về phía sau chạm vào cái bình hoa cổ, khiến bình hoa quý giá rơi xuống mặt đất vỡ tan tành.
Richard nằm đau đớn dưới mặt đất, tay hắn chóng lên mạnh vỡ của bình hoa chảy rất nhiều máu, hắn kinh hãi kêu lên.
- Ahhhhhhhhhhhhhh.........
Tiếng thét chối tai của Richard cùng với tiếng vỡ của bình hoa, thu hút sự tọc mạch của mọi người xung quanh.
Họ xúm lại vây quanh người phụ nữ và người đàn ông đang bị thương.
Nhất Minh và Trần Sở Sở luôn theo bên cạnh nhìn thấy hành động bất ngờ của người phụ nữ hai người có phản ứng khác nhau.
Trần Sở Sở tươi cười, đáng đời hắn, cho chừa cái tội lố lăng.
Nhất Minh kinh ngạc sao người phụ nữ dịu dàng này lại ra tay mạnh và dứt khoát đến như vậy.
Anh dám chắc người đàn ông đã bị nội thương.
Nhìn thấy hành động trừng phạt của người phụ nữ, môi Lôi Lạc Thần bất giác cong lên, ánh mắt lộ rõ tia khen ngợi.
Bị một đám người vây quanh, người phụ nữ biết thân phận của mình sẽ mau chóng bại lộ.
Người phụ nữ nháy mắt ra lệnh cho Trần Sở Sở.
Trần Sở Sở liền hiểu ý, cô lấy trong túi áo ra một viên thủy tinh hình dạng một cái cút áo.
Trần Sở Sở nhìn một vòng không thấy ai để ý, liền quăng viên thủy tinh xuống mặt đất.
"Bùm......."
Một tiếng nổ lớn vang lên khói bay mịt mù, khiến mọi người hoảng sợ, chạy tán loạn.
Theo phản ứng tự nhiên một số người hướng về cửa chính mà chạy để tìm đường thoát, một số người còn lại tìm nơi để ẩn núp.
Lúc này cả đại sảnh rộng lớn đã bị khói từ cái bom mini làm mờ đi, mọi việc diễn ra trước mặt họ thật mơ hồ.
- Người đâu!
Người đâu!
Trung Nghĩa lo lắng kêu lên, ông không biết chuyện vừa xảy ra là nằm trong kế hoạch của Thẩm Gia Quyên hay là do Kiều Nhi an bày.
Vì ông biết người phụ nữ này không đơn giản.
- Chết rồi chết rồi.
- Có khủng bố......
- Người đau.......mau gọi cảnh sát.
Tiếng là hét của mọi người càng khiến hoàn cảnh thêm hỗn loạn.
Người phụ nữ, Nhất Minh và Trần Sở Sở lập tức tìm một nơi an toàn để tránh, đồng thời sự đề cao cảnh giác của ba người lập tức bật lên chế độ khẩn cấp.
Người phụ nữ không muốn nhìn thấy người vô tội bị cuốn vào chuyện này nên mới ra lệnh cho Trần Sở Sở hành động.
Cô tinh rằng Trung Nghĩa sẽ cho người hộ tống bọn họ rời khỏi nơi này ngay.
Ở trên tầng hai Thẩm Gia Quyên và Dương Mẫn nghe được tiếng nổ lớn tiếp theo sau là tiếng là hết của mọi người, hai người nhìn nhau không biết đã xảy ra chuyện gì.
Thẩm Gia Quyên nghi ngờ mở camera an ninh ra xem.
Mọi thứ bên ngoài biệt thự vẫn hoạt động bình thường, người của bà vẫn đang canh gác chặt chẽ, chỉ có trong đại sảnh là hỗn loạn.
Thẩm Gia Quyên ấn điện thoại gọi cho thuộc hạ của bà căn dặn.
- Không được để cho Kiều Luật Sư rời khỏi Trung gia.
Giọng nói chắc chắn của tên thuộc hạ vang lên từ trong điện thoại.
- Dạ, thuộc hạ hiểu.
Thẩm Gia Quyên nhìn Dương Mẫn cười đắc ý, trong lòng bà cứ ngỡ kiệt tác này là do một tay Dương Mẫn an bày.
Dương Mẫn thì nghĩ sự việc vừa xảy ra nằm trong kế hoạch của Thẩm Gia Quyên.
Hai người không thể nào ngờ được, camera an ninh trong và ngoài biệt thự đã bị Lôi Lạc Thần giở trò.
Hình ảnh Thẩm Gia Quyên vừa nhìn thấy không phải là hiện thực, anh cố tình cho Thẩm Gia Quyên nhìn thấy hình ảnh trước khi người của anh tấn công vào bên trong.
/107
|