Vợ Yêu Giá Trên Trời: Phu Nhân Tổng Tài Đừng Hòng Chạy

Chương 17.1. Anh uống rượu

/3673


Chương 17.1. Anh uống rượu

Hai người đi tới kho hàng, Úc Vãn Vãn chuyển vài bao đựng áo lông lại đây. Bụi trong không khí làm Lệ Thiển Lạc ngừng thở, cô mở bao màu đen, lấy từng chiếc áo lông ra treo. Mới đó mà đã qua mấy tiếng, ba giờ chiều là giờ tan làm dành cho ca sáng.

Tăng ca hơn nửa tiếng mà chẳng có ai nhắc các cô hết giờ làm.

“Trước đây cậu làm sao mà chịu được Lam Dĩnh vậy?!" Lệ Thiển Lạc dùng toàn bộ sức lực mới kéo bao lớn đựng áo lông đến chỗ trống trải, kho hàng không có máy điều hòa, hai người đều mồ hôi đầy đầu.

“Nói thật nha, trước khi cậu tới, tuy cô ta đáng ghét nhưng không có tật xấu như vậy, hồi trước cậu và cô ta có thù oán sao?" Úc Vãn Vãn vẫn luôn muốn hỏi.

“Cô ta là chị họ của Phó Tân Như." Trước đây gặp nhau đã không thèm nhìn mặt mình, đừng nói bây giờ mình còn rơi vào tay cô ta.

Úc Vãn Vãn gật đầu, lấy khăn giấy trong túi ra, cẩn thận lau mồ hôi cho Lệ Thiển Lạc.

Lệ Thiển Lạc nhìn hành động của Úc Vãn Vãn, cô "chụt" một phát lên mặt bạn mình. Úc Vãn Vãn bất ngờ không kịp đề phòng, hoảng sợ.

“Thiển Lạc, cậu làm tớ sợ hết hồn." Vỗ vỗ trái tim đang nảy thình thịch, Úc Vãn Vãn liếc Lệ Thiển Lạc nghịch ngợm, bất đắc dĩ lắc đầu.

“Ha ha, cậu nhát quá rồi!" Lệ Thiển Lạc rất vui, tuy chưa từng làm việc nặng nhọc thế này, nhưng ít nhất có bạn thân ở bên cạnh mình.

“À phải, không phải chồng cậu nhiều tiền ư? Sao lại để cậu ra ngoài đi làm?”

“Anh ấy hả? Công ty anh ấy rất bận, không rảnh quản tớ. Hơn nữa anh ấy không cho tớ tới thì tớ không tới, tớ lại không muốn được nuôi mỗi ngày, dù sao cũng đâu phải cô chủ như trước.” Mỗi một thời khắc, cô đều tự nhắc cảnh ngộ và thân phận mình, sợ mình không cẩn thận lại trở thành Lệ Thiển Lạc vô tư không lo nghĩ hồi trước. Dù sao cũng đâu phải, nếu cứ tiếp tục như vậy thì sự tồn tại của cô có ý nghĩa gì chứ.

Úc Vãn Vãn gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.

Hai người vừa tán gẫu vừa làm việc, thời gian trôi qua rất nhanh, sau khi tăng ca hai tiếng thì chị trưởng cửa hàng bước tới: “Hai em về đi, quản lý đã hết giờ làm rồi.” Mẹ nó, hóa ra Lam Dĩnh kia tan tầm cũng không chịu nói cho các cô tan làm!

Hai người đi rửa tay một chút rồi thay đồ về nhà.

Lệ Thiển Lạc và Úc Vãn Vãn không đi chung đường, hai người tách ra ở cửa trung tâm thương mại rồi từng người về nhà.

Cô trở lại biệt thự, việc đầu tiên là cởi đồ nhảy vào tắm rửa. Mệt mỏi nằm trong bồn tắm, giờ phút này Lệ Thiển Lạc mới dám hoàn toàn thả lỏng.

Đang xử lý mái tóc thì thím Đỗ gõ cửa, cơm đã nấu xong, bảo cô xuống lầu ăn cơm.

Lệ Thiển Lạc làm việc cả ngày, giữa trưa ăn lẩu, không đủ no. Cô xuống lầu, bắt đầu ngấu nghiến ăn cơm, lượng cơm nhiều hơn ngày thường một nửa.

“Mợ chủ, hôm nay mợ đi làm thế nào?" Thím Đỗ nhìn dáng vẻ cô ăn cơm là biết đói không ít.

“Cũng khá tốt!" Chỉ gặp phải người rất đáng ghét mà thôi.

“Vậy thì tốt rồi, ban ngày cậu chủ gọi điện, nói tối nay sẽ về."

Lệ Thiển Lạc đang ăn canh, nghe câu này thì bị sặc...

“Chẳng phải tạm thời anh ấy không về sao?”

“Cụ thể tôi cũng không rõ lắm.” Thím Đỗ vỗ lưng cho Lệ Thiển Lạc, bưng cho cô thêm chén canh đầy.

Cô nghĩ, về thì về thôi, đây là nhà anh mà! “Được! Tôi biết rồi!”

Buổi tối Lệ Thiển Lạc nửa nằm ở trên sô pha, cái đùi thon dài đẹp đẽ gác lên ghế, lướt weibo trên di động.

……………..



/3673

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status