Chương 792
Mẹ Hạ hít sâu một hơi, tảng đá lớn trong lòng rơi xuống, nằm tay Hạ Lan Châu và Lê Mỹ Vân, chồng lên nhau, trên mặt nở một nụ cười nhẹ nhõm: “Nhìn thấy các con như vậy, mẹ cũng yên †âm, sau này là người một nhà rồi, có chuyện gì thì cứ trực tiếp nói ra là được, làm gì có hiểu nhầm không thể giải quyết được chứ? Là người một nhà mà, cần phải biết bao dung với nhau”
Hạ Huy Thành không có biểu cảm gì đứng ở một bên, luôn cảm thấy Hạ Lan Châu sẽ không dễ dàng thoải mái như vậy được, nhưng lại không biết cô ta có chủ ý gì, trong lòng có một dự cảm không tốt, đính hôn phải bắt đầu rồi, Hạ Lan Châu ngồi vào vị trí của mình, còn giơ tay cổ vũ cho Hạ Huy Thành, giống như một em gái tốt vậy.
Người chủ trì bước lên sân khấu, các vị khách mời cũng bắt đầu sôi động lên, Hạ Lan Châu đột nhiên quay đầu về phía góc gật đầu với Trần Hi Lam.
Trần Hi Lam đột nhiên lao ra khỏi góc, vẻ mặt đau khổ: “Anh Huy Thanh”
Hạ Huy Thành nghe vậy thì quay đầu sang, vô thức hỏi: “Sao vậy?”
Mà Trần Hi Lam đã vội đến lúc nước mắt sắp trào ra, giậm chân: “Hôm nay anh không thể đính hôn được.”
“Trần Hi Lam, đừng có gây rối, tôi đã nói hai chúng ta không được, tôi chỉ xem cô là bạn thôi”
Hạ Huy Thành nhíu mày.
Mà Lê Mỹ Vân ở bên cạnh anh vẫn luôn không có biểu tình gì, trong lòng chế nhạo, người phụ nữ này thật là ngốc.
Trước kia thì cũng thôi đi, nhưng hôm nay là lễ đính hôn của cô và Hạ Huy Thành, dưới sân khấu còn có bao nhiêu người, Trần Hi Lam dù có nói cái gì thì Hạ Huy Thành cũng sẽ không thể bỏ rơi cô một mình mà đi được.
‘Vậy mà cô ta còn dám chui ra gây rối? Quả nhiên là người sinh ra ở Mỹ, không biết cái gì gọi là lời dèm pha của thiên hạ “Em không gây rối”
Trần Hi Lam lắc đầu, nước mắt rơi xuống: “Nhật Linh xảy ra chuyện rồi”
‘Đồng tử Hạ Huy Thành lập tức co rút lại, tiến lên túm lấy Trần Hi Lam: “Xảy ra chuyện gì?”
Sắc mặt Lê Mỹ Vân vô cùng khó nhìn, Nhật Linh? Lê Nhật Linh? Sao lại là cái tên này? Rốt cục cô ta có quan hệ gì với Hạ Huy Thành?
“Nhật Linh gặp tai nạn xe. Nhưng Lâm Quân và Lê Minh Nguyệt đều đi Pháp rồi, thật sự em đang..”
“Bây giờ cô ấy đang ở đâu?”
“Huy Thành” Lê Mỹ Vân gọi một tiếng, nếu như cô ta còn không nói, e rằng Hạ Huy Thành sẽ vì người tên Lê Nhật Linh kia và bỏ đi với người phụ nữ khác mất.
Hạ Huy Thành hoàn hồn, đúng vậy, đây là lễ đính hôn của anh, anh không thể đi được.
“Sao vậy?” Hạ Lan Châu hoang mang đi đến, giả vờ không biết gì cả “Nhật Linh bị tai nạn xe”
“Sao lại như vậy? Lâm Quân đâu?”
“Vốn dĩ Nhật Linh có nhóm máu RH, khó có thể tìm được nhóm máu thích hợp, Lâm Quân lại không ở Hà Nội, bây giờ e rằng Nhật Linh…”
“Đưa tôi đi gặp cô ấy” Hạ Huy Thành nghe bọn họ nói chuyện, trong lòng vô cùng đau, cuối cùng vẫn nói “Không được”
Mẹ Hạ cũng đứng ra: “Hôm nay cho dù trời có sập xuống, con cũng phải ở đây đính hôn với Lê Mỹ Vân”
“Nhưng Nhật Linh…”
“Cô ta còn chưa hại con đủ sao?”
Mẹ Hạ hít sâu một hơi, tảng đá lớn trong lòng rơi xuống, nằm tay Hạ Lan Châu và Lê Mỹ Vân, chồng lên nhau, trên mặt nở một nụ cười nhẹ nhõm: “Nhìn thấy các con như vậy, mẹ cũng yên †âm, sau này là người một nhà rồi, có chuyện gì thì cứ trực tiếp nói ra là được, làm gì có hiểu nhầm không thể giải quyết được chứ? Là người một nhà mà, cần phải biết bao dung với nhau”
Hạ Huy Thành không có biểu cảm gì đứng ở một bên, luôn cảm thấy Hạ Lan Châu sẽ không dễ dàng thoải mái như vậy được, nhưng lại không biết cô ta có chủ ý gì, trong lòng có một dự cảm không tốt, đính hôn phải bắt đầu rồi, Hạ Lan Châu ngồi vào vị trí của mình, còn giơ tay cổ vũ cho Hạ Huy Thành, giống như một em gái tốt vậy.
Người chủ trì bước lên sân khấu, các vị khách mời cũng bắt đầu sôi động lên, Hạ Lan Châu đột nhiên quay đầu về phía góc gật đầu với Trần Hi Lam.
Trần Hi Lam đột nhiên lao ra khỏi góc, vẻ mặt đau khổ: “Anh Huy Thanh”
Hạ Huy Thành nghe vậy thì quay đầu sang, vô thức hỏi: “Sao vậy?”
Mà Trần Hi Lam đã vội đến lúc nước mắt sắp trào ra, giậm chân: “Hôm nay anh không thể đính hôn được.”
“Trần Hi Lam, đừng có gây rối, tôi đã nói hai chúng ta không được, tôi chỉ xem cô là bạn thôi”
Hạ Huy Thành nhíu mày.
Mà Lê Mỹ Vân ở bên cạnh anh vẫn luôn không có biểu tình gì, trong lòng chế nhạo, người phụ nữ này thật là ngốc.
Trước kia thì cũng thôi đi, nhưng hôm nay là lễ đính hôn của cô và Hạ Huy Thành, dưới sân khấu còn có bao nhiêu người, Trần Hi Lam dù có nói cái gì thì Hạ Huy Thành cũng sẽ không thể bỏ rơi cô một mình mà đi được.
‘Vậy mà cô ta còn dám chui ra gây rối? Quả nhiên là người sinh ra ở Mỹ, không biết cái gì gọi là lời dèm pha của thiên hạ “Em không gây rối”
Trần Hi Lam lắc đầu, nước mắt rơi xuống: “Nhật Linh xảy ra chuyện rồi”
‘Đồng tử Hạ Huy Thành lập tức co rút lại, tiến lên túm lấy Trần Hi Lam: “Xảy ra chuyện gì?”
Sắc mặt Lê Mỹ Vân vô cùng khó nhìn, Nhật Linh? Lê Nhật Linh? Sao lại là cái tên này? Rốt cục cô ta có quan hệ gì với Hạ Huy Thành?
“Nhật Linh gặp tai nạn xe. Nhưng Lâm Quân và Lê Minh Nguyệt đều đi Pháp rồi, thật sự em đang..”
“Bây giờ cô ấy đang ở đâu?”
“Huy Thành” Lê Mỹ Vân gọi một tiếng, nếu như cô ta còn không nói, e rằng Hạ Huy Thành sẽ vì người tên Lê Nhật Linh kia và bỏ đi với người phụ nữ khác mất.
Hạ Huy Thành hoàn hồn, đúng vậy, đây là lễ đính hôn của anh, anh không thể đi được.
“Sao vậy?” Hạ Lan Châu hoang mang đi đến, giả vờ không biết gì cả “Nhật Linh bị tai nạn xe”
“Sao lại như vậy? Lâm Quân đâu?”
“Vốn dĩ Nhật Linh có nhóm máu RH, khó có thể tìm được nhóm máu thích hợp, Lâm Quân lại không ở Hà Nội, bây giờ e rằng Nhật Linh…”
“Đưa tôi đi gặp cô ấy” Hạ Huy Thành nghe bọn họ nói chuyện, trong lòng vô cùng đau, cuối cùng vẫn nói “Không được”
Mẹ Hạ cũng đứng ra: “Hôm nay cho dù trời có sập xuống, con cũng phải ở đây đính hôn với Lê Mỹ Vân”
“Nhưng Nhật Linh…”
“Cô ta còn chưa hại con đủ sao?”
/1576
|