Sính Đình nói xong cứ cho là Mạc Thiên Kình sẽ phản bác, không nghĩ tới anh lại nói ra câu này.
"Em như thế này là đang ghen phải không?"
Cô nghe ai nói anh và Lam Thiến Thiến léng phéng với nhau, anh vẫn giữ mình trong sạch đã hơn ba tháng rồi, kể từ sau khi Sính Đình rời đi, mặc dù Lam Thiến Thiến có bỏ thuốc muốn anh cùng lên giường với cô ta, nhưng may mắn thay đã được lão K giải cứu.
Thật ra thì lần đó, nếu như không có lão K thì anh thật sự có thể sẽ **!
Nghĩ đến lần đó, Mạc Thiên Kình không nhịn được vã mồ hôi lạnh, rất may anh đã không uống phải loại thuốc đó.
Sính Đình tức giận nhìn anh chằm chằm, giọng nói chua xót.
"Anh nghĩ gì thế, tôi ghen, vì anh sao? Làm sao có thể!"
Rõ ràng chính là đang ghen, lại còn nói không phải, xem ra Sính Đình rất để ý đến chuyện anh và Lam Thiến Thiến đi chung với nhau nhưng mà anh căn bản chưa từng ở chung với cô ta chứ đừng nói đến vấn đề kia!
Nhưng mà anh lại muốn xem xem, nếu như cô biết được anh không có cùng Lam Thiến Thiến ở chung một chỗ thì sẽ có phản ứng gì.
"Cô gái ngốc!"
Mạc Thiên Kình lạnh nhạt nói, Sính Đình nổi giận nhìn anh, trừng mắt thật lớn trên mặt toàn là lửa giận.
"Anh nói ai ngu ngốc, tôi có chỗ nào ngu ngốc hả!" Mạc Thiên Kình thật sự càng ngày càng đáng ghét mà Sính Đình nhìn anh chằm chằm lại nhìn đến nụ cười trên mặt anh, có cảm giác anh đang giễu cợt mình?
Ngẫm lại, Sính Đình liền tức giận đùng đùng.
"Em nói xem, con mắt kia của em nhìn thấy anh và Lam Thiến Thiến ở cùng một chỗ khi nào?"
Nhìn thấy cũng không nhất định là ở chung một chỗ, nhưng từ đầu đến cuối anh lúc nào cũng thể hiện thái độ của mình rất rõ ràng. Anh đối với Lam Thiến Thiến vẫn luôn không có tình cảm, sẽ luôn là như vậy.
Trừ việc xem cô ta là con gái của chiến hữu của ba mình thì không có gì hơn.
"Hừ. . . . . . Ai biết các người như thế nào, nói không chừng ngay cả đứa bé đều đã có rồi!"
Sính Đình chu môi đỏ mọng lên, rất tức tối nói.
Mạc Thiên Kình gật đầu trả lời: "Em thật thông minh, quả thật là đứa bé đều đã có!"
Sính Đình không hiểu rõ ý trong câu nói của anh, tức giận đùng đùng quát : "Lại còn nói không có quan hệ, ngay cả đứa bé đều đã có rồi!"
Thật là uổng công mới vừa rồi cô còn cảm thấy anh là ứng cử viên tốt, không ngờ hiện tại liền nói đã có con, hơn nữa còn là con của Lam Thiến Thiến .
"Anh đã có đứa bé, về sau không nên quấn lấy tôi, quấn quít dây dưa cũng không phải là tác phong của một thượng tướng như anh!"
Thật là mất mặt!
Mạc Thiên Kình nhìn Sính Đình, nhàn nhạt cười một tiếng.
"Không được, anh cảm thấy cái mình thích nhất chính là quấn quít dây dưa, hơn nữa em không phải cũng nhậnthấy sao? Anh và em thế nhưng rất có cảm tình với nhau đấy!"
Mạc Thiên Kình rất nghiêm túc nói, làm Sính Đình tức giận đến nghiến răng.
"Mạc Thiên Kình, anh đúng là không biết xấu hổ, ai đối với anh có tình cảm, anh cũng đừng dán vàng lên mặt mình, tôi cho anh biết, Ngọc Sính Đình tôi tuyệt đối không có thích anh!"
"Xì!"
Lời của Sính Đình vừa nói khiến cho Mạc Thiên Kình không nhịn được cười ra tiếng, cô gái ngốc này, anh lúc nào thì nói cô thích anh, đây không phải là giấu đầu lòi đuôi sao!
Làm cho Sính Đình xấu hổ liền rống to.
"Anh cười cái gì, có cái gì đáng để cười!"
Thật là tức chết cô rồi, thế nào càng nói lại càng không đúng, rõ ràng là muốn cùng anh ngả bài nói cho rõ ràng, như thế nào lại nói lan man như vậy.
"Không có, anh lại cũng không có nghe thấy em nói là không thích anh!"
Mạc Thiên Kình nhìn Sính Đình, nhìn Belle đứng ở bên cạnh cô, nhìn cách cư xử của Sính Đình đối với người đàn ông này thì cảm thấy bọn họ thật rất xứng đôi.
Có lẽ anh đã sớm thất bại, nhưng anh không cam lòng, không cam lòng cứ như vậy bị hắn ta đánh bại!
"Nói chuyện đứng đắn đi, anh tới nơi này làm gì!"
Sính Đình không muốn cùng anh quanh co lòng vòng, quyết định đánh nhanh thắng nhanh.
"Anh muốn tới nói cho em biết, chúng ta phải kết hôn!"
"Đừng mơ tưởng!"
Mạc Thiên Kình vừa mới nói xong, Sính Đình liền rống to, chỉ vào Mạc Thiên Kình rất không vui hỏi.
"Tại sao tôi lại phải kết hôn với anh, anh muốn học theo người xưa sao? Muốn cưới hai người vợ để trái ôm phải ấp sao? Tôi cho anh biết, Ngọc Sính Đình tôi cũng không phải là người mà anh nói cưới thì có thể cưới, tôi tuyệt đối sẽ không đồng ý!"
Lại muốn cô và anh kết hôn, thật là vô cùng buồn cười, anh ta cho rằng mình là thượng tướng thì có thể học người khác trái ôm phải ấp sao?
Ngọc Sính Đình cô sẽ không bao giờ đồng ý!
"Ai nói là anh muốn cưới hai vợ !"
Anh chỉ muốn cưới một người phụ nữ là cô mà thôi, thế nào cô lại nói bậy bạ như vậy!
"Cái gì! Không phải hai, chẳng lẽ anh muốn tôi học người xưa, làm thiếp cho anh sao!"
Kẻ sĩ có thể chết nhưng không thể chịu nhục được, Mạc Thiên Kình, anh như vậy thật là quá đáng!
Mạc Thiên Kình có chút nhức đầu, anh lúc nào thì nói muốn để cho cô làm tiểu thiếp rồi hả ?
Thật muốn đem đầu của cô đào ra xem một chút, xem bên trong đựng bột nhão hay là tàu rau.
"Thế nào, sao không lên tiếng, Mạc Thiên Kình, anh có thể cút được rồi!"
Tức chết cô rồi, người đàn ông này thật không biết xấu hổ, cô cả đời này cũng không muốn gặp lại anh nữa!
"Anh và Lam Thiến Thiến không có bất cứ quan hệ gì, ngày đó cô ta muốn bỏ thuốc anh nhưng bị lão K uống phải, cô ấy và lão K đã lên giường với nhau!"
Mạc Thiên Kình nhàn nhạt nói, rất không muốn nói nói ra chuyện của Lam Thiến Thiến mặc dù cô ta làm những việc có chút quá đáng, nhưng là nghĩ đến chuyện cô ta đã gặp phải thì trong lòng anh cũng không dễ chịu gì.
"Đùa gì thế, Lam Thiến Thiến và lão K lên giường, Mạc Thiên Kình, anh ngủ với Lam Thiến Thiến nhưng cũng không cần giá họa cho lão K!"
Chuyện của LiNa lần trước, cô tin tưởng đó là lão k, nhưng là không thể nào lại khéo như vậy, lần đầu tiên còn chưa tính, lần thứ hai lại trùng hợp như vậy!
Mạc Thiên Kình im lặng nhìn Sính Đình, "Anh nói thật, lão K tới chỗ của anh, sau đó ngẫu nhiên uống ly cà phê kia, sau đó thì bọn họ cùng lên giường!"
"Tôi mới không tin, anh cho rằng tôi rất ngu sao? Lão K cư nhiên lại trùng hợp như thế uống phải ly cà phê của anh, anh đừng nói với tôi là một hớp cũng không có uống..., cố ý cho lão K uống..., sau đó Lam Thiến Thiến ở ngồi chỗ đó cũng để làm cảnh hay sao? Tại sao cô ta lại không ngăn cản lão K uống ly cà phê của anh!"
Cô cũng không phải là đứa trẻ ba tuổi, cô sẽ không tin tưởng, cô ả Lam Thiến Thiến kia sau khi nhìn thấy lão K uống xong ly cà phê kia một chút phản ứng cũng không có.
Nếu như cô đoán không nhầm khẳng định cũng uống thứ thuốc kia.
"Là thật, Lam Thiến Thiến muốn ngăn cản, nhưng lão K đã chạy tới, anh vừa mở miệng thì cậu ấy cũng đã uống xong!"
Mạc Thiên Kình biết mình lời này của mình không có tính thuyết phục, nhưng là sự thật quả thật là như thế!
Anh thật sự không có uống cốc cà phê đó, cũng không có cùng Lam Thiến Thiến lên giường.
Sính Đình nghe Mạc Thiên Kình nói cũng không nhịn được phải vỗ tay khen ngợi kỹ thuật diễn của anh quả thật rất tốt.
"Lão K không có nước uống sao? Lại phải đi đến nhà của anh , còn chạy đến thở hồng hộc, sau đó lại lấy cà phê của anh Uống....uố...ng! Mạc Thiên Kình, lời này của anh thật sự không có sức thuyết phục rồi, anh thử hỏi Belle xem xem, anh ấy sẽ tin tưởng lời nói của anh sao?"
Mạc Thiên Kình còn chưa kịp mở lời thì liền thấy Belle lắc đầu.
"Làm sao có thể như vậy, tuyệt đối không thể nào, sao lại có chuyện trùng hợp như vậy!"
"Mắc mớ gì tới anh, tôi cho anh biết, sự thật chính là như thế, đây là chuyện giữa tôi và Sính Đình, không liên quan đến anh, anh đi ra ngoài cho tôi!"
Thật là ngứa mắt cái tên ngoại quốc này.
Belle nhìn Mạc Thiên Kình, hình như có điều gì muốn nói.
"Người Trung Quốc các anh không phải có câu này sao? Chứng cứ luôn có sức thuyết phục nhất. Nếu như anh có thể tìm được chứng cứ chứng minh sự thanh bạch của mình thì chúng tôi sẽ tin tưởng anh!"
Bất quá làm cách nào để chứng minh thì chính Belle cũng không biết.
"Em như thế này là đang ghen phải không?"
Cô nghe ai nói anh và Lam Thiến Thiến léng phéng với nhau, anh vẫn giữ mình trong sạch đã hơn ba tháng rồi, kể từ sau khi Sính Đình rời đi, mặc dù Lam Thiến Thiến có bỏ thuốc muốn anh cùng lên giường với cô ta, nhưng may mắn thay đã được lão K giải cứu.
Thật ra thì lần đó, nếu như không có lão K thì anh thật sự có thể sẽ **!
Nghĩ đến lần đó, Mạc Thiên Kình không nhịn được vã mồ hôi lạnh, rất may anh đã không uống phải loại thuốc đó.
Sính Đình tức giận nhìn anh chằm chằm, giọng nói chua xót.
"Anh nghĩ gì thế, tôi ghen, vì anh sao? Làm sao có thể!"
Rõ ràng chính là đang ghen, lại còn nói không phải, xem ra Sính Đình rất để ý đến chuyện anh và Lam Thiến Thiến đi chung với nhau nhưng mà anh căn bản chưa từng ở chung với cô ta chứ đừng nói đến vấn đề kia!
Nhưng mà anh lại muốn xem xem, nếu như cô biết được anh không có cùng Lam Thiến Thiến ở chung một chỗ thì sẽ có phản ứng gì.
"Cô gái ngốc!"
Mạc Thiên Kình lạnh nhạt nói, Sính Đình nổi giận nhìn anh, trừng mắt thật lớn trên mặt toàn là lửa giận.
"Anh nói ai ngu ngốc, tôi có chỗ nào ngu ngốc hả!" Mạc Thiên Kình thật sự càng ngày càng đáng ghét mà Sính Đình nhìn anh chằm chằm lại nhìn đến nụ cười trên mặt anh, có cảm giác anh đang giễu cợt mình?
Ngẫm lại, Sính Đình liền tức giận đùng đùng.
"Em nói xem, con mắt kia của em nhìn thấy anh và Lam Thiến Thiến ở cùng một chỗ khi nào?"
Nhìn thấy cũng không nhất định là ở chung một chỗ, nhưng từ đầu đến cuối anh lúc nào cũng thể hiện thái độ của mình rất rõ ràng. Anh đối với Lam Thiến Thiến vẫn luôn không có tình cảm, sẽ luôn là như vậy.
Trừ việc xem cô ta là con gái của chiến hữu của ba mình thì không có gì hơn.
"Hừ. . . . . . Ai biết các người như thế nào, nói không chừng ngay cả đứa bé đều đã có rồi!"
Sính Đình chu môi đỏ mọng lên, rất tức tối nói.
Mạc Thiên Kình gật đầu trả lời: "Em thật thông minh, quả thật là đứa bé đều đã có!"
Sính Đình không hiểu rõ ý trong câu nói của anh, tức giận đùng đùng quát : "Lại còn nói không có quan hệ, ngay cả đứa bé đều đã có rồi!"
Thật là uổng công mới vừa rồi cô còn cảm thấy anh là ứng cử viên tốt, không ngờ hiện tại liền nói đã có con, hơn nữa còn là con của Lam Thiến Thiến .
"Anh đã có đứa bé, về sau không nên quấn lấy tôi, quấn quít dây dưa cũng không phải là tác phong của một thượng tướng như anh!"
Thật là mất mặt!
Mạc Thiên Kình nhìn Sính Đình, nhàn nhạt cười một tiếng.
"Không được, anh cảm thấy cái mình thích nhất chính là quấn quít dây dưa, hơn nữa em không phải cũng nhậnthấy sao? Anh và em thế nhưng rất có cảm tình với nhau đấy!"
Mạc Thiên Kình rất nghiêm túc nói, làm Sính Đình tức giận đến nghiến răng.
"Mạc Thiên Kình, anh đúng là không biết xấu hổ, ai đối với anh có tình cảm, anh cũng đừng dán vàng lên mặt mình, tôi cho anh biết, Ngọc Sính Đình tôi tuyệt đối không có thích anh!"
"Xì!"
Lời của Sính Đình vừa nói khiến cho Mạc Thiên Kình không nhịn được cười ra tiếng, cô gái ngốc này, anh lúc nào thì nói cô thích anh, đây không phải là giấu đầu lòi đuôi sao!
Làm cho Sính Đình xấu hổ liền rống to.
"Anh cười cái gì, có cái gì đáng để cười!"
Thật là tức chết cô rồi, thế nào càng nói lại càng không đúng, rõ ràng là muốn cùng anh ngả bài nói cho rõ ràng, như thế nào lại nói lan man như vậy.
"Không có, anh lại cũng không có nghe thấy em nói là không thích anh!"
Mạc Thiên Kình nhìn Sính Đình, nhìn Belle đứng ở bên cạnh cô, nhìn cách cư xử của Sính Đình đối với người đàn ông này thì cảm thấy bọn họ thật rất xứng đôi.
Có lẽ anh đã sớm thất bại, nhưng anh không cam lòng, không cam lòng cứ như vậy bị hắn ta đánh bại!
"Nói chuyện đứng đắn đi, anh tới nơi này làm gì!"
Sính Đình không muốn cùng anh quanh co lòng vòng, quyết định đánh nhanh thắng nhanh.
"Anh muốn tới nói cho em biết, chúng ta phải kết hôn!"
"Đừng mơ tưởng!"
Mạc Thiên Kình vừa mới nói xong, Sính Đình liền rống to, chỉ vào Mạc Thiên Kình rất không vui hỏi.
"Tại sao tôi lại phải kết hôn với anh, anh muốn học theo người xưa sao? Muốn cưới hai người vợ để trái ôm phải ấp sao? Tôi cho anh biết, Ngọc Sính Đình tôi cũng không phải là người mà anh nói cưới thì có thể cưới, tôi tuyệt đối sẽ không đồng ý!"
Lại muốn cô và anh kết hôn, thật là vô cùng buồn cười, anh ta cho rằng mình là thượng tướng thì có thể học người khác trái ôm phải ấp sao?
Ngọc Sính Đình cô sẽ không bao giờ đồng ý!
"Ai nói là anh muốn cưới hai vợ !"
Anh chỉ muốn cưới một người phụ nữ là cô mà thôi, thế nào cô lại nói bậy bạ như vậy!
"Cái gì! Không phải hai, chẳng lẽ anh muốn tôi học người xưa, làm thiếp cho anh sao!"
Kẻ sĩ có thể chết nhưng không thể chịu nhục được, Mạc Thiên Kình, anh như vậy thật là quá đáng!
Mạc Thiên Kình có chút nhức đầu, anh lúc nào thì nói muốn để cho cô làm tiểu thiếp rồi hả ?
Thật muốn đem đầu của cô đào ra xem một chút, xem bên trong đựng bột nhão hay là tàu rau.
"Thế nào, sao không lên tiếng, Mạc Thiên Kình, anh có thể cút được rồi!"
Tức chết cô rồi, người đàn ông này thật không biết xấu hổ, cô cả đời này cũng không muốn gặp lại anh nữa!
"Anh và Lam Thiến Thiến không có bất cứ quan hệ gì, ngày đó cô ta muốn bỏ thuốc anh nhưng bị lão K uống phải, cô ấy và lão K đã lên giường với nhau!"
Mạc Thiên Kình nhàn nhạt nói, rất không muốn nói nói ra chuyện của Lam Thiến Thiến mặc dù cô ta làm những việc có chút quá đáng, nhưng là nghĩ đến chuyện cô ta đã gặp phải thì trong lòng anh cũng không dễ chịu gì.
"Đùa gì thế, Lam Thiến Thiến và lão K lên giường, Mạc Thiên Kình, anh ngủ với Lam Thiến Thiến nhưng cũng không cần giá họa cho lão K!"
Chuyện của LiNa lần trước, cô tin tưởng đó là lão k, nhưng là không thể nào lại khéo như vậy, lần đầu tiên còn chưa tính, lần thứ hai lại trùng hợp như vậy!
Mạc Thiên Kình im lặng nhìn Sính Đình, "Anh nói thật, lão K tới chỗ của anh, sau đó ngẫu nhiên uống ly cà phê kia, sau đó thì bọn họ cùng lên giường!"
"Tôi mới không tin, anh cho rằng tôi rất ngu sao? Lão K cư nhiên lại trùng hợp như thế uống phải ly cà phê của anh, anh đừng nói với tôi là một hớp cũng không có uống..., cố ý cho lão K uống..., sau đó Lam Thiến Thiến ở ngồi chỗ đó cũng để làm cảnh hay sao? Tại sao cô ta lại không ngăn cản lão K uống ly cà phê của anh!"
Cô cũng không phải là đứa trẻ ba tuổi, cô sẽ không tin tưởng, cô ả Lam Thiến Thiến kia sau khi nhìn thấy lão K uống xong ly cà phê kia một chút phản ứng cũng không có.
Nếu như cô đoán không nhầm khẳng định cũng uống thứ thuốc kia.
"Là thật, Lam Thiến Thiến muốn ngăn cản, nhưng lão K đã chạy tới, anh vừa mở miệng thì cậu ấy cũng đã uống xong!"
Mạc Thiên Kình biết mình lời này của mình không có tính thuyết phục, nhưng là sự thật quả thật là như thế!
Anh thật sự không có uống cốc cà phê đó, cũng không có cùng Lam Thiến Thiến lên giường.
Sính Đình nghe Mạc Thiên Kình nói cũng không nhịn được phải vỗ tay khen ngợi kỹ thuật diễn của anh quả thật rất tốt.
"Lão K không có nước uống sao? Lại phải đi đến nhà của anh , còn chạy đến thở hồng hộc, sau đó lại lấy cà phê của anh Uống....uố...ng! Mạc Thiên Kình, lời này của anh thật sự không có sức thuyết phục rồi, anh thử hỏi Belle xem xem, anh ấy sẽ tin tưởng lời nói của anh sao?"
Mạc Thiên Kình còn chưa kịp mở lời thì liền thấy Belle lắc đầu.
"Làm sao có thể như vậy, tuyệt đối không thể nào, sao lại có chuyện trùng hợp như vậy!"
"Mắc mớ gì tới anh, tôi cho anh biết, sự thật chính là như thế, đây là chuyện giữa tôi và Sính Đình, không liên quan đến anh, anh đi ra ngoài cho tôi!"
Thật là ngứa mắt cái tên ngoại quốc này.
Belle nhìn Mạc Thiên Kình, hình như có điều gì muốn nói.
"Người Trung Quốc các anh không phải có câu này sao? Chứng cứ luôn có sức thuyết phục nhất. Nếu như anh có thể tìm được chứng cứ chứng minh sự thanh bạch của mình thì chúng tôi sẽ tin tưởng anh!"
Bất quá làm cách nào để chứng minh thì chính Belle cũng không biết.
/307
|