Gần đây, Lí Nam Nam cảm thấy thực nhàm chán. Thân là người nằm trong top "Ba nữ sinh tài giỏi" thuộc khoa ngoại ngữ C, lại thấy chán ngán như vậy, lời này mà nói ra nhất định sẽ làm cho các nam sinh xấu hổ vô cùng. Bởi vì, không một ai có thể gần gũi với cô, hoặc nói cách khác, không ai trong số bọn họ lọt vào mắt xanh của cô cả.
Kỳ thật, cũng không thể trách người khác, ai bảo Lí Nam Nam này lại là một trạch nữ* đúng tiêu chuẩn làm gì!?. Trừ việc phải tham gia các hoạt động văn nghệ của trường và họp mặt bạn bè ra, cô sẽ không ra khỏi cửa phòng nửa bước, hoàn toàn không cho người khác có cơ hội tiếp cận mình.
*Trạch nữ: cô gái lập dị, có sở thích ngồi nhà suốt ngày (thường là ôm máy tính, xem phim, đọc truyện, chơi game... tóm lại là giải trí).
Quan trọng là, trong phòng của cô không có lắp đặt điện thoại. Hơn nữa, nơi này là còn chỗ ở của đám bạn kiêm sinh vật hung dữ như quỷ dạ xoa... Cho nên, nếu có tên nam sinh nào dám lén phén lại đây thăm dò, nhất định sẽ bị Lí Nam Nam đá lăn ra khỏi phòng!.
Vì thế, những loại phiền toái này nọ vốn đã không nhiều, nay lại càng ít đi.
Vậy chứ suốt cả một ngày, cô ở trong phòng làm cái gì? Dĩ nhiên, chính là chơi game rồi!.
Lúc vừa lên đại học, Lí Nam Nam còn chưa có mua máy vi tính. Cả ngày, cô chỉ lo cống hiến toàn bộ sức lực cho xã đoàn, tinh thần văn nghệ ngày một nâng cao. Trong hội, nếu có tổ chức tiệc tùng hay cuộc thi nào thì các cô cũng phải múa hát vài ca khúc, rinh về vài cái giải thưởng...
Do đó, Lí Nam Nam đã bay đến danh hiệu “Đại tài nữ”. Chưa hết, bộ dạng của cô lại nộn nộn, rất đáng yêu, nên rất nhanh, Lí Nam Nam đã trở thành mục tiêu cho cánh nam sinh theo đuổi.
Tiếc là, cái thuộc tính "trạch nữ" của cô lại khiến cho một số người chùn bước. Nhưng đối với các nam sinh, cái này không gọi thể gọi là "trạch", mà phải là "băng", là "băng sơn mỹ nhân" đó!
Khi học năm nhất, bạn cùng phòng có hỏi qua vì sao Lí Nam Nam không thử chọn một người để tìm hiểu đi? Thừa dịp giá thị trường của cô còn đang hot mà làm, nếu không, kẻo trong hai năm nữa, cô rất có thể từ một "quả anh đào tươi ngon" rớt giá thành một "con vịt già ế hàng".
Lúc đó, Lí Nam Nam ném cho toàn bộ bạn trong phòng một cái liếc mắt xem thường, cô nói một câu: “Các người thực nông cạn.” Lập tức cô giở trò bạo lực. Sau một trận oanh tạc, nhóm bạn cùng phòng mới thấm thía đưa ra kết luận:
“Nam Nam, cậu biết không, cậu thực tròn a.”
“Thực tròn? Mặt tớ sao tròn bằng mặt cậu?”
Lại sau một trận bạo lực:
“Biết cái gì mà nói? Đây gọi là mặt thon đó!”
Ơ...
Thật ra, có một chuyện cô chưa nói ra, nguyên nhân chủ yếu đó là cô cảm thấy cánh nam sinh rất chướng mắt. Sâu trong nội tâm, Lí Nam Nam chỉ yêu thích mấy bé trai nhỏ tuổi thôi nha... Ánh mắt kia có bao nhiêu là ngây thơ, vô tội; làn da kia có bao nhiêu trơn láng, mịn màng; giọng nói kia có bao nhiêu non nớt, mê đắm; nhất là lúc kêu “chị”... Ai nha, đáng yêu chết người ta rồi!
Đây là sở thích thầm kín, chỉ có một người biết bí mật này của cô, đó chính là Tiểu Cầm.
Có một đêm, Tiểu Cầm rời giường đi WC, cô chợt nghe Lí Nam Nam nói mớ: “Em trai ngoan, chị cho em ăn kẹo, em cùng chị về nhà đi, balabalabala...” Ngày hôm sau, Lí Nam Nam phải hối lộ Tiểu Cầm bằng hai ly sữa Quý Châu cùng một phần gà xào măng, mới bịt được cái miệng của cô bạn lại.
Từ đó về sau, Lí Nam Nam thành công phóng ra loại khí chất vô cùng biến thái, làm cho oán giận của đám sinh vật cùng phòng ngày càng tăng cao.
Đến học kỳ thứ hai của năm nhất, cô đã mua máy vi tính, bắt đầu con đường võng du cho riêng mình. Kết quả, tinh thần sôi nổi liền từ từ chết dần, cô hoàn toàn trở thành một "trạch nữ" chân chính.
"Tài nữ" mai danh ẩn tích, đương nhiên đám nam sinh sẽ lại tìm một con mồi mới, vì đâu ai ngu ngốc đi kiên trì với cái cây không ra trái chứ. Vì thế, "băng sơn mỹ nhân" bị trôi vào quên lãng.
Trở lại câu chuyện chính. Như ban đầu đã nói, vì sao gần đây Lí Nam Nam cảm thấy rất nhàm chán? Sự thật chỉ có một, cô đã hết game để chơi!
Đây là toàn bộ trò chơi cô đã đi qua: “Hành Trình, Thế Giới Hoàn Mỹ, Thiên Long Bát Bộ, Thiên Hạ, Tân Phi Phi, Vĩnh Hằng Chi Tháp, Kiếm Hiệp Tình Duyên, Tru Tiên, Thế Giới Hoàn Mỹ Truyền Thuyết Nhân Ngư”. Đúng là game chơi rất đã, chơi đã đến mức cô cảm thấy chán ngấy rồi. Nhất là trò chơi 3D, khung cảnh thật rộng lớn, cảnh đẹp thật mướ́t con mắt, nhưng cũng thật là cô tịch. (Tác giả: khụ khụ, mọi người đừng suy diễn câu kia quá đen tối: tỷ đùa không phải trò chơi, là cô đơn. Lí Nam Nam: ngươi nha nói ra làm gì! (╰_╯)#)
Cô đơn thì tìm một người kết hôn giải quyết cô đơn chẳng phải là xong sao? Người chơi ở trong này, sau khi xong hôn lễ, hình thức làm quen với nhau chỉ toàn xoay quanh các loại: trao đổi QQ chat, trao đổi số điện thoại, chia sẻ ảnh chụp, gặp mặt cảm thấy thất vọng rồi chia tay, nếu không thì làm bạn tình một đêm,... Nghĩ đến đây, Lí Nam Nam lại rùng mình.
Vậy như thế nào mới là "Tình yêu chân chính trong game"? Người với người gặp nhau, còn tùy vào chữ duyên. Ở Internet cũng vậy, Lí Nam Nam tin rằng có loại chuyện này tồn tại, nhưng cô chưa từng trải nghiệm qua, dù sao thì vấn đề này cũng rất hư ảo. Sở dĩ cô tin tưởng rằng nó có thật là vì chuyện này đã xảy ra với Tiểu Cầm và cậu bạn trai — Đại Dũng.
Tiểu Cầm cùng Đại Dũng quen biết nhau qua game “Thiên Long Bát Bộ”. Lúc đầu, Tiểu Cầm chỉ định kết hôn cho vui, nhưng sau đó cô lại phát hiện mình đã thật sự thích đối phương. Đại Dũng cũng là sinh viên, vì thế thực tự nhiên, hai người bọn họ đem tình cảm từ ảo biến thành thật.
Sau đó, cả hai cũng phát hiện ảo tưởng của mình cùng thực tế bên ngoài cách nhau xa thật xa. Trường học của Tiểu Cầm ở vùng Tây Nam, mà trường của Đại Dũng lại nằm ở phương Bắc. Vậy mà, bọn họ đã cùng nhau cố gắng, vượt qua mọi khó khăn, mọi cách trở; quả thật quá trình này rất vất vả, nhưng nó lại đan xen cả sự ngọt ngào lẫn lòng kiên định, cho đến hiện tại.
Đây là đôi vợ chồng "Tình trong game" tồn tại gần cô nhất.
Nhìn Lí Nam Nam nhàm chán hé ra khuôn mặt nhăn nhó như khổ qua, Tiểu Cầm thấy mà đau lòng, Đại Dũng cũng đau lòng theo. Đương nhiên là thật lòng quan tâm Nam Nam, bởi vì hắn luôn luôn cảm kích cô, nếu không nhờ cô đem Tiểu Cầm mang vào “Thiên Long Bát Bộ”, thì đoạn nhân duyên này sẽ chẳng đơm hoa kết trái.
Vì thế, sau khi trải qua một đêm thương lượng trên điện thoại, cuối cùng, đôi vợ chồng này đã vạch định ra kế hoạch.
Ngày thứ hai, ở căn tin, Tiểu Cầm vừa ăn thịt xào ớt vừa nhìn Lí Nam Nam đang trưng ra bộ mặt đơ như than, dùng giọng nói đặc biệt ôn nhu, mềm mại kề bên tai Lí Nam Nam mà nói: “Nha, trở về Thiên Long đi, cùng hai đứa mình chơi chung một sever”. Rốt cục, cũng làm cho bộ mặt than này có biến hóa, “Thiên Long Bát Bộ” a, trò này cô chơi lâu nhất, cũng là thương tâm nhất, mỗi khi nghe ai bàn về nó là lòng cô luôn có điểm rung động, cảm tình thật sự phức tạp.
Vì sao thương tâm? Bởi vì Lí Nam Nam bị bạn trong game "đâm" cho một nhát. Từ người mới chơi trở thành tay già đời, cho đến tự lập bang hội, chơi hơn một năm niềm vui có, vất vả có, nhưng mâu thuẫn chân chính cũng từ cái bang này mà đến. Trò chơi thôi, cách một tầng Internet nên yêu ghét rất rõ ràng, lên kênh thế giới cãi nhau loạn xạ, ở dã ngoại lại hung hăng PK... Cả ngày như vậy, cô cảm thấy tinh thần thật mệt mỏi.
Cho đến khi, giữa Đại Dũng và một người bạn mà cô chơi thân từ lúc còn cấp nhỏ — xảy ra xung đột. Đại Dũng tức giận mang theo Tiểu Cầm rời bỏ sever này chuyển sang sever khác, mà người bạn kia lại đi đem mọi lỗi lầm đổ lên đầu cô. Aiz, lòng người còn cách một tầng da bụng mà, nói chi đến trong Internet. Vì thế, Lí Nam Nam cũng dứt khoát rời khỏi bang hội tự lập nên, cũng bỏ luôn "Thiên Long Bát Bộ".
Muốn nổi trội trong trò chơi, chi phí phải bỏ ra so với tưởng tượng còn khủng hơn nhiều. Nếu chịu chi tiền mua trang bị liền lên hạng, còn không có tiền mua thì bị người ta đánh đồng với rác rưởi. Đây mãi mãi là định luật không thay đổi, buộc người chơi phải trút hết tiền túi còn chưa đủ, lại còn chế ra đủ thứ hoạt động tranh đoạt.
Nguyên tắc Lí Nam Nam định ra khi chơi trò chơi là tuyệt đối không nạp tiền, không mua thời trang và tọa kỵ trong shop, chỉ mặc trang phục môn phái cao cấp và chỉ dùng thú cưỡi môn phái thôi là đủ rồi.
Lúc trước, tiền để lập bang có được là do Lí Nam Nam phải chạy thương nhân ròng rã suốt một tháng trời. Cho nên, lúc rời bỏ Thiên Long, cô đã rất đau lòng. Bản thân đã bỏ ra bao nhiêu tâm huyết và tiền của, tuy là rất buồn nhưng mà ở trong mắt của Lí Nam Nam — RMB* mới thật sự đáng giá cho cô thương tiếc.
*RMB: Nhân dân tệ của Trung Quốc.
Hiện tại, Tiểu Cầm dịu dàng kiêm dụ dỗ cô một lần nữa trở lại cái game thương tâm kia sao?
“No!” Cô khẳng định.
“Tớ và Đại Dũng đã lên cấp 89, mang theo cậu miễn phí! Cậu mà chơi, thăng cấp là như ngồi hỏa tiễn đó nha.”
Mi trái giựt một cái, được level cao kéo cấp thực thích, trước kia cô chỉ tự dựa vào sức lực của chính mình, vừa mệt thân lại vừa mệt tâm. Nhưng mà đáp án vẫn là: “No!”
“Hiện tại Thiên Long mới ra sự kiện 'Tặng lễ bao dành cho tân thủ', mở ra sẽ được thời trang và tọa kỵ có hạn sử dụng, mà cái túi đó dùng được đến 55 cấp lận, hơn nữa tụi này sẽ cho cậu tiền, ít nhất tụi này sẽ mua kỵ 40 tặng cậu!”
Mi phải cũng giựt một cái, tâm bắt đầu động, nhưng như trước vẫn là: “No!”
Tiểu Cầm hung hăng cắn xuống một miếng thịt, xem ra phải xuất đòn sát thủ, hừ: “Anh em kết bái của Đại Dũng là một nam sinh mới 19 tuổi, bọn họ từng giao lưu qua YY, giọng nói trong vắt, ảnh chụp lại còn đáng yêu muốn chết! Nhưng mà, cậu lại quyết tâm nghỉ chơi Thiên Long, xem ra em trai này thật vô duyên với cậu rồi.”
Lí Nam Nam lập tức nuốt xuống một ngụm cơm, vội vàng nói: “Wait, wait, wait!”
“Hử? wait gì. . . . . .”
“Yes!”
Tiểu Cầm nhìn gương mặt thanh tú của cô bạn đang bày ra bộ dạng gấp gáp, liền cười nói: “Nam Nam, cậu biết không, mặt cậu hiện giờ thực tròn nha.”
-----
Đoạn kịch nhỏ về Lí Nam Nam xin được phép bắt đầu—
Tôi nói này, cô bạn nhỏ Lí Nam Nam được khen là có cặp đùi đẹp, đang đứng trước cái gương to trong phòng ngủ, soi qua soi lại đôi chân đang mang tất đen, cảm thán lần thứ n: "Chẳng quan tâm tình yêu có đẹp hay không, chị đây có đôi chân đẹp thế là đủ ~ đừng si mê chị, chân chị đẹp khiến mấy người ghen tỵ chết luôn ~"
Lập tức bị sinh vật số 1, số 2 không có cặp đùi đẹp phi gối trúng đầu, hộc máu ngã xuống đất bỏ mình.
Kỳ thật, cũng không thể trách người khác, ai bảo Lí Nam Nam này lại là một trạch nữ* đúng tiêu chuẩn làm gì!?. Trừ việc phải tham gia các hoạt động văn nghệ của trường và họp mặt bạn bè ra, cô sẽ không ra khỏi cửa phòng nửa bước, hoàn toàn không cho người khác có cơ hội tiếp cận mình.
*Trạch nữ: cô gái lập dị, có sở thích ngồi nhà suốt ngày (thường là ôm máy tính, xem phim, đọc truyện, chơi game... tóm lại là giải trí).
Quan trọng là, trong phòng của cô không có lắp đặt điện thoại. Hơn nữa, nơi này là còn chỗ ở của đám bạn kiêm sinh vật hung dữ như quỷ dạ xoa... Cho nên, nếu có tên nam sinh nào dám lén phén lại đây thăm dò, nhất định sẽ bị Lí Nam Nam đá lăn ra khỏi phòng!.
Vì thế, những loại phiền toái này nọ vốn đã không nhiều, nay lại càng ít đi.
Vậy chứ suốt cả một ngày, cô ở trong phòng làm cái gì? Dĩ nhiên, chính là chơi game rồi!.
Lúc vừa lên đại học, Lí Nam Nam còn chưa có mua máy vi tính. Cả ngày, cô chỉ lo cống hiến toàn bộ sức lực cho xã đoàn, tinh thần văn nghệ ngày một nâng cao. Trong hội, nếu có tổ chức tiệc tùng hay cuộc thi nào thì các cô cũng phải múa hát vài ca khúc, rinh về vài cái giải thưởng...
Do đó, Lí Nam Nam đã bay đến danh hiệu “Đại tài nữ”. Chưa hết, bộ dạng của cô lại nộn nộn, rất đáng yêu, nên rất nhanh, Lí Nam Nam đã trở thành mục tiêu cho cánh nam sinh theo đuổi.
Tiếc là, cái thuộc tính "trạch nữ" của cô lại khiến cho một số người chùn bước. Nhưng đối với các nam sinh, cái này không gọi thể gọi là "trạch", mà phải là "băng", là "băng sơn mỹ nhân" đó!
Khi học năm nhất, bạn cùng phòng có hỏi qua vì sao Lí Nam Nam không thử chọn một người để tìm hiểu đi? Thừa dịp giá thị trường của cô còn đang hot mà làm, nếu không, kẻo trong hai năm nữa, cô rất có thể từ một "quả anh đào tươi ngon" rớt giá thành một "con vịt già ế hàng".
Lúc đó, Lí Nam Nam ném cho toàn bộ bạn trong phòng một cái liếc mắt xem thường, cô nói một câu: “Các người thực nông cạn.” Lập tức cô giở trò bạo lực. Sau một trận oanh tạc, nhóm bạn cùng phòng mới thấm thía đưa ra kết luận:
“Nam Nam, cậu biết không, cậu thực tròn a.”
“Thực tròn? Mặt tớ sao tròn bằng mặt cậu?”
Lại sau một trận bạo lực:
“Biết cái gì mà nói? Đây gọi là mặt thon đó!”
Ơ...
Thật ra, có một chuyện cô chưa nói ra, nguyên nhân chủ yếu đó là cô cảm thấy cánh nam sinh rất chướng mắt. Sâu trong nội tâm, Lí Nam Nam chỉ yêu thích mấy bé trai nhỏ tuổi thôi nha... Ánh mắt kia có bao nhiêu là ngây thơ, vô tội; làn da kia có bao nhiêu trơn láng, mịn màng; giọng nói kia có bao nhiêu non nớt, mê đắm; nhất là lúc kêu “chị”... Ai nha, đáng yêu chết người ta rồi!
Đây là sở thích thầm kín, chỉ có một người biết bí mật này của cô, đó chính là Tiểu Cầm.
Có một đêm, Tiểu Cầm rời giường đi WC, cô chợt nghe Lí Nam Nam nói mớ: “Em trai ngoan, chị cho em ăn kẹo, em cùng chị về nhà đi, balabalabala...” Ngày hôm sau, Lí Nam Nam phải hối lộ Tiểu Cầm bằng hai ly sữa Quý Châu cùng một phần gà xào măng, mới bịt được cái miệng của cô bạn lại.
Từ đó về sau, Lí Nam Nam thành công phóng ra loại khí chất vô cùng biến thái, làm cho oán giận của đám sinh vật cùng phòng ngày càng tăng cao.
Đến học kỳ thứ hai của năm nhất, cô đã mua máy vi tính, bắt đầu con đường võng du cho riêng mình. Kết quả, tinh thần sôi nổi liền từ từ chết dần, cô hoàn toàn trở thành một "trạch nữ" chân chính.
"Tài nữ" mai danh ẩn tích, đương nhiên đám nam sinh sẽ lại tìm một con mồi mới, vì đâu ai ngu ngốc đi kiên trì với cái cây không ra trái chứ. Vì thế, "băng sơn mỹ nhân" bị trôi vào quên lãng.
Trở lại câu chuyện chính. Như ban đầu đã nói, vì sao gần đây Lí Nam Nam cảm thấy rất nhàm chán? Sự thật chỉ có một, cô đã hết game để chơi!
Đây là toàn bộ trò chơi cô đã đi qua: “Hành Trình, Thế Giới Hoàn Mỹ, Thiên Long Bát Bộ, Thiên Hạ, Tân Phi Phi, Vĩnh Hằng Chi Tháp, Kiếm Hiệp Tình Duyên, Tru Tiên, Thế Giới Hoàn Mỹ Truyền Thuyết Nhân Ngư”. Đúng là game chơi rất đã, chơi đã đến mức cô cảm thấy chán ngấy rồi. Nhất là trò chơi 3D, khung cảnh thật rộng lớn, cảnh đẹp thật mướ́t con mắt, nhưng cũng thật là cô tịch. (Tác giả: khụ khụ, mọi người đừng suy diễn câu kia quá đen tối: tỷ đùa không phải trò chơi, là cô đơn. Lí Nam Nam: ngươi nha nói ra làm gì! (╰_╯)#)
Cô đơn thì tìm một người kết hôn giải quyết cô đơn chẳng phải là xong sao? Người chơi ở trong này, sau khi xong hôn lễ, hình thức làm quen với nhau chỉ toàn xoay quanh các loại: trao đổi QQ chat, trao đổi số điện thoại, chia sẻ ảnh chụp, gặp mặt cảm thấy thất vọng rồi chia tay, nếu không thì làm bạn tình một đêm,... Nghĩ đến đây, Lí Nam Nam lại rùng mình.
Vậy như thế nào mới là "Tình yêu chân chính trong game"? Người với người gặp nhau, còn tùy vào chữ duyên. Ở Internet cũng vậy, Lí Nam Nam tin rằng có loại chuyện này tồn tại, nhưng cô chưa từng trải nghiệm qua, dù sao thì vấn đề này cũng rất hư ảo. Sở dĩ cô tin tưởng rằng nó có thật là vì chuyện này đã xảy ra với Tiểu Cầm và cậu bạn trai — Đại Dũng.
Tiểu Cầm cùng Đại Dũng quen biết nhau qua game “Thiên Long Bát Bộ”. Lúc đầu, Tiểu Cầm chỉ định kết hôn cho vui, nhưng sau đó cô lại phát hiện mình đã thật sự thích đối phương. Đại Dũng cũng là sinh viên, vì thế thực tự nhiên, hai người bọn họ đem tình cảm từ ảo biến thành thật.
Sau đó, cả hai cũng phát hiện ảo tưởng của mình cùng thực tế bên ngoài cách nhau xa thật xa. Trường học của Tiểu Cầm ở vùng Tây Nam, mà trường của Đại Dũng lại nằm ở phương Bắc. Vậy mà, bọn họ đã cùng nhau cố gắng, vượt qua mọi khó khăn, mọi cách trở; quả thật quá trình này rất vất vả, nhưng nó lại đan xen cả sự ngọt ngào lẫn lòng kiên định, cho đến hiện tại.
Đây là đôi vợ chồng "Tình trong game" tồn tại gần cô nhất.
Nhìn Lí Nam Nam nhàm chán hé ra khuôn mặt nhăn nhó như khổ qua, Tiểu Cầm thấy mà đau lòng, Đại Dũng cũng đau lòng theo. Đương nhiên là thật lòng quan tâm Nam Nam, bởi vì hắn luôn luôn cảm kích cô, nếu không nhờ cô đem Tiểu Cầm mang vào “Thiên Long Bát Bộ”, thì đoạn nhân duyên này sẽ chẳng đơm hoa kết trái.
Vì thế, sau khi trải qua một đêm thương lượng trên điện thoại, cuối cùng, đôi vợ chồng này đã vạch định ra kế hoạch.
Ngày thứ hai, ở căn tin, Tiểu Cầm vừa ăn thịt xào ớt vừa nhìn Lí Nam Nam đang trưng ra bộ mặt đơ như than, dùng giọng nói đặc biệt ôn nhu, mềm mại kề bên tai Lí Nam Nam mà nói: “Nha, trở về Thiên Long đi, cùng hai đứa mình chơi chung một sever”. Rốt cục, cũng làm cho bộ mặt than này có biến hóa, “Thiên Long Bát Bộ” a, trò này cô chơi lâu nhất, cũng là thương tâm nhất, mỗi khi nghe ai bàn về nó là lòng cô luôn có điểm rung động, cảm tình thật sự phức tạp.
Vì sao thương tâm? Bởi vì Lí Nam Nam bị bạn trong game "đâm" cho một nhát. Từ người mới chơi trở thành tay già đời, cho đến tự lập bang hội, chơi hơn một năm niềm vui có, vất vả có, nhưng mâu thuẫn chân chính cũng từ cái bang này mà đến. Trò chơi thôi, cách một tầng Internet nên yêu ghét rất rõ ràng, lên kênh thế giới cãi nhau loạn xạ, ở dã ngoại lại hung hăng PK... Cả ngày như vậy, cô cảm thấy tinh thần thật mệt mỏi.
Cho đến khi, giữa Đại Dũng và một người bạn mà cô chơi thân từ lúc còn cấp nhỏ — xảy ra xung đột. Đại Dũng tức giận mang theo Tiểu Cầm rời bỏ sever này chuyển sang sever khác, mà người bạn kia lại đi đem mọi lỗi lầm đổ lên đầu cô. Aiz, lòng người còn cách một tầng da bụng mà, nói chi đến trong Internet. Vì thế, Lí Nam Nam cũng dứt khoát rời khỏi bang hội tự lập nên, cũng bỏ luôn "Thiên Long Bát Bộ".
Muốn nổi trội trong trò chơi, chi phí phải bỏ ra so với tưởng tượng còn khủng hơn nhiều. Nếu chịu chi tiền mua trang bị liền lên hạng, còn không có tiền mua thì bị người ta đánh đồng với rác rưởi. Đây mãi mãi là định luật không thay đổi, buộc người chơi phải trút hết tiền túi còn chưa đủ, lại còn chế ra đủ thứ hoạt động tranh đoạt.
Nguyên tắc Lí Nam Nam định ra khi chơi trò chơi là tuyệt đối không nạp tiền, không mua thời trang và tọa kỵ trong shop, chỉ mặc trang phục môn phái cao cấp và chỉ dùng thú cưỡi môn phái thôi là đủ rồi.
Lúc trước, tiền để lập bang có được là do Lí Nam Nam phải chạy thương nhân ròng rã suốt một tháng trời. Cho nên, lúc rời bỏ Thiên Long, cô đã rất đau lòng. Bản thân đã bỏ ra bao nhiêu tâm huyết và tiền của, tuy là rất buồn nhưng mà ở trong mắt của Lí Nam Nam — RMB* mới thật sự đáng giá cho cô thương tiếc.
*RMB: Nhân dân tệ của Trung Quốc.
Hiện tại, Tiểu Cầm dịu dàng kiêm dụ dỗ cô một lần nữa trở lại cái game thương tâm kia sao?
“No!” Cô khẳng định.
“Tớ và Đại Dũng đã lên cấp 89, mang theo cậu miễn phí! Cậu mà chơi, thăng cấp là như ngồi hỏa tiễn đó nha.”
Mi trái giựt một cái, được level cao kéo cấp thực thích, trước kia cô chỉ tự dựa vào sức lực của chính mình, vừa mệt thân lại vừa mệt tâm. Nhưng mà đáp án vẫn là: “No!”
“Hiện tại Thiên Long mới ra sự kiện 'Tặng lễ bao dành cho tân thủ', mở ra sẽ được thời trang và tọa kỵ có hạn sử dụng, mà cái túi đó dùng được đến 55 cấp lận, hơn nữa tụi này sẽ cho cậu tiền, ít nhất tụi này sẽ mua kỵ 40 tặng cậu!”
Mi phải cũng giựt một cái, tâm bắt đầu động, nhưng như trước vẫn là: “No!”
Tiểu Cầm hung hăng cắn xuống một miếng thịt, xem ra phải xuất đòn sát thủ, hừ: “Anh em kết bái của Đại Dũng là một nam sinh mới 19 tuổi, bọn họ từng giao lưu qua YY, giọng nói trong vắt, ảnh chụp lại còn đáng yêu muốn chết! Nhưng mà, cậu lại quyết tâm nghỉ chơi Thiên Long, xem ra em trai này thật vô duyên với cậu rồi.”
Lí Nam Nam lập tức nuốt xuống một ngụm cơm, vội vàng nói: “Wait, wait, wait!”
“Hử? wait gì. . . . . .”
“Yes!”
Tiểu Cầm nhìn gương mặt thanh tú của cô bạn đang bày ra bộ dạng gấp gáp, liền cười nói: “Nam Nam, cậu biết không, mặt cậu hiện giờ thực tròn nha.”
-----
Đoạn kịch nhỏ về Lí Nam Nam xin được phép bắt đầu—
Tôi nói này, cô bạn nhỏ Lí Nam Nam được khen là có cặp đùi đẹp, đang đứng trước cái gương to trong phòng ngủ, soi qua soi lại đôi chân đang mang tất đen, cảm thán lần thứ n: "Chẳng quan tâm tình yêu có đẹp hay không, chị đây có đôi chân đẹp thế là đủ ~ đừng si mê chị, chân chị đẹp khiến mấy người ghen tỵ chết luôn ~"
Lập tức bị sinh vật số 1, số 2 không có cặp đùi đẹp phi gối trúng đầu, hộc máu ngã xuống đất bỏ mình.
/43
|