Lúc vạn nhà lên đèn, rốt cục đem Lô Vượng Đạt kéo về nhà.
“Em thậm chí cũng có bằng lái a.”Doãn Thịnh Sâm vẫn còn có chút khó có thể tin.
Lô Vượng Đạt vừa đổi giầy, vừa nói:“Dạ, bởi vì trước kia ở đơn vị có lúc phải lái xe tang lễ.”
“Vậy là em đã có kinh nghiệm rồi, sao lại đi như tay lái non chậm rì rì làm tắc nghẽn giao thông.”Doãn Thịnh Sâm thật sự là không rõ.
Lô Vượng Đạt nâng lên túi đựng thức ăn mới mua “Anh gặp qua xe tang lễ chưa?Vội vàng đầu thai cũng không phải bọn em đâu.”
Doãn Thịnh Sâm:“……”
Lô Vượng Đạt là đứa nhỏ nhà nghèo nên sớm biết lo liệu việc nhà, sớm học chiếu cố mụ mụ cùng làm thức ăn ngon.
Chờ Doãn Thịnh Sâm tắm rửa xong xuống lầu, đã thấy trên bàn cơm chuẩn bị tốt ba món một canh.
Tuy rằng đều là đồ ăn của gia đình bình thường, nhưng làm cũng rất ngon, làm cho người ta rất có cảm giác thèm ăn.
Doãn Thịnh Sâm đi đến phòng bếp, thấy Lô Vượng Đạt không biết đang tìm cái gì, liền đi qua hỏi “Tìm cái gì?”
“Em mới vừa rồi đang xào rau thì ba ba gọi tới, tiếp điện thoại xong, sau đó di động đã không thấy tăm hơi.” Lô Vượng Đạt ngay cả tủ lạnh cũng tìm.
“Dùng điện thoại nhà gọi tới điện thoại di động, chẳng phải sẽ biết ở nơi nào.”
“Đúng nha.”Lô Vượng Đạt vội vội vàng vàng chạy đến phòng khách.
Doãn Thịnh Sâm thì ngồi vào bàn ăn trước, cầm lấy chiếc đũa muốn gắp một miếng thịt xào tỏi tươi, vừa gắp lên miếng thịt thì chợt nghe tới tiếng chuông di động vang lên “Nâng trống lên, gõ cái chiêng……”
Lô Vượng Đạt vừa chạy tới chỉ thấy Doãn Thịnh Sâm 囧囧 “Đại mông, nhếch lên đi? Là bài hát kiểu gì thế.”
[ Chú thích: ‘Nâng trống lên, gõ cái chiêng’ là ‘Đả khởi cổ, xao khởi la’ =dá-qì-gǔ, qiāo-qǐ-luó. ‘Đại mông, nhếch lên đi’ là ‘đại thí cổ, kiều khởi lai’ = dà-pì-gu, qiāo- qǐ-lái.Vì hai câu này na ná nhau nên ảnh nghe nhầm.]
[ Nhật: Chứ không phải là cuồng thí thí tới điên rồi ( Nói nhỏ) =)) ]
Lô Vượng Đạt:“……”
Ngay tại khi bọn họ bắt đầu dùng cơm, chuông cửa vang lên.
Doãn Thịnh Sâm đi đến nhìn kĩ trước điện thoại, không tiếng động thở dài, lộ vẻ thực buồn rầu.
Lô Vượng Đạt tò mò nhìn về phía màn hình, là một phụ nữ trung niên ăn mặc thực nghiêm cẩn bảo thủ.
“Tiểu Đạt, một hồi em đừng nói gì.” Doãn Thịnh Sâm thực nghiêm túc dặn dò Lô Vượng Đạt.
Lô Vượng Đạt biết hắn không phải đang đùa cợt, cũng thực nghiêm túc gật đầu.
Doãn Thịnh Sâm cầm lấy ống nghe điện thoại “Mẹ, con mở cửa cho mẹ ngay.”
Lô Vượng Đạt nhất thời có xúc động muốn chạy trốn, nhưng Doãn Thịnh Sâm lại cúi người hôn nhẹ lên trán hắn “Đừng sợ, hết thảy có anh.”
Cùng Doãn Thịnh Sâm đứng ở lối vào nghênh đón mẹ của Doãn Thịnh Sâm.
“Ôi, thơm quá nha!” Lưu Lệ vào cửa liền đổi giày, không ngẩng đầu “Vừa vặn mẹ cũng đói bụng…… Ôi chao?” Rốt cục ngẩng đầu, nhìn Lô Vượng Đạt đang ngại ngùng “Vị này chính là?”
Doãn Thịnh Sâm vừa muốn nói chuyện, Lưu Lệ liền cả kinh nhất chợt “Đừng nói cho mẹ đó là con riêng của con nhé.”
Doãn Thịnh Sâm thiếu chút nữa bị sặc nước miếng, khụ hai tiếng sau mới nói nổi “Cậu ấy là bạn của con, Lô Vượng Đạt.”
Lô Vượng Đạt thực nhu thuận “Bác gái, hảo!”
“Ôi, hảo, ngoan.”Lưu Lệ nâng kính mắt, Lô Vượng Đạt phát hiện nguyên lai Doãn Thịnh Sâm giống mụ mụ rất nhiều.
“Đứa nhỏ thực thủy nộn nha” Lưu Lệ miết mắt Doãn Thịnh Sâm “Con làm sao mà lừa tới được?”
Doãn Thịnh Sâm vô lực “Cậu ấy là con của người mà giữa trưa con mới gọi cho mẹ đó. Vì để an toàn…con để cậu ấy ở tạm nơi này.”
“Đứa nhỏ yên tâm, rất nhanh liền xong việc.”Lưu Lệ an ủi Lô Vượng Đạt.
Lô Vượng Đạt thật không hiểu ra sao.
“Chẳng lẽ chỗ mẹ sớm đã……” Doãn Thịnh Sâm kinh ngạc.
Lưu Lệ thần thần bí bí “Chỉ thiếu đông phong. Đúng rồi, Tiểu Lô, phụ thân con ở nơi nào rồi, đến lúc đó bọn bác có thể cần ông ấy hiệp trợ.”
Lô Vượng Đạt nhìn về phía Doãn Thịnh Sâm, thấy hắn gật đầu, liền nói cho Lưu Lệ địa chỉ nhà cũ của mình.
Bữa tối tiếp tục, chỉ là từ hai người biến thành ba người mà thôi.
“Ôi, ăn ngon lắm” Lưu Lệ vừa ăn vừa khen Lô Vượng Đạt “Tiểu Lô tay nghề không tồi, bác luôn muốn có một đứa con trai như con, thật là tốt ơi là tốt nha.”
Doãn Thịnh Sâm nhìn mẹ mình liếc mắt một cái, thử hỏi “Thật muốn con trai như vậy?”
“Đương nhiên.” Lưu Lệ có chút tính trẻ con hướng Doãn Thịnh Sâm nhướng cằm.
“Vậy mẹ về sau cũng đừng……” Doãn Thịnh Sâm hàm hàm hồ hồ.
“Bao giờ con tự tạo một hài tử ra cho mẹ chơi đùa mới là đứng đắn nha.”Lưu Lệ nhìn hắn.
Lô Vượng Đạt nghe vậy cúi đầu, Doãn Thịnh Sâm ở dưới bàn lấy tay nhẹ xoa tay Lô Vượng Đạt, đối mẹ mình nói:“Mẹ muốn đến thế, chính mẹ sinh đi.”
Lưu Lệ đột nhiên đỏ mặt “Tìm đường chết nha con.”
Doãn Thịnh Sâm thực nghiêm túc “Con nói rất thực tình mà, mẹ, mẹ cùng ba ba đều ly hôn nhiều năm như vậy, nên tìm người khác đi thôi.”
Lưu Lệ càng thẹn thùng “Kỳ thật…… Hôm nay mẹ đến…… Chính là nói cho con, mẹ muốn kết hôn.”
Doãn Thịnh Sâm đi đến bên người mẹ mình, ôm bà một cái “Chúc mừng, mẹ yêu!”
“Cám ơn!”
“Bác gái, con cũng chúc mừng bác, chúc vợ chồng hai người bạch đầu giai lão.” Lô Vượng Đạt cũng đứng lên cung chúc.
“Cám ơn.”Lưu Lệ ôm lấy Lô Vượng Đạt,hung hăng hôn một cái “Bé cưng thật ngoan quá đi.”
“Ba ba hẳn cũng biết đi.”
Lưu Lệ bĩu môi “Biết.”
“Hắn chưa nói cái gì à?”
“Hắn nói ‘ Ba người đại biểu sẽ chỉ đạo sinh hoạt hôn nhân của em’.”
“……”
Nói xong, Lưu Lệ hấp tấp chạy lên lầu, nói muốn chỉnh trang ăn mặc, đêm nay cùng lão công tương lai của bà có cuộc hẹn nha.
Không một hồi, Lưu Lệ mặc một kiện hồng y chạy xuống, hỏi Lô Vượng Đạt cùng Doãn Thịnh Sâm đang uống trà “Lông ngực của ta có đẹp hay không?”
“Phụt ” Thực chỉnh tề hai tiếng.
“Nga, không đúng không đúng” Lưu Lệ vội vàng sửa đúng “Ta…… Ta rất hưng phấn, nói sai rồi, ta là muốn nói lông mi ta sửa có cong đủ hay không?”
“……” Ý tứ còn cách xa vạn dặm.
“Còn có, đôi mắt của ta, phấn mắt hợp không?”
“Bác gái, rất đẹp, đôi mắt bác giống như trăng sáng vậy.” Lô Vượng Đạt nói.
Lưu Lệ đang đắc ý, Doãn Thịnh Sâm liền bổ sung “Đúng vậy cùng ánh trăng giống nhau, một cái là đầu tháng, một cái là mười lăm.”
Lưu Lệ cởi dép lê đuổi theo đứa con mà đánh.
Chờ sau khi tiễn bước Lưu Lệ, Doãn Thịnh Sâm từ sau lưng ôm lấy thắt lưng Lô Vượng Đạt, đặt đầu ở vai hắn “Chờ bà ấy tái hôn, sẽ không còn thời gian quản anh nữa đâu.”
Lô Vượng Đạt muốn nói cái gì đó, cuối cùng vẫn chưa nói ra.
Buổi tối chín giờ, là thời gian đã hẹn bọn Hướng Thiên Nhất Tiếu.
Lô Vượng Đạt xuất ra kính mắt 3D, đã thấy Doãn Thịnh Sâm đẩy ra một cái ngăn tủ giống như là một khoang thuyền vũ trụ.
“Đây là du hí thương (1)sắp đưa ra thị trường, có công năng gắn bó sinh mệnh, như vậy người chơi có thể liên tục online.”Doãn Thịnh Sâm giải thích.
Sau khi nhìn Lô Vượng Đạt đeo mắt kính tiến vào trò chơi, Doãn Thịnh Sâm mới nằm vào trong du hí thương.
Lô Vượng Đạt vừa mới tiến nhập trò chơi liền nhận được thông báo từ phía nhà phát hành, ý tứ chung chung chính là có một người chơi đã kích hoạt một phần nhiệm vụ quan trọng, cho nên nếu người chơi ở khi cày phó bản phát hiện có điều thay đổi cũng là hiện tượng bình thường.
Ở khi Lô Vượng Đạt xem thông báo, đôi mắt Huyết Đồng – Tình Hỏa ban đầu dại ra bỗng nhiên thoáng hiện yêu hồng linh động, Doãn Thịnh Sâm login.
Huyết Đồng – Tình Hỏa nhìn thông báo, cười lạnh một tiếng, trong lòng thầm nghĩ, xem ra là ức chế không được NPC trí năng hóa, vì không để khủng hoảng mà nghĩ ra lý do trấn an lòng người.
Kênh mật ngữ hiện ra thông báo từ trung tâm theo dõi, là Wales.
Wales: Lời cậu nói trong báo cáo là có ý gì?
Huyết Đồng – Tình Hỏa: Ly Sa chỉ nói ông sẽ hiểu,╮[╯_╰]╭
Wales bên kia trầm mặc.
Huyết Đồng – Tình Hỏa có loại cảm giác, Ly Sa tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ cho Lô Vượng Đạt nhiệm vụ tìm [ Tịnh Ma Chi Nhãn ] cho Elmadag ăn, trong đó nhất định còn có dụng ý gì đó.
“Tiểu Đạt, chúng ta phải đi gặp Elmadag thôi.”
Đi ra hoàng cung, trừ bỏ bọn người Vô Gian cùng Nhàn Ngữ Lạc Hoa không tới, những người khác đều đến đông đủ, còn có thêm một nữ nhân thoạt nhìn thật quen mắt.
Lô Vượng Đạt nhìn kỹ, nguyên lai là bạn gái Muốn Chết Không Dám Nói, chính là bộ dáng trong trò chơi đẹp hơn nhiều so với hiện thực mà thôi.
Lại nhìn Xin Theo Ta Đàm Tiền, tuy rằng nhìn như bình thường, nhưng vẫn có thể cảm giác được giữa hắn cùng Muốn Chết Không Dám Nói biến hóa vi diệu.
“Tiểu Đạt.” Đinh Linh Linh đã chạy tới, theo thói quen muốn ôm Lô Vượng Đạt rồi cọ cọ mặt.
Huyết Đồng –Tình Hỏa nhanh tay hơn, đem Lô Vượng Đạt kéo vào trong ngực “Nam nữ thụ thụ bất thân.”
Đinh Linh Linh cố hất hàm “Huyết Đồng ngươi đây là điển hình của chú rể mới động phòng bà mối ném qua tường.”
“Không ném, chẳng lẽ còn lưu trữ để chỉ đạo hiện trường sao?”
“……”
-Chú thích: Du hí thương: Một dạng trò chơi giống đeo kính mắt hay đội mũ giáp, sau khi nạp đủ năng lượng thì nằm vào trong hộp/hòm, kết nối dây thần kinh rồi chơi.
“Em thậm chí cũng có bằng lái a.”Doãn Thịnh Sâm vẫn còn có chút khó có thể tin.
Lô Vượng Đạt vừa đổi giầy, vừa nói:“Dạ, bởi vì trước kia ở đơn vị có lúc phải lái xe tang lễ.”
“Vậy là em đã có kinh nghiệm rồi, sao lại đi như tay lái non chậm rì rì làm tắc nghẽn giao thông.”Doãn Thịnh Sâm thật sự là không rõ.
Lô Vượng Đạt nâng lên túi đựng thức ăn mới mua “Anh gặp qua xe tang lễ chưa?Vội vàng đầu thai cũng không phải bọn em đâu.”
Doãn Thịnh Sâm:“……”
Lô Vượng Đạt là đứa nhỏ nhà nghèo nên sớm biết lo liệu việc nhà, sớm học chiếu cố mụ mụ cùng làm thức ăn ngon.
Chờ Doãn Thịnh Sâm tắm rửa xong xuống lầu, đã thấy trên bàn cơm chuẩn bị tốt ba món một canh.
Tuy rằng đều là đồ ăn của gia đình bình thường, nhưng làm cũng rất ngon, làm cho người ta rất có cảm giác thèm ăn.
Doãn Thịnh Sâm đi đến phòng bếp, thấy Lô Vượng Đạt không biết đang tìm cái gì, liền đi qua hỏi “Tìm cái gì?”
“Em mới vừa rồi đang xào rau thì ba ba gọi tới, tiếp điện thoại xong, sau đó di động đã không thấy tăm hơi.” Lô Vượng Đạt ngay cả tủ lạnh cũng tìm.
“Dùng điện thoại nhà gọi tới điện thoại di động, chẳng phải sẽ biết ở nơi nào.”
“Đúng nha.”Lô Vượng Đạt vội vội vàng vàng chạy đến phòng khách.
Doãn Thịnh Sâm thì ngồi vào bàn ăn trước, cầm lấy chiếc đũa muốn gắp một miếng thịt xào tỏi tươi, vừa gắp lên miếng thịt thì chợt nghe tới tiếng chuông di động vang lên “Nâng trống lên, gõ cái chiêng……”
Lô Vượng Đạt vừa chạy tới chỉ thấy Doãn Thịnh Sâm 囧囧 “Đại mông, nhếch lên đi? Là bài hát kiểu gì thế.”
[ Chú thích: ‘Nâng trống lên, gõ cái chiêng’ là ‘Đả khởi cổ, xao khởi la’ =dá-qì-gǔ, qiāo-qǐ-luó. ‘Đại mông, nhếch lên đi’ là ‘đại thí cổ, kiều khởi lai’ = dà-pì-gu, qiāo- qǐ-lái.Vì hai câu này na ná nhau nên ảnh nghe nhầm.]
[ Nhật: Chứ không phải là cuồng thí thí tới điên rồi ( Nói nhỏ) =)) ]
Lô Vượng Đạt:“……”
Ngay tại khi bọn họ bắt đầu dùng cơm, chuông cửa vang lên.
Doãn Thịnh Sâm đi đến nhìn kĩ trước điện thoại, không tiếng động thở dài, lộ vẻ thực buồn rầu.
Lô Vượng Đạt tò mò nhìn về phía màn hình, là một phụ nữ trung niên ăn mặc thực nghiêm cẩn bảo thủ.
“Tiểu Đạt, một hồi em đừng nói gì.” Doãn Thịnh Sâm thực nghiêm túc dặn dò Lô Vượng Đạt.
Lô Vượng Đạt biết hắn không phải đang đùa cợt, cũng thực nghiêm túc gật đầu.
Doãn Thịnh Sâm cầm lấy ống nghe điện thoại “Mẹ, con mở cửa cho mẹ ngay.”
Lô Vượng Đạt nhất thời có xúc động muốn chạy trốn, nhưng Doãn Thịnh Sâm lại cúi người hôn nhẹ lên trán hắn “Đừng sợ, hết thảy có anh.”
Cùng Doãn Thịnh Sâm đứng ở lối vào nghênh đón mẹ của Doãn Thịnh Sâm.
“Ôi, thơm quá nha!” Lưu Lệ vào cửa liền đổi giày, không ngẩng đầu “Vừa vặn mẹ cũng đói bụng…… Ôi chao?” Rốt cục ngẩng đầu, nhìn Lô Vượng Đạt đang ngại ngùng “Vị này chính là?”
Doãn Thịnh Sâm vừa muốn nói chuyện, Lưu Lệ liền cả kinh nhất chợt “Đừng nói cho mẹ đó là con riêng của con nhé.”
Doãn Thịnh Sâm thiếu chút nữa bị sặc nước miếng, khụ hai tiếng sau mới nói nổi “Cậu ấy là bạn của con, Lô Vượng Đạt.”
Lô Vượng Đạt thực nhu thuận “Bác gái, hảo!”
“Ôi, hảo, ngoan.”Lưu Lệ nâng kính mắt, Lô Vượng Đạt phát hiện nguyên lai Doãn Thịnh Sâm giống mụ mụ rất nhiều.
“Đứa nhỏ thực thủy nộn nha” Lưu Lệ miết mắt Doãn Thịnh Sâm “Con làm sao mà lừa tới được?”
Doãn Thịnh Sâm vô lực “Cậu ấy là con của người mà giữa trưa con mới gọi cho mẹ đó. Vì để an toàn…con để cậu ấy ở tạm nơi này.”
“Đứa nhỏ yên tâm, rất nhanh liền xong việc.”Lưu Lệ an ủi Lô Vượng Đạt.
Lô Vượng Đạt thật không hiểu ra sao.
“Chẳng lẽ chỗ mẹ sớm đã……” Doãn Thịnh Sâm kinh ngạc.
Lưu Lệ thần thần bí bí “Chỉ thiếu đông phong. Đúng rồi, Tiểu Lô, phụ thân con ở nơi nào rồi, đến lúc đó bọn bác có thể cần ông ấy hiệp trợ.”
Lô Vượng Đạt nhìn về phía Doãn Thịnh Sâm, thấy hắn gật đầu, liền nói cho Lưu Lệ địa chỉ nhà cũ của mình.
Bữa tối tiếp tục, chỉ là từ hai người biến thành ba người mà thôi.
“Ôi, ăn ngon lắm” Lưu Lệ vừa ăn vừa khen Lô Vượng Đạt “Tiểu Lô tay nghề không tồi, bác luôn muốn có một đứa con trai như con, thật là tốt ơi là tốt nha.”
Doãn Thịnh Sâm nhìn mẹ mình liếc mắt một cái, thử hỏi “Thật muốn con trai như vậy?”
“Đương nhiên.” Lưu Lệ có chút tính trẻ con hướng Doãn Thịnh Sâm nhướng cằm.
“Vậy mẹ về sau cũng đừng……” Doãn Thịnh Sâm hàm hàm hồ hồ.
“Bao giờ con tự tạo một hài tử ra cho mẹ chơi đùa mới là đứng đắn nha.”Lưu Lệ nhìn hắn.
Lô Vượng Đạt nghe vậy cúi đầu, Doãn Thịnh Sâm ở dưới bàn lấy tay nhẹ xoa tay Lô Vượng Đạt, đối mẹ mình nói:“Mẹ muốn đến thế, chính mẹ sinh đi.”
Lưu Lệ đột nhiên đỏ mặt “Tìm đường chết nha con.”
Doãn Thịnh Sâm thực nghiêm túc “Con nói rất thực tình mà, mẹ, mẹ cùng ba ba đều ly hôn nhiều năm như vậy, nên tìm người khác đi thôi.”
Lưu Lệ càng thẹn thùng “Kỳ thật…… Hôm nay mẹ đến…… Chính là nói cho con, mẹ muốn kết hôn.”
Doãn Thịnh Sâm đi đến bên người mẹ mình, ôm bà một cái “Chúc mừng, mẹ yêu!”
“Cám ơn!”
“Bác gái, con cũng chúc mừng bác, chúc vợ chồng hai người bạch đầu giai lão.” Lô Vượng Đạt cũng đứng lên cung chúc.
“Cám ơn.”Lưu Lệ ôm lấy Lô Vượng Đạt,hung hăng hôn một cái “Bé cưng thật ngoan quá đi.”
“Ba ba hẳn cũng biết đi.”
Lưu Lệ bĩu môi “Biết.”
“Hắn chưa nói cái gì à?”
“Hắn nói ‘ Ba người đại biểu sẽ chỉ đạo sinh hoạt hôn nhân của em’.”
“……”
Nói xong, Lưu Lệ hấp tấp chạy lên lầu, nói muốn chỉnh trang ăn mặc, đêm nay cùng lão công tương lai của bà có cuộc hẹn nha.
Không một hồi, Lưu Lệ mặc một kiện hồng y chạy xuống, hỏi Lô Vượng Đạt cùng Doãn Thịnh Sâm đang uống trà “Lông ngực của ta có đẹp hay không?”
“Phụt ” Thực chỉnh tề hai tiếng.
“Nga, không đúng không đúng” Lưu Lệ vội vàng sửa đúng “Ta…… Ta rất hưng phấn, nói sai rồi, ta là muốn nói lông mi ta sửa có cong đủ hay không?”
“……” Ý tứ còn cách xa vạn dặm.
“Còn có, đôi mắt của ta, phấn mắt hợp không?”
“Bác gái, rất đẹp, đôi mắt bác giống như trăng sáng vậy.” Lô Vượng Đạt nói.
Lưu Lệ đang đắc ý, Doãn Thịnh Sâm liền bổ sung “Đúng vậy cùng ánh trăng giống nhau, một cái là đầu tháng, một cái là mười lăm.”
Lưu Lệ cởi dép lê đuổi theo đứa con mà đánh.
Chờ sau khi tiễn bước Lưu Lệ, Doãn Thịnh Sâm từ sau lưng ôm lấy thắt lưng Lô Vượng Đạt, đặt đầu ở vai hắn “Chờ bà ấy tái hôn, sẽ không còn thời gian quản anh nữa đâu.”
Lô Vượng Đạt muốn nói cái gì đó, cuối cùng vẫn chưa nói ra.
Buổi tối chín giờ, là thời gian đã hẹn bọn Hướng Thiên Nhất Tiếu.
Lô Vượng Đạt xuất ra kính mắt 3D, đã thấy Doãn Thịnh Sâm đẩy ra một cái ngăn tủ giống như là một khoang thuyền vũ trụ.
“Đây là du hí thương (1)sắp đưa ra thị trường, có công năng gắn bó sinh mệnh, như vậy người chơi có thể liên tục online.”Doãn Thịnh Sâm giải thích.
Sau khi nhìn Lô Vượng Đạt đeo mắt kính tiến vào trò chơi, Doãn Thịnh Sâm mới nằm vào trong du hí thương.
Lô Vượng Đạt vừa mới tiến nhập trò chơi liền nhận được thông báo từ phía nhà phát hành, ý tứ chung chung chính là có một người chơi đã kích hoạt một phần nhiệm vụ quan trọng, cho nên nếu người chơi ở khi cày phó bản phát hiện có điều thay đổi cũng là hiện tượng bình thường.
Ở khi Lô Vượng Đạt xem thông báo, đôi mắt Huyết Đồng – Tình Hỏa ban đầu dại ra bỗng nhiên thoáng hiện yêu hồng linh động, Doãn Thịnh Sâm login.
Huyết Đồng – Tình Hỏa nhìn thông báo, cười lạnh một tiếng, trong lòng thầm nghĩ, xem ra là ức chế không được NPC trí năng hóa, vì không để khủng hoảng mà nghĩ ra lý do trấn an lòng người.
Kênh mật ngữ hiện ra thông báo từ trung tâm theo dõi, là Wales.
Wales: Lời cậu nói trong báo cáo là có ý gì?
Huyết Đồng – Tình Hỏa: Ly Sa chỉ nói ông sẽ hiểu,╮[╯_╰]╭
Wales bên kia trầm mặc.
Huyết Đồng – Tình Hỏa có loại cảm giác, Ly Sa tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ cho Lô Vượng Đạt nhiệm vụ tìm [ Tịnh Ma Chi Nhãn ] cho Elmadag ăn, trong đó nhất định còn có dụng ý gì đó.
“Tiểu Đạt, chúng ta phải đi gặp Elmadag thôi.”
Đi ra hoàng cung, trừ bỏ bọn người Vô Gian cùng Nhàn Ngữ Lạc Hoa không tới, những người khác đều đến đông đủ, còn có thêm một nữ nhân thoạt nhìn thật quen mắt.
Lô Vượng Đạt nhìn kỹ, nguyên lai là bạn gái Muốn Chết Không Dám Nói, chính là bộ dáng trong trò chơi đẹp hơn nhiều so với hiện thực mà thôi.
Lại nhìn Xin Theo Ta Đàm Tiền, tuy rằng nhìn như bình thường, nhưng vẫn có thể cảm giác được giữa hắn cùng Muốn Chết Không Dám Nói biến hóa vi diệu.
“Tiểu Đạt.” Đinh Linh Linh đã chạy tới, theo thói quen muốn ôm Lô Vượng Đạt rồi cọ cọ mặt.
Huyết Đồng –Tình Hỏa nhanh tay hơn, đem Lô Vượng Đạt kéo vào trong ngực “Nam nữ thụ thụ bất thân.”
Đinh Linh Linh cố hất hàm “Huyết Đồng ngươi đây là điển hình của chú rể mới động phòng bà mối ném qua tường.”
“Không ném, chẳng lẽ còn lưu trữ để chỉ đạo hiện trường sao?”
“……”
-Chú thích: Du hí thương: Một dạng trò chơi giống đeo kính mắt hay đội mũ giáp, sau khi nạp đủ năng lượng thì nằm vào trong hộp/hòm, kết nối dây thần kinh rồi chơi.
/117
|