“Tiểu Đạt, cầm thẻ chứng minh thư của em ra cho ba anh coi.” Doãn Thịnh Sâm chỉ vào Lô Vượng Đạt rồi nói với Doãn Duệ “Em ấy năm nay 24 tuổi rồi, ba cảm thấy con trai ba lúc năm tuổi đã có công năng nối dõi tông đường hay sao?”
Doãn Duệ đột nhiên bi thống kêu lên “Bằng không ba phải nghĩ thế nào? Như thế còn tốt hơn ba phải tin con trai ba biến thái.”
“……” Doãn Thịnh Sâm bất đắc dĩ cúi thấp đầu “Ba ba, con của ba thực bình thường.”
“Phanh” một tiếng, Doãn Duệ đập lên bàn trà thật mạnh “Bình thường mà lại ‘làm’ với một đứa con trai sao?”
Trong khoảnh khắc, Lô Vượng Đạt cùng Doãn Thịnh Sâm buộc chặt thần kinh toàn thân, phát hiện rồi sao?
Trong đầu Doãn Thịnh Sâm lại rất nhanh sưu tầm đối sách “Ba ba, ba đang nói bậy bạ gì đó?”
Doãn Duệ chỉ vào một ít dấu hôn trên cổ Lô Vượng Đạt “Đừng nói cho ba biết cái đấy là do mấy con cá rồng cắn, lại hoặc là do con muỗi có cái miệng bé xíu xiu cắn nhá.”
Lô Vượng Đạt cùng Doãn Thịnh Sâm nhất thời á khẩu không trả lời được.
Lô Vượng Đạt muốn nói gì đó lại bị Doãn Thịnh Sâm ngăn lại, hắn kéo Lô Vượng Đạt quỳ gối trước mặt Doãn Duệ, hắn quyết định nương cơ hội này cùng cha mẹ ngả bài.
Thấy bọn họ hành động, Doãn Duệ đỡ ngực suy yếu ngồi ở trên sô pha “Quả nhiên là tâm lý biến thái. Sớm biết thế không nên ly hôn ở lúc con 14 tuổi, hẳn là nên ly hôn ở lúc con 14 tuổi rưỡi.”
“……”
“Ba ba, đồng tính luyến ái không phải tâm lý biến thái.”
Doãn Thịnh Sâm đem đoạn kiến thức về đồng tính luyến ái cùng bệnh tâm thần mà hồi trước hắn tìm ở trên mạng nói cho phụ thân “Đồng tính luyến ái là một người mà đối tượng tình cảm của họ là đồng giới, họ khác những người khác mà thôi. Mà tâm lý biến thái, là người có biểu hiện dị thường về tri giác, tư duy, tình cảm, trí lực, ý thức còn có nhân cách và tâm lý vân vân gì đó.”
Doãn Duệ ngẩng đầu nhìn bọn họ “Các con đều tâm lý dị thường nên mới có thể có hứng thú với người đồng giới, còn không tính là biểu hiện dị thường sao?”
Doãn Thịnh Sâm hít vào một hơi, tiếp tục nói bằng ngữ khí bình tĩnh:“Tâm lý biến thái nhân sẽ có ảo giác, trạng thái thôi miên, mộng du, tính biến thái cùng các loại bệnh tâm thần cùng bệnh thần kinh.”
“Các con hiện tại chính là tính biến thái.” Doãn Duệ mạnh mẽ từ trên sô pha đứng lên, nhưng bởi vì động tác quá mạnh nên sinh ra choáng váng, lại ngã ngồi xuống ghế.
“Ba ba.”
“Bác trai.”
Doãn Thịnh Sâm cùng Lô Vượng Đạt vội vàng đỡ lấy ông, biết cảm xúc Doãn Duệ hiện tại kích động, không dám khuyên can giải thích gì nữa.
“Ba ba, bọn con đỡ ba lên lầu nghỉ ngơi nha.”
“Không…… Không”
Thoáng hoãn khí rồi, Doãn Duệ đẩy tay đang nâng mình của Doãn Thịnh Sâm cùng Lô Vượng Đạt ra “Thịnh Sâm, ba biết ba không phải người cha tốt. Ba và mẹ con đều là cường nhân, vì công việc mà vứt con cho ông bà nội nuôi nấng, nhưng cũng không đại biểu chúng ta không thương con. Ba và mẹ con ly hôn, nhưng chúng ta đều không ngừng thảo luận về vấn đề lớn nhất giữa hai người, đó là con. Cho dù con không nể mặt mũi của cha mẹ, cũng phải ngẫm lại ông bà nội đã ngậm đắng nuốt cay nuôi nấng con thành người, đạt thành tâm nguyện của bọn họ, như vậy bọn họ ở trên trời mới có thể an lòng nhắm mắt.”
“Tâm nguyện của ông bà nội là muốn con đi cưới một người phụ nữ con không thương, sau đó trái lương tâm cùng người phụ nữ kia sống qua cả đời hay sao?” Doãn Thịnh Sâm hỏi lại.
Lô Vượng Đạt vội vàng che miệng hắn lại “Đừng nói nữa, Huyết Đồng.”
Doãn Duệ tức giận đến tay đều phát run “Bệnh cũng không nhẹ, thật sự là bệnh cũng không nhẹ, không thể bỏ mặc nữa rồi.” Nói xong, run run rẩy rẩy lấy ra di động, tìm số của mẹ Doãn Thịnh Sâm liền gọi tới.
Đầu kia điện thoại vừa được chuyển, Doãn Duệ liền khẩn cấp “Lưu Lệ nghe nói tình yêu thứ hai của bà là người có uy tín trong giới y khoa, bà cho tôi điện thoại của ông ta đi, tôi có việc muốn cùng ông ta bàn bạc.”
Lưu Lệ đang lái xe “Ông……” Không biết vì cái gì có chút chần chờ “Ông đi tiểu nhiều, tiểu gấp, hay là bị nước tiểu phân nhánh thế?”
“……”
Doãn Duệ một hơi thiếu chút nữa chết vì tức “Vậy thì có quan hệ gì với việc tôi tìm ông ta chứ hả?”
“Bởi vì ông ấy ở khoa tiết niệu.”
“……”
Doãn Duệ suy nghĩ rồi nói “Vậy tâm lý biến thái nên đi tới khoa nào?”
Lưu Lệ suy nghĩ rồi nói “Khoa tâm lý hoặc khoa thần kinh.”
“Hiểu rồi.” Doãn Duệ nói xong liền treo điện thoại, lại kêu thư kí của ông qua đây đón ông, sau đó mỗi tay một người, kéo Lô Vượng Đạt cùng Doãn Thịnh Sâm đi bệnh viện.
Đáng thương cho tâm tình của người làm cha mẹ, khi tuyệt vọng thì cái gì cũng thử được.
Để thư kí đi đăng ký, Doãn Duệ liền kéo Lô Vượng Đạt cùng Doãn Thịnh Sâm đi tìm bác sĩ.
Thấy một vị bác sĩ ngồi trước bàn làm việc thì không cần hỏi đã ngồi xuống bên cạnh đó.
Vị bác sĩ tươi cười ôn hòa, hỏi bệnh “Ba vị là muốn hút mỡ, biến tính hay là cắt mắt hai mí?”
Lô Vượng Đạt, Doãn Thịnh Sâm cùng Doãn Duệ: “……”
Doãn Duệ nhìn bốn phía “Ở đây không trị tâm lý biến thái sao?”
Thái độ của bác sĩ vẫn ôn hòa như cũ “Nơi này là khoa chỉnh hình, khoa tâm lý ở trên lầu.”
Doãn Duệ lôi kéo Lô Vượng Đạt cùng Doãn Thịnh Sâm lên lầu.
Khó khăn lắm mới đến phiên bọn họ, Doãn Duệ đẩy Lô Vượng Đạt cùng Doãn Thịnh Sâm đi vào, sau đó ngồi ở giữa bọn họ.
Bác sĩ tâm lý là một lão nhân trên năm mươi rồi, Doãn Duệ tuy rằng trong lòng sốt ruột, nhưng vẫn đè thấp thanh âm, chậm rãi nói với bác sĩ:“Bác sĩ, nếu đột nhiên phát hiện có khuynh hướng đồng tính luyến ái, vậy nên làm cái gì bây giờ? Đồng tính luyến ái lại là hình thành như thế nào?”
Vị bác sĩ già tháo mắt kính xuống, nói với Doãn Duệ:“Đồng tính luyến ái chỉ là tính hướng khác với người thường mà thôi, nhân tố hình thành ra điều này vẫn còn tranh luận rất nhiều. Có tồn tại nhân tố di truyền, cũng có khi là do ảnh hưởng của hoóc-môn sinh dục.”
“Di truyền?” Doãn Duệ bỗng nhiên có chút chột dạ.
Vị bác sĩ già gật gật đầu “Cái gọi là nhân tố di truyền, là chỉ thân thể mang theo tế bào gien đồng tính luyến ái, ở một điều kiện nhất định sẽ kích phát thành tế bào đồng tính luyến ái, cho nên tính hướng dị thường có 70% là do kết quả biến dị gien di truyền.”
Doãn Duệ trầm mặc.
“Thai nhi ở trong lúc phát triển đại não nếu bị một số hoóc-môn sinh dục nhất định ảnh hưởng, liền sẽ quyết định tính hướng của cá thể tế bào tương lai. Tỷ như thai nhi nam tính nhận quá nhiều hoóc-môn từ buồng trứng cái, đại não thai nhi nam tính sẽ phát triển thành nữ tính hóa; ngược lại nếu là thai nhi nữ tính nhận quá nhiều hoóc-môn tinh hoàn thì sẽ nam tính hóa.”
Bác sĩ lấy hơi một chút lại tiếp tục nói “Đương nhiên đồng tính luyến ái hình thành cũng có thể do hoàn cảnh ảnh hưởng.”
Doãn Duệ càng nghe càng mờ mịt “Cám ơn bác sĩ đã giảng giải, hiểu biết của tôi hiện tại đối việc đồng tính luyến ái hình thành ra sao càng thêm hỗn loạn.”
“……”
Vị thầy thuốc già đeo kính đứng lên “Đồng tính luyến ái kỳ thật cũng không phải là quá khó trị, tôi cho ông một vài đơn thuốc Đông y dùng trước, xem xem có biến hóa gì không.” Bắt đầu múa bút thành văn lại nói “Từng tuổi như ông còn đột nhiên biến dị tế bào, thật đúng là hiếm thấy.”
“……” Doãn Duệ chỉa chỉa Lô Vượng Đạt cùng Doãn Thịnh Sâm “Không phải tôi, là con của tôi kìa.”
Vị thầy thuốc già đẩy mắt kính lên, nghiêm túc nói “Không phải ông, vậy ông sáp lại gần như thế làm chi? Sợ người khác không biết do ông di truyền hay sao?”
Doãn Duệ:“……”
Cuối cùng Doãn Duệ cũng thật nghiêm túc hỏi về cách sắc thuốc cùng những thứ kiêng kị, rồi vác một đống thuốc về.
Ở sau khi làm cháy khét ba cái ấm sắc thuốc, mười ngón tay của Doãn Duệ băng bó cả mười một. Vì cái gì lại nhiều ra một cái thế?
Bởi vì vừa rồi sơ sẩy nên làm bỏng luôn một ngón chân.
Sau bao khó nhọc, hai chén nước đen sì sì, mùi thuốc Đông y đắng chát khó ngửi đã hoàn thành.
Doãn Duệ đem thuốc đưa cho Lô Vượng Đạt cùng Doãn Thịnh Sâm đang mặt nhăn mày nhó “Thừa dịp còn nóng uống ngay đi, không nguội thì hết hiệu quả.” Thấy bọn họ nửa ngày bất động lại nói “Uống nhanh, uống xong nghĩ tới cô nàng xinh đẹp.”
Lô Vượng Đạt cùng Doãn Thịnh Sâm:“……”
Doãn Duệ đột nhiên bi thống kêu lên “Bằng không ba phải nghĩ thế nào? Như thế còn tốt hơn ba phải tin con trai ba biến thái.”
“……” Doãn Thịnh Sâm bất đắc dĩ cúi thấp đầu “Ba ba, con của ba thực bình thường.”
“Phanh” một tiếng, Doãn Duệ đập lên bàn trà thật mạnh “Bình thường mà lại ‘làm’ với một đứa con trai sao?”
Trong khoảnh khắc, Lô Vượng Đạt cùng Doãn Thịnh Sâm buộc chặt thần kinh toàn thân, phát hiện rồi sao?
Trong đầu Doãn Thịnh Sâm lại rất nhanh sưu tầm đối sách “Ba ba, ba đang nói bậy bạ gì đó?”
Doãn Duệ chỉ vào một ít dấu hôn trên cổ Lô Vượng Đạt “Đừng nói cho ba biết cái đấy là do mấy con cá rồng cắn, lại hoặc là do con muỗi có cái miệng bé xíu xiu cắn nhá.”
Lô Vượng Đạt cùng Doãn Thịnh Sâm nhất thời á khẩu không trả lời được.
Lô Vượng Đạt muốn nói gì đó lại bị Doãn Thịnh Sâm ngăn lại, hắn kéo Lô Vượng Đạt quỳ gối trước mặt Doãn Duệ, hắn quyết định nương cơ hội này cùng cha mẹ ngả bài.
Thấy bọn họ hành động, Doãn Duệ đỡ ngực suy yếu ngồi ở trên sô pha “Quả nhiên là tâm lý biến thái. Sớm biết thế không nên ly hôn ở lúc con 14 tuổi, hẳn là nên ly hôn ở lúc con 14 tuổi rưỡi.”
“……”
“Ba ba, đồng tính luyến ái không phải tâm lý biến thái.”
Doãn Thịnh Sâm đem đoạn kiến thức về đồng tính luyến ái cùng bệnh tâm thần mà hồi trước hắn tìm ở trên mạng nói cho phụ thân “Đồng tính luyến ái là một người mà đối tượng tình cảm của họ là đồng giới, họ khác những người khác mà thôi. Mà tâm lý biến thái, là người có biểu hiện dị thường về tri giác, tư duy, tình cảm, trí lực, ý thức còn có nhân cách và tâm lý vân vân gì đó.”
Doãn Duệ ngẩng đầu nhìn bọn họ “Các con đều tâm lý dị thường nên mới có thể có hứng thú với người đồng giới, còn không tính là biểu hiện dị thường sao?”
Doãn Thịnh Sâm hít vào một hơi, tiếp tục nói bằng ngữ khí bình tĩnh:“Tâm lý biến thái nhân sẽ có ảo giác, trạng thái thôi miên, mộng du, tính biến thái cùng các loại bệnh tâm thần cùng bệnh thần kinh.”
“Các con hiện tại chính là tính biến thái.” Doãn Duệ mạnh mẽ từ trên sô pha đứng lên, nhưng bởi vì động tác quá mạnh nên sinh ra choáng váng, lại ngã ngồi xuống ghế.
“Ba ba.”
“Bác trai.”
Doãn Thịnh Sâm cùng Lô Vượng Đạt vội vàng đỡ lấy ông, biết cảm xúc Doãn Duệ hiện tại kích động, không dám khuyên can giải thích gì nữa.
“Ba ba, bọn con đỡ ba lên lầu nghỉ ngơi nha.”
“Không…… Không”
Thoáng hoãn khí rồi, Doãn Duệ đẩy tay đang nâng mình của Doãn Thịnh Sâm cùng Lô Vượng Đạt ra “Thịnh Sâm, ba biết ba không phải người cha tốt. Ba và mẹ con đều là cường nhân, vì công việc mà vứt con cho ông bà nội nuôi nấng, nhưng cũng không đại biểu chúng ta không thương con. Ba và mẹ con ly hôn, nhưng chúng ta đều không ngừng thảo luận về vấn đề lớn nhất giữa hai người, đó là con. Cho dù con không nể mặt mũi của cha mẹ, cũng phải ngẫm lại ông bà nội đã ngậm đắng nuốt cay nuôi nấng con thành người, đạt thành tâm nguyện của bọn họ, như vậy bọn họ ở trên trời mới có thể an lòng nhắm mắt.”
“Tâm nguyện của ông bà nội là muốn con đi cưới một người phụ nữ con không thương, sau đó trái lương tâm cùng người phụ nữ kia sống qua cả đời hay sao?” Doãn Thịnh Sâm hỏi lại.
Lô Vượng Đạt vội vàng che miệng hắn lại “Đừng nói nữa, Huyết Đồng.”
Doãn Duệ tức giận đến tay đều phát run “Bệnh cũng không nhẹ, thật sự là bệnh cũng không nhẹ, không thể bỏ mặc nữa rồi.” Nói xong, run run rẩy rẩy lấy ra di động, tìm số của mẹ Doãn Thịnh Sâm liền gọi tới.
Đầu kia điện thoại vừa được chuyển, Doãn Duệ liền khẩn cấp “Lưu Lệ nghe nói tình yêu thứ hai của bà là người có uy tín trong giới y khoa, bà cho tôi điện thoại của ông ta đi, tôi có việc muốn cùng ông ta bàn bạc.”
Lưu Lệ đang lái xe “Ông……” Không biết vì cái gì có chút chần chờ “Ông đi tiểu nhiều, tiểu gấp, hay là bị nước tiểu phân nhánh thế?”
“……”
Doãn Duệ một hơi thiếu chút nữa chết vì tức “Vậy thì có quan hệ gì với việc tôi tìm ông ta chứ hả?”
“Bởi vì ông ấy ở khoa tiết niệu.”
“……”
Doãn Duệ suy nghĩ rồi nói “Vậy tâm lý biến thái nên đi tới khoa nào?”
Lưu Lệ suy nghĩ rồi nói “Khoa tâm lý hoặc khoa thần kinh.”
“Hiểu rồi.” Doãn Duệ nói xong liền treo điện thoại, lại kêu thư kí của ông qua đây đón ông, sau đó mỗi tay một người, kéo Lô Vượng Đạt cùng Doãn Thịnh Sâm đi bệnh viện.
Đáng thương cho tâm tình của người làm cha mẹ, khi tuyệt vọng thì cái gì cũng thử được.
Để thư kí đi đăng ký, Doãn Duệ liền kéo Lô Vượng Đạt cùng Doãn Thịnh Sâm đi tìm bác sĩ.
Thấy một vị bác sĩ ngồi trước bàn làm việc thì không cần hỏi đã ngồi xuống bên cạnh đó.
Vị bác sĩ tươi cười ôn hòa, hỏi bệnh “Ba vị là muốn hút mỡ, biến tính hay là cắt mắt hai mí?”
Lô Vượng Đạt, Doãn Thịnh Sâm cùng Doãn Duệ: “……”
Doãn Duệ nhìn bốn phía “Ở đây không trị tâm lý biến thái sao?”
Thái độ của bác sĩ vẫn ôn hòa như cũ “Nơi này là khoa chỉnh hình, khoa tâm lý ở trên lầu.”
Doãn Duệ lôi kéo Lô Vượng Đạt cùng Doãn Thịnh Sâm lên lầu.
Khó khăn lắm mới đến phiên bọn họ, Doãn Duệ đẩy Lô Vượng Đạt cùng Doãn Thịnh Sâm đi vào, sau đó ngồi ở giữa bọn họ.
Bác sĩ tâm lý là một lão nhân trên năm mươi rồi, Doãn Duệ tuy rằng trong lòng sốt ruột, nhưng vẫn đè thấp thanh âm, chậm rãi nói với bác sĩ:“Bác sĩ, nếu đột nhiên phát hiện có khuynh hướng đồng tính luyến ái, vậy nên làm cái gì bây giờ? Đồng tính luyến ái lại là hình thành như thế nào?”
Vị bác sĩ già tháo mắt kính xuống, nói với Doãn Duệ:“Đồng tính luyến ái chỉ là tính hướng khác với người thường mà thôi, nhân tố hình thành ra điều này vẫn còn tranh luận rất nhiều. Có tồn tại nhân tố di truyền, cũng có khi là do ảnh hưởng của hoóc-môn sinh dục.”
“Di truyền?” Doãn Duệ bỗng nhiên có chút chột dạ.
Vị bác sĩ già gật gật đầu “Cái gọi là nhân tố di truyền, là chỉ thân thể mang theo tế bào gien đồng tính luyến ái, ở một điều kiện nhất định sẽ kích phát thành tế bào đồng tính luyến ái, cho nên tính hướng dị thường có 70% là do kết quả biến dị gien di truyền.”
Doãn Duệ trầm mặc.
“Thai nhi ở trong lúc phát triển đại não nếu bị một số hoóc-môn sinh dục nhất định ảnh hưởng, liền sẽ quyết định tính hướng của cá thể tế bào tương lai. Tỷ như thai nhi nam tính nhận quá nhiều hoóc-môn từ buồng trứng cái, đại não thai nhi nam tính sẽ phát triển thành nữ tính hóa; ngược lại nếu là thai nhi nữ tính nhận quá nhiều hoóc-môn tinh hoàn thì sẽ nam tính hóa.”
Bác sĩ lấy hơi một chút lại tiếp tục nói “Đương nhiên đồng tính luyến ái hình thành cũng có thể do hoàn cảnh ảnh hưởng.”
Doãn Duệ càng nghe càng mờ mịt “Cám ơn bác sĩ đã giảng giải, hiểu biết của tôi hiện tại đối việc đồng tính luyến ái hình thành ra sao càng thêm hỗn loạn.”
“……”
Vị thầy thuốc già đeo kính đứng lên “Đồng tính luyến ái kỳ thật cũng không phải là quá khó trị, tôi cho ông một vài đơn thuốc Đông y dùng trước, xem xem có biến hóa gì không.” Bắt đầu múa bút thành văn lại nói “Từng tuổi như ông còn đột nhiên biến dị tế bào, thật đúng là hiếm thấy.”
“……” Doãn Duệ chỉa chỉa Lô Vượng Đạt cùng Doãn Thịnh Sâm “Không phải tôi, là con của tôi kìa.”
Vị thầy thuốc già đẩy mắt kính lên, nghiêm túc nói “Không phải ông, vậy ông sáp lại gần như thế làm chi? Sợ người khác không biết do ông di truyền hay sao?”
Doãn Duệ:“……”
Cuối cùng Doãn Duệ cũng thật nghiêm túc hỏi về cách sắc thuốc cùng những thứ kiêng kị, rồi vác một đống thuốc về.
Ở sau khi làm cháy khét ba cái ấm sắc thuốc, mười ngón tay của Doãn Duệ băng bó cả mười một. Vì cái gì lại nhiều ra một cái thế?
Bởi vì vừa rồi sơ sẩy nên làm bỏng luôn một ngón chân.
Sau bao khó nhọc, hai chén nước đen sì sì, mùi thuốc Đông y đắng chát khó ngửi đã hoàn thành.
Doãn Duệ đem thuốc đưa cho Lô Vượng Đạt cùng Doãn Thịnh Sâm đang mặt nhăn mày nhó “Thừa dịp còn nóng uống ngay đi, không nguội thì hết hiệu quả.” Thấy bọn họ nửa ngày bất động lại nói “Uống nhanh, uống xong nghĩ tới cô nàng xinh đẹp.”
Lô Vượng Đạt cùng Doãn Thịnh Sâm:“……”
/117
|