Thanh Tiêu thấy Đoạn Đồng sững sờ ở cửa, liền buông quần áo trong tay xuống, tới gần Đoạn Đồng hơn một chút, hỏi. “Đàn anh còn chuyện gì sao?”
Khoảng cách rút ngắn này khiến Đoạn Đồng thấy được hình ảnh càng thêm hoạt sắc sinh hương.
Làn da Thanh Tiêu rất trắng, nhưng cũng không phải cái loại tái nhợt không khỏe mạnh, hơn nữa có chút hồng nhạt.
Từ vai đến eo nhỏ hầu như tìm không được một chút thịt dư, đường cong thân thể lưu loát ưu mỹ.
Một thân thể của nam nhân… Lớn lên sao có thể như thế… Mê người vậy chứ?
Đoạn Đồng theo bản năng nuốt nước miếng một cái, nhưng đường cong theo động tác nhỏ nhất của Thanh Tiêu càng làm hầu kết của Đoạn Đồng khẽ trượt lên xuống.
“Trước tiên mặc quần áo vào, đến phòng khách rồi nói sau.” Trước khi lí trí sụp đổ, Đoạn Đồng nói, đi vài bước, cách cửa gần hơn chút, cách Thanh Tiêu xa hơn chút.
Vào lúc này đầu Đồ Tô Lưu vừa vặn từ ngoài cửa thăm dò vào.
Sáng nay lúc Đồ Tô Lưu tỉnh, còn tưởng rằng Đoạn Lục Khí từ lúc nào giàu có rồi, rốt cục không cần chen chúc trong ở căn phòng trong ngôi nhà nhỏ mà chạy theo hướng khá giả.
Có thể đi đến phòng khách, nhìn trang trí chung quanh đơn giản không rườm rà thậm chí phòng ốc lộ ra chút lạnh như băng, liền lật đổ ý tưởng lúc trước là Đoạn Lục Khí rốt cuộc có tiền đồ.
Hắn dám lấy đầu mình thề, trong vòng ba năm, Đoạn Lục Khí cũng sẽ không có cái thưởng thức như chủ nhân căn nhà này, trong vòng mười năm, Đoạn Lục Khí cũng sẽ không có năng lực kinh tế làm chủ nhân cái nhà này, đương nhiên trừ phi anh ta mua xổ số trúng giải nhì trở lên.
“Tối hôm qua em uống quá say, anh lại không gọi được xe, mà cái quán bar chúng ta uống rượu ở gần chỗ anh của anh, anh liền đưa em đến nhà anh của anh.” Đang ngủ say bị lay tỉnh, Đoạn Lục Khí cũng không dám nổi nóng thành thành thật thật nói, vừa ngáp vừa chỉ chỉ phòng ngủ, “Anh của anh bây giờ đang ở trongphòng ngủ.”
Xuất phát từ lễ phép căn bản, nếu mình dưới tình huống không quen nhau mà ở nhà của người khác, nói ‘cám ơn’ cùng với nói vài lời ‘thực sự là làm anh thêm phiền toái’, các loại lời xã giao ‘thật không tiện’ là nhất định phải có.
Ít nhất, mẹ của Đồ Tô Lưu và giáo viên vẫn giáo dục hắn như vậy.
Vì vậy, hắn liền đi khách sáo với Đoạn Đồng.
Nửa cái đầu mới vừa chui vào, cứng người trong chốc lát liền lập tức rụt trở về.
Bên trong…. Đây là đang làm gì? Cảnh xuân vô hạn cọ súng cướp cò, giữa ban ngày động dục sao?
Bọn Chính Huyền Dư Huyền Hoa Bách Hợp còn nói cái gì Quy Thất Biến thích Kiếm Thượng Hoa Quang, nhưng hắn từng hỏi Đoạn Lục Khí, Đoạn Lục Khí nói Kiếm Thượng Hoa Quang là họ hàng nhà bọn họ, bởi vì trưởng bối nhờ cậy, cho nên anh của anh ta mới có thể chiếu cố cậu ta.
Bây giờ Đoạn Đồng và Thanh Tiêu như vậy, rõ ràng là cùng ở chung nhà nha! Hơn nữa đã hiểu cái loại ở chung này cũng không phải kiểu rất thuần khiết.
Tán tỉnh xin mời chờ lúc không người, xin đừng nên động dục giữa ban ngày được rồi! Mặt Đồ Tô Lưu lập tức nóng lên.
Mặc dù hắn từng coi qua Web người lớn, xem qua GV, nhưng cũng chỉ là nhìn tên phim, không có ý tứ ấn mở nha. Nhưng ở trước mặt Đoạn Lục Khí không thể thừa nhận bị kinh sợ nên dĩ nhiên phải thể hiện bộ dạng cái gì cũng đều trải qua.
Nhưng thô bỉ bên ngoài không thể che dấu nội tâm thuần khiết của hắn nha!
Đồ Tô Lưu ở trước cửa phòng ngủ chính vò mặt vò đầu nghĩ linh tinh, dáng vẻ như là sắp bùng nổ.
Đoạn Lục Khí thấy, rất quan tâm qua hỏi, “Đồ Tô, em làm sao vậy?” Lại chuyển hướng về phía cửa phòng ngủ chính, tò mò nhìn vào bên trong một cái.
Trong phòng ngủ chỉ có Đoạn Đồng đang kéo rèm cửa sổ, toilet truyền đến tiếng nước chảy, hẳn là Thanh Tiêu đang sử dụng toilet.
Ánh mặt trời buổi sáng xuyên thấu qua thủy tinh chiếu sáng cả căn phòng, cũng rơi xuống trên người Đoạn Đồng, dường như rất ấm áp rất dễ chịu.
Đoạn Lục Khí đột nhiên dụi dụi mắt, không thể tin nhìn chằm chằm Đoạn Đồng trong phòng ngủ, dáng vẻ nhìn thấy cái gì cực kỳ khủng khiếp.
Nếu như, nhìn không sai, Đoạn Đồng vừa cười trong nắng ấm.
Khoảng cách rút ngắn này khiến Đoạn Đồng thấy được hình ảnh càng thêm hoạt sắc sinh hương.
Làn da Thanh Tiêu rất trắng, nhưng cũng không phải cái loại tái nhợt không khỏe mạnh, hơn nữa có chút hồng nhạt.
Từ vai đến eo nhỏ hầu như tìm không được một chút thịt dư, đường cong thân thể lưu loát ưu mỹ.
Một thân thể của nam nhân… Lớn lên sao có thể như thế… Mê người vậy chứ?
Đoạn Đồng theo bản năng nuốt nước miếng một cái, nhưng đường cong theo động tác nhỏ nhất của Thanh Tiêu càng làm hầu kết của Đoạn Đồng khẽ trượt lên xuống.
“Trước tiên mặc quần áo vào, đến phòng khách rồi nói sau.” Trước khi lí trí sụp đổ, Đoạn Đồng nói, đi vài bước, cách cửa gần hơn chút, cách Thanh Tiêu xa hơn chút.
Vào lúc này đầu Đồ Tô Lưu vừa vặn từ ngoài cửa thăm dò vào.
Sáng nay lúc Đồ Tô Lưu tỉnh, còn tưởng rằng Đoạn Lục Khí từ lúc nào giàu có rồi, rốt cục không cần chen chúc trong ở căn phòng trong ngôi nhà nhỏ mà chạy theo hướng khá giả.
Có thể đi đến phòng khách, nhìn trang trí chung quanh đơn giản không rườm rà thậm chí phòng ốc lộ ra chút lạnh như băng, liền lật đổ ý tưởng lúc trước là Đoạn Lục Khí rốt cuộc có tiền đồ.
Hắn dám lấy đầu mình thề, trong vòng ba năm, Đoạn Lục Khí cũng sẽ không có cái thưởng thức như chủ nhân căn nhà này, trong vòng mười năm, Đoạn Lục Khí cũng sẽ không có năng lực kinh tế làm chủ nhân cái nhà này, đương nhiên trừ phi anh ta mua xổ số trúng giải nhì trở lên.
“Tối hôm qua em uống quá say, anh lại không gọi được xe, mà cái quán bar chúng ta uống rượu ở gần chỗ anh của anh, anh liền đưa em đến nhà anh của anh.” Đang ngủ say bị lay tỉnh, Đoạn Lục Khí cũng không dám nổi nóng thành thành thật thật nói, vừa ngáp vừa chỉ chỉ phòng ngủ, “Anh của anh bây giờ đang ở trongphòng ngủ.”
Xuất phát từ lễ phép căn bản, nếu mình dưới tình huống không quen nhau mà ở nhà của người khác, nói ‘cám ơn’ cùng với nói vài lời ‘thực sự là làm anh thêm phiền toái’, các loại lời xã giao ‘thật không tiện’ là nhất định phải có.
Ít nhất, mẹ của Đồ Tô Lưu và giáo viên vẫn giáo dục hắn như vậy.
Vì vậy, hắn liền đi khách sáo với Đoạn Đồng.
Nửa cái đầu mới vừa chui vào, cứng người trong chốc lát liền lập tức rụt trở về.
Bên trong…. Đây là đang làm gì? Cảnh xuân vô hạn cọ súng cướp cò, giữa ban ngày động dục sao?
Bọn Chính Huyền Dư Huyền Hoa Bách Hợp còn nói cái gì Quy Thất Biến thích Kiếm Thượng Hoa Quang, nhưng hắn từng hỏi Đoạn Lục Khí, Đoạn Lục Khí nói Kiếm Thượng Hoa Quang là họ hàng nhà bọn họ, bởi vì trưởng bối nhờ cậy, cho nên anh của anh ta mới có thể chiếu cố cậu ta.
Bây giờ Đoạn Đồng và Thanh Tiêu như vậy, rõ ràng là cùng ở chung nhà nha! Hơn nữa đã hiểu cái loại ở chung này cũng không phải kiểu rất thuần khiết.
Tán tỉnh xin mời chờ lúc không người, xin đừng nên động dục giữa ban ngày được rồi! Mặt Đồ Tô Lưu lập tức nóng lên.
Mặc dù hắn từng coi qua Web người lớn, xem qua GV, nhưng cũng chỉ là nhìn tên phim, không có ý tứ ấn mở nha. Nhưng ở trước mặt Đoạn Lục Khí không thể thừa nhận bị kinh sợ nên dĩ nhiên phải thể hiện bộ dạng cái gì cũng đều trải qua.
Nhưng thô bỉ bên ngoài không thể che dấu nội tâm thuần khiết của hắn nha!
Đồ Tô Lưu ở trước cửa phòng ngủ chính vò mặt vò đầu nghĩ linh tinh, dáng vẻ như là sắp bùng nổ.
Đoạn Lục Khí thấy, rất quan tâm qua hỏi, “Đồ Tô, em làm sao vậy?” Lại chuyển hướng về phía cửa phòng ngủ chính, tò mò nhìn vào bên trong một cái.
Trong phòng ngủ chỉ có Đoạn Đồng đang kéo rèm cửa sổ, toilet truyền đến tiếng nước chảy, hẳn là Thanh Tiêu đang sử dụng toilet.
Ánh mặt trời buổi sáng xuyên thấu qua thủy tinh chiếu sáng cả căn phòng, cũng rơi xuống trên người Đoạn Đồng, dường như rất ấm áp rất dễ chịu.
Đoạn Lục Khí đột nhiên dụi dụi mắt, không thể tin nhìn chằm chằm Đoạn Đồng trong phòng ngủ, dáng vẻ nhìn thấy cái gì cực kỳ khủng khiếp.
Nếu như, nhìn không sai, Đoạn Đồng vừa cười trong nắng ấm.
/78
|