Ta cùng Lăng Ngọc Nhã cưỡi [Tử Diễm lôi Dực Mã], nhằm theo [Thiên Vân Cuồng Phong Mã] của Kỳ Tiểu Giai mà bay đi, ở trong làn gió mềm nhẹ mát mẻ, hai người thật vất vả từ trong mật ý dần dần khôi phục lại, tuy rằng vẫn gắt gao ôm nhau cùng một chỗ, nhưng cũng chậm rãi dung nhập vào trong cảnh sắc tuyệt đẹp của [Vương Giả].
Ở trên lưng [Tử Diễm lôi Dực Mã] ngắm nhìn cảnh sắc duyên dáng bốn phía, tuy nhiên ta còn có điểm tâm sự, thật muốn hướng Lăng Ngọc Nhã hỏi một việc, chính là chuyện về bốn năm trước, mối tình đầu kia của ta, phong tình thư không hề có hồi âm của ta, ta chính là tự tay giao cho Lăng Ngọc Nhã.
Chính là nhìn mỹ nhân trong lòng, lúc này đang tiếu ngữ doanh doanh, dáng người thướt tha, ngay trong lòng ta nghịch ngợm mấy sợi tóc, hơn nữa thỉnh thoảng dung nhan khuynh quốc khuynh thành, phủ mị ngẩng lên hướng về phía ta mỉm cười, biểu tình hạnh phúc làm cho ta say mê.
Lăng Ngọc Nhã tuy rằng bản tính văn tĩnh (hiền lành, dịu dàng), tao nhã (duyên dáng), cứ nhu thuận như thế bị ta ôm lấy, nghĩ đến mĩ nhân nằm ở trong lòng của ta, vẫn là làm cho ta vô cùng tự hào.
Nhưng 4 năm trước, Lăng Ngọc Nhã vì sao lại cự tuyệt ta? Chẳng lẽ là chuyện đó với gia tộc của nàng có quan hệ, hay là ngay lúc đó Lăng Ngọc Nhã đối với ta không có cảm giác, hoặc là Lăng Ngọc Nhã có tâm sự gì...
Ý nghĩ của ta nhất thời có điểm hỗn loạn.
Quên đi, vẫn là không nên hỏi.
Mặc kệ đáp án gì, ta đột nhiên cảm thấy sợ hãi nếu biết cái nguyên nhân kia, sợ chính mình không thể dễ dàng tha thứ cho nguyên nhân đó, không thể thoải mái cùng Lăng Ngọc Nhã ở chung, thậm chí có thể còn không muốn nhìn thấy Lăng Ngọc Nhã.
Ít nhất ta biết, 4 năm trước, Lăng Ngọc Nhã tuy rằng không có nhận phần cảm tình kia của ta, nhưng cũng chưa từng có nam nhân nào cùng Lăng Ngọc Nhã ở chung. Thời gian 4 năm đại học, ta vẫn là nam nhân cùng Lăng Ngọc Nhã có quan hệ thân mật nhất, cũng là nam nhân duy nhất có thể gần nàng, nếu không ta cũng sẽ đem sự cự tuyệt kia hỏi rõ Lăng Ngọc Nhã, mấy năm qua tình cảm của ta vẫn được chôn dấu như vậy, ta đối với Lăng Ngọc Nhã vẫn còn có một phần quyến luyến cùng tình ý.
Nhìn mỹ nhân tiên tư ngọc chất trong lòng, ta theo ánh mắt ôn nhu của mỹ nhân nhìn ra được: trong lòng nàng đối với ta tràn ngập nhu tình mật ý. Tình yêu ta muốn nay đã chiếm được.
Ta không khỏi hướng về phía mỹ nhân trong lòng khẽ cười, cúi đầu áp mặt vào tóc nàng, xuyên qua mái tóc đen nhánh, ta ngửi được trong đó hương thơm thiếu nữ, mùi thơm của cơ thể xử nữ, thật sự là làm cho ta say mê. (thế giới ảo mà làm như thật ý nhẩy).
Ta có điều không biết, trong lòng Lăng Ngọc Nhã cũng là hàng nghìn hàng vạn lần suy nghĩ, 4 năm trước, ta viết thư tình hướng nàng biểu đạt tình yêu, nhưng ngay sau đó, ta lại cùng 1 trong Hoa Hạ đại học tứ đại hoa hậu giảng đường - Vương Mộng Tuyết quen nhau, tin tức này với nàng như thiên băng địa liệt (trời sụp đất nứt), khiến nàng hoàn toàn bị sụp đổ.
Lăng Ngọc Nhã thương tâm thiếu chút nữa chịu không nổi phần đả kích này. Trong lúc tức giận nàng hạ quyết tâm không bao giờ... để ý tới hoa hoa công tử ta nữa, đồ sắc lang làm cho nàng thương tâm!
Chính là sau bốn năm, phần cảm tình này chẳng những không mất đi, ngược lại càng thêm sâu sắc, cao ngạo như Lăng Ngọc Nhã nhưng không thể không thừa nhận, nàng không thể ly khai tên bại hoại đó, có lẽ là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, thời điểm ta vô ý làm nàng ngã xuống đất, sau đó nhẹ nhàng kéo nàng đứng lên, thời khắc đó Lăng Ngọc Nhã như đã rơi vào tay giặc.
Con gái khi yêu luôn luôn yếu ớt, lại mù quáng thiếu lý tính, Lăng Ngọc Nhã nguyện ý hạ thấp lòng tự tôn cùng tôn quý của nàng, buông thân phận Công Chúa của nàng, rốt cục hướng nam nhân nàng yêu mà thần phục, mặc dù các trưởng bối trong nhà khẳng định sẽ phản đối, nhưng nàng vẫn muốn cùng ta hắn ở một chỗ.
"Lâm Phong, mặc kệ như thế nào, chỉ cần trong lòng của ngươi có ta là được rồi." Truyện được copy tại TruyệnYY.com
Lăng Ngọc Nhã thoải mái nằm trong lòng của ta, ngọc thủ của nàng đặt ở trong tay ta, cảm thụ được sự ấm áp của ta.
Đáng thương hai người chúng ta vẫn không dám nhắc tới chuyện 4 năm trước, phần cảm tình kia, làm cho hiểu lầm này như nước lan tràn, căn bản không biết ở trong lòng đối phương mình trọng yếu như thế nào.
Bất quá may mắn chính là chúng ta vẫn ở bên nhau, mặc kệ như thế nào, ta cùng Lăng Ngọc Nhã cũng sẽ không tách ra.
[Tử Diễm lôi Dực Mã] tiếp tục bay về phía trước, Kỳ Tiểu Giai cũng đang giục ngựa chạy vội một trận, nhìn thấy chúng ta còn không có vượt qua nàng, dần dần giảm tốc độ phi hành, chờ đợi chúng ta vượt lên. Bỗng nhiên, lúc này hệ thống lại phát ra ba tiếng thông báo thật lớn.
"Các vị ngoạn gia thỉnh chú ý, ngoạn gia Hạo Thiên vừa thành lập bang phái thứ hai trong [Vương Giả] - Tử Lôi Bang, vinh quang bài danh đệ nhị trên [Bang phái bài hành bảng]."
........................
Lại một bang phái thành lập!
Hệ thống thông báo to như vậy rõ thật điếc tai, ba lần thông báo thật lớn truyền khắp thiên hạ, chỉ cần ngoạn gia đang trực tuyến, quản ngươi có nguyện ý muốn nghe hay không, đều phải làm cho ngươi biết. Tin tức này lập tức làm cho 1 số người có chút vui mừng, 1 số người ưu sầu, 1 số người buồn bực, lại có người còn nổi điên.
Cư nhiên là Hạo Thiên thành lập đệ nhị bang phái, ngẫm lại với tính tình của Phong Vân Kim Long, phỏng chừng hiện tại đã bắt đầu phát hỏa. Dựa theo thực lực, Phong Vân so với Tử Lôi còn mạnh hơn một ít, xem ra đánh quái bạo trang bị cũng không phải toàn bộ dựa vào thực lực, vận khí cùng kỳ ngộ vĩnh viễn là đệ nhất.
Ngẫm lại ta, chính là minh chứng tốt nhất!
********************
Lúc này, ở tây nam Thiên Long Thành, trong một tòa phủ lệ xa hoa, toàn bộ trang sức được một lần nữa sửa chữa lại, bố cục sạch sẽ tinh xảo vô cùng, mỗi một chỗ, mỗi một điểm, mỗi một tấc đều là trải qua thiết trí (thiết kế, trang trí) tỉ mỉ, có thể thể hiển rõ tính tình của chủ nhân.
Đặc biệt là ở bên trong đình viện rộng rãi, có trồng một dãy cây anh đào thật lớn, lúc này rõ ràng đã qua mùa cây anh đào nở hoa, nhưng cây anh đào nơi này lại mạnh mẽ đầy sức sống, những bông hoa nở rộ sặc sỡ. Phóng mắt nhìn tới, màu phấn hồng, màu trắng của cây anh đào bay múa trong gió, làm cho đình viện sống động như thi như họa, hương khí say lòng người, khiến cho khu nhà cấp cao cấp này đẹp đẽ quý giá dị thường.
Phủ lệ trang hoàng đẹp đẽ quý giá như thế, những cây anh đào khác thường như thế, tự nhiên là phải dùng kim tệ ở trong hệ thống hoán đổi mới mua được, hơn nữa là phải cần rất nhiều kim tệ. Danh tác quý giá như thế lại dùng làm nơi hưởng thụ, có thể thấy được chủ nhân nơi này phú quý nhường nào. (giống như biệt thự, khi cần nghỉ ngơi thì tới *_*)
Xuyên qua đình viện cây anh đào, tiến vào phòng khách sạch sẽ, lại nhìn thấy một cái bình phong rộng lớn có khắc hình một cây anh đào đỏ thắm thật to, đem phòng khách phân thành hai, có thể thấy được chủ nhân nơi này đối với cây anh đào có lòng yêu thương si mê.
Ở cửa vào, hai bên bình phong cây anh đào tú mãn, đứng thẳng tắp là 12 ngoạn gia các chức nghiệp cường tráng, nhất là nhìn xem trang bị trên người, có thể biết bọn họ là cao thủ khó có được, thực lực mỗi người ít nhất cũng nằm trong 1000 người mạnh nhất trong [Vương Giả]. ( Tóp 1000 á! mẹ ui 'cao' thế *_*)
Chủ nhân nơi đây là người phương nào, lại có được thủ hạ cường đại như thế, khẳng định là cao thủ (nv: cân quắc = phụ nữ) chuyên môn huấn luyện nhân tài, mặc kệ là ở trong trò chơi hay là trong hiện thực, khu nhà cấp cao xa xỉ cùng phú quý như thế, thật sự là làm người ta hâm mộ.
"Chủ nhân, thủ hạ có tin tức trọng yếu muốn bẩm báo."
Rốt cục đợi đến khi chủ nhân login (đăng nhập - thượng tuyến), có mấy tên lập tức bẩm báo chuyện tình hôm nay. Ở trước mặt tấm bình phong cây anh đào tú mãn, trong 12 tên ngoạn gia đang đứng, có ba tên ngoạn gia đi lên nghênh đón, cung kính cúi đầu, động cũng không dám động.
Chính là lúc này, hệ thống vừa lúc phát ra thông cáo, ngoạn gia Hạo Thiên thành lập đệ nhị bang phái [Vương Giả] - Tử Lôi Bang. Ba người chuẩn bị thông báo lập tức buồn bực vô cùng, hối hận muốn chết.
/1273
|