"Thạch Đầu, thích không?"
Thanh Trúc phe phẩy cánh tay của ta, thấp giọng hướng ta làm nũng, âm thành tràn đầy tiếu ý như lấy lòng ta, nữ hài tử nghịch ngợm cùng biểu lộ làm nũng không thể nghi ngờ gây ra sát thương thật mạnh, đặc biệt khi thấy ta si mê nhìn nàng, tư vị hạnh phúc dào dạt ở trên dung nhan tuyệt mỹ hiện lộ rõ ràng.
Hạnh phúc lớn nhất của nữ nhân chính là được người trong lòng thích, chuyện tình kiêu ngạo nhất chính là được đến nam nhân trong lòng tán thành, thời khắc cao hứng nhất chính là được nam nhân trong lòng tán thưởng.
"Ân, thiên nga biến thành thiên sứ!"
Ta gật gật đầu, thuận tay đem ngọc thủ của Thanh Trúc chộp vào trong tay, hướng về phía Thanh Trúc thân mật cười cười, thật không nghĩ tới trước kia Thanh Trúc lại đi giảm tỉ lệ dung mạo.
"Thạch Đầu."
Nếu không phải lúc này ở trên đường cái, Thanh Trúc thật muốn nhào vào trong lòng của ta, bất quá lúc này thật là thẹn thùng vô cùng, ngọc diện thượng đỏ ửng một mảnh, tăng thêm vài phần mị lực.
Thanh Trúc đáng yêu thân mật kề sát người ta, thân hình mê người sau tấm pháp bào trắng tinh lả lướt gây hứng thú, mùi thơm nhẹ nhàng của cơ thể nếu nghĩ muốn có sẽ hiện ra, làm cho ta một trận thoải mái, Thanh Trúc căn bản không biết sắc lang ta đối với mỹ nữ không có tí sức chống cự, sự làm nũng của nàng đối với ta chính là hấp dẫn cực độ.
"Thanh Trúc, ngươi đi đâu vậy?"
Ta nhanh chóng nói sang chuyện khác, thực sợ ta nhịn không được cực phẩm hấp dẫn trước mắt, ở trên đường cái làm ra sự tình thương phong bại đức, chính là cuồng nhiệt hôn môi Thanh Trúc.
Cũng may người qua đường chấn kinh một lát, sau đó dần dần rời đi.
Nhìn mỹ nữ cùng ta quan hệ thân mật như thế, người qua đường chỉ có thể âm thầm ghen tị cùng hâm mộ, ở lại nơi đây, mắt thấy được chuyện tốt đẹp của kỵ sĩ xưng là Thạch Đầu cùng mỹ nữ thân mật, chỉ có thể tăng độ thương tâm, vẫn là nên rời đi thôi.
"Ta cùng đại ca đang luyện cấp, vừa lúc gặp được Băng Vũ cùng Hỏa Vũ làm một cái tiểu nhiệm vụ, ta liền bồi (giúp) các nàng đi làm nhiệm vụ. Không nghĩ tới nhiệm vụ có chút phiền toái, phải làm mấy giờ, vừa mới hoàn thành xong, đang muốn nghỉ ngơi một chút."
Thanh Trúc nói xong, chỉ chỉ một cái trà lâu cách đó không xa, tiếp tục nói."Thạch Đầu, ngươi hiện tại làm gì, chúng ta chuẩn bị đi trà lâu uống trà, ngươi đi không?"
Cùng Thanh Trúc đi trà lâu uống trà, đương nhiên là chuyện tình vô cùng cao hứng.
Ta tuy rằng rất muốn đi, nhưng là bên cạnh hai cái song sinh mỹ nữ đều có vẻ phụng phịu, một bộ dáng có vẻ không vui, đi cũng chỉ là mất mặt, phỏng chừng không có cái gì tiếng nói chung, tốt hơn hết là hôm nào đi một mình cùng Thanh Trúc, hôm nay đành chịu vậy.
"Thanh Trúc, ta còn chút việc, hôm nào đi."
Làm người phải tự mình hiểu lấy (tự mình biết mình)!
Nam nhân phải có tự tôn!
Ấn tượng đầu tiên của ta đối với song sinh mỹ nữ không tồi, đặc biệt là hai người nhẹ nhàng, cơ trí, tao nhã, hình ảnh 2 nàng đánh nhau với Nam Mộc thụ yêu để lại cho ta ấn tượng rất sâu. Nhưng nếu song sinh Băng Vũ cùng Hỏa Vũ đối với ta ấn tượng không tốt, nhìn thấy ta liền sinh khí oán khí, ta chỉ có thể trốn xa một chút, đỡ phải làm cho người ta không vui, ta cũng không được tự nhiên.
Thực không nghĩ ra, không có nhiều mâu thuẫn, vì cái gì các nàng nhìn thấy ta, liền một bộ dáng mất hứng.
"Thôi vậy, nếu ngươi vội thì đi đi. Chúng ta uống một hồi trà sẽ logout nghỉ ngơi, ta cũng không phiền toái ngươi, bất quá lần sau nhất định phải đi theo giúp ta."
Thanh Trúc ngoan ngoãn gật gật đầu, nếu không phải logout nghỉ ngơi, khẳng định sẽ không dễ dàng cho ta rời đi.
"Hảo, tái kiến." (Uhm! tạm biệt )
Ta khoát tay, chạy về khu hào trạch tiếp tục sửa sang lại các loại trang bị trong hành trang.
"Xú Thạch Đầu!" (Thạch Đầu thối)
Nhìn ta động thân rời đi, song sinh mỹ nữ Băng Vũ cùng Hỏa Vũ chỉ cảm thấy trong lòng một trận run rẩy, cái mũi đau xót, nước mắt trong suốt ẩn hiện dưới hốc mắt. Sự cao ngạo tự tôn bị dập nát, trong lòng các nàng chỉ có bất lực cùng thương tâm, chỉ có các nàng có thể hiểu rõ tâm tình lẫn nhau.
Lần trước ở [Lão Tửu đấu giá hành] vô tình gặp mặt, nghe được gia gia các nàng miêu tả, Băng Vũ cùng Hỏa Vũ tuy rằng tức giận vô cùng, nhưng cũng không có như Lão Tửu sở liệu (dự đoán), chẳng những chưa từ bỏ ý định, ngược lại càng muốn nhìn thấy ta, chất vấn ta. 2 nàng chuyên môn ở [Lão Tửu đấu giá hành] đợi vài ngày, nhưng lại không có nhìn thấy bóng dáng của ta.
Có chút mất hứng, Băng Vũ cùng Hỏa Vũ không thể ở yên chờ đợi, liền pm cho Thanh Trúc, nói là muốn Thanh Trúc giúp các nàng đi làm nhiệm vụ, mục đích lại là vì muốn tìm thấy ta, nhưng thật không ngờ Thanh Trúc cũng không có ở cùng một chỗ ta, vẫn vô phương tìm thấy ta.
Thật vất mới vả gặp được ta, nhưng là một mảnh hỗn loạn, Băng Vũ cùng Hỏa Vũ còn chưa kịp phản ứng, chưa kịp nói ra một câu, ta đã quay người rời đi.
Nhớ tới ta cùng Thanh Trúc có vẻ thân mật, Băng Vũ cùng Hỏa Vũ hâm mộ vô cùng, không biết vì sao kỵ sĩ Thạch Đầu Thành lại cuồng ngạo lạnh lùng như vậy đối đãi với các nàng, một chút cũng không hiểu tâm ý các nàng, chẳng lẽ nhìn thấy tỷ muội các nàng liền chán ghét như vậy sao?
"Thạch Đầu, ngươi tên hỗn đản này!"
Hỏa Vũ nhịn không được nước mắt chảy ra, nàng cùng tỷ tỷ chưa từng để ý qua một người nam nhân như thế này. Nhưng là kỵ sĩ Thạch Đầu Thành này, chẳng những không thèm để ý đến các nàng, lại liên tục làm cho các nàng thương tâm, thậm chí còn không muốn cùng các nàng ở một chỗ.
"Tiểu Vũ, làm sao vậy, có người khi dễ ngươi sao, nói cho gia gia."
Lão Tửu đang vội vàng chuẩn bị cho đấu giá hội buổi tối ngày mai, mới vừa đem thông tin ngày mai tổ chức bán đấu giá phát ra, nói ngày mai tịa đấu giá hội lại đem bán đấu giá 1 kiện [kiến bang lệnh], hơn nữa còn có không ít 30 cấp cực phẩm lam sắc trang bị. Lập tức trong vài phút dồng hồ, [Lão Tửu đấu giá hành] của hắn lập tức tề tụ rất nhiều ngoạn gia, cũng có thiệt nhiều phái lão Đại bang tự mình tìm đến hỏi thăm tình hình.
Trong lúc nhất thời, [Lão Tửu đấu giá hành] nhao nhao ồn ào, làm cho hắn căn bản không thể kiểm soát sự tình, Lão Tửu chỉ có bất đắc dĩ rời khỏi trò chơi, để cho hệ thống nhân viên của cửa hàng chiếu cố sinh ý, chuẩn bị bỏ qua đoạn thời gian điên cuồng này, một lát sau ổn định rồi tiến vào trò chơi. Khi thoát ra lại thu được hạ nhân báo cáo, Băng Vũ cùng Hỏa Vũ thoát khỏi trò chơi, vẻ mặt mất hứng, đã qua một giờ.
Lão Tửu đi vào phòng của Băng Vũ và Hỏa Vũ, Băng Vũ hoàn hảo hơn một chút, ngọc diện lạnh lùng nhìn không ra biểu tình, lão nhíu mày co rút nhanh, ghé vào trên giường Hỏa Vũ.
Chính là Hỏa Vũ trên mặt lộ vẻ nước mắt nhàn nhạt, rõ ràng đã khóc.
"Gia gia, đều là tại tên Thạch Đầu, hắn khi dễ ta!"
Nhìn đến gia gia tiến vào, Hỏa Vũ lại nhịn không được nước mắt, thương tâm khóc lên, nhanh chóng kể rõ ủy khuất trong lòng, ở trong ấn tượng của nàng, không có sự tình gì mà gia gia của nàng không làm được.
"Gia gia, kỵ sĩ Thạch Đầu thành là ai, có phải người biết hắn hay không, người phải giúp ta giáo huấn hắn."
Nhìn Băng Vũ cùng Hỏa Vũ, Lão Tửu biết, hai cái cháu gái của hắn đã bắt đầu thích kỵ sĩ Thạch Đầu Thành mất rồi. Bạn đang xem tại TruyệnYY - www.truyenyy_com
Mặc dù việc Băng Vũ biểu tình thủy chung nhất nhất (trước sau như một), nhìn không ra nội tâm của nàng, nhưng Băng Vũ cùng Hỏa Vũ tâm ý tương thông (nv: người thông minh sắc xảo, nhưng thấy ko hợp tình huống nên ta sửa lại), nội tâm Hỏa Vũ chính là nội tâm của Băng Vũ, ít nhất Băng Vũ sẽ không chán ghét kỵ sĩ Thạch Đầu Thành.
Thạch Đầu Thành, ngươi rốt cuộc là người như thế nào đây?
Lão Tửu không khỏi nhớ lại một phen: trong trò chơi người kia nhìn lười biếng, không hề có ý chí chiến đấu, không có dục vọng (Dịch: cái này nhầm rồi nhá lão - Biên: thực ra ý lão là không có dục vọng vươn lên, ko phải dục vọng kia đâu, đầu óc đen tối quá ), nhưng lại nhạy bén, vận khí siêu hảo, làm cho người ta không thể nắm chắc kỵ sĩ Thạch Đầu Thành, nhìn hai đứa cháu gái thương tâm, Lão Tửu yên lặng thở dài một hơi.
Vì làm cho Băng Vũ cùng Hỏa Vũ không quan hệ với ta, không cho hai đứa cháu gái của hắn cùng ta tiếp xúc, hắn chuyên môn âm thầm tống cho ta một đao. Nhưng không ngờ chẳng những không có hiệu quả, ngược lại làm cho Băng Vũ cùng Hỏa Vũ thêm ưu phiền, làm cho hai đứa cháu gái không thể trao đổi với ta, để rồi Băng Vũ cùng Hỏa Vũ thương tâm một mình. (2 mình chứ?)
/1273
|