Đại ca Vương Ngao Long, nhị ca Cổ Hải Lam, tứ đệ Lăng Vân và ngũ đệ Trần Phong, bọn họ là huynh đệ của ta trong hiện thực, là bằng hữu ta quen ở Hoa Hạ đại học.
Năm người chúng ta là thành viên của đội bóng rổ của trường, quan hệ bình thường rất tốt (Dịch: ở đây nó nói quan hệ như sắt thép. Mình dịch thế hok biết đúng hok? – Biên: chém đúng rồi, típ đi ku). Nên vào thời điểm năm thứ hai đại học, chúng ta kết nghĩa thành huynh đệ còn thân hơn cả anh em ruột.
Chúng ta cùng nhau thi đấu hăng hái trong đội bóng của trường, thu được hàng loạt thành tích huy hoàng.
Trên sân bóng, ta là hậu vệ khống chế bóng mang áo số một.
Tứ đệ Lăng Vân ổn trọng là hậu vệ mang áo số hai. Tư thế ném rổ ba điểm của hắn có thể nói một câu là: Đẹp ngây người.
Do hắn không thô bạo và ác liệt như ta, vì vậy càng được các nữ sinh yêu thích. (DG: vì Lâm Phong là hậu vệ khống chế bóng còn Lăng Vân là hậu vệ ghi điểm nên Lâm Phong phải tranh chấp bóng nhiều hơn. Vì thế mà phải thô bạo và ác liệt)
Ngũ đệ Trần Phong hoạt bát là tiên phong mang áo số ba. Hắn linh mẫn, cơ trí, hơn nữa với kĩ thuật và tốc độ bất khả tư nghị quả thật hắn giống như là quỷ mỵ vậy, có rất ít người có thể thấy rõ được ý đồ ném rổ cùng hành động tiếp theo của hắn.
Đại ca Vương Ngao Long là tiên phong mang áo số bốn, thân hình cường tráng cao lớn của hắn quả thật thích hợp với vị trí này. Kèm người, phòng thủ, chọn vị trí chính là năng lực cơ bản của hắn, rất ít những quả bóng bật bảng có thể thoát khỏi tay hắn. (DG: Trong bóng rổ ném bóng không vào rổ gọi là bóng bật bảng. Trong trường hợp này thì các cầu thủ ở dưới có thể cướp lại bóng. Bên tấn công thì ném rổ tiếp còn bên phòng ngự thì tấn công lại. Ở đây tên Vương Ngao Long này to lớn nên bắt bóng bật ra khỏi rổ tốt hơn các cầu thủ khác.)
Chỉ cần đại ca Vương Ngao Long đứng dưới rổ thì nơi đó chính là vùng cấm địa và thiên hạ của hắn. (DG: Bóng rổ có hai rổ. Mỗi đội một rổ như bóng đá mỗi đội một khung thành. Ở đây ý nói là nếu Vương Ngao Long đứng ở dưới rổ của đội mình thì khu đó là cấm địa- tức là khó tấn công vào. Còn dưới rổ của đối phương thì khu đó là thiên hạ của hắn. Còn thiên hạ của hắn là như nào chắc anh em đều hiểu.)
Lãnh khốc, cao ngạo nhị ca Cổ Hải Lam là trung phong mang áo số năm, kĩ thuật của hắn phi thường toàn diện, hắn là nhân vật trung tâm trên sân bóng. Dưới rổ, khu vực ba điểm, cũng như khu vực phòng ngự nơi nào cũng có thể thấy thân ảnh của hắn. Khả năng trợ công và ngăn chặn từ xa của hắn quả thực là vô cùng thần kỳ, hắn là cầu thủ linh hoạt nhất trong đội và cũng là địch thủ khó đối phó nhất.
Vốn ta muốn chơi ở vị trí trung phong. Nhưng đáng tiếc là ngoại trừ ta ra thì những người khác đều không thích hợp vị trí hậu vệ khống chế bóng, nên ta đành chấp nhận vị trí số một (- tức là vị trí hậu vệ khống chế bóng).
Huynh đệ năm người chúng ta tạo thành một đoàn đội thần kì, như một con ngựa bất kham, liên tục bốn lần giành chức quán quân giải vô địch bóng rổ các trường đại học trong cả nước, trở thành năm huynh đệ Hoa Hạ đại học nổi tiếng nhất.
Năm huynh đệ chúng ta đồng tâm hợp lực cùng chơi game, ở trong trò chơi "Hoàng Thiên" trước kia, năm huynh đệ chúng ta thành lập Ưng Vương bang phái, trở thành bang phái mạnh nhất trong trò chơi, ở trò chơi đó chúng ta kiến lập một mảnh thiên địa khiến cho thanh danh Ưng Vương năm huynh đệ chúng ta lừng lẫy một thời.
Mà hiện tại, những bằng hữu trước mặt ta đây, bọn họ kết bạn cùng ta so với đại ca Vương Ngao Long là khác biệt.
Những bằng hữu này là huynh đệ ta quen biết trong trò chơi "Hoàng Thiên". Bọn họ là sau khi cùng ta xảy ra một loạt va chạm và cùng hỗ trợ nhau hành động rồi mới kết thành bạn hữu. (DG: Đúng là không đánh không quen.) Bọn họ đều là những hảo hán, là những cao thủ có năng lực siêu cường trong trò chơi, trong "Hoàng Thiên" ít nhất bọn họ cũng nằm trong TOP hai trăm cao thủ, thậm chí có vài người so với ta còn nổi tiếng hơn.
Chỉ là bọn họ đều là những người thích đơn độc, thích một mình hành động. Tuy rằng bọn họ cùng ta quan hệ cá nhân rất tốt, nhưng cũng không nể mặt ta mà gia nhập Ưng Vương bang phái. Tuy nhiên, nếu là việc riêng của ta thì cũng giống như là việc của bọn họ, tuyệt đối bọn họ sẽ không từ chối mà giúp đỡ.
Vài người bọn ta tuy rằng là ở trong trò chơi "Hoàng Thiên" quen biết kết giao hảo hữu, nhưng mà quan hệ bằng hữu trong hiện thực cũng tuyệt đối không kém.
Đặc biệt là vào một năm trước, nhờ Liệt Hỏa lão đại tổ chức, chúng ta từ các nơi trong cả nước tụ tập cùng một chỗ, đã cùng nhau tụ tập ba lần, cùng nhau uống rượu, du lịch làm cho quan hệ của bọn ta càng thêm thân thiết, cũng như càng thêm hiểu rõ đối phương.
Nhìn huynh đệ trước mắt, ta không khỏi nhớ đến quá trình quen biết của chúng ta cùng với tình hình cơ bản của bọn họ.
Kỵ sĩ- Long Kiếm, nhà ở Đông Bắc, tính tình hào sảng, có bố làm kinh doanh, gia cảnh không tồi.
Long Kiếm mỗi lần chơi trò chơi đều là tiêu chuẩn loại hình "huyết ngưu" (máu nhiều thủ khủng), chính là đặc điểm tối ưu của loại hình solo BOSS. Gặp BOSS liền phát huy đặc điểm thủ trâu máu nhiều, rồi từ từ mà giết BOSS.
Theo như lời hắn nói: Chỉ cần hắn gặp được BOSS, chẳng sớm thì muộn BOSS cũng phải toi mạng. Sở thích của hắn chính là săn BOSS.
Long Kiếm cùng ta quen biết từ sớm, khi ta cùng bọn đại ca Vương Ngao Long vừa mới bắt đầu chơi "Hoàng Thiên", cấp bậc còn thấp, chưa thành lập bang phái, khi đó năm huynh đệ Ưng Vương chúng ta đang săn BOSS, một mình ta không ngạnh kháng được, mắt thấy sẽ phải từ bỏ con BOSS đó thì vừa lúc Long Kiếm đi ngang qua, hắn liền hỗ trợ. Khả năng phòng ngự biến thái của hắn làm ta phải giật mình, chúng ta liền ở ngay lần gặp mặt đó mà phối hợp ăn ý, trong lòng thầm bội phục thực lực của đối phương, trải qua vài lần săn BOSS mà kết thành hảo hữu.
Long Kiếm cũng từng giúp rất nhiều người săn BOSS, vì vậy mà trở thành bằng hữu, nhưng huynh đệ thì chỉ có mình ta, hai chúng ta kết giao, có thể coi là "anh hùng tương tích" (DG: kiểu như là nể phục phẩm chất anh hùng của nhau ấy. Biên: ta thích câu- "ngưu tầm ngưu, mã tầm mã" hơn, 2 thằng trâu bò biến thái).
Chính vì Long Kiếm trợ giúp rất nhiều người chơi săn BOSS, nên trong "Hoàng Thiên" Long Kiếm có thanh danh rất cao, được rất nhiều người chơi tôn kính, rất nhiều bang phái cũng không ngừng mượn sức Long Kiếm.
Chiến sĩ- Liệt Hỏa, trong chúng ta là người lớn tuổi nhất, hắn là ông chủ của hàng loạt nhà hàng, sinh khí vô cùng tốt, đối nhân xử thế lão luyện, có kiến thức lớn, cư xử khôn khéo.
Thời điểm ta cùng Long Kiếm săn BOSS, không cẩn thận để BOSS làm ngộ thương Liệt Hỏa đi ngang qua, sau khi tiếp xúc vài lần, Long Kiếm lại cùng với Liệt Hỏa là đồng hương, vì vậy mà kết giao hảo hữu.
Liệt Hỏa phát huy trọn vẹn khả năng kinh doanh trong hiện thực của hắn, trong "Hoàng Thiên" hắn là một thương nhân thành công, tuy rằng Liệt Hỏa thích hành động một mình, nhưng mà không thể không thừa nhận, hắn lúc ấy là thương nhân hạng nhất, nể mặt ta mà giúp Ưng Vương chúng ta không ít, đặc biệt là giai đoạn mới thành lập Ưng Vương bang, thời điểm tài chính còn rất thiếu thốn, Liệt Hỏa đã trợ giúp ta rất nhiều.
Cung tiến thủ- Ưu Úc Thương Tiễn, là huynh đệ thứ ba ta quen biết. Hắn là một tên phi thường trầm ổn và lão luyện, gia cảnh bình thường, là một tên sinh viên, hiện tại đang là nghiên cứu sinh. (Ưu ức = u buồn, ko biết nên dịch là "tiến" hay là "tiễn" nhỉ, ở VN mềnh là cung-tiễn chứ nhỉ…)
Khi ta mới quen Ưu Úc Thương Tiễn, hắn lấy tên là Khoái Hoạt Tiểu Tiễn, là đệ nhất cung tiến thủ trong "Hoàng Thiên" vào thời điểm đó.
Thời điểm mới thành lập Ưng Vương bang, ta cùng với một tiểu bang phái xảy ra xung đột, khi ta một mình đi ra ngoài luyện cấp thì cái tiểu bang phái kia liền phái năm mươi người đi giết ta.
Gặp chuyện bất bình, Khoái Hoạt Tiểu Tiễn rút tên tương trợ (DG: hắn là cung tiến thủ nên phải rút tên. Chứ làm j có đao mà rút a), đáng tiếc là dù hai người chúng ta tuy là phi thường dũng mãnh, thế nhưng cuối cùng vẫn cùng nhau chết trận dưới đao của đối phương.
Tuy nhiên trước khi chết, ta một mình chém chết mười lăm người, Khoái Hoạt Tiểu Tiễn bắn chết mười người, hắn quả thực không thể tin được năng lực của ta. Từ đó về sau, Khoái Hoạt Tiểu Tiễn liền gọi ta là "Thạch ca", trở thành tiểu đệ của ta.
Khoái Hoạt Tiểu Tiễn sau này ở trong "Hoàng Thiên" quen biết một cô bé, hai người ở bên nhau rất vui vẻ, thế nhưng cô bé kia tự nhiên mai danh ẩn tích, Khoái Hoạt Tiểu Tiễn thông qua bạn của cô bé mới biết được là cô bé mắc bệnh "bạch cầu" (DG: máu trắng ấy mà. Sao giống mấy tình tiết trong film HQ thế nhỉ?). Do điều trị không có hiệu quả nên đã chết. Khoái Hoạt Tiểu Tiễn liền xóa nhân vật luyện lại, đổi tên thành Ưu Úc Thương Tiễn để tưởng nhớ cô bé kia.
Chiến sĩ- Thái Đao, con cháu phú gia, tính tình trọng tình trọng nghĩa, thích kết giao bằng hữu, rất ít khi tức giận, hắn chơi trò chơi chỉ chơi Chiến sĩ, hắn có niềm đam khó mà giải thích với hảo đao.
Danh ngôn người đời: "Người trong giang hồ, đao không rời thân, thân không rời đao, một thanh thái đao là đủ rồi."
Nghe nói ta ở trong "Hoàng Thiên" có một cây bảo đao, Thái Đao liền tìm tới Ưng Vương, muốn xem thuộc tính của bảo đao đó. Text được lấy tại truyenyy[.c]om
Sau khi xem thuộc tính của bảo đao, Thái Đao khen không dứt miệng, hắn muốn mua bảo đao, ta không bán, hắn muốn mượn, ta không cho. Vì thế hắn liền đi theo ta, khắp nơi, khắp chốn đều theo ta. Hại ta không làm được việc gì hết.
Trong lòng ta thật muốn giết tên phiền toái như hắn thế nhưng trong vòng 1 tiếng rưỡi cũng không làm sao được hắn, thật vất vả mới đánh hắn bị thương, hắn liền bỏ chạy, ta vừa dừng lại thì hắn lại đi theo. Cứ lặp lại như thế, ta thật sự không chịu nổi hắn, đành phải chịu thua hắn mà cho hắn mượn cây bảo đao chơi vài ngày.
Cũng không tưởng được là Thái Đao đúng lúc đạt được một viên Thăng Cấp Bảo Thạch, căn bản không cho ta biết hắn liền đem bảo thạch đi thăng cấp bảo đao. Đáng tiếc là vận khí không tốt, cuối cùng kết quả chính là đao thì mất còn ta thì đau lòng.
Vì thế mà ta và tên Thái Đao tiểu tử này đại chiến vài lần, đáng tiếc là không có bảo đao, giết hắn thật không dễ dàng gì, bất quá làm ta buồn bực chính là, Thái Đao tiểu tử này dĩ nhiên đổ trách nhiệm mất bảo đao cho ta vì ta cho hắn mượn bảo đao quá muộn.
Ma pháp sư- Thiên Lịch. Con cháu quý tộc, một thân một mình tham gia trò chơi, hắn thích pháp sư chức nghiệp, kĩ thuật chiến đấu của hắn đặc biệt mạnh mẽ, chỉ là tính tình của hắn băng lãnh, trầm mặc ít nói. (DG: băng lãnh: lạnh nhạt, lãnh đạm)
Thích khách- Tửu Quỷ. Gia đình chính trị rất có bối cảnh. Tính tình của hắn trái với Thiên Lịch, hắn nói nhiều, mưu ma chước quỷ rất nhiều, đặc biệt thích làm loạn, cả ngày cười đùa cợt nhả.
Hắn thích uống rượu, chỉ uống hảo tửu, không có hảo tửu thì tình nguyện không uống, đáng tiếc là tửu lượng của hắn không cao, uống vài ba chén thì say, khi say hắn liền ngủ, vẫn là đối tượng chúng ta khinh bỉ, nhưng mà thân thủ thích khách của hắn, tuyệt đối không thể xem thường.
Bởi vì quan hệ gia tộc, nên trầm mặc ít nói Thiên Lịch cùng với hoạt bát lắm mồm Tửu Quỷ ở ngoài hiện thực là bạn tốt, đồng thời hai người còn là một tên không phục tên kia tranh đấu không ngừng, thường xuyên không phải đánh cược thì chính là tự mình đấu.
Ta quen biết Thiên Long cùng Tửu Quỷ, đã trải qua vài sự kiện. (DG: ta dịch nguyên gốc. Chắc có lẽ tác giả nhầm Thiên Lịch thành Thiên Long).
Đầu tiên, vào thời điểm ta cùng Long Kiếm đi luyện cấp, thân là pháp sư "ít máu kém phòng" Thiên Lịch và thích khách Tửu Quỷ, không biết như thế nào lại chọc phải một con BOSS mà bọn họ không đối phó được. Hai người một đường chạy, một đường giết, có vẻ phi thường chật vật.
Ta cùng Long Kiếm nhất thời hảo tâm, giúp bọn hắn giết BOSS, Thiên Lịch thì không nói gì, chính là Tửu Quỷ nói chúng ta tranh BOSS của hắn, ks kinh nghiệm của hắn. (DG: ai chơi game chắc đều biết ks = kill steal: tranh đoạt, cướp đoạt… Biên: ta chơi game bao năm giờ mới biết rõ ks là gì, thak lão T_T) Bất đắc dĩ mà xảy ra một hồi đại chiến PK người thật, hai đối hai.
Trải qua tràng đại chiến kia, Tửu Quỷ thua cuộc tức giận bất bình, vẫn muốn tìm ta báo thù.
Sau đó không lâu, hắn nhân dịp thời điểm ta đang săn BOSS, liền sử dụng một cái "Ẩn Thân", một cái "Thâu Thiết", muốn thừa dịp ta cùng BOSS đại chiến, mà ăn cắp đồ vật trên người ta, đáng tiếc Tửu Quỷ vận khí không tốt, chẳng những bị ta phát hiện ra mà còn bị ta bắt được, nếu không phải Thiên Lịch đến cứu kịp thời, lúc đó ta đã cho hắn hạ cấp.
Sau này, chúng ta trong lúc đó thường xuyên xảy ra xung đột và PK, lúc đầu ta một mình còn không đối phó được Thiên Lịch cùng Tửu Quỷ liên thủ, luôn phải chịu thiệt, thậm chí còn bị bọn họ giết vài lần, chính là đến cuối cùng, hai người bọn họ lại không có cách nào thu thập ta.
Ta còn nhớ rõ một trận cuối cùng chúng ta PK. Nhìn Thiên Lịch tạo thành thương tổn căn bản không nguy hiểm gì đến tính mạng của ta, mà Tửu Quỷ thì sinh mạng của hắn bị chiến đao của ta chém liên tục giảm xuống, Tửu Quỷ buồn bực tay nắm chủy thủ cắm trên mặt đất, hướng ta hô lớn:
"Thạch Đầu, tên biến thái kia, ngươi lợi dụng Bug có phải không, như thế nào mà cường đại nhanh như vậy!"
Ta, Thiên Lịch, Tửu Quỷ không đánh không quen, bởi vậy mà kết giao hảo hữu, mà ta cũng trở thành người duy nhất Tửu Quỷ gọi là "ca"
Ma pháp sư- Lôi Bạo. Con cháu thế gia, bề ngoài xem ra đúng là một người văn tĩnh, điềm đạm, thế nhưng nội tâm hắn liều lĩnh không kiềm chế được, thích chiến đấu, thích PK. Không quá hòa hợp với mọi người.
Ưng Vương uy danh từ từ hiển lộ ra bên ngoài, khi mà trình PK của ta cũng có chút tiếng tăm, Lôi Bạo ma pháp sư này là người đầu tiên tìm ta, muốn cùng ta quyết đấu. Hai người bọn ta sau một hồi đại chiến, tuy rằng bất phân thắng bại nhưng cũng xem như nhận biết nhau.
Đại chiến bất phân thắng bại, đả quái luyện cấp tăng thực lực, sau đó lại chiến đấu, ta cùng tên cuồng chiến đấu như hắn ít nhất cũng đại chiến mười lần, mới tính có chút kết quả.
Bây giờ ngẫm lại, ta vào thời điểm đó cũng là tên cuồng chiến đấu.
Ngay khi thời điểm quyết đấu sắp phân thắng bại, muội muội Lôi Bạo - Lôi Văn Văn đột nhiên xuất hiện, lập tức quấy rầy không cho chúng ta quyết đấu tiếp.
Đương nhiên, đối với liều lĩnh Lôi Bạo, Long Kiếm, Thái Đạo, Thiên Lịch cùng Tửu Quỷ đều không phục, bọn họ với Lôi Bạo cực kì không vừa mắt, vì thế khó tránh khỏi vô số lần loạn đấu, ít nhất Lôi Bạo quá chừng nghiện PK.
Trải qua một loạt quá trình đơn đấu, ngoại trừ làm cho Lôi Bạo gia nhập với chúng ta, còn kết quả chiến đấu như nào, sợ là chúng ta cũng không nói rõ được.
Còn có hai người, là Vô Địch Tiểu Cường và Thông Thiên Lộ, bọn họ đi đâu rồi?
Ta chính đang muốn hỏi, thì ngoài cửa tiến vào hai người, là một đôi Vu sư.
"A, Thạch ca."
"Thạch Đầu!"
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến ngay, vừa nghĩ đến Vô Địch Tiểu Cường và Thông Thiên Lộ, hai người này liền đi vào, đột nhiên nhìn thấy ta, nhịn không được liền hô.
"Thạch ca, nhớ ngươi muốn chết, tham gia trò chơi lúc nào, sao không cho ta biết?"
Vô Địch Tiểu Cường thông minh cùng mẫn tuệ, thực có bộ dáng tửu quỷ liều mạng, chạy vài bước đến trước mặt ta, nếu ta là nữ nhân chắc là hắn không ôm ta không được.
Vong linh Vu sư - Vô Địch Tiểu Cường, cha mẹ phục vụ trong quân đội, Vô Địch Tiểu Cường từ bé đã là tên không biết trời cao đất dày, chuyện hắn thích nhất là chuyện mà người khác không dám làm, am hiểu nhất chính là gây rắc rối, là một tên thường xuyên bị người ta đuổi giết, cừu nhân của hắn còn nhiều hơn cả bằng hữu của hắn.
Ở trò chơi trước kia, Vô Địch Tiểu Cường là một tên đạo tặc, thích ở trong trò chơi đi lung tung và ăn cắp đồ vật, có một lần dĩ nhiên từ trên người Tam Điệp Cuồng Phủ ăn cắp một kiện vật phẩm nhiệm vụ, bị người của Tam Điệp truy sát, vừa may được ta cứu một mạng, ta ngày đó cũng vừa lúc cao hứng, liền trợ giúp Vô Địch Tiểu Cường hoàn thành vài cái nhiệm vụ, vì vậy mà bị hắn quấn lấy.
Kết quả Vô Địch Tiểu Cường quen biết Thông Thiên Lộ, mà Thông Thiên Lộ lại cùng Liệt Hỏa lão đại là hảo hữu, cuối cùng Vô Địch Tiểu Cường liền cùng Thông Thiên Lộ gia nhập hàng ngũ của chúng ta.
Tuần thú sư- Thông Thiên Lộ, là một tên thần bí, tuy rằng cùng Liệt Hỏa lão đại kém vài tuổi, nhưng hai người bọn họ là bằng hữu tốt của nhau.
Thông Thiên Lộ nhân viên rất đông, giống như nhiều người nhận biết, hắn am hiểu nhất chúng là dò la tin tức, nắm giữ động thái của người chơi và trò chơi, Liệt Hỏa lão đại chính là nhờ sự trợ giúp của Thông Thiên Lộ mới có thể làm cho sinh ý của hắn thịnh vượng phi thường.
Vô Địch Tiểu Cường và Thông Thiên Lộ vậy mà lại chuyển chức làm Vu sư, phải biết rằng Vu sư cùng Mục sư là giống nhau, đều thuộc loại phụ trợ chức nghiệp, năng lực không phải rất mạnh, tuy rằng chơi nhân vật này thực có ý tứ, nhưng mà cần thao tác phải giỏi, người chơi loại chức nghiệp này không nhiều, bất quá ngẫm lại thì với Vô Địch Tiểu Cường, loại sự vật mới mẻ này mới có thể kích thích ham muốn của hắn được.
Nhìn anh em trước mặt, cộng thêm ta vậy là đầy đủ toàn bộ rồi.
Nhớ tới những gì chúng ta đã trải qua, thật đúng là muôn vàn cảm khái, trước mặt ta đây các huynh đệ ai cũng đều là cao thủ, người nào cũng có tuyệt kĩ của chính mình.
Đương nhiên, ở trong trò chơi "Hoàng Thiên" trước kia, ta chính là Ưng Vương – Thạch Đầu tiếng tăm lừng lẫy, người có thể cùng ở bên cạnh ta thường xuyên hoặc là tranh đấu, chắc chắn phải là cao thủ.
Nhìn các huynh đệ bên cạnh, thật sự là cao hứng a.
/1273
|