" Này này, Thật không biết tưởng tượng cái gì, rõ ràng như vậy cũng nhìn không ra, thật muốn biết trong óc hắn rút cuộc có cái gì. "
Ách, ta lại đoán a, sai cũng rất bình thường mà, nhưng là Kỳ Tiểu Giai không nghĩ như vậy, lại chủ động đả kích ta, bất quá cái thời cơ này mà đả kích cũng không quá miễn cưỡng sao, có điểm không nói lý a. Quên đi, ta đại nhân đại lượng, không cần so đo với nàng, hơn nữa ông cha ta đã nói rất rõ ràng, ngàn vạn lần không nên cùng nữ hài tử giảng đạo lý, cho dù nữ hài tử rõ ràng sai rồi, cho dù bản thân ngươi có lí, cũng không so đo cùng đàn bà ( phụ nữ), đặc biệt là phụ nữ xinh đẹp đích, nếu không kết quả rất thảm. Huống hồ tại trong ấn tượng của ta, ngoài ta ra, Kỳ Tiểu Giai cũng có thói quen không chủ động nói chuyện với nam nhân, bởi vậy ta cũng là buồn bực mà hạnh phúc cũng có.
" Ai nha, Lâm phong, đầu của ngươi như thế nào mà đoán ko ra vậy. "
Không phải a, bình thường Kỳ Tiểu Giai đả kích ta, Lăng Ngọc Nhã đều hội giúp ta nói chuyện, trách cứ Kỳ Tiểu Giai một chút, cho ta điểm mặt mũi, nhưng là hôm nay cũng khác thường, cùng Kỳ Tiểu Giai thông đồng a. " Lâm phong, Ta và Tiểu Giai trở về trường học để thượng học đó."
Lăng Ngọc Nhã xem ta không đoán ra, so với ta hoàn cấp, nói ra đáp án.
" Thượng học? Hoa Hạ đại học thượng học, ngươi khảo nghiệm trở thành nghiên cứu sanh sao? "
" Thì sao? Như thế nào, ngữ khí của ngươi hình như không tin ta trở thành nghiên cứu sanh Hoa Hạ đại học. "
" Không phải!!, Không phải, ngươi cũng chớ trách ta. Ta không có nghe nói ngươi trở thành nghiên cứu sanh a, ngươi như vậy đột nhiên xuất hiện, ta đương nhiên nghĩ không ra cái... phương diện kia. "
Đương nhiên ta sẽ không hoài nghi thực lực Lăng Ngọc Nhã, năm đó tốt nghiệp Lăng Ngọc Nhã hoàn toàn có tư cách bảo thượng (tham gia hay trở thành j đó) nghiên cứu sanh, nhưng là không biết cái nguyên nhân gì, nàng buông tha cho cái cơ hội này, mà trở về nhà. Đương nhiên, cho dù khảo nghiệm, Hoa Hạ đại học trên cả nước bài danh thứ 3 trong các trường đại học, tỉ lệ cạnh tranh là 1: 100, Lăng Ngọc Nhã cũng hoàn toàn có thực lực. " Bất quá, Lăng Ngọc Nhã, nói cái gì chúng ta cũng từng là bằng hữu, như thế nào khảo nghiệm nghiên cứu sanh chuyện tốt như vậy cũng không nói cho ta biết, cũng không để cho ta cao hứng, nếu ta hôm nay không gặp được ngươi, ta còn không biết mất! "
Nói tới đây, ta cố gắng làm ra một bộ bộ dáng tức giận, nhưng là trong lòng có chút buồn bả, càng nhiều một phần mất mác. Lăng Ngọc Nhã sợ rằng chẳng coi ta như bằng hữu, hơn nữa chỉ là bằng hữu tầm thường, chuyện khảo nghiệm dĩ nhiên cũng chưa từng nói với ta, mặc dù ta không hơn nàng gấp cái gì, nhưng là dù sao nhà của ta ngay bên cạnh Hoa Hạ đại học, hai người bất kể như thế nào cũng hội chạm mặt.
" Nói cho ngươi, Sao lại cần phải nói? chúng ta không có quan hệ gì cả nha!."
Kỳ Tiểu Giai xem ta đối với lời của nàng vẫn không để ý tới, càng thêm tức giận, thấy cơ hội này, rốt cục có thể chen vào, lại tới đả kích ta. Tâm tình buồn bả, lần này nghe được Kỳ Tiểu Giai nói, không hề có chút cảm tình, mặc dù vẫn còn không có quan tâm đả kích của Kỳ Tiểu Giai, nhưng là tâm tình càng thêm đê lạc. " Tiểu Giai." Lăng Ngọc Nhã thấy Kỳ Tiểu Giai còn muốn nói cái gì đó, Sợ làm cho ta càng thêm xấu hổ, nhanh chóng ngăn cản Kỳ Tiểu Giai. " Lâm phong, Tiểu Giai chính là như vậy, ngươi không nên để ý. Nhưng thật ra ta......" Lăng Ngọc Nhã thấy thần sắc nhợt nhạt của ta, không khỏi có chút khẩn trương.
" a a, Không có gì, Lăng Ngọc Nhã, chúc mừng ngươi. "
Nhìn thần sắc Lăng Ngọc Nhã, ta cắt ngang Lăng Ngọc Nhã nói, mặc kệ như thế nào, Lăng Ngọc Nhã cũng trở lại trường học thượng học, vậy thì sau này có cơ hội gặp mặt rồi, đối với ta mà nói, đây là chuyện nên cao hứng.
" Lăng Ngọc Nhã, Chúc mừng ngươi trở thành nghiên cứu sanh, hoan nghênh trở lại Hoa Hạ đại học. chuyện tốt như vậy, chúng ta hẳn là hảo hảo chúc mừng một phen, nếu không, cùng ăn cơm nha. "
Lô Thiên cũng đang rất hận a, quả nhiên,sau khi cái nam nhân này xuất hiện, căn bản là không hắn ko thể nói chuyện, trong lòng rất buồn bực a, nhưng mà cũng không biết nên hỏi cái gì, chỉ có thể như tượng gỗ nhìn 3 người kia ói chuyện, bất quá cuối cùng được cái này nam nhân nhắc nhở, nhớ tới chính mình vốn mời Lăng Ngọc Nhã ăn cơm, Lô Thiên nhanh chóng đề nghị, để cho Lăng Ngọc Nhã ý thức được tồn tại của hắn. Cái này Lô Thiên rất có cá tính, chủ động, bất quá rõ ràng quá đắc ý. Lăng Ngọc Nhã, một trong Hoa Hạ đại học tứ đại giáo hoa, nếu như dễ mời như vậy, chẳng phải nam nhân môn Hoa Hạ đại học còn không thể kết giao sao, theo ta được biết, còn không có người nào mời đc Lăng Ngọc Nhã.
" không được, Chúng ta còn có chuyện. "
Lăng Ngọc Nhã cũng không có nói, Kỳ Tiểu Giai trực tiếp lời mời của Lô Thiên.
" vậy hôm khác đc chứ? " Lô Thiên cũng không bỏ cuộc.
" Hôm nào rồi hãy nói nghen, Chúng ta còn có chuyện,xin đi trước. "
Kỳ Tiểu Giai nói xong, chuẩn bị lôi kéo Lăng Ngọc Nhã rời đi.
" Vậy như vậy đi Lô Thiên, Lâm Phong, hẹn gặp lại. "
" Hảo, Vậy hôm nào đi nghen, Ngọc Nhã, tại trường học có chuyện gì tìm ta, ta tại đệ tử hội, ngươi cứ tới đó hỏi một chút là có thể tìm được ta." Lô Thiên chỉ có thể bất đắc dĩ đích nói.
" Tốt, Cám ơn ngươi, sau này có thể gây phiền toái cho ngươi. Gặp lại. Lâm Phong, hẹn gặp lại. "
Lăng Ngọc Nhã nói xong cùng Kỳ Tiểu Giai từ bên người ta đi qua, hướng tới trường học bên trong đi đến.
" Hừ, Hoa Hoa công tử. "
Ách, ta thật không biết lúc nào, vì cái gì đắc tội với Kỳ Tiểu Giai, Kỳ Tiểu Giai đi qua bên người ta, thì thào tự nói, mặc dù cũng không có chỉ danh điểm tính, cũng không có nhìn mặt ta, nhưng là kẻ ngu cũng nghe được nàng nói đến chính là ta. Hoàn toàn châm chích ta, nhưng là nhằm vào ta cũng không quan trọng, nói ta là hoa Hoa công tử, đại tình thánh, ta hình như cùng hai danh tự kia không có gì liên lạc a, ta chính là người rất chung thủy, mặc dù ta rất muốn trở thành người như vậy. Nhẫn nại, ai bảo Kỳ Tiểu Giai là mĩ nữ chứ, hơn nữa lại là bảo tiêu Lăng Ngọc Nhã, không dám đắc tội, nếu không nàng ở bên tai Lăng Ngọc Nhã nói năng bậy bạ (nguyên bản xuy xuy phong phong), làm cho hình tượng ta trong Lăng Ngọc Nhã tựu xong đời a. Mặc dù ta cùng Lăng Ngọc Nhã trong lúc đó không có khả năng gì, bất quá ta còn là rất để ý hình tượng của ta trong lòng Lăng Ngọc Nhã.
" Lâm Phong. "
" Ân. "
Lăng Ngọc Nhã đi một thước rất xa, đột nhiên quay đầu lại, kêu tên của ta, làm cho ta lập tức tiến vào trạng thái khẩn trương. Bạn đang xem tại TruyệnYY - www.truyenyy_com
" Lâm Phong, Số điện thoại của ngươi vẫn không đổi chứ? "
" Không. "
" Hôm nào ta gọi cho ngươi, Không biết ngươi có...hay không thời gian. "
" Hảo, Có cái gì cần hỗ trợ cứ nói cho ta biết. "
Ta không biết Lăng Ngọc Nhã lời này có ý tứ gì, bất quá ta còn là rất hưng phấn, chờ mong cùng Lăng Ngọc Nhã lại gặp mặt.
" Tốt, Lâm Phong, hẹn gặp lại. "
Lăng Ngọc Nhã cao hứng hướng ta vẫy tay, hướng trường học đi đến, bất quá người bên cạnh Lăng Ngọc Nhã chính là Kỳ Tiểu Giai không cao hứng như vậy, nhìn ta = một bộ dáng lạnh như băng, hình như ta nếu đến gần Lăng Ngọc Nhã, nàng sẽ tấu ta (đánh/ giết/ hay là thiến nhỉ? eo ui). Nhìn Lăng Ngọc Nhã cùng Kỳ Tiểu Giai từ từ biến mất, ta quay đầu, nhưng lại thấy một bên Lô thiên nắm chặt tay, trong mắt bạo hỏa nhìn chằm chằm ta, nếu Lô Thiên không phải trước kia vì Lý Đồng, bại dưới tay ta, biết ta khó đối phó, phỏng chừng Lô thiên ngay cả nắm tay đã hướng ta bay tới. Bất quá ta đại nhân đại lượng, không để ý đến hắn, toàn làm không nhìn thấy, trực tiếp không nhìn Lô Thiên tồn tại mà đi về nhà.
/1273
|