- Tiểu la lỵ trông đáng iu quá!
Nhất Thế Yêu Nhiêu mắt sáng lên, chạy vòng quanh Hải Na, giơ tay muốn ôm tiểu la lỵ này vào lòng.
Nhưng khiến cho mọi người trợn tròn mắt là Hải Na hoàn toàn không thèm để ý tới mọi người, chân tay cùng động, một mạch bò theo quần áo từ tay đến trước ngực rồi ra sau lưng Diệp Trần, trốn.
- Độ hảo cảm còn thấp, để sau giải quyết vậy, về thành trước đã!
Diệp Trần mặc dù thấy hành vi của Hải Na như vậy nhưng cũng không thể trách, sủng vật đã trên mức tinh anh, đặc điểm rõ ràng nhất là nhân cách hoá, có yêu thích mãnh liệt, nhưng khi độ hảo cảm còn thấp, có thể hoàn toàn không thèm để ý tới chủ nhân, người bình thường thì đừng nói nữa, muốn đụng vào cũng không thể.
Mấy người Man Tam Đao nghe thấy vậy đều tiếc nuối không thôi, nhao nhao lấy ra hồi thành phù trở về thành.
Diệp Trần và Nhất Thế Yêu Nhiêu cũng vậy, khi tiến độ trở về thành sắp sửa hoàn thành, Nhất Thế Yêu Nhiêu đột nhiên giận dữ trừng mắt nhìn Diệp Trần :
- Muốn chết sao mà dám sờ mông ta!!!
- Ai sờ ngươi
Diệp Trần ngơ ngác, vô tội vươn hai tay nói.
Nhất Thế Yêu Nhiêu kinh ngạc khi nhìn về phía sau, một bàn tay bụ bẫm, từ mông nàng vội vàng rụt trở về.
Là tiểu la lỵ Hải Na này sao?
Diệp Trần thấy vậy, toát mồ hôi, quan trọng hơn là sau khi sự tình bại lộ, tiểu gia hoả Hải Na này vội vã quay đầu làm ngơ, nằm bẹp trên lưng hắn, giống như chẳng liên quan gì đến nàng vậy.
- Ngươi á, tên tiểu gia hoả này, chưa gì đã bị chủ nhân làm hỏng rồi!
Nhất Thế Yêu Nhiêu buồn bực, nàng cuối cùng vẫn mường tượng ra tiền đồ mờ mịt của Hải Na sau này.
- Phắc! Liên can gì tới ta chứ!
Diệp Trần lập tức kêu oan uổng, hắn và Hải Na còn chưa nói với nhau được câu nào.
- Đúng rồi, ngươi cần ta hỗ trợ chuyện gì, nói ra mau đi, cho ta khỏi canh cánh trong lòng!
Từ điểm truyền tống trong thành, Diệp Trần chợt nhớ Yêu Nhiêu muốn nhờ hắn hỗ trợ một chuyện, nói.
- Chưa gấp lắm, nhưng khi chuẩn bị cần ta sẽ đến tìm ngươi, không chiếm mất bao nhiêu thời gian của ngươi đâu mà lo!
Nhất Thế Yêu Nhiêu không nói quá nhiều, vừa dứt câu đã bỏ lại Diệp Trần, một mình đi trước.
Diệp Trần lắc đầu, tiện đà tóm Hải Na phía sau lưng ôm ra đằng trước, cười hì hì nói:
- Hải Na iu quý! Ngươi thích ăn gì nào để ca ca mua cho!
Hải Na nghe thấy vậy, đôi mắt màu lam nhạt chợt linh động hơn nhiều.
Mang theo Hải Na đi dạo quanh Thái Thản Cự Thành, Diệp Trần gần như trở thành người nổi bật nhất rồi.
Thái Thản Cự Thành là thành thị của người chơi dưới 60 cấp, những người chơi trên 60 cấp, không có việc gì thì chẳng bao giờ xuất hiện tại nơi này, cho nên sủng vật tại nơi này cực kỳ hiếm thấy, chưa kể đến biến dị Tinh Linh như Hải Na.
Diệp Trần một đường đi qua, dẫn đến một số lượng lớn người chơi chỉ trỏ bàn tán.
Diệp Trần tất nhiên là chẳng thèm quan tâm, Hải Na ở trong lòng Diệp Trần thì lại tò mò nhìn xung quanh.
….
Mua cho Hải Na chút thực vật, Diệp Trần mang theo nàng đi tới Gia Lạc Sâm Lâm tiếp tục train cấp.
Đặc sắc của nhiệm vụ phó bản chính là mặc dù hoàn thành phó bản nhưng vẫn không nhận được kinh nghiệm khen thương, Diệp Trần vẫn phải train quái mới có thể lên được cấp 40.
Nhưng khoảng cách cũng chả còn bao lâu, tối đa là nửa ngày, hắn sẽ lên được cấp.
Sau khi tăng đến cấp 40, Diệp Trần còn một vài sự kiện cần đi làm.
Việc đầu tiên là hắn muốn đi tìm NPC ẩn tàng Mai Lý Tư tại Lai Đức tiểu trấn 40 – 45 cấp. Mai Lý Tư xuất hiện ngẫu nhiên tại bên ngoài Lai Đức tiểu trấn, muốn gặp được hắn cần phải có may mắn, bất quá Mai Lý Tư là NPC ẩn tàng duy nhất hắn có thể tiếp xúc được tại thời điểm hiện tại.
Muốn mua đồ tại NPC ẩn tàng, ngoại trừ điểm thành tựu còn có đủ loại điều kiện, trong đó cấp bậc là điều kiện thông thường nhất, cấp bậc không đủ, tuyệt đại bộ phận ẩn tàng NPC sẽ không thèm để ý tới sự tồn tại của ngươi, những NPC còn lại thì cần người chơi phải hoàn thành một nhiệm vụ nào đó mới có thể giao dịch.
Đó chính là nguyên nhân mà Diệp Trần nóng lòng lên 40 cấp, sau khi lên cấp cũng là thời điểm hắn đi hoàn thành nhiệm vụ Trang viên độc lập.
Trang viên độc lập là nhiệm vụ riêng lẻ, thời gian giết quái cùng thời gian chạy đi chạy lại cũng mất tới nửa ngày. Tiếp tục kéo dài như vậy cũng không phải biện pháp hay, Vòi sen cực phẩm kia để trong bưu kiện thật quá lãng phí.
Khi Diệp Trần trở lại Gia Lạc Sâm Lâm, thời gian đã hơn 3h sáng, train một hồi vẫn không thấy người của Thương Đăng tìm tới, chẳng biết là do không tìm thấy Diệp Trần, hay là tạm thời buông tha cho hắn nữa.
Diệp Trần xoát quái đương nhiên là mang theo Hải Na thăng cấp rồi.
Kỳ thật, sủng vật đối với người chơi dưới 60 cấp cũng chẳng trợ giúp được bao nhiêu, trước khi người chơi tăng đến cấp 60, sủng vật sẽ không hỗ trợ đánh quái, người chơi chỉ có thể mang theo sủng vật tăng cấp mà thôi.
Trong trò chơi, tăng cấp sủng vật là một chuyện rất đơn giản, chỉ cần mang theo sủng vật trong lúc xoát quái, sủng vật có thể nhận được kinh nghiệm, hơn nữa, kinh nghiệm này là kinh nghiệm được thêm, không bị khấu trừ vào kinh nghiệm nhận được của người chơi.
Đầu tiên cứ mang sủng vật thăng cấp trước, đợi khi người chơi đạt tới cấp 60, sủng vật lập tức có thể hỗ trợ đánh quái rồi, đó có thể coi như là một trong những chỗ tốt của người chơi trước cấp 60 đạt được sủng vật.
Trừ việc đó ra, Diệp Trần có thể để Hải Na hỗ trợ nhặt trang bị cùng tiền rơi ra khi đánh quái.
Giúp người chơi nhặt vật phẩm, đây là năng lực phổ biến của tất cả các sủng vật, vì vậy, cho dù là sủng vật rác rưởi, nhưng không ít người chơi chẳng ngại ngần mà nuôi một con.
Hải Na 1 cấp, thăng cấp rất nhanh, thoáng cái đã lên 5 cấp, sau đó, nàng bắt đầu lật đật chạy theo phía sau Diệp Trần, hỗ trợ nhặt đồ.
Trên mặt đất đôi khi đầy những thứ linh tinh, Diệp Trần chẳng muốn nhặt trong khi quái đang nhiều, hiện tại có Hải Na hỗ trợ, trong lòng hắn đương nhiên sảng khoái vô cùng, dù sao cũng không cần mình phải đi làm mấy việc vụn vặt như thế này.
Nhưng mà sau khi xoát quái hơn nửa giờ, Diệp Trần bỗng phát hiện ra có điểm không thích hợp.
Hải Na ngoại trừ giúp hắn nhặt một chút tiền ra, các trang bị còn lại, hoàn toàn không thấy, cho dù chỉ là một kiện.
Điều này hiển nhiên không bình thường, tỷ lệ rơi đồ thế nào chẳng lẽ hắn lại không biết, trong khi hắn giết không biết bao nhiêu quái, trong vòng nửa giờ chẳng lẽ không rơi nổi một kiện bạch trang trang bị sao?
Trong tình huống bình thường, nửa giờ, ít nhất hắn cũng có thể kiếm được 5 kiện bạch trang trang bị.
Diệp Trần cảm thấy kỳ quái, bèn lén lút để ý trên người Hải Na, xem có phải nàng không thèm nhặt trang bị hay không.
Rất nhanh quái vật rơi ra một kiện bạch trang, sau đó Diệp Trần há hốc mồm khi chứng kiến, Hải Na không bỏ quên trang bị, mà là sau khi nàng nhặt được, từ trên bàn tay bé nhỏ mũm mĩm của nàng toả ra một đạo lục quang, trang bị cứ thế bị phân giải thành từng khối tài liệu, rồi bị nàng nhét vào túi áo.
Tên nhóc này, quả thật lén lút phân giải trang bị rồi kiếm làm của riêng rồi!
Thấy Diệp Trần đi tới, tên nhóc này lập tức làm như chưa có chuyện gì xảy ra, từ tốn đi tới bên người Diệp Trần.
Bà nó chứ! Tiểu la lỵ không thể nhìn mặt mà bắt hình dong rồi!
Diệp Trần mở thuộc tính của Hải Na ra xem, phát hiện thấy nàng có thêm 1 một năng lực : Phân giải đạo cụ.
Phân giải đạo cụ : Sơ cấp.
Năng lực có thể phân giải đạo cụ thành nguyên liệu, hi hữu đạo cụ có thể phân giải ra hi hữu tài liệu! Cấp bậc hiện tại chỉ có phân giải một ít trang bị bình thường thành tài liệu phổ thông mà thôi!
Hơn nữa, Diệp Trần vừa nghe thấy tên đã có thể cảm giác, năng lực của Hải Na có thể coi là một năng lực đặc thù – hi hữu năng lực.
Phân giải trang bị cũng không phải là một kỹ năng gì hiếm lắm, như thợ rèn thì có khả năng phân giải kim loại, thợ may thì có thể phân giải các loại áo giáp, nhưng năng lực của Hải Na tuyệt đối cường đại hơn mấy kỹ năng kia rất nhiều. ( Có thể hiểu là các loại thợ ở trên chỉ có thể phân giải một loại,còn Hải Na thì bao nhiêu em cũng xơi nhé :D )
Có năng lực phân giải hi hữu cấp bậc này quả nhiên là một chuyện vô cùng tốt. Nhưng khổ nỗi, Hải Na sau khi phân giải xong, tài liệu nàng đem cất làm của riêng.
Nhất Thế Yêu Nhiêu mắt sáng lên, chạy vòng quanh Hải Na, giơ tay muốn ôm tiểu la lỵ này vào lòng.
Nhưng khiến cho mọi người trợn tròn mắt là Hải Na hoàn toàn không thèm để ý tới mọi người, chân tay cùng động, một mạch bò theo quần áo từ tay đến trước ngực rồi ra sau lưng Diệp Trần, trốn.
- Độ hảo cảm còn thấp, để sau giải quyết vậy, về thành trước đã!
Diệp Trần mặc dù thấy hành vi của Hải Na như vậy nhưng cũng không thể trách, sủng vật đã trên mức tinh anh, đặc điểm rõ ràng nhất là nhân cách hoá, có yêu thích mãnh liệt, nhưng khi độ hảo cảm còn thấp, có thể hoàn toàn không thèm để ý tới chủ nhân, người bình thường thì đừng nói nữa, muốn đụng vào cũng không thể.
Mấy người Man Tam Đao nghe thấy vậy đều tiếc nuối không thôi, nhao nhao lấy ra hồi thành phù trở về thành.
Diệp Trần và Nhất Thế Yêu Nhiêu cũng vậy, khi tiến độ trở về thành sắp sửa hoàn thành, Nhất Thế Yêu Nhiêu đột nhiên giận dữ trừng mắt nhìn Diệp Trần :
- Muốn chết sao mà dám sờ mông ta!!!
- Ai sờ ngươi
Diệp Trần ngơ ngác, vô tội vươn hai tay nói.
Nhất Thế Yêu Nhiêu kinh ngạc khi nhìn về phía sau, một bàn tay bụ bẫm, từ mông nàng vội vàng rụt trở về.
Là tiểu la lỵ Hải Na này sao?
Diệp Trần thấy vậy, toát mồ hôi, quan trọng hơn là sau khi sự tình bại lộ, tiểu gia hoả Hải Na này vội vã quay đầu làm ngơ, nằm bẹp trên lưng hắn, giống như chẳng liên quan gì đến nàng vậy.
- Ngươi á, tên tiểu gia hoả này, chưa gì đã bị chủ nhân làm hỏng rồi!
Nhất Thế Yêu Nhiêu buồn bực, nàng cuối cùng vẫn mường tượng ra tiền đồ mờ mịt của Hải Na sau này.
- Phắc! Liên can gì tới ta chứ!
Diệp Trần lập tức kêu oan uổng, hắn và Hải Na còn chưa nói với nhau được câu nào.
- Đúng rồi, ngươi cần ta hỗ trợ chuyện gì, nói ra mau đi, cho ta khỏi canh cánh trong lòng!
Từ điểm truyền tống trong thành, Diệp Trần chợt nhớ Yêu Nhiêu muốn nhờ hắn hỗ trợ một chuyện, nói.
- Chưa gấp lắm, nhưng khi chuẩn bị cần ta sẽ đến tìm ngươi, không chiếm mất bao nhiêu thời gian của ngươi đâu mà lo!
Nhất Thế Yêu Nhiêu không nói quá nhiều, vừa dứt câu đã bỏ lại Diệp Trần, một mình đi trước.
Diệp Trần lắc đầu, tiện đà tóm Hải Na phía sau lưng ôm ra đằng trước, cười hì hì nói:
- Hải Na iu quý! Ngươi thích ăn gì nào để ca ca mua cho!
Hải Na nghe thấy vậy, đôi mắt màu lam nhạt chợt linh động hơn nhiều.
Mang theo Hải Na đi dạo quanh Thái Thản Cự Thành, Diệp Trần gần như trở thành người nổi bật nhất rồi.
Thái Thản Cự Thành là thành thị của người chơi dưới 60 cấp, những người chơi trên 60 cấp, không có việc gì thì chẳng bao giờ xuất hiện tại nơi này, cho nên sủng vật tại nơi này cực kỳ hiếm thấy, chưa kể đến biến dị Tinh Linh như Hải Na.
Diệp Trần một đường đi qua, dẫn đến một số lượng lớn người chơi chỉ trỏ bàn tán.
Diệp Trần tất nhiên là chẳng thèm quan tâm, Hải Na ở trong lòng Diệp Trần thì lại tò mò nhìn xung quanh.
….
Mua cho Hải Na chút thực vật, Diệp Trần mang theo nàng đi tới Gia Lạc Sâm Lâm tiếp tục train cấp.
Đặc sắc của nhiệm vụ phó bản chính là mặc dù hoàn thành phó bản nhưng vẫn không nhận được kinh nghiệm khen thương, Diệp Trần vẫn phải train quái mới có thể lên được cấp 40.
Nhưng khoảng cách cũng chả còn bao lâu, tối đa là nửa ngày, hắn sẽ lên được cấp.
Sau khi tăng đến cấp 40, Diệp Trần còn một vài sự kiện cần đi làm.
Việc đầu tiên là hắn muốn đi tìm NPC ẩn tàng Mai Lý Tư tại Lai Đức tiểu trấn 40 – 45 cấp. Mai Lý Tư xuất hiện ngẫu nhiên tại bên ngoài Lai Đức tiểu trấn, muốn gặp được hắn cần phải có may mắn, bất quá Mai Lý Tư là NPC ẩn tàng duy nhất hắn có thể tiếp xúc được tại thời điểm hiện tại.
Muốn mua đồ tại NPC ẩn tàng, ngoại trừ điểm thành tựu còn có đủ loại điều kiện, trong đó cấp bậc là điều kiện thông thường nhất, cấp bậc không đủ, tuyệt đại bộ phận ẩn tàng NPC sẽ không thèm để ý tới sự tồn tại của ngươi, những NPC còn lại thì cần người chơi phải hoàn thành một nhiệm vụ nào đó mới có thể giao dịch.
Đó chính là nguyên nhân mà Diệp Trần nóng lòng lên 40 cấp, sau khi lên cấp cũng là thời điểm hắn đi hoàn thành nhiệm vụ Trang viên độc lập.
Trang viên độc lập là nhiệm vụ riêng lẻ, thời gian giết quái cùng thời gian chạy đi chạy lại cũng mất tới nửa ngày. Tiếp tục kéo dài như vậy cũng không phải biện pháp hay, Vòi sen cực phẩm kia để trong bưu kiện thật quá lãng phí.
Khi Diệp Trần trở lại Gia Lạc Sâm Lâm, thời gian đã hơn 3h sáng, train một hồi vẫn không thấy người của Thương Đăng tìm tới, chẳng biết là do không tìm thấy Diệp Trần, hay là tạm thời buông tha cho hắn nữa.
Diệp Trần xoát quái đương nhiên là mang theo Hải Na thăng cấp rồi.
Kỳ thật, sủng vật đối với người chơi dưới 60 cấp cũng chẳng trợ giúp được bao nhiêu, trước khi người chơi tăng đến cấp 60, sủng vật sẽ không hỗ trợ đánh quái, người chơi chỉ có thể mang theo sủng vật tăng cấp mà thôi.
Trong trò chơi, tăng cấp sủng vật là một chuyện rất đơn giản, chỉ cần mang theo sủng vật trong lúc xoát quái, sủng vật có thể nhận được kinh nghiệm, hơn nữa, kinh nghiệm này là kinh nghiệm được thêm, không bị khấu trừ vào kinh nghiệm nhận được của người chơi.
Đầu tiên cứ mang sủng vật thăng cấp trước, đợi khi người chơi đạt tới cấp 60, sủng vật lập tức có thể hỗ trợ đánh quái rồi, đó có thể coi như là một trong những chỗ tốt của người chơi trước cấp 60 đạt được sủng vật.
Trừ việc đó ra, Diệp Trần có thể để Hải Na hỗ trợ nhặt trang bị cùng tiền rơi ra khi đánh quái.
Giúp người chơi nhặt vật phẩm, đây là năng lực phổ biến của tất cả các sủng vật, vì vậy, cho dù là sủng vật rác rưởi, nhưng không ít người chơi chẳng ngại ngần mà nuôi một con.
Hải Na 1 cấp, thăng cấp rất nhanh, thoáng cái đã lên 5 cấp, sau đó, nàng bắt đầu lật đật chạy theo phía sau Diệp Trần, hỗ trợ nhặt đồ.
Trên mặt đất đôi khi đầy những thứ linh tinh, Diệp Trần chẳng muốn nhặt trong khi quái đang nhiều, hiện tại có Hải Na hỗ trợ, trong lòng hắn đương nhiên sảng khoái vô cùng, dù sao cũng không cần mình phải đi làm mấy việc vụn vặt như thế này.
Nhưng mà sau khi xoát quái hơn nửa giờ, Diệp Trần bỗng phát hiện ra có điểm không thích hợp.
Hải Na ngoại trừ giúp hắn nhặt một chút tiền ra, các trang bị còn lại, hoàn toàn không thấy, cho dù chỉ là một kiện.
Điều này hiển nhiên không bình thường, tỷ lệ rơi đồ thế nào chẳng lẽ hắn lại không biết, trong khi hắn giết không biết bao nhiêu quái, trong vòng nửa giờ chẳng lẽ không rơi nổi một kiện bạch trang trang bị sao?
Trong tình huống bình thường, nửa giờ, ít nhất hắn cũng có thể kiếm được 5 kiện bạch trang trang bị.
Diệp Trần cảm thấy kỳ quái, bèn lén lút để ý trên người Hải Na, xem có phải nàng không thèm nhặt trang bị hay không.
Rất nhanh quái vật rơi ra một kiện bạch trang, sau đó Diệp Trần há hốc mồm khi chứng kiến, Hải Na không bỏ quên trang bị, mà là sau khi nàng nhặt được, từ trên bàn tay bé nhỏ mũm mĩm của nàng toả ra một đạo lục quang, trang bị cứ thế bị phân giải thành từng khối tài liệu, rồi bị nàng nhét vào túi áo.
Tên nhóc này, quả thật lén lút phân giải trang bị rồi kiếm làm của riêng rồi!
Thấy Diệp Trần đi tới, tên nhóc này lập tức làm như chưa có chuyện gì xảy ra, từ tốn đi tới bên người Diệp Trần.
Bà nó chứ! Tiểu la lỵ không thể nhìn mặt mà bắt hình dong rồi!
Diệp Trần mở thuộc tính của Hải Na ra xem, phát hiện thấy nàng có thêm 1 một năng lực : Phân giải đạo cụ.
Phân giải đạo cụ : Sơ cấp.
Năng lực có thể phân giải đạo cụ thành nguyên liệu, hi hữu đạo cụ có thể phân giải ra hi hữu tài liệu! Cấp bậc hiện tại chỉ có phân giải một ít trang bị bình thường thành tài liệu phổ thông mà thôi!
Hơn nữa, Diệp Trần vừa nghe thấy tên đã có thể cảm giác, năng lực của Hải Na có thể coi là một năng lực đặc thù – hi hữu năng lực.
Phân giải trang bị cũng không phải là một kỹ năng gì hiếm lắm, như thợ rèn thì có khả năng phân giải kim loại, thợ may thì có thể phân giải các loại áo giáp, nhưng năng lực của Hải Na tuyệt đối cường đại hơn mấy kỹ năng kia rất nhiều. ( Có thể hiểu là các loại thợ ở trên chỉ có thể phân giải một loại,còn Hải Na thì bao nhiêu em cũng xơi nhé :D )
Có năng lực phân giải hi hữu cấp bậc này quả nhiên là một chuyện vô cùng tốt. Nhưng khổ nỗi, Hải Na sau khi phân giải xong, tài liệu nàng đem cất làm của riêng.
/170
|