Diệp Trần vốn chẳng có ấn tượng gì với tiểu khu này cả, bất quá, bất kỳ ai nhìn vào cũng đều biết những biệt thự nơi đây đều có giá trị xa xỉ, Diệp Trần thầm đoán chắc không ít người vừa tới nơi đây đã sợ chạy mất hút.
Bất quá, Diệp Trần cũng không phải người bình thường, dù sao cũng đã đến đây, như thế nào cũng phải vào nhìn qua rồi hãy tính chứ, bằng không hắn lại vừa tốn tiền xe lại mất công
….
Một giờ sau, Diệp Trần về tới phòng cũ, lập tức trả phòng, gói gém mọi thứ vào bao, rồi chuyển thẳng sang nhà mới.
Một giờ trước, khi Diệp Trần vào tiểu khu kia xem phòng, hắn mới phát hiện tình huống có chút khác biệt, lúc hắn đi vào biệt thự cho thuê phòng kia, bên trong đã có vài thanh niên đến trước.
Sau đó một gã trung niên có vẻ như là quản gia, phân biệt hỏi công việc của mấy người, thời gian xuất nhập tiểu khu, có ham muốn đặc thù gì không v.v.. Đến lượt Diệp Trần, đại thúc béo nhìn vào hai tiểu la lỵ bên người Diệp Trần, hỏi hai nhóc không ít vấn đề, khiến cho Diệp Trần có chút không hiểu.
Hai tiểu la lỵ thông minh dị thường, tuy rằng đối mặt với đại thúc béo xa lạ, nhưng có Diệp Trần bên cạnh, nên mạnh dạn, trả lời có vẻ nghiêm túc, quản gia đại thúc nghe xong liên tục gật đầu.
Sau đó, quản gia đại thúc mời mấy người kia trở về, dẫn Diệp Trần cùng với hai tiểu la lỵ tới gặp chủ nhân của căn biệt thự này- Văn lão thái, năm nay đã gần bảy mươi tuổi. Văn lão thái tự mình hỏi lại một chút vấn đề, liền cười mời ba người Diệp Trần chuyển vào ở.
Sự tình thuận lợi khiến cho Diệp Trần cảm thấy có chút mơ hồ, nhưng sau khi bình tĩnh lại, Diệp Trần nhớ tới cảnh sắc cô quạnh của của căn biệt thự cùng với thần tình của Văn lão thái, đại khái đoán được lý do, Văn lão thái đồng ý cho hắn thuê phòng ở, phân nửa nguyên nhân là ở hai tiểu la lỵ thông minh lanh lợi này.
Bất quá, Diệp Trần cũng không tính toán nhiều như vậy, hoàn cảnh của tiểu khu kia, thật sự là không thể chê, hơn nữa còn có nhiều biệt thự xung quanh chưa có người ở, hai tiểu la lỵ có thể ở tiểu khu này chơi đùa thoải mái cũng không xảy ra chuyện gì.
Tuy rằng nhà Diệp Trần cũng chẳng có bao nhiêu đồ, nhưng chuyển nhà cũng là một chuyện rất phiền toái, sau khi login để lại cho mấy người Pháp Hào một tin tức, sau đó hắn mất nguyên một ngày để chuyển nhà.
Đến khi trời tối mịt, Diệp Trần mới mang theo hai tiểu la lỵ, chuyển vào trong biệt thự, sửa sang lại phòng ốc, sắp xếp đồ đạc
- Tiểu Diệp à, phỏng chừng ngươi cũng nhìn ra, ta đồng ý cho ngươi thuê phòng cũng không phải vì tiền, chủ yếu là ta thích hai tiểu hài tử này, muốn cho ngôi nhà này náo nhiệt một chút. Sau này khi dùng bữa, nếu có thể, ta muốn mọi người ăn chung một chỗ, cho vui cửa vui nhà. Đương nhiên, tiền ăn uống, ngươi không cần băn khoăn, chỗ ta ăn uống rất bình thường, không đáng bao nhiêu, ta có thể phụ trách được!
Sau đó, Văn lão thái bảo Lý quản gia mời ba người dùng cơm, trước khi ăn cơm, Văn lão thái thở dài khẽ nói.
- Cùng nhau ăn cơm đương nhiên là rất tốt ạ, tay nghề của Lý đại thúc hơn cháu rất nhiều, có thể tiết kiệm thời gian nấu cơm, cháu cầu còn không được, bất quá, phí ăn uống cháu sẽ trả ạ, bằng không chúng cháu sẽ không ở trong này được lâu đâu ạ!
Diệp Trần cự tuyệt ý tốt của Văn lão thái, tiền thuê nhà thấp là một chuyện, nhưng ăn uống chùa hoài như vậy, Diệp Trần không làm được.
- Được rồi, ta cũng không miễn cưỡng!
Văn lão thái cũng không nhiều lời, bà mỉm cười, bà thừa hiểu tâm tính của Diệp Trần.
- Ngươi nói ngươi là Game thủ chuyên nghiệp, chắc ngươi là Game thủ chuyên nghiệp trong trò chơi “ Vô Tận Thế Giới” hả?
Văn lão thái tiện đà hỏi Diệp Trần một vấn đề khiến hắn kinh ngạc.
Một lão thái gần bảy mươi tuổi, không ngờ lại biết đến “ Vô Tận thế Giới”. Nhớ tới lúc trước Tiền đại thúc ở công trường cũng nói đến tên trò chơi này, Diệp Trần không nhịn được cảm thấy ngạc nhiên, không lẽ trò chơi này lại “hot” đến thế?
- Đúng ạ!
- Uhm, trò chơi này rất có tiền đồ, chơi tốt một chút, có lẽ so với đi làm bên ngoài còn tốt hơn ấy chứ!
Nhưng ngay sau đó, lời nói của Văn lão thái khiến hắn có há mồm kinh ngạc.
Những lời này phát ra từ miệng của một lão thái hơn 70 tuổi, khiến cho Diệp Trần có cảm giác cực kỳ quái dị.
- Ha ha, không cần kinh ngạc như vậy, trên thực tế, trên một phương diện nào đó đối với trò chơi này còn hiểu rõ hơn so mới mấy Game thủ chuyên nghiệp các ngưới ấy chứ!
Văn lão thái nhìn bộ dáng kinh ngạc của Diệp Trần, ha ha cười nói.
- Lời này có ý gì ạ?
Diệp Trần kỳ quái hỏi.
Diệp Trần không thể tưởng tượng lão thái từng này tuổi, dám nói hiểu biết “ Vô tận thế giới” còn nhiều hơn so với Game thủ chuyên nghiệp bọn hắn.
- Ngươi đã nghe nói qua “ Phố Wall ảo” - Phố tài chính ảo- bao giờ chưa? Khi vô tận thế giới bắt đầu ra mắt, giới kinh doanh đã bắt đầu kiến tạo nên một giả thuyết về một phố Wall ảo mang tính toàn cầu. Nơi này lấy trò chơi “ Vô Tận Thế Giới” làm cơ sở, đợi tới khi toàn cầu sát nhập làm một, phố tài chính sẽ dần dần mở ra. Người chơi trên toàn thế giới có thể tại Phố tài chính tiến hành giao dịch vật phẩm, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là người chơi có thể gia nhập được thị trường chứng khoán tại phố tài chính này.
Văn lão thái mỉm cười nói.
Diệp Trần nghe vậy, trong lòng cảm thấy cả kinh.
Hắn hoàn toàn có thể tưởng tượng, phố Wall ảo sau khi mở ra, người chơi trên toàn thế giới, mang theo từng cực phẩm trang bị, rồi hi hữu đạo cụ cùng tập trung tại một chỗ, khi đó có thể tưởng tượng náo nhiệt tới mức nào! Chỉ cần ngẫm lại giao dịch cuối tuần tại Hoa Hạ khu rầm rộ như thế nào, chắc cũng hiểu!
Đây phải là tin tức bí mật mới đúng, vậy mà Văn lão thái lại có thể biết được mấy tin tức này, không hiểu lão thái này tột cùng là ai?
- Kỳ thật đó cũng không phải là tin tức quá bí mật, ta chỉ nghe người khác nói thôi. Đương nhiên, tuy rằng là nghe đồn, nhưng tin tức chắc sẽ không giả, ngươi gần đây chắc cũng biết, gần đây, vô số các tập đoàn tài chính lớn lần lượt tiến vào chiếm giữ trong trò chơi Vô Tận thế giới này, kỳ thật đều là hướng về mục tiêu tạo nên một phố Wall ảo, ngươi cũng biết, nếu tại nơi này lập ra một quảng cáo, chẳng khác nào được quảng cáo trên toàn thế giới, ở nơi này nếu lập ra một nhãn hiệu nổi danh, cũng tương đương với việc có thương hiệu trên toàn thế giới!
Văn lão thái sống từng ấy năm cũng không phải uổng phí, rất rõ phản ứng của Diệp Trần lúc này, bèn mỉm cười, nhàn nhạt giải thích.
Diệp Trần vừa nghe, giật mình tỉnh ngộ.
Gần đây xác thực có thông tin truyền ra rằng, rất nhiều các xí nghiệp lớn nhỏ tiến vào trò chơi, Diệp Trần còn tưởng là do trò chơi náo nhiệt khiến cho những xí nghiệp này kéo nhau vào, ai dè còn một sự quan hệ sâu đến vậy.
….
Sau khi từ miệng Văn lão thái biết được tin tức này, Diệp Trần ăn cơm xong, vội vã trở lại trò chơi.
Phố Wall ảo là một chiếc bánh thật lớn, hắn không thể bỏ qua cơ hội này được.
Bất quá, vẫn may là toàn cầu khu còn chưa sát nhập, hắn vẫn còn thời gian.
- Đang làm gì vậy?
- Ta vừa ra khỏi bản đồ Cạnh Kỹ tràng, Dạ Sắc nữ vương cùng với Tử Cảm Lãm chắc còn đang thi đấu!
Trả lời chính là Pháp Hào, mà ở trong bản đồ Cạnh kỹ tràng, người chơi không thể nhận được bất kỳ tin tức ngoại giới nào.
- Vậy các ngươi tiếp tục đi, ta đi làm phó chức nhiệm vụ rồi nói sau!
Ảnh hưởng của Tác Lỵ Á đã bị tiêu trù, Diệp Trần có thể an toàn hoạt động trong thành, một ngày chậm trễ làm nhiệm vụ phó chức, rút cục hắn có thể tiếp tục rồi.
Trong Thái Thản Cự Thành, các đạo sư truyền thụ chức nghiệp không chỉ có một, chỗ của Khiếu Tạp Mã đạo sư Diệp Trần tuyệt đối không thể bén mảng rồi, Diệp Trần đã sớm tim trên diễn đàn một NPC có thể truyền thụ phó chức Lâm Viên sư khác. NPC Cách Cát Nhĩ.
Trên diễn đàn miêu tả gia hoả NPC Cách cát nhĩ này như sau – sắc mặt âm trầm, ánh mắt hung ác nham hiểm, trông thế nào cũng không giống người tốt.
Không giống người tốt là tốt nhất, miễn cho gia hoả này lại là một Quang Minh tín đồ, không cẩn thận lại bị lộ chân tướng, hắn thiệt thòi lớn rồi.
Cùng với Khiếu Tạp Mã giống nhau, gia hoả này ở tại bên ngoài Thái Thản Cự Thành, hơn nữa còn ở trong một rừng cây hẻo lánh, Diệp Trần tìm một hồi lâu mới thấy.
Một trang viên cũ nát xuất hiện phía trước mặt, Diệp Trần biết hắn đã tới nơi rồi.
Gõ cửa đi vào, thấy một lão đầu mặc áo trắng, đao xoay người sửa sang lại thực vật trước mặt.
- Cách Cát Nhĩ tiên sinh, ngài tốt chứ, ta đến để nhậm phó chức Lâm viên sư!
Lão đầu Cách Cát Nhĩ này quả nhiên giống hệt miêu tả trên diễn đàn, một bộ dáng âm trầm, khiến cho người khác không thoải mái, chắc là một tính cách âm u.
- Ha ha, người có Hắc ám khế ước, ngươi khoẻ, hoan nghênh ngươi tới nơi này!
Nhưng tên gia hoả âm trầm này, sau khi nhìn Diệp Trần vài cái, khuôn mặt già nua vốn tràn đầy nếp nhăn chợt lộ ra ý cười!
Bất quá, Diệp Trần cũng không phải người bình thường, dù sao cũng đã đến đây, như thế nào cũng phải vào nhìn qua rồi hãy tính chứ, bằng không hắn lại vừa tốn tiền xe lại mất công
….
Một giờ sau, Diệp Trần về tới phòng cũ, lập tức trả phòng, gói gém mọi thứ vào bao, rồi chuyển thẳng sang nhà mới.
Một giờ trước, khi Diệp Trần vào tiểu khu kia xem phòng, hắn mới phát hiện tình huống có chút khác biệt, lúc hắn đi vào biệt thự cho thuê phòng kia, bên trong đã có vài thanh niên đến trước.
Sau đó một gã trung niên có vẻ như là quản gia, phân biệt hỏi công việc của mấy người, thời gian xuất nhập tiểu khu, có ham muốn đặc thù gì không v.v.. Đến lượt Diệp Trần, đại thúc béo nhìn vào hai tiểu la lỵ bên người Diệp Trần, hỏi hai nhóc không ít vấn đề, khiến cho Diệp Trần có chút không hiểu.
Hai tiểu la lỵ thông minh dị thường, tuy rằng đối mặt với đại thúc béo xa lạ, nhưng có Diệp Trần bên cạnh, nên mạnh dạn, trả lời có vẻ nghiêm túc, quản gia đại thúc nghe xong liên tục gật đầu.
Sau đó, quản gia đại thúc mời mấy người kia trở về, dẫn Diệp Trần cùng với hai tiểu la lỵ tới gặp chủ nhân của căn biệt thự này- Văn lão thái, năm nay đã gần bảy mươi tuổi. Văn lão thái tự mình hỏi lại một chút vấn đề, liền cười mời ba người Diệp Trần chuyển vào ở.
Sự tình thuận lợi khiến cho Diệp Trần cảm thấy có chút mơ hồ, nhưng sau khi bình tĩnh lại, Diệp Trần nhớ tới cảnh sắc cô quạnh của của căn biệt thự cùng với thần tình của Văn lão thái, đại khái đoán được lý do, Văn lão thái đồng ý cho hắn thuê phòng ở, phân nửa nguyên nhân là ở hai tiểu la lỵ thông minh lanh lợi này.
Bất quá, Diệp Trần cũng không tính toán nhiều như vậy, hoàn cảnh của tiểu khu kia, thật sự là không thể chê, hơn nữa còn có nhiều biệt thự xung quanh chưa có người ở, hai tiểu la lỵ có thể ở tiểu khu này chơi đùa thoải mái cũng không xảy ra chuyện gì.
Tuy rằng nhà Diệp Trần cũng chẳng có bao nhiêu đồ, nhưng chuyển nhà cũng là một chuyện rất phiền toái, sau khi login để lại cho mấy người Pháp Hào một tin tức, sau đó hắn mất nguyên một ngày để chuyển nhà.
Đến khi trời tối mịt, Diệp Trần mới mang theo hai tiểu la lỵ, chuyển vào trong biệt thự, sửa sang lại phòng ốc, sắp xếp đồ đạc
- Tiểu Diệp à, phỏng chừng ngươi cũng nhìn ra, ta đồng ý cho ngươi thuê phòng cũng không phải vì tiền, chủ yếu là ta thích hai tiểu hài tử này, muốn cho ngôi nhà này náo nhiệt một chút. Sau này khi dùng bữa, nếu có thể, ta muốn mọi người ăn chung một chỗ, cho vui cửa vui nhà. Đương nhiên, tiền ăn uống, ngươi không cần băn khoăn, chỗ ta ăn uống rất bình thường, không đáng bao nhiêu, ta có thể phụ trách được!
Sau đó, Văn lão thái bảo Lý quản gia mời ba người dùng cơm, trước khi ăn cơm, Văn lão thái thở dài khẽ nói.
- Cùng nhau ăn cơm đương nhiên là rất tốt ạ, tay nghề của Lý đại thúc hơn cháu rất nhiều, có thể tiết kiệm thời gian nấu cơm, cháu cầu còn không được, bất quá, phí ăn uống cháu sẽ trả ạ, bằng không chúng cháu sẽ không ở trong này được lâu đâu ạ!
Diệp Trần cự tuyệt ý tốt của Văn lão thái, tiền thuê nhà thấp là một chuyện, nhưng ăn uống chùa hoài như vậy, Diệp Trần không làm được.
- Được rồi, ta cũng không miễn cưỡng!
Văn lão thái cũng không nhiều lời, bà mỉm cười, bà thừa hiểu tâm tính của Diệp Trần.
- Ngươi nói ngươi là Game thủ chuyên nghiệp, chắc ngươi là Game thủ chuyên nghiệp trong trò chơi “ Vô Tận Thế Giới” hả?
Văn lão thái tiện đà hỏi Diệp Trần một vấn đề khiến hắn kinh ngạc.
Một lão thái gần bảy mươi tuổi, không ngờ lại biết đến “ Vô Tận thế Giới”. Nhớ tới lúc trước Tiền đại thúc ở công trường cũng nói đến tên trò chơi này, Diệp Trần không nhịn được cảm thấy ngạc nhiên, không lẽ trò chơi này lại “hot” đến thế?
- Đúng ạ!
- Uhm, trò chơi này rất có tiền đồ, chơi tốt một chút, có lẽ so với đi làm bên ngoài còn tốt hơn ấy chứ!
Nhưng ngay sau đó, lời nói của Văn lão thái khiến hắn có há mồm kinh ngạc.
Những lời này phát ra từ miệng của một lão thái hơn 70 tuổi, khiến cho Diệp Trần có cảm giác cực kỳ quái dị.
- Ha ha, không cần kinh ngạc như vậy, trên thực tế, trên một phương diện nào đó đối với trò chơi này còn hiểu rõ hơn so mới mấy Game thủ chuyên nghiệp các ngưới ấy chứ!
Văn lão thái nhìn bộ dáng kinh ngạc của Diệp Trần, ha ha cười nói.
- Lời này có ý gì ạ?
Diệp Trần kỳ quái hỏi.
Diệp Trần không thể tưởng tượng lão thái từng này tuổi, dám nói hiểu biết “ Vô tận thế giới” còn nhiều hơn so với Game thủ chuyên nghiệp bọn hắn.
- Ngươi đã nghe nói qua “ Phố Wall ảo” - Phố tài chính ảo- bao giờ chưa? Khi vô tận thế giới bắt đầu ra mắt, giới kinh doanh đã bắt đầu kiến tạo nên một giả thuyết về một phố Wall ảo mang tính toàn cầu. Nơi này lấy trò chơi “ Vô Tận Thế Giới” làm cơ sở, đợi tới khi toàn cầu sát nhập làm một, phố tài chính sẽ dần dần mở ra. Người chơi trên toàn thế giới có thể tại Phố tài chính tiến hành giao dịch vật phẩm, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là người chơi có thể gia nhập được thị trường chứng khoán tại phố tài chính này.
Văn lão thái mỉm cười nói.
Diệp Trần nghe vậy, trong lòng cảm thấy cả kinh.
Hắn hoàn toàn có thể tưởng tượng, phố Wall ảo sau khi mở ra, người chơi trên toàn thế giới, mang theo từng cực phẩm trang bị, rồi hi hữu đạo cụ cùng tập trung tại một chỗ, khi đó có thể tưởng tượng náo nhiệt tới mức nào! Chỉ cần ngẫm lại giao dịch cuối tuần tại Hoa Hạ khu rầm rộ như thế nào, chắc cũng hiểu!
Đây phải là tin tức bí mật mới đúng, vậy mà Văn lão thái lại có thể biết được mấy tin tức này, không hiểu lão thái này tột cùng là ai?
- Kỳ thật đó cũng không phải là tin tức quá bí mật, ta chỉ nghe người khác nói thôi. Đương nhiên, tuy rằng là nghe đồn, nhưng tin tức chắc sẽ không giả, ngươi gần đây chắc cũng biết, gần đây, vô số các tập đoàn tài chính lớn lần lượt tiến vào chiếm giữ trong trò chơi Vô Tận thế giới này, kỳ thật đều là hướng về mục tiêu tạo nên một phố Wall ảo, ngươi cũng biết, nếu tại nơi này lập ra một quảng cáo, chẳng khác nào được quảng cáo trên toàn thế giới, ở nơi này nếu lập ra một nhãn hiệu nổi danh, cũng tương đương với việc có thương hiệu trên toàn thế giới!
Văn lão thái sống từng ấy năm cũng không phải uổng phí, rất rõ phản ứng của Diệp Trần lúc này, bèn mỉm cười, nhàn nhạt giải thích.
Diệp Trần vừa nghe, giật mình tỉnh ngộ.
Gần đây xác thực có thông tin truyền ra rằng, rất nhiều các xí nghiệp lớn nhỏ tiến vào trò chơi, Diệp Trần còn tưởng là do trò chơi náo nhiệt khiến cho những xí nghiệp này kéo nhau vào, ai dè còn một sự quan hệ sâu đến vậy.
….
Sau khi từ miệng Văn lão thái biết được tin tức này, Diệp Trần ăn cơm xong, vội vã trở lại trò chơi.
Phố Wall ảo là một chiếc bánh thật lớn, hắn không thể bỏ qua cơ hội này được.
Bất quá, vẫn may là toàn cầu khu còn chưa sát nhập, hắn vẫn còn thời gian.
- Đang làm gì vậy?
- Ta vừa ra khỏi bản đồ Cạnh Kỹ tràng, Dạ Sắc nữ vương cùng với Tử Cảm Lãm chắc còn đang thi đấu!
Trả lời chính là Pháp Hào, mà ở trong bản đồ Cạnh kỹ tràng, người chơi không thể nhận được bất kỳ tin tức ngoại giới nào.
- Vậy các ngươi tiếp tục đi, ta đi làm phó chức nhiệm vụ rồi nói sau!
Ảnh hưởng của Tác Lỵ Á đã bị tiêu trù, Diệp Trần có thể an toàn hoạt động trong thành, một ngày chậm trễ làm nhiệm vụ phó chức, rút cục hắn có thể tiếp tục rồi.
Trong Thái Thản Cự Thành, các đạo sư truyền thụ chức nghiệp không chỉ có một, chỗ của Khiếu Tạp Mã đạo sư Diệp Trần tuyệt đối không thể bén mảng rồi, Diệp Trần đã sớm tim trên diễn đàn một NPC có thể truyền thụ phó chức Lâm Viên sư khác. NPC Cách Cát Nhĩ.
Trên diễn đàn miêu tả gia hoả NPC Cách cát nhĩ này như sau – sắc mặt âm trầm, ánh mắt hung ác nham hiểm, trông thế nào cũng không giống người tốt.
Không giống người tốt là tốt nhất, miễn cho gia hoả này lại là một Quang Minh tín đồ, không cẩn thận lại bị lộ chân tướng, hắn thiệt thòi lớn rồi.
Cùng với Khiếu Tạp Mã giống nhau, gia hoả này ở tại bên ngoài Thái Thản Cự Thành, hơn nữa còn ở trong một rừng cây hẻo lánh, Diệp Trần tìm một hồi lâu mới thấy.
Một trang viên cũ nát xuất hiện phía trước mặt, Diệp Trần biết hắn đã tới nơi rồi.
Gõ cửa đi vào, thấy một lão đầu mặc áo trắng, đao xoay người sửa sang lại thực vật trước mặt.
- Cách Cát Nhĩ tiên sinh, ngài tốt chứ, ta đến để nhậm phó chức Lâm viên sư!
Lão đầu Cách Cát Nhĩ này quả nhiên giống hệt miêu tả trên diễn đàn, một bộ dáng âm trầm, khiến cho người khác không thoải mái, chắc là một tính cách âm u.
- Ha ha, người có Hắc ám khế ước, ngươi khoẻ, hoan nghênh ngươi tới nơi này!
Nhưng tên gia hoả âm trầm này, sau khi nhìn Diệp Trần vài cái, khuôn mặt già nua vốn tràn đầy nếp nhăn chợt lộ ra ý cười!
/170
|