Mà với tri thứ về loại thảo dược bọn họ trồng ở mẫu đất này muốn nảy mầm ít nhất cũng một tháng mới được,tùy theo hoàn cảnh noi chúng sinh trưởng mà thời gian dài ngắn bất đồng, nhưng từ khi gieo trồng cùng thêm rải cặn dược chỉ chưa đến một tuần thì lập tức nảy mầm thành công, mà nảy mầm suất vượt qua 90%, phải biết rằng thảo dược không giống như lương thực, một trăm hạt giống thì khi nảy mầm sống sót tỷ lệ không đến 70%.
Những khu vực thiếu dinh dưỡng thì xác xuất sẽ càng thấp đáng thương, dù sao thảo dược yêu cầu dinh dưỡng hà khắc hơn cách loại cây khác rất nhiều, nhưng hiện tại thời gian sinh trưởng không chỉ rút ngắn mấy lần, tỷ lệ sống sót cũng gia tăng ít nhất 20%, đây là một thu hoạch ngoài ý muốn, phải biết dù chỉ là mầm móm thôi giá cả cũng cực kỳ cao, thế giới này rất ít người đi trồng trọt thảo dược, cho nên hạt giống cùng mầm giống cực ít, người mua cũng không nhiều nên muốn mua được phải ra giá rất cao mới có thể đến tay.
Nhất là từ một năm trước Lâm khi bào chế thuốc thấy còn sót lại cặn dược, hắn cảm thấy giữ lại thử xem sau này có gì cần dùng tới thứ này hay không, cho nên một năm này bọn họ tích trữ được một lượng lớn cặn dược được bảo tồn gần đầy một căn nhà kho lớn, chỉ một căn nhà kho này đủ bọn họ gieo trồng một khu vực to lớn hiện tại trồng trọt thảo dược mấy năm.
Trong mấy năm này chắc chắn sẽ còn tiếp tục gia tăng trữ lượng, nhưng dù sao thì diện tích hiện tại cũng không quá lớn,nên tiêu hao cặn dược cũng không quá nhiều, chỉ một hòn đảo thì không đủ để hoàn toàn cung cấp cho bọn họ, thời gian tới phải tiếp tục mở rộng địa bàn cùng quy mô nhân thủ,lúc đó tiêu hao sẽ càng lúc càng lớn.
Cũng may hiện tại thời gian bọn họ trồng trọt dược thảo cho đến lúc thành thục có thể sử dụng thì đã rút ngắn gấp mấy lần thời gian, ở địa cầu một căn nhân sân trăm năm thì phải sống đúng trăm năm mới được, sau này khoa học kỹ thuật tiến bộ có các chất kích thích, phân bón từ đó có thể gia tăng thời gian một chút, nhưng cũng phải mấy chuc năm mới có thể dài thành nhân sâm trăm năm tuổi.
Nhưng vì nhân công bồi dưỡng nên dược tính kém hơn hàng thật một ít, mà ở thế giới One Piece này thì một khỏa nhân sâm trăm năm, chỉ cần có một nơi hoàn cảnh sinh trưởng tốt thì chỉ không đến mười năm là thành thục, mà bọn họ dùng cặn dược gia tốc chúng trưởng thành thì cao lắm một hai năm là có thể sử dụng.
Nếu chăm sóc đúng cách thì có thể chưa đầy một năm là bọn họ có thể thu hoạch được hàng tá nhân sâm trăm năm, nhưng dù vậy hiện tại chủ yếu vật tư bọn họ vẫn còn phải tiếp tục thu mua từ bên ngoài, cùng phái thêm người đi mạo hiểm ở các hòn đảo không người ở tìm kiếm thảo dược, phải biết một hòn đảo không người ở mà có rừng rậm cùng sinh vật sinh sống, thì trong đó sẽ sinh trưởng một lượng lớn thảo dược, và mấy tháng này bọn họ cũng có thành lập một chi đội ngũ phụ trách việc này.
Hiện tại nhờ có cách này có thể rút ngắn thời gian hạt giống nảy mầm, cùng gia tăng suất sống sót tiết kiệm cho bọn họ một số lớn tiền của, hơn một năm này dù cho nhận nhiều lần nhiệm vụ ám sát, và mỗi lần ám sát đều thu hoạch được tài sản của nạn nhân cùng với phần thưởng khi hoàn thành, số tiền bọn họ kiếm được rất nhiều.
Nhưng chi ra càng nhiều hơn, hiện tại vì lại gia tăng nhân số mà đã có chút chật vật rồi, thu nhập có chút không kịp chi tiêu, cũng may chỉ cần gắng gượng mấy tháng hoặc một năm thì tình trạng này sẽ chuyễn biến tốt, dù sao hiện tại số người có thể đủ điều kiện ra khỏi đảo đi làm nhiệm vụ vẫn không nhiều, chỉ hơn một ngàn người.
Đối với rộng lớn biển cả thì một ngàn người ném đi vào chẵng vang lên chút gợn sóng nào, nhưng dù vậy theo Lâm tính toán thì chỉ cần nhân số gia tăng tới trên ba ngàn người hoạt động thì đông hải sẽ bão hòa, nếu gia tăng nhân số thì cũng không phải quá tốt, mà đến lúc đó thì Lâm cảm giác tổ chức của mình đã tiến quân Grand Line rồi nên hắn không hề lo lắng.
Hắn chỉ cần làm hiện tại là gia tốc tổ chức tiến bộ trở nên mạnh hơn càng nhanh càng tốt, nhất là trung tầng chiến lực phải có trên hai ba ngàn trở lên thì Lâm mới tiến quân Grand Line, dự tính của Lâm thì cơ sở tổ chức nhân viên vẫn ở lại đông hải tiếp tục phát triển.
Hắn dự định làm vùng biển này trở thành đại bản doanh của bọn họ luôn, một khi đủ sức mạnh Lâm còn dự tính đuổi hải quân ra khỏi đông hải, tâm lý của hắn là đông hải chỉ cần một tổ chức là được rồi, mà nếu như thành công thì tất cả tài nguyên mà đông hải sản xuất ra mỗi ngày tổ chức bọn họ có thể toàn quyền điều động, không có hải quân cùng chính phủ thế giới thì tài nguyên của một vùng biển là cực lớn.
Những khu vực thiếu dinh dưỡng thì xác xuất sẽ càng thấp đáng thương, dù sao thảo dược yêu cầu dinh dưỡng hà khắc hơn cách loại cây khác rất nhiều, nhưng hiện tại thời gian sinh trưởng không chỉ rút ngắn mấy lần, tỷ lệ sống sót cũng gia tăng ít nhất 20%, đây là một thu hoạch ngoài ý muốn, phải biết dù chỉ là mầm móm thôi giá cả cũng cực kỳ cao, thế giới này rất ít người đi trồng trọt thảo dược, cho nên hạt giống cùng mầm giống cực ít, người mua cũng không nhiều nên muốn mua được phải ra giá rất cao mới có thể đến tay.
Nhất là từ một năm trước Lâm khi bào chế thuốc thấy còn sót lại cặn dược, hắn cảm thấy giữ lại thử xem sau này có gì cần dùng tới thứ này hay không, cho nên một năm này bọn họ tích trữ được một lượng lớn cặn dược được bảo tồn gần đầy một căn nhà kho lớn, chỉ một căn nhà kho này đủ bọn họ gieo trồng một khu vực to lớn hiện tại trồng trọt thảo dược mấy năm.
Trong mấy năm này chắc chắn sẽ còn tiếp tục gia tăng trữ lượng, nhưng dù sao thì diện tích hiện tại cũng không quá lớn,nên tiêu hao cặn dược cũng không quá nhiều, chỉ một hòn đảo thì không đủ để hoàn toàn cung cấp cho bọn họ, thời gian tới phải tiếp tục mở rộng địa bàn cùng quy mô nhân thủ,lúc đó tiêu hao sẽ càng lúc càng lớn.
Cũng may hiện tại thời gian bọn họ trồng trọt dược thảo cho đến lúc thành thục có thể sử dụng thì đã rút ngắn gấp mấy lần thời gian, ở địa cầu một căn nhân sân trăm năm thì phải sống đúng trăm năm mới được, sau này khoa học kỹ thuật tiến bộ có các chất kích thích, phân bón từ đó có thể gia tăng thời gian một chút, nhưng cũng phải mấy chuc năm mới có thể dài thành nhân sâm trăm năm tuổi.
Nhưng vì nhân công bồi dưỡng nên dược tính kém hơn hàng thật một ít, mà ở thế giới One Piece này thì một khỏa nhân sâm trăm năm, chỉ cần có một nơi hoàn cảnh sinh trưởng tốt thì chỉ không đến mười năm là thành thục, mà bọn họ dùng cặn dược gia tốc chúng trưởng thành thì cao lắm một hai năm là có thể sử dụng.
Nếu chăm sóc đúng cách thì có thể chưa đầy một năm là bọn họ có thể thu hoạch được hàng tá nhân sâm trăm năm, nhưng dù vậy hiện tại chủ yếu vật tư bọn họ vẫn còn phải tiếp tục thu mua từ bên ngoài, cùng phái thêm người đi mạo hiểm ở các hòn đảo không người ở tìm kiếm thảo dược, phải biết một hòn đảo không người ở mà có rừng rậm cùng sinh vật sinh sống, thì trong đó sẽ sinh trưởng một lượng lớn thảo dược, và mấy tháng này bọn họ cũng có thành lập một chi đội ngũ phụ trách việc này.
Hiện tại nhờ có cách này có thể rút ngắn thời gian hạt giống nảy mầm, cùng gia tăng suất sống sót tiết kiệm cho bọn họ một số lớn tiền của, hơn một năm này dù cho nhận nhiều lần nhiệm vụ ám sát, và mỗi lần ám sát đều thu hoạch được tài sản của nạn nhân cùng với phần thưởng khi hoàn thành, số tiền bọn họ kiếm được rất nhiều.
Nhưng chi ra càng nhiều hơn, hiện tại vì lại gia tăng nhân số mà đã có chút chật vật rồi, thu nhập có chút không kịp chi tiêu, cũng may chỉ cần gắng gượng mấy tháng hoặc một năm thì tình trạng này sẽ chuyễn biến tốt, dù sao hiện tại số người có thể đủ điều kiện ra khỏi đảo đi làm nhiệm vụ vẫn không nhiều, chỉ hơn một ngàn người.
Đối với rộng lớn biển cả thì một ngàn người ném đi vào chẵng vang lên chút gợn sóng nào, nhưng dù vậy theo Lâm tính toán thì chỉ cần nhân số gia tăng tới trên ba ngàn người hoạt động thì đông hải sẽ bão hòa, nếu gia tăng nhân số thì cũng không phải quá tốt, mà đến lúc đó thì Lâm cảm giác tổ chức của mình đã tiến quân Grand Line rồi nên hắn không hề lo lắng.
Hắn chỉ cần làm hiện tại là gia tốc tổ chức tiến bộ trở nên mạnh hơn càng nhanh càng tốt, nhất là trung tầng chiến lực phải có trên hai ba ngàn trở lên thì Lâm mới tiến quân Grand Line, dự tính của Lâm thì cơ sở tổ chức nhân viên vẫn ở lại đông hải tiếp tục phát triển.
Hắn dự định làm vùng biển này trở thành đại bản doanh của bọn họ luôn, một khi đủ sức mạnh Lâm còn dự tính đuổi hải quân ra khỏi đông hải, tâm lý của hắn là đông hải chỉ cần một tổ chức là được rồi, mà nếu như thành công thì tất cả tài nguyên mà đông hải sản xuất ra mỗi ngày tổ chức bọn họ có thể toàn quyền điều động, không có hải quân cùng chính phủ thế giới thì tài nguyên của một vùng biển là cực lớn.
/530
|