Bởi vậy một cái buổi chiều có chút hỗn loạn ra, thì tới tối đã bình tĩnh lại, sau vài ngày có lẽ hòn đảo này sẽ bắt đầu phát triển bình thường trở lại.
Và Lâm dám chắc nhờ có ba luật hắn lập ra, chỉ cần một hai tháng thôi, danh tiếng lan ra những hòn đảo xung quanh, thì sẽ có rất nhiều thương nhân đến nơi này kinh doanh buôn bán.
Lúc đó hàng hóa mà tổ chức bọn hắn có thể mua được sẽ gia tăng rất nhiều, còn có thể hi vọng mua được một số tài nguyên quý hiếm mà tứ hải không có hoặc rất ít xuất hiện.
Lâm rất chờ mong tới ngày đó, tối hôm đó, bọn hắn thống kê được, ngày hôm nay tiêu diệt những hải tặc kia, bọn hắn thu hoạch được tiền tài châu báu giá trị vượt qua 400 triệu beri.
Vì hôm qua thu hoạch vài tỷ beri, cho nên nhìn con số này Lâm chẵng còn hứng thú gì, hắn lập tức hào phóng đem 400 triệu beri này đầu nhập vào phát triển ba tòa thị trấn.
Trong đó cao cấp thị trấn đầu nhập 200 triệu beri, còn lại 200 triệu beri thì mỗi tòa cấp thấp thị trấn được đầu nhập một nửa.
Bọn hắn đã từ tối hôm qua quy hoạch xây dựng một số kiến trức mới cho ba tòa thị trấn, trong đó quan trọng nhất chính là phải lập tức xây dựng một cái đại khu buôn bán.
Lâm lập tức vạch ra một khu vực thưa thớt dân cư, sau đó vì làm cho bọn hắn đi chuyễn đi chỗ khác nên bồi thường một ít.
Đủ bọn hắn mua một căn nhà mới làm bồi thường, sau đó hắn yêu cầu bọn hắn trong thời gian ngắn nhất phá sạch nơi này, sau đó sẽ hoàn toàn xây mới.
Trong tổ chức bọn hắn có rất nhiều người biết thiết kế kiến trúc, vì vậy hắn tập hợp bọn họ lại, vì một khu buôn bán này bỏ ra hơn một ngày thời gian vẽ ra bản vẽ.
Chỉ cần mọi thứ đúng chỗ là có thể lập tức động công, hắn muốn chế tạo hòn đảo này trở thành một nơi buôn bán sầm uất bật nhất ở Grand Line.
Nơi này có rất nhiều lợi thế mà hắn cần, thứ nhất là nó gần tứ hải nhất, thứ hai là diện tích đủ rộng, nhất là bến cảng, nơi này sở hữu bến cảng rất lớn, thứ ba thì nơi này chính là nơi hắn chiếm đóng đầu tiên.
Dù sao hiện tại hắn binh lực có hạn, muốn chiếm đóng thêm một hòn đảo nữa, thì binh lực hắn ít nhất phải gia tăng gấp đôi trở lên mới đủ, nhất là Chiến Hạm thiếu thốn nghiêm trọng.
Hắn muốn chiếm đóng một hòn đảo thứ hai, thì yêu cầu số lượng Chiến Hạm phải tầm 10 chiếc trở lên mới được, hắn không thể như những hải tặc kia.
Bọn hắn chỉ thủ đại bản doanh thôi, còn địa bàn dù cho có phái quân canh giữ, nhưng toàn là những hải tặc không lên được mặt bàn, nếu bị người khác chiếm.
Thì đại bản doanh phái người chiếm lại, như thế đánh qua đánh lại tổn thất bọn hắn không bao nhiêu, nhưng người dân nơi đó thì sẽ khổ cực rất nhiều.
Đây chính là cách hành động của hải tặc, nhưng tổ chức hắn lại không thể làm như thế.
Bọn hắn cho dù là một lần thôi cũng không thể thất thủ được, bởi vậy cho nên Lâm cảm giác nếu muốn thủ một hòn đảo an toàn mà không có hắn.
Thì cụ bị ít nhất phải hai ngàn người trở lên, và đỉnh cao chiến lực ít nhất phải có bốn vị có chiến lực trung tướng mới được.
Bốn người này đều phải học được hai loại Haki, và hỏa hầu cũng phải có trình độ nhất định, sự phối hợp giữa bốn người phải lô hỏa thuần thanh.
Ít nhất cũng phải làm được kéo trụ một cái đại tướng chiến lực vài giờ trở lên, thì Lâm mới hoàn toàn yên tâm, bởi vậy theo Lâm cảm thấy.
Thời điểm hắn công chiếm hòn đảo tiếp theo thì phải ít nhất vài tháng nữa, và thời gian đó thì hắn hoàn toàn có thể tập trung tất cả tinh lực để phát triển Đảo Cá Voi.
Dù sao để đại bản doanh ở đông hải có thể huấn luyện được binh lính bổ xung, thì thời gian thấp nhất cũng cần ba tháng trở lên, và cũng cần thời gian để chế tạo Ngân Hà phó hạm nữa.
Không phải cứ muốn là có thể lập tức biến ra được, nên hiện tại Lâm có muốn phát triển mau hơn cũng làm không được, yên tâm phát triển Đảo Cá Voi mấy tháng là tốt nhất.
Cũng may hòn đảo này chính là một trong vài hòn đảo bắt đầu ở Grand Line, và cũng là mấy đảo phát triển tốt nhất, dân số khá nhiều, hoàn cảnh sinh tồn cũng rất tốt đẹp.
Một tuần mới gặp phải một hai trận mưa lớn thôi, còn lại thì đều thời tiết rất tốt, hơn nữa hòn đảo này dù là hình dáng của một con cá voi, nhưng diện tích hết sức lớn.
Trên đảo cũng có mấy khu rừng rậm rộng lớn, tài nguyên trên đảo thì cũng có mấy mỏ khoáng thạch vừa và nhỏ, cái này chỉ là ở Grand Line thôi.
Chứ nếu như mấy mỏ khoáng thạch này xuất hiện ở đông hải, thì tất cả đều thuộc cở trung hoặc cở lớn, mỏ khoáng sản ở Grand Line lúc nào cũng cấp bậc thấp hơn với các mỏ khoáng sản ở tứ hải.
Cho dù là sản lượng tích trữ cùng một cấp bậc, cho nên hòn đảo này vì không có suất hiện cở lớn mỏ nên không có quá nhiều người để mắt đến nó.
Và Lâm dám chắc nhờ có ba luật hắn lập ra, chỉ cần một hai tháng thôi, danh tiếng lan ra những hòn đảo xung quanh, thì sẽ có rất nhiều thương nhân đến nơi này kinh doanh buôn bán.
Lúc đó hàng hóa mà tổ chức bọn hắn có thể mua được sẽ gia tăng rất nhiều, còn có thể hi vọng mua được một số tài nguyên quý hiếm mà tứ hải không có hoặc rất ít xuất hiện.
Lâm rất chờ mong tới ngày đó, tối hôm đó, bọn hắn thống kê được, ngày hôm nay tiêu diệt những hải tặc kia, bọn hắn thu hoạch được tiền tài châu báu giá trị vượt qua 400 triệu beri.
Vì hôm qua thu hoạch vài tỷ beri, cho nên nhìn con số này Lâm chẵng còn hứng thú gì, hắn lập tức hào phóng đem 400 triệu beri này đầu nhập vào phát triển ba tòa thị trấn.
Trong đó cao cấp thị trấn đầu nhập 200 triệu beri, còn lại 200 triệu beri thì mỗi tòa cấp thấp thị trấn được đầu nhập một nửa.
Bọn hắn đã từ tối hôm qua quy hoạch xây dựng một số kiến trức mới cho ba tòa thị trấn, trong đó quan trọng nhất chính là phải lập tức xây dựng một cái đại khu buôn bán.
Lâm lập tức vạch ra một khu vực thưa thớt dân cư, sau đó vì làm cho bọn hắn đi chuyễn đi chỗ khác nên bồi thường một ít.
Đủ bọn hắn mua một căn nhà mới làm bồi thường, sau đó hắn yêu cầu bọn hắn trong thời gian ngắn nhất phá sạch nơi này, sau đó sẽ hoàn toàn xây mới.
Trong tổ chức bọn hắn có rất nhiều người biết thiết kế kiến trúc, vì vậy hắn tập hợp bọn họ lại, vì một khu buôn bán này bỏ ra hơn một ngày thời gian vẽ ra bản vẽ.
Chỉ cần mọi thứ đúng chỗ là có thể lập tức động công, hắn muốn chế tạo hòn đảo này trở thành một nơi buôn bán sầm uất bật nhất ở Grand Line.
Nơi này có rất nhiều lợi thế mà hắn cần, thứ nhất là nó gần tứ hải nhất, thứ hai là diện tích đủ rộng, nhất là bến cảng, nơi này sở hữu bến cảng rất lớn, thứ ba thì nơi này chính là nơi hắn chiếm đóng đầu tiên.
Dù sao hiện tại hắn binh lực có hạn, muốn chiếm đóng thêm một hòn đảo nữa, thì binh lực hắn ít nhất phải gia tăng gấp đôi trở lên mới đủ, nhất là Chiến Hạm thiếu thốn nghiêm trọng.
Hắn muốn chiếm đóng một hòn đảo thứ hai, thì yêu cầu số lượng Chiến Hạm phải tầm 10 chiếc trở lên mới được, hắn không thể như những hải tặc kia.
Bọn hắn chỉ thủ đại bản doanh thôi, còn địa bàn dù cho có phái quân canh giữ, nhưng toàn là những hải tặc không lên được mặt bàn, nếu bị người khác chiếm.
Thì đại bản doanh phái người chiếm lại, như thế đánh qua đánh lại tổn thất bọn hắn không bao nhiêu, nhưng người dân nơi đó thì sẽ khổ cực rất nhiều.
Đây chính là cách hành động của hải tặc, nhưng tổ chức hắn lại không thể làm như thế.
Bọn hắn cho dù là một lần thôi cũng không thể thất thủ được, bởi vậy cho nên Lâm cảm giác nếu muốn thủ một hòn đảo an toàn mà không có hắn.
Thì cụ bị ít nhất phải hai ngàn người trở lên, và đỉnh cao chiến lực ít nhất phải có bốn vị có chiến lực trung tướng mới được.
Bốn người này đều phải học được hai loại Haki, và hỏa hầu cũng phải có trình độ nhất định, sự phối hợp giữa bốn người phải lô hỏa thuần thanh.
Ít nhất cũng phải làm được kéo trụ một cái đại tướng chiến lực vài giờ trở lên, thì Lâm mới hoàn toàn yên tâm, bởi vậy theo Lâm cảm thấy.
Thời điểm hắn công chiếm hòn đảo tiếp theo thì phải ít nhất vài tháng nữa, và thời gian đó thì hắn hoàn toàn có thể tập trung tất cả tinh lực để phát triển Đảo Cá Voi.
Dù sao để đại bản doanh ở đông hải có thể huấn luyện được binh lính bổ xung, thì thời gian thấp nhất cũng cần ba tháng trở lên, và cũng cần thời gian để chế tạo Ngân Hà phó hạm nữa.
Không phải cứ muốn là có thể lập tức biến ra được, nên hiện tại Lâm có muốn phát triển mau hơn cũng làm không được, yên tâm phát triển Đảo Cá Voi mấy tháng là tốt nhất.
Cũng may hòn đảo này chính là một trong vài hòn đảo bắt đầu ở Grand Line, và cũng là mấy đảo phát triển tốt nhất, dân số khá nhiều, hoàn cảnh sinh tồn cũng rất tốt đẹp.
Một tuần mới gặp phải một hai trận mưa lớn thôi, còn lại thì đều thời tiết rất tốt, hơn nữa hòn đảo này dù là hình dáng của một con cá voi, nhưng diện tích hết sức lớn.
Trên đảo cũng có mấy khu rừng rậm rộng lớn, tài nguyên trên đảo thì cũng có mấy mỏ khoáng thạch vừa và nhỏ, cái này chỉ là ở Grand Line thôi.
Chứ nếu như mấy mỏ khoáng thạch này xuất hiện ở đông hải, thì tất cả đều thuộc cở trung hoặc cở lớn, mỏ khoáng sản ở Grand Line lúc nào cũng cấp bậc thấp hơn với các mỏ khoáng sản ở tứ hải.
Cho dù là sản lượng tích trữ cùng một cấp bậc, cho nên hòn đảo này vì không có suất hiện cở lớn mỏ nên không có quá nhiều người để mắt đến nó.
/530
|