Lâm dẫn đầu bước lên thuyền, hắn biết được Doflamingo đã tới gần hải vực của bọn họ, cho nên hắn cần dẫn theo người đi đón đầu tên này.
Ban đầu hắn định giữ lại một chút binh lực trấn thủ đảo, nhưng suy nghĩ cẩn thận hắn cảm thấy vẫn là đem tất cả bọn họ cùng đi.
Một phần là bọn họ không ai sẽ muốn ở lại nhìn đồng đội chiến đấu cả, một phần thì Lâm sợ, hắn sợ bởi vì những người còn lại trên đảo.
Bị những thế lực khác âm thầm bắt đi, dù sao hắn tin chắc có rất nhiều thế lực đang hiếu kỳ về bọn họ, nhất là Hải quân cùng chính phủ thế giới.
Nếu có cơ hội thì hai thế lực này chắc chắn sẽ bắt vài người trong bọn họ để tìm hiểu tin tức, cho nên nếu chỉ để lại một ít binh lực trấn thủ đảo.
Mà không có cao thủ tọa trấn, thì hắn không yên lòng, cho nên dù khi bọn hắn đi hết đảo có bị phá hủy, thì Lâm cũng không đau lòng bao nhiêu.
Đến lúc đánh thắng chiếm một nơi khác liền là, còn nếu như không công tổn thất những thiếu niên này, thì hắn sẽ cực độ đau lòng.
Không chỉ hao tiền tốn của bồi dưỡng bọn họ, mà còn có cảm tình nữa, dù sao bọn họ chung nhau huấn luyện, ăn uống sinh hoạt mấy tháng.
Làm sao không có cảm tình được, Lâm trong lòng đã xem những thiếu niên này như em trai em gái của mình vậy.
...
Theo tất cả mọi người lên thuyền, thì sáu chiếc đại chiến thuyền từ từ rời bến, phương hướng bọn họ tiến lên chính là nơi đón đầu Doflamingo.
Và khi bọn họ từ từ đi ra khơi, người dân trên đảo bắt đầu lục tục xuất hiện, những người dân này đều la to chúc bọn hắn thuận lợi.
Lâm có thể nhìn thấy cảm xúc chân thành hiện lên trên khuôn mặt bọn họ, lúc này Lâm cũng quyết định, nếu khi bọn hắn trở lại, hòn đảo này cùng người dân mà bị tổn thương cùng phá hủy.
Thì cho dù đuổi tới chân trời góc biển, hắn cũng sẽ cho những người làm ra trả giá đắt.
...
Khoảng nữa ngày sau, Lâm phát hiện xa xa có mười mấy cái bóng đen xuất hiện, hắn ra lệnh cho hạm đội dừng lại chờ đợi.
Dù sao cũng rời xa đảo rồi, hắn chỉ việc chờ Doflamingo đến gần là được, và ở đối diện Doflamingo cũng đã phát hiện bọn hắn tới.
Hắn đứng dậy nhìn, sau đó thì cười quái dị, nhưng gân xanh thì bắt đầu nổi nên, hiển nhiên là hắn đã tức giận, bởi vì hắn phát hiện Lâm dừng lại chờ hắn tới.
Đây chính là trần trụi nhục nhã a, làm sao hắn có thể không tức gận!
“ thú vị, lại chờ bọn ta tới, thật không biết các ngươi tự tin hay là ngu xuẩn đây?”
“ hừ, toàn lực tiếng lên, vào tầm bắn lập tức nã pháo cho ta”: bỗng nhiên Doflamingo thu lại nụ cười, nhưng trên trán gân xanh vẫn còn nổi, hắn lập tức ra lệnh.
“ vâng, thiếu chủ”: mấy tên cán bộ đi theo Doflamingo cùng trả lời, bọn họ mỗi người tọa trấn một chiếc thuyền.
Còn lại mấy chiếc ở sau thì không có cán bộ tọa trấn, nhưng thành viên bên trên cũng không quá yếu, nhưng vì còn cách mấy vị cán bộ một chút cho nên phải xếp sau.
Doflamingo không để ý lắm bọn họ, nhưng hắn cũng không muốn tổn thất quá lớn, dù sao để tuyển chọn ra những người này cũng cần mấy năm thời gian.
Bởi vậy hắn cũng không muốn bọn hắn xếp đằng trước mà bị tổn thất quá nhiều, trong tâm lý của hắn lần này đại chiến tổn thất khoảng một ngàn người là có thể chấp nhận.
Dù sao hắn biết bên Lâm người ít nhưng chiến lực rất cao, bởi vậy hắn không cho rằng bên mình nhiều người đánh ít người, làm sao lại không có tổn thất được.
Hai bên theo thời gian trôi qua khoảng cách lẫn nhau càng lúc càng gần, Lâm bên này thì bọn hắn chỉ cần chờ đối phương đến khoảng cách là có thể bắn pháo.
Với lại bọn họ tin tưởng đại pháo bên mình mạnh hơn đối phương nhiều, cho nên dù số lượng chiến thuyền ít hơn đối phương rất nhiều.
Nhưng bọn họ không e ngại, bọn họ tự tin khi đối phương đến gần thì bọn họ có thể giảm đi của đối phương vài chiếc.
5000m khoảng cách này Lâm và cả Doflamingo đều dùng Haki quan sát đối phương, Lâm thì còn kèm theo một cái ống nhòm để quan sát đối diện.
Dù có Haki quan sát, có thể kiểm tra xem đối diện có bao nhiêu người, mạnh mẹ chừng nào, nhưng không thể thấy mặt mũi bọn họ a.
Cho nên thông qua ống nhòm, Lâm nhìn thấy vài khuôn mặt quen thuộc, mặc dù hắn chưa gặp bọn họ, nhưng hắn nhìn qua bọn họ thôi qua anime ở kiếp trước a.
“ chậc chậc, Doflamingo thật cam tâm a, hắn hầu như suất động toàn bộ cán bộ trong gia tộc của hắn rồi, có vẻ như tên này quyết tâm muốn diệt chúng ta rồi a”: khóe miệng cong lên nụ cười châm biếm.
Sau đó hắn nói với những cán bộ bên cạnh mình, từ trước hắn đã từng nói cho bọn họ biết thông tin về các cán bộ trong gia tộc của Doflamingo rồi.
Từ năng lực trái ác quỷ, cho đến sức mạnh thậm chí thói quen chiến đấu của bọn họ, mặc dù Lâm không nhớ quá rõ ràng chi tiết, nhưng cũng bảy tám phần rồi.
Ban đầu hắn định giữ lại một chút binh lực trấn thủ đảo, nhưng suy nghĩ cẩn thận hắn cảm thấy vẫn là đem tất cả bọn họ cùng đi.
Một phần là bọn họ không ai sẽ muốn ở lại nhìn đồng đội chiến đấu cả, một phần thì Lâm sợ, hắn sợ bởi vì những người còn lại trên đảo.
Bị những thế lực khác âm thầm bắt đi, dù sao hắn tin chắc có rất nhiều thế lực đang hiếu kỳ về bọn họ, nhất là Hải quân cùng chính phủ thế giới.
Nếu có cơ hội thì hai thế lực này chắc chắn sẽ bắt vài người trong bọn họ để tìm hiểu tin tức, cho nên nếu chỉ để lại một ít binh lực trấn thủ đảo.
Mà không có cao thủ tọa trấn, thì hắn không yên lòng, cho nên dù khi bọn hắn đi hết đảo có bị phá hủy, thì Lâm cũng không đau lòng bao nhiêu.
Đến lúc đánh thắng chiếm một nơi khác liền là, còn nếu như không công tổn thất những thiếu niên này, thì hắn sẽ cực độ đau lòng.
Không chỉ hao tiền tốn của bồi dưỡng bọn họ, mà còn có cảm tình nữa, dù sao bọn họ chung nhau huấn luyện, ăn uống sinh hoạt mấy tháng.
Làm sao không có cảm tình được, Lâm trong lòng đã xem những thiếu niên này như em trai em gái của mình vậy.
...
Theo tất cả mọi người lên thuyền, thì sáu chiếc đại chiến thuyền từ từ rời bến, phương hướng bọn họ tiến lên chính là nơi đón đầu Doflamingo.
Và khi bọn họ từ từ đi ra khơi, người dân trên đảo bắt đầu lục tục xuất hiện, những người dân này đều la to chúc bọn hắn thuận lợi.
Lâm có thể nhìn thấy cảm xúc chân thành hiện lên trên khuôn mặt bọn họ, lúc này Lâm cũng quyết định, nếu khi bọn hắn trở lại, hòn đảo này cùng người dân mà bị tổn thương cùng phá hủy.
Thì cho dù đuổi tới chân trời góc biển, hắn cũng sẽ cho những người làm ra trả giá đắt.
...
Khoảng nữa ngày sau, Lâm phát hiện xa xa có mười mấy cái bóng đen xuất hiện, hắn ra lệnh cho hạm đội dừng lại chờ đợi.
Dù sao cũng rời xa đảo rồi, hắn chỉ việc chờ Doflamingo đến gần là được, và ở đối diện Doflamingo cũng đã phát hiện bọn hắn tới.
Hắn đứng dậy nhìn, sau đó thì cười quái dị, nhưng gân xanh thì bắt đầu nổi nên, hiển nhiên là hắn đã tức giận, bởi vì hắn phát hiện Lâm dừng lại chờ hắn tới.
Đây chính là trần trụi nhục nhã a, làm sao hắn có thể không tức gận!
“ thú vị, lại chờ bọn ta tới, thật không biết các ngươi tự tin hay là ngu xuẩn đây?”
“ hừ, toàn lực tiếng lên, vào tầm bắn lập tức nã pháo cho ta”: bỗng nhiên Doflamingo thu lại nụ cười, nhưng trên trán gân xanh vẫn còn nổi, hắn lập tức ra lệnh.
“ vâng, thiếu chủ”: mấy tên cán bộ đi theo Doflamingo cùng trả lời, bọn họ mỗi người tọa trấn một chiếc thuyền.
Còn lại mấy chiếc ở sau thì không có cán bộ tọa trấn, nhưng thành viên bên trên cũng không quá yếu, nhưng vì còn cách mấy vị cán bộ một chút cho nên phải xếp sau.
Doflamingo không để ý lắm bọn họ, nhưng hắn cũng không muốn tổn thất quá lớn, dù sao để tuyển chọn ra những người này cũng cần mấy năm thời gian.
Bởi vậy hắn cũng không muốn bọn hắn xếp đằng trước mà bị tổn thất quá nhiều, trong tâm lý của hắn lần này đại chiến tổn thất khoảng một ngàn người là có thể chấp nhận.
Dù sao hắn biết bên Lâm người ít nhưng chiến lực rất cao, bởi vậy hắn không cho rằng bên mình nhiều người đánh ít người, làm sao lại không có tổn thất được.
Hai bên theo thời gian trôi qua khoảng cách lẫn nhau càng lúc càng gần, Lâm bên này thì bọn hắn chỉ cần chờ đối phương đến khoảng cách là có thể bắn pháo.
Với lại bọn họ tin tưởng đại pháo bên mình mạnh hơn đối phương nhiều, cho nên dù số lượng chiến thuyền ít hơn đối phương rất nhiều.
Nhưng bọn họ không e ngại, bọn họ tự tin khi đối phương đến gần thì bọn họ có thể giảm đi của đối phương vài chiếc.
5000m khoảng cách này Lâm và cả Doflamingo đều dùng Haki quan sát đối phương, Lâm thì còn kèm theo một cái ống nhòm để quan sát đối diện.
Dù có Haki quan sát, có thể kiểm tra xem đối diện có bao nhiêu người, mạnh mẹ chừng nào, nhưng không thể thấy mặt mũi bọn họ a.
Cho nên thông qua ống nhòm, Lâm nhìn thấy vài khuôn mặt quen thuộc, mặc dù hắn chưa gặp bọn họ, nhưng hắn nhìn qua bọn họ thôi qua anime ở kiếp trước a.
“ chậc chậc, Doflamingo thật cam tâm a, hắn hầu như suất động toàn bộ cán bộ trong gia tộc của hắn rồi, có vẻ như tên này quyết tâm muốn diệt chúng ta rồi a”: khóe miệng cong lên nụ cười châm biếm.
Sau đó hắn nói với những cán bộ bên cạnh mình, từ trước hắn đã từng nói cho bọn họ biết thông tin về các cán bộ trong gia tộc của Doflamingo rồi.
Từ năng lực trái ác quỷ, cho đến sức mạnh thậm chí thói quen chiến đấu của bọn họ, mặc dù Lâm không nhớ quá rõ ràng chi tiết, nhưng cũng bảy tám phần rồi.
/530
|